Buồn Đêm Mưa (Huy Cận) Đêm mưa làm nhớ không gian Lòng run thêm lạnh nỗi hàn bao la… Tai nương nước giọt mái nhà Nghe trời nằng nặng, nghe ta buồn buồn Nghe đi rời rạc trong hồn Những chân xa vắng dặm mòn lẻ loi… Rơi rơi… dìu dịu rơi rơi… Trăm muôn giọt nhẹ nối lời vu vơ… Tương tư hướng lạc phương mờ… Trở nghiêng gối nặng hững hờ nằm nghe Gió về, lòng rộng không ...
Huy Cận (Cù Huy Cận)
Huy Cận (tên khai sinh là Cù Huy Cận; 31 tháng 5 năm 1919 – 19 tháng 2 năm 2005), là một trong những nhà thơ xuất sắc nhất của phong trào Thơ mới. Ông là bạn tâm giao của Xuân Diệu, một nhà thơ nổi tiếng khác của Việt Nam. Huy Cận sinh ngày 31 tháng 5 năm 1919, trong một gia đình nhà nho nghèo gốc nông dân dưới chân núi Mồng Gà, bên bờ sông Ngàn Sâu (thượng nguồn sông La) ở làng Ân Phú, huyện Hương Sơn sau đó thuộc huyện Đức Thọ (nay là xã Ân Phú, huyện Vũ Quang), tỉnh Hà Tĩnh.
Ông lúc nhỏ học ở quê, sau vào Huế học trung học, đậu tú tài Pháp; rồi ra Hà Nội học trường Cao đẳng Canh nông. Tháng 8 năm 1945, Cù Huy Cận là một trong ba thành viên của phái đoàn Chính phủ Lâm thời (gồm Nguyễn Lương Bằng, Trần Huy Liệu và Cù Huy Cận) đi vào Huế để tiếp nhận lễ thoái vị của Vua Bảo Đại.
Trước tháng 8 năm 1945: Huy Cận có thơ đăng báo từ 1936, cho in tập thơ đầu Lửa Thiêng năm 1940 (gồm những bài đã đăng báo, khoảng 1936-1940) và trở thành một trong những tên tuổi hàng đầu của phong trào Thơ mới lúc bấy giờ. Trong Kinh cầu tự (1942, văn xuôi triết lí) và Vũ trụ ca (thơ đăng báo 1940-1942), Huy Cận đã tìm đến ca ngợi niềm vui, sự sống trong vũ trụ vô biên song vẫn chưa thoát khỏi bế tắc.
Sau tháng 8 năm 1945: Các tập thơ của Huy Cận sau Cách mạng tháng 8: Trời mỗi ngày lại sáng (1958), Đất nở hoa (1960), Bài thơ cuộc đời (1963), Hai bàn tay em (thơ thiếu nhi, 1967), Những năm sáu mươi (1968), Chiến trường gần đến chiến trường xa (1973), Họp mặt thiếu niên anh hùng (1973), Những người mẹ, những người vợ (1974), Ngày hằng sống ngày hằng thơ (1975), Ngôi nhà giữa nắng (1978), Hạt lại gieo (1984)...
Ở bên dưới đây là các tác phẩm thơ ca của nhà thơ Huy Cận, lưu trữ kho tàng thơ Huy Cận cùng những tác phẩm nổi tiếng. Nếu có thiếu sót, các bạn vui lòng để lại đóng góp ngay bên dưới nhé. Chúc các bạn có những phút giây thư giãn tuyệt vời trên ChieuTa.Com!
» Những bài thơ nổi bật của Huy Cận:
- Đoàn thuyền đánh cá
- Các vị La Hán chùa Tây Phương
- Tràng giang
- Ngậm ngùi
- Con chim chiền chiện
- Áo trắng
» Những chùm thơ hay của Huy Cận do ChieuTa.Com tổng hợp:
- Tập 16 Bài Thơ Hay & Nổi Tiếng Của Nhà Thơ Huy Cận (Cù Huy Cận)
- Tập 14 Bài Thơ Tình & Áng Thơ Tình Buồn Bã Tâm Trạng Của Huy Cận
- Tập 14 Bài Thơ Tình Yêu Lãng Mạn & Ngọt Ngào Của Huy Cận
- Tập 14 Bài Thơ Về Biển Lãng Mạn & Sâu Đậm Của Nhà Thơ Huy Cận
- Tập 16 Bài Thơ Tả Cảnh Sắc, Quê Hương Đẹp & Ý Nghĩa Của Huy Cận
» Tất cả các bài thơ, tuyển tập thơ Huy Cận:
- Anh Đầu Thai Vào Đời Em Mỗi Sáng
- Anh Mang Thầm Em
- Anh Thợ Gốm
- Anh Thương Em
- Anh Viết Bài Thơ
- Anh Xa Em Một Nửa
- Đàn Tơ-Rưng
- Đã Rằng Nương Bóng Trăng Thanh
- Đêm Trăng Mưa
- Đêm Về Với Biển
- Đảo
- Đến Tây Hồ Nhớ Bạch Cư Dị
- Đời Hỏi Gì Ta
- Đoàn Thuyền Đánh Cá
- Bà Dì, Bà Mợ, Bà Cô
- Bà Mẹ Việt Nam Anh Hùng
- Bà Ơi Ngày Hạ
- Bâng Khuâng
- Bến Lò Rèn Làng Tôi Thuở Nhỏ
- Bụng Lân Tài
- Buổi Sáng Hôm Nay
- Buổi Trưa Hè
- Các Vị La Hán Chùa Tây Phương
- Cái Dạ Yêu Đời
- Cảnh Địa Ngục
- Cẩm Thạch – Hương Trầm
- Cửa Sông
- Chép Bài Thơ Cũ
- Chùm Hoa Núi Tặng
- Chùm Thơ Viết Ở Đảo Long Châu
- Chiếc Võng Tơ Em Tặng
- Chiều Thu Quê Hương
- Chim Làm Ra Gió
- Chong Chóng
- Con Chim Chiền Chiện
- Diệu Ơi, Diệu Đã Về Yên Tịnh
- Em Ạ, Vườn Xoan…
- Em Đi Xe Tháng
- Em Bé Và Mặt Trăng
- Em Ơi! Trời Xanh
- Gà Gáy Trên Cánh Đồng Ba Vì Được Mùa
- Gặp Chị Điên
- Gặp Em Một Sáng
- Gọi Điện Thoại
- Gửi Bạn Người Nghệ Tĩnh
- Gửi Thế Kỷ Hai Mươi
- Giã Từ, Từ Giã…
- Gió Đến Nửa Đêm Chưa Hết Lạ
- Gió Chuyển Mùa
- Gió Lạnh Chiều Đông
- Gió Một Hướng
- Giọng Em
- Hai Bàn Tay Em
- Hôm Qua Ta Gặp Bạn Mai Sau
- Hôn Em
- Hỡi Em Yên Lặng
- Hồn Thuở Ban Sơ
- Hoa Giữa Nắng
- Hoa Sấu Bầy Ong
- Huế Vấn Vương
- Hương Đất
- Khắc Khoải
- Lê Văn Hưu
- Mây Trắng
- Mùa Hạ Chín
- Mắt Lý Công Uẩn
- Mẹ Ơi, Đời Mẹ…
- Mơ Cho Đã
- Mưa Xuân Trên Biển
- Nén Hương Nhớ Bác
- Núi Bài Thơ
- Ngày Thu Trong
- Ngày Xuân Nghĩ Đến: Nguyễn Du – Hồ Xuân Hương
- Ngày Xuân Thăm Chùa Trăm Gian
- Ngã Ba Đồng Lộc
- Ngô Quyền
- Nghĩ Cũng Lạ…
- Nhà Thơ Dân Gian
- Những Mảnh Tình
- Nhớ
- Nhớ Mẹ Năm Lụt
- Phố Đông Ba Của Tôi Ngày Bé
- Quốc Học Trường Ta, Quốc Học Ơi!
- Sang Xuân
- Sau Giông Trời Mát…
- Say Mùa Hè
- Sống Một Đời
- Sớm Mai Gà Gáy
- Soi Gương Buổi Sáng
- Ta Viết Bài Thơ Gọi Biển Về
- Tên Em
- Tình Em Như Đám Cháy Rừng
- Tóc Em Toả Xuống Mặt Anh
- Tạo Hoá Sinh Em…
- Tặng Em Buổi Sáng Hôm Nay
- Tổ Quốc
- Thăm Lò Chum
- Thi Nghé
- Tiếng Biển Về Khuya
- Trái Đất Còn Quay
- Trò Chuyện Với Kim Tự Tháp
- Trống Đồng
- Trăng Rằm Mọc
- Trăng Sao Cũng Hoá Xứ Người
- Trăng Xuân
- Trưa Nay Suối Biếc…
- Ví Bằng
- Về Thăm Quê Xã Đức Ân
- Vỗ Về
- Viết Một Bài Thơ
- Vườn Hồng
- Vườn Hồng Sau Mưa
- Xem Ảnh Tuổi Nhỏ Của Em
- Xem Tranh Tề Bạch Thạch
- Xem Triển Lãm Tượng Gỗ Dân Gian
- Xuân Hành
- Yêu
- Yêu Đời
- Yêu Nhau Nhớ Mấy Cho Vừa…
Lửa Thiêng (1940)
- Ê Chề
- Áo Trắng
- Đẹp Xưa
- Đi Giữa Đường Thơm
- Ði Rất Êm
- Ðiệu Buồn
- Bình Yên
- Bi Ca
- Buồn
- Buồn Đêm Mưa
- Cách Xa
- Cầu Khẩn
- Chết
- Chiều Xuân
- Chiều Xưa
- Dấu Chân Trên Đường
- Em Về Nhà
- Gánh Xiếc
- Giấc Ngủ Chiều
- Học Sinh
- Hối Hận
- Hồn Xa
- Hồn Xuân
- Hoạ Điệu
- Khung Tình
- Lời Dịu
- Mai Sau
- Mưa
- Ngậm Ngùi
- Ngủ Chung
- Nhạc Sầu
- Nhớ Hờ
- Quanh Quẩn
- Song Song
- Tâm Sự
- Tình Mất
- Tình Tự
- Tựu Trường
- Thân Thể
- Thu
- Thu Rừng
- Thuyền Đi
- Tiễn Đưa
- Tràng Giang
- Trình Bày
- Trò Chuyện
- Trông Lên
- Vạn Lý Tình
- Xuân
- Xuân Ý
Vũ Trụ Ca
- Áo Xuân
- Cây Lúa
- Có Tình Yêu Nào Mà Không Đau
- Cảm Thông
- Chiêm Bao Thỉnh Thoảng Em Về
- Gối Tay
- Gió Một Hướng…
- Hỏi Mặt Trời
- Hỡi Em Yêu, Hỡi Em Thương
- Hoa Đăng
- Hoa Về
- Hương Dậy Đất
- Lên Đàng
- Lửa Quanh Đời
- Mộng Sắc Duyên
- Muộn Màng
- Nắng Đào
- Nằm Nghe Người Thở
- Nằm Trong Tiếng Nói
- Sơ Khai
- Tình Đau Một Thuở
- Thần Thánh Chết Rồi
- Tin Vui
- Trời, Biển, Hoa, Hương
- Trưa
- Vĩnh Viễn
Hạt Lại Gieo (1984)
Cách Xa
Cách Xa (Huy Cận) Lời chẳng giao lời, tay lạ tay, Tấc gang cách trở, nhớ muôn ngày. Cô sầu dựng núi lên cao ngất; Nhưng cặp chim hồn lạc hướng bay. Tôi đứng bên này cửa Khổ đau, Bên kia người dạo, biết chi sầu. Dọc đời rải rác muôn ga đón. Khó nỗi ngồi chung một chuyến tàu. Cũng chẳng dò xem gió ngược xuôi; Lời đi không cốt gặp tai người, Quá buồn nên muốn yên nguôi ...
Cầu Khẩn
Cầu Khẩn (Huy Cận) Hồn bơ vơ, tôi đi dạo giữa đời; Chân theo lòng mà người chẳng theo tôi. Ngày đẹp thế, cũng có tay đang mở, Đuổi hạnh phúc giữa lòng tôi bợ ngợ. Tôi đi tìm người, tôi đi tìm thơ, Tính vẩn vơ có lành được bao giờ. Và tình ái không bao giờ lành được, Nâng chân đi chưa định ngày nghỉ bước. Đường không dài: người tránh để thêm xa… Gặp ngay đi! Đời may ...
Chết
Chết (Huy Cận) Chân quấn quít rồi đến ngày nghỉ bước; Miệng trao lời rồi đến buổi làm thinh; Thân có đôi chờ lúc ngủ một mình, Không bạn lứa cũng không mền ấm nóng; Tai dưới đất để nghe chừng tiếng sóng Ở trên đời; – đầu ấy ngửng lên cao Sẽ nằm im! Ôi đau đớn chừng nào; Thân bay nhảy giam trong mồ nhỏ tí, Một dáng điệu suốt trăm nghìn thế kỷ! Ngày sẽ về, gió sẽ mát, ...
Chiều Xuân
Chiều Xuân (Huy Cận) Xuân gội tràn đầy Giữa lòng hoan lạc, Trên mình hoa cây… Nắng vàng lạt lạt Ngày đi chầy chầy… Hai hàng cây xanh Đâm chồi hy vọng… Ôi duyên tốt lành! Én ngàn đưa võng Hương đồng lên hanh. Kề bên đường mòn — Mùa đông đã tạnh Cỏ mọc bờ non… Chiều xuân tươi mạnh Gió bay vào hồn. Có bàn tay cao Trút bình ấm dịu Từ phương xa nào… Người cô yểu ...
Chiều Xưa
Chiều Xưa (Huy Cận) Buồn gieo theo gió veo hồ, Đèo cao quán chật, bến đò lau thưa. Đồn xa quằn quại bóng cờ, Phất phơ buồn tự thuở xưa thổi về. Ngàn năm sực tỉnh lê thê Trên thành son nhạt. — Chiều tê cuối đầu… Bờ tre rung động trống chầu, Tưởng chừng còn vọng trên lầu ải quan, Đêm mơ lay ánh trăng tàn, Hồn xưa gởi tiếng thời gian, trống dồn. Bài thơ hay các bạn vừa ...
Dấu Chân Trên Đường
Dấu Chân Trên Đường (Huy Cận) Ai biết đường kia giậm mấy lần? Gió vừa thổi lạc dấu muôn chân. Làm sao góp lại nâng xem thử. Những bước vu vơ xa lại gần. Thôi đã tan rồi vạn gót hương Của người đẹp tới tự trăm phương. Tan rồi những bước không hò hẹn Đã bước trùng nhau một ngả đường. Cây mở cành xanh, nghiêng lá phơi; Bụi gieo trên lá, dội nên lời Bâng khuâng kể lại ...
Em Về Nhà
Em Về Nhà (Huy Cận) Thôi sáng hung rồi em hãy đi Tự nhiên em nhá! Chớ buồn chi. Suốt ngày nhắc nhở em từng phút Anh đoán thuyền em đến bến gì. Này lúc bên đường bóng đứng trưa Thuyền em qua thác sóng xô lùa Sông êm, bãi cát con cò đứng. Khỏi vực, lòng em hết sợ chưa? Tới ngã ba sông, nước bốn bề, Nửa chiều gà lạ gáy bên đê. Làng xa lặng lẽ sau tre trúc; Bến cũ ...
Gánh Xiếc
Gánh Xiếc (Huy Cận) Có chàng ngơ ngác tựa gà trống, E đến trăm năm còn trẻ thơ Tám tuổi một chiều trong rạp xiếc Yêu nàng cưỡi ngựa uốn thân tơ. Điệu kèn rộn rịp nâng chân ngựa Nhịp với lòng trai mở cánh yêu, Nhạc buồn thu – chở hồn đường sá! Lẫn với hùm, voi, gái lệ kiều. Gái lệ kiều đi với ngựa, voi; Về nhà, đứa bé vẫn đùa chơi Nhưng lòng trẻ đã theo đoàn xiếc Xếp ...
Giấc Ngủ Chiều
Giấc Ngủ Chiều (Huy Cận) Tặng Hoàng Đạo Thức dậy, nắng vàng ngang mái nhạt, Buồn gieo theo bóng lá đung đưa Bên thềm – Ai nấn lòng tôi rộng, Cho trải mênh mông buồn xế trưa. Than ôi, trời đẹp nhưng trời buồn, Như cảnh tươi màu rạp cải lương Tôi đội tang đen cùng mũ trắng, Ra đi không hẹn ở trên đường. Rưng rưng hoa phượng màu thương nhớ; Son đậm bên thành một sắc ...
Học Sinh
Học Sinh (Huy Cận) Gió thổi sân trường chiều chủ nhật; – Ôi! Thời thơ bé tuổi mười lăm, Nắng hoe rải nhạt hoa trên đất, Đời dịu vừa như nguyệt trước rằm. Bốn vách nghiêm trang tiếng đọc bài, Đầu xanh dăm chục, nét văn khôi, Chiều xuân chim sẻ vô trong lớp, Ông giáo trông lên; chúng bạn cười. Lén mắt thầy, xem lại bức thư Của người cô họ, chú hiền từ. Bàn tay vơ vẩn ...
Hối Hận
Hối Hận (Huy Cận) Hạnh phúc rất đơn sơ, Nhịp đời đi chậm rãi.. Mái nhà yên bóng trưa; Ong hút chùm hoa cải Lòng tôi sao chẳng đợi, Vội vã bước vào trong! Bốn mùa yên một lối Chân mỏi vạn đường cong. Tôi không đành nói xấu, Ðời, đời rất hiền từ; Nhưng hoa xuân không đậu, Thôi mong gì trái thu! Quá hiền nên vụng tính, Tôi đã phá đời tôi Ðiên rồi, khi vụt ...
Bình Luận Mới Nhất