Thơ Về Hà Tĩnh Hay Và Ý Nghĩa!
“Giang Sơn Đệ Nhất Xứ Kỳ Anh” là một câu nói rất hay gắn liền với Hà Tĩnh, nơi có núi biếc biển xanh. Nơi có nhiều khung cảnh tuyệt đẹp đã làm rung động tâm hồn bao thi nhân mặc khách. Những bài thơ về Hà Tĩnh ca ngợi quê hương, và tình yêu đôi lứa gắn liền với con người, văn hóa vùng đất “Kỳ Anh”. Đây là những bài thơ xứ Nghệ rất hay được sưu tầm, mời bạn đọc theo dõi bên dưới.
Các câu thơ về Hà Tĩnh do những người con Hà Tĩnh viết rất hay, rất thú vị. Đó là những câu chuyện, những kỷ nhiệm được kể qua từng lời thơ độc đáo, dễ hiểu với người Hà Tĩnh nhưng rất khó hiểu với người ngoài tỉnh. Điểm nổi bật trong từng bài thơ là tiếng Hà Tĩnh được sử dụng một cách khéo léo. Trong mỗi bài thơ dù thể loại nào các nhà thơ cũng tài tình sử dụng tiếng Nghệ vào khiến cho người đọc dễ nghe dễ hiểu, kể cả người ngoài tỉnh. Ngoài ra, bác cũng gieo vần, thực hiện tứ thơ chu đáo.
Về Đèo Ngang – Tác Giả: Lê Xuân Đình
Đường về thơ mộng cảnh Đèo Ngang
Đồ hoạ, thiên nhiên tựa thảm vàng.
Rừng thắm, hoa đưa chim vọng hót
Biển trời sóng vỗ nước reo vang.
Bồng bềnh thuyền cá ra khơi lộng
Ngơ ngác đàn trâu tắm gió ngàn.
Suối chảy, mây bay vờn đỉnh núi
Nắng hồng rải xuống nhuộm Đèo Ngang.
Bến Em – Tác Giả: Nguyễn Trinh Hùng
Anh đến Bến Em(*) một buổi chiều
Non xanh nước biếc gợi tình yêu.
Trên cao ong bướm vui hoa thắm
Dưới lộ người xe vắng bóng Tiều.
Thấp thoáng lô nhô thuyền lướt sóng
Dập dìu tha thiết liễu đăm chiêu.
Bến Em đáng giá bao nhiêu nhỉ?
Có đủ trăm quan đến mĩ miều.
Học Trò Hà Tĩnh – Tác Giả: Bằng Việt
Tặng Nghiêm Đa Văn
Giao thông hào bên bãi tha ma
Một ngọn đèn soi, sâu hai thước
Quầng sáng tròn ôm đôi mái đầu.
Đây là đâu?
Cả thế giới chưa từng biết!
Côpécních và Niutơn đã cùng các em xuống đấy
Ơcơlit và Pitago đã cùng các em xuống đấy
Bên bãi tha ma, ngọn đèn dầu rực cháy
Bên bãi tha ma, đang bắt đầu tương lai.
Các em là ai?
Cả thế giới chưa từng biết!
Nhưng mai mốt, quân thù giãy chết
Các em lên, đưa cơ khí vào đồng
Đưa điện vào làng, đưa đập ngăn sông
Cả thế giới sẽ lặng người bên hố:
Biết lương trí mình được thắp lên ở đó!
Anh Có Về Hà Tĩnh Cùng Em – Tác Giả: Mecghi
Anh có về Hà Tĩnh cùng em không?
Miền quê nghèo chưa bao giờ anh tới
Dẫu một lần thôi, em vẫn luôn chờ đợi
Anh hãy về tắm nước dòng La.
Hà Tĩnh quê em, chất phác thật thà
Gió Lào thổi qua nên nghĩa tình ấm áp
Đi qua chiến tranh, đạn bom khốc liệt
Nâng niu từng điệu hò, từng khúc hát yêu thương.
Về cùng em, xuôi ngược khắp nẻo đường
Để yêu hơn câu ca trù Cổ Đạm
Yêu tiếng thơ Nguyễn Du với bao nhiêu đồng cảm
Kiêu hãnh cùng cây thông Nguyễn Công Trứ thủa nào.
Đêm sông La giữa sóng nước xôn xao
Anh sẽ nhớ “tràng giang ” xưa trong thơ Huy Cận
Nhớ Ngàn Phố, Ngàn Sâu, con sông quê “dợn dợn”
Vun đắp tâm hồn cho những thi nhân.
Xuôi về Can Lộc anh có thấy không?
Chàng Xuân Diệu ngày xưa con thầy đồ xứ Nghệ
Dẫu xa quê hương, cuộc đời bao dâu bể
Vẫn nhớ vô cùng mùi vị bánh đa quê.
Hà Tĩnh quê em, anh có muốn về?
Đến Đồng Lộc nghiêng mình nghe thì thầm hương đất
Bài ca về những người con gái đẹp nhất
Mãi mãi ra đi cho xanh sắc quê nhà!
Về Thiên Cầm nghe sóng nước hòa ca
Đàn trời ru anh – khúc ru của sóng
Để anh thấy yêu hơn một vùng quê anh dũng
Vẫn ngọt lành, như môi thắm em xinh.
Nếu yêu nhau, anh hãy cùng em
Lên chùa Hương Tích quỳ dưới chân Diệu Thiện
Để lòng mình được thanh lọc sau bon chen, vướng bận
Tĩnh lặng một vùng sắc sắc- không không…
Anh có về Hà Tĩnh với em?
Quê hương từng ngày đi lên, đổi mới
Đến Vũng Áng, công trường đang mời gọi
Kẻ Gỗ đón nước về tưới thắm một vùng quê.
Và yêu nhau, anh ơi hãy nhớ về
Bên mái tranh nghèo, có mẹ già đứng đợi
Uống nước chè xanh, ăn cơm chín tới…
Canh hến quê mình ngọt vị tháng năm.
Hà Tĩnh quê mình giản dị thế thôi anh!
Người Hà Tĩnh cũng dịu dàng như đất
Em đã yêu anh, tình yêu chân chất
Mộc mạc vô cùng như Hà Tĩnh mình thương.
Đèo Ngang Quê Anh – Tác Giả: Nguyễn Trinh Thuyên
Soi bóng Hoành Sơn xuống biển xanh
Gợi màu huyền thoại đất quê Anh.
Hồn thơ thuở ấy còn vang vọng (*)
Tiếng Cuốc đêm tàn đã chuyển canh.
“Xích Mộ” dịu dàng trăng soi bóng
“Cổng Trời” mơ mộng khói xây thành.
Nghiêng nghiêng cánh én dìu xuân đến
Mê mẩn rừng mai nụ kín cành.
Chuyện Thời Con Nít – Tác Giả: Từ Công Hải
Đã lâu rồi tau mới gặp lại mi
Ngồi nhâm nhi kể chuyện thời con nít
Tau cho chuyện trộm bòng là hay nhít
Bựa nớ 2 thằng bít được một ôm
Thật không may bà Thiệu ra đụn rơm
Gin côộc bòng truột quỳn đi đấy
Hai thằng ngồi trên cơn rung lẩy bẩy
Để bòng rơi may khung trúng trôốc bà
Ôm bòng về ngồi dới côộc cơn tra
Bụi ôông Sắt, cắt bòng ra ăn thử
Bòng đang non ăn cay xè cả cổ
Gin một rổ bòng đành phẩy đổ xuống khenh
Chuyện hai thằng đi đơm ác gà nenh
Chuyện cà xanh hày là cà cò mỏ
Rồi chuyện đêm về ra đôồng trộm đó
Bít ló về rang ăn trắt đạ vui
Tau chỉ ôn lại vài chuyện thế thôi
Bựa mô mi về ta ngồi kể tiép
Cả đôống chuyện của thời con nít
Chộ rành hay khi nhắc đến mi hè…
Qua Huyện Tĩnh Gia – Tác Giả: Vũ Thế Phiệt
Xế bóng trưa Xuân đến Tĩnh Gia
Nhớ năm mươi năm trước đã qua
Như còn đây bóng người thôn nữ
Liệu người còn có nhớ đến ta !
Nhớ nhớ ngày xưa còn giao ước
“Chiến thắng trở về anh nhớ qua…”
Vài lần đã tới mà không biết
Địa chỉ ở đâu mà tới nhà.
Tiếng Nghệ Quê Tui – Tác Giả: Hoàng Đình Nghĩa
Tui ngài ở trong Vinh
Ra mần côông Hà Nội
Nhiều khi nghe tui nói
Rặt tiếng Nghệ quê ta
Bạn bè nghe nỏ ra
Đưa chắc cười nắc nẻ…
Có đứa còn bập bẹ
Nhại cả tiếng quê choa
“Truột chạc” “rổ trớng ga”
“Lạc đàng” “tê trốôc cúi.”..
“Lắc lè” “cấy Chạc mụi”
“Ngái khu” “Bực thâu cha”
“Con rựn mứn” “cụi ga..”
“Trốc tru” ” mi rành sọi.”….
Có bựa ra đàng hỏi
Ga ni đi về mô ?
Bọn con nít trầm trò
Cô này e ngài Nhật…
Có bựa nghị cười ngất
Chuyện bọn bạn đến nhà
Mẹ vưa ở Vinh ra
Mần bựa cơm đại khách
Mẹ tay bưng tay nách
Hỏi cấy nồi nậy mô?
Con bạn vội chạy vô
“Nồi nậy” là chi mẹ..?
Lại thêm bựa cười ẻ
Rủ con bạn ra ga
Mua vé để về nhà
Mà lại không đưa bạc
Móc biu ni biu khác
Có chộ chị mô mồ…
Tiền nỏ có trự mô
“Vơ làng”… “thui ” “trụt Chạc..”
Cô bạn tui ngài bắc
Ả nỏ hiểu mô tê
Tiếng Nghệ mày kỳ ghé
Thế nào là “trụt Chạc.. “?
Có hôm qua hàng nác
Mua “cút” rượu mang về
Bà chủ mắt tròn xoe
“Cút”… là sao hả chị..?
Nhiều khi tui nằm nghị
Cấy tiếng tiếng Nghệ quê ta
Bạo táp với phong ba
Thấm chi bằng tiếng Nghệ.
Nỏ khó bằng tiếng Nghệ.
Về Hà Tĩnh Người Ơi – Tác Giả: Cao Quang Vinh
Lâu lắm rồi mãi ấp ủ trong tim
Hà Tĩnh, miền quê chan chứa nghĩa tình
Muốn viết nên thơ, muốn cài nên nhạc
Để ngợi ca mảnh đất của quê mình
Nhưng thật buồn mình không phải nhà thơ
Cũng không phải là một người nhạc sỹ
Nhưng rất yêu quê từ những điều giản dị
Yêu đất, yêu người, yêu biển rộng, đồng xanh
Tôi yêu quê, yêu tình người chân chất
Mộc mạc, đơn sơ, sâu đậm nghĩa đời
Giọng nói nặng, nhưng tâm hồn thanh thản
Khi gần rồi, khó xa lắm người ơi
Yêu quê tôi, yêu cả ngọn gió Lào
Rát mặt trưa hè, xô hàng tre lao xao
Cơn gió nồm, mang mặn mòi vị biển
Đi xa rồi, lòng cứ nhớ nôn nao!
Yêu quê tôi, nhớ bánh tày thơm dẻo
Hương nếp nhà, thơm vị giọt mồ hôi
Của bao người đã làm nên hạt ngọc
Dành cho ta và dâng tặng cho đời
Yêu quê tôi, ngọt bùi hương kẹo lạc
Hòa quyện, kết tinh nức tiếng lâu đời
Đã đến khắp mọi tận cùng quả đất
Thương hiệu Cu đơ – đặc sản của quê tôi
Yêu quê tôi – tôi nhớ chiếc bánh đa
Bột gạo, vừng đen mang hương vị đậm đà
Nhai cứ giòn tan, nhờ tay ai khéo quạt
Cứ no lòng- món dân dã quê ta
Yêu quê tôi, tôi nhớ mùi nham mít
Trộn đủ rau thơm, nước mắm, mỡ hành
Thêm chút ớt khô, cho người hà hít
Khi xúc kèm bánh đa nướng giòn, đanh
Yêu quê tôi, vì có rau củ chuối
Một món ăn dân dã, có lâu rồi
Giúp bao người vượt qua nạn đói
Nay thành, món ăn quý của quê tôi
Yêu quê tôi với đăc sản cua đồng
Nhỏ thì kho lá lốt, lớn nấu canh
Thực phẩm an toàn, nhưng giàu dinh dưỡng
Thật khó tìm ra nơi chốn thị thành
Tôi yêu quê, yêu món cà, dưa mặn
Kho ruốc biển quê với chút mỡ xào
Mùa Đông về, ăn cơm lòng ấm hẳn
Mới nghe mùi, lòng dạ đói nôn nao
Yêu quê tôi, tôi yêu chiếc áo tơi
Che nắng, che mưa, che cả cuộc đời
Đông đến làm mền, Hè làm chiếu trải
Thoải mái dân mình trong phút nghỉ ngơi
Biển Thiên Cầm – Tác Giả: Đinh Sỹ Minh
Biển chạy dài, không biết biển đến đâu?
Những con sóng bạc đầu gầm rú
Đứng trước biển lòng khao khát lạ
Thiên Cầm quê mẹ của ta ơi!
Mặt trời hoang vu về cuối chân trời
Cứ tiếc nuối một ngày còn hẫng
Những cồn cát oằn mình say nắng
Đất quê còn đó những lo toan.
Nắng Thiên Cầm thừa thãi nắng vàng
Người Thiên Cầm nặng lòng biển biếc
Sao bữa ăn còn chan nhiều nước mắt?
Thiên tai triền miên, còn nỗi đau chiến tranh!
Biển mở toang dâng hiến
Người Thiên Cầm thủy chung cùng biển
Những ánh mắt nhìn nhau im lặng
Vắng những cánh buồm vượt sóng trùng khơi.
Chẳng biết biển đến đâu, chỉ thấy chân trời
Mênh mông ngủ lịm bên bờ gió
Ước có ngày được ôm biển hát
Hát về em, về Hà Tĩnh mình thương
Ước một ngày, biển như cánh đồng xuân
Người chài lưới không còn lo đói cá
Dân Thiên Cầm không lo thiếu bữa
Một Thiên Cầm lật gió sang trang.
Quá Ninh Công Lũy Cổ – Tác Giả: Vũ Tông Phan
Nhược tương thử địa phân Nam Bắc,
Hà sự kinh niên động giáp bào?
Thiên tạo Hoành Sơn do vị hiểm,
Nhân vi cô lũy diệc đồ lao.
Doanh thâu để sự không di chủng,
Sát phạt dư thanh đái nộ đào.
Vũ trụ như kim quy nhất thống,
Mạc nhiên sơn thủy tự thanh cao.
Đất Nước Mình Ngộ Quá Phải Không Anh? – Tác Giả: Trần Thị Lam
Đất nước mình ngộ quá phải không anh
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi…
Đất nước mình lạ quá phải không anh
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay…
Đất nước mình buồn quá phải không anh
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng đã hết và biển thì đang chết
Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa…
Đất nước mình thương quá phải không anh
Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại
Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải
Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu…
Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh
Anh không biết em làm sao biết được
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu…
Mời Em Về Hương Khê – Tác Giả: Nặc Danh
Mời em về với đất Hương Khê
Nếu chưa một lần, em sẽ không hiểu mùa hoa bưởi trắng
Tháng hai sương bay là là trong nắng
Hương lâng lâng ướp đẫm giấc nồng
Hương bưởi ngân dài từ Gia Phố, Phú Phong
Đến Phúc Trạch, Hương Đô, thơm ngát đôi bờ sông, suối
Hương lẫn vào tóc em, hương dịu dàng không nói
Cứ lặng thầm như ánh mắt, lời yêu
Về Hương Khê em sẽ hiểu rất nhiều
Hiểu Ngàn Sâu xanh trải lòng rất thật
Sông không giấu em dù là hạt cát
Trắng giữa dòng, trong đáy nước sông sâu…
Sông nối bờ yêu, thon thả nhịp cầu
Qua Địa Lợi, Hà Linh ngược về Đông Hải
Trai Gia Phố, Hương Long nhẹ nhàng câu nói
Gái Hương Thủy, Lộc Yên xinh đẹp đến nao lòng…
Mùa lũ đi qua trắng xóa Phúc Đồng
Lúa ngẩng cao đầu trong cơn nước bạc
Hạt lúa, củ khoai giữ mình vị ngọt
Gột bùn, tỏa ngát hương thơm…
Về Hương Khê một lần đi em
Em sẽ hiểu nơi tình sâu, nghĩa nặng
Hiểu vì sao suốt đời hoa bưởi trắng
Dẫu bão bùng vẫn giữ sắc trinh nguyên*
Hương Khê đằm lòng thương nhớ đợi em
Em đừng lo, đến rồi yêu da diết
Có thể cỗi cằn, nắng mưa mải miết
Nhưng đã yêu rồi là cởi hết trao nhau…
Nhớ Cu Xưa – Tác Giả: Đặng Minh Thư
Cu xưa bay đến phố Nài
Bay từ viễn khách bay dài, bay xa
Bay từ Cầu Phủ đến Na
Bay sang Bến Thủy bay qua Ngang Đèo
Cũng nhờ mấy nhịp Cầu Treo
Cu đi xóa đói giảm nghèo thật nhanh
Cu xưa đậu nóc nhà tranh
Bay sang nhà ngói yên lành ấm no
Ngày xưa Cu mất tự do
Ngày nay Cu đến Đảng cho làm giàu
Bà con làng xóm bảo nhau
Cho Cu lên chật chuyến tàu Bắc Nam
Thả Cu bay khắp xóm làng
Bay cùng Tổ Quốc bay sang nước ngoài
Cu đi bắc nhịp cầu dài
Vui cùng năm tháng đêm hoài nhớ Cu
Trăng Hoành Sơn – Tác Giả: Nguyễn Tiến Chưởng
Trăng lên gió mát cũng lên theo
Hùng khí linh thiêng tụ đỉnh dèo
Hoành Sơn Quan mở toang thoen cửa
Muôn ánh vàng gieo trong sóng reo.
Hoành Sơn Quan – Tác Giả: Dương Thái Sơn
Dừng bước Hoành Sơn ngắm cảnh đèo
Gió đưa hương biển quyện hoà theo.
Câu thơ vang vọng lưng chừng núi
Khúc nhạc ngân nga giữa đỉnh đèo.
Đưa bút gieo vần non chót vót
Trao nghiên hoạ bức đá cheo leo.
Thanh Quan thuở trước hay chăng tá
Ước được bây giờ há bấy nhiêu?
Vừa rồi là những bài thơ hay về Hà Tĩnh được sưu tầm từ nhiều tác giả. Mỗi bài thơ sẽ mang lại cho người đọc những cảm xúc, thú vị riêng biệt giúp người đọc thư giãn và hiểu hơn về quê hương Hà Tĩnh. Hãy thường xuyên ghé thăm để đọc những bài thơ mới nhất tại danh mục thơ của Blog ChieuTa.Com. Chúc bạn có những phút giây thư giãn bên những vần thơ.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết 25+ Bài Thơ Về Hà Tĩnh, Nơi Có Núi Biếc & Biển Xanh Tại Danh Mục Thơ Về Quê Hương của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- 37 Bài Thơ Về Hà Giang, Cảnh Đẹp Hùng Vĩ & Cuộc Sống Bình Dị
- 25+ Bài Thơ Về Hội An Nét Đẹp Phố Cổ & Di Sản Văn Hóa
- Tuyển Tập 25+ Bài Thơ Về An Giang, Xứ Sở “Sơn Kỳ Thủy Tú”
- 17+ Bài Thơ Tình Đà Lạt Ca Ngợi Vẻ Đẹp Thành Phố Sương Mù
- 15+ Bài Thơ Về Sài Gòn Ca Ngợi Thành Phố Phồn Vinh & Hoa Lệ
- 15+ Bài Thơ Về Tây Bắc Ca Ngợi Vẻ Đẹp Núi Rừng Vùng Cao
- Thơ Về Tuổi Thơ – Chùm Thơ Hay Viết Về Tuổi Thơ Rất Đẹp
- Thơ Về Huế, 45+ Bài Thơ Tình Xứ Huế Lãng Mạn & Thương Nhớ
Để Lại Một Bình Luận