Ê Chề (Huy Cận) Ta lại mỉa mai rồi Sao lại buồn thế ấy! Xuôi đường mây nước trôi Bỏ lại lòng ta vậy Đôi tay không tín mộ Chỉ lạc hướng thiên đàng Linh hồn tôi goá bụa Đơn chiếc giữa đau thương Mong trốn tránh bơ vơ Tôi đem tình bán rẻ Cho vạn khách thờ ơ Và lòng tôi đã ế Một chiếc linh hồn nhỏ Mang mang thiên cổ sầu Những nàng tiên dần chết Mơ mộng thuở xưa ...
Tập Lửa Thiêng (1940) - Huy Cận
Đây là tập "Lửa Thiêng (1940) - Huy Cận" của nhà thơ Việt Nam (Huy Cận - Cù Huy Cận) trong nhiều tác phẩm và tập thơ do ông sáng tác. Để xem đầy đủ các bài thơ, tập thơ của ông mời các bạn xem tại đây: Thơ Huy Cận (Cù Huy Cận).
Áo Trắng
Áo Trắng (Huy Cận) Tặng Nhất Linh Áo trắng đơn sơ, mộng trắng trong, Hôm xưa em đến, mắt như lòng Nở bừng ánh sáng. Em đi đến, Gót ngọc dồn hương, bước toả hồng. Em đẹp bàn tay ngón ngón thon; Em duyên đôi má nắng hoe tròn. Em lùa gió biếc vào trong tóc Thổi lại phòng anh cả núi non. Em nói, anh nghe tiếng lẫn lời; Hồn em anh thở ở trong hơi. Nắng thơ dệt sáng trên ...
Đẹp Xưa
Đẹp Xưa (Huy Cận) Tặng Tô Ngọc Vân Ngập ngừng mép núi quanh co Lưng đèo quán dựng, mưa lò mái ngang… Vi vu gió hút nẻo vàng. Một trời thu rộng mấy hàng mây nao. Dừng cương nghỉ ngựa non cao Dặm xa lữ thứ kẻ nào héo hon… Đi rồi, khuất ngựa sau non; Nhỏ thưa tràng đạc, tiếng còn tịch liêu… Trơ vơ buồn lọt quán chiều Mái nghiêng nghiêng gửi buồn theo hút người Bài thơ ...
Đi Giữa Đường Thơm
Đi Giữa Đường Thơm (Huy Cận) Tặng Thạch Lam Đường trong làng: hoa dại với mùi rơm… Người cùng tôi đi dạo giữa đường thơm, Lòng giắt sẵn ít hương hoa tưởng tượng. Đất thêu nắng, bóng tre, rồi bóng phượng Lần lượt buông màn nhẹ vướng chân lâu: Lên bề cao hay đi xuống bề sâu? Không biết nữa – Có chút gì làm ngợp Trong không khí… hương với màu hoà hợp… Một buổi trưa không ...
Ði Rất Êm
Ði Rất Êm (Huy Cận) Ði rất êm, bước êm nữa, người ôi! Tiếng động gần, dư thanh gợi xa xôi.. Phòng yên tĩnh, chớ làm phòng vắng vẻ! Hồn mới lim dim, bước giùm nhè nhẹ. Hé cửa vừa, cành lả qua song Cho bóng xuống mi, cho bóng xuống lòng. Tai ê chề chỉ vừa nghe gió lá, Trí mệt mỏi, buông chi lời nói lạ! Ru cho tôi ngủ dưới bóng mi người; Nhìn tôi đi, xin miệng thắm cứ ...
Ðiệu Buồn
Ðiệu Buồn (Huy Cận) Mưa rơi trên sân. Mái nhà nghiêng dần… Ôi buồn trời mưa! Nhìn trăm sao buồn Của mưa trên sân… Ôi lòng buồn chưa! Ðêm xa xuống gần, Biết sao nói năng. Nhớ chi bâng khuâng. Cửa the gió rình; Vườn cau nước dâng. Mưa rơi đều đều Trên từng ngói kêu, Trên từng ngói vang… Trên từng ngói xanh Lệ rêu muôn hang. Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài ...
Bình Yên
Bình Yên (Huy Cận) Thời khắc đang đi nhịp thái bình Dịu dàng gió nhạt thổi mây xanh Hàng cây mở ngọn kêu chim đến Hạnh phúc xem như chuyện đã đành Lẩn cụm hoa trời rơi dáng bướm Nỡ chen hoa lá tiếng vành khuyên Ngoài đường buổi sáng thơm hương mới Thú sống thơm mùi cỏ mới lên Kia treo trái mộng trĩu cây đời Ngang với tầm tay ngắn của người Nhưng múa vu vơ tay đã ...
Bi Ca
Bi Ca (Huy Cận) Hỡi mây trắng phất phơ màu gió cũ Nước buồn ôi! còn lại bến sơ xưa Cho ta gởi vọng xuôi về quá khứ Đôi chút sầu tư nước đẩy, mây đưa Buồn đã lại khi bắt đầu yêu mến Lòng mê say ngay từ thuở mê tình Vì ta đợi cho nên người chẳng đến Người xa ta, xa từ thuở sơ sinh Trời buổi ấy ở trong thời tình tự Xuân muôn năm tơ mởn cỏ bên đường Người thì đẹp mà lòng ...
Buồn
Buồn (Huy Cận) Đã chảy về đâu những suối xưa? Đâu cơn yêu mến đến không chờ? Tháng ngày vùn vụt phai màu áo Của những nàng tiên mộng trẻ thơ. Rụng những chùm tên mấy độ bông; Phai hàng nhật ký chép song song; Chàng trai gối mộng trên trang sách Tỉnh thức, mùa xuân rụng hết hồng. Đời mất về đâu, hỡi tháng, năm? Xuân không mọc nữa với trăng rằm! Chẳng bao lâu ngủ sầu ...
Buồn Đêm Mưa
Buồn Đêm Mưa (Huy Cận) Đêm mưa làm nhớ không gian Lòng run thêm lạnh nỗi hàn bao la… Tai nương nước giọt mái nhà Nghe trời nằng nặng, nghe ta buồn buồn Nghe đi rời rạc trong hồn Những chân xa vắng dặm mòn lẻ loi… Rơi rơi… dìu dịu rơi rơi… Trăm muôn giọt nhẹ nối lời vu vơ… Tương tư hướng lạc phương mờ… Trở nghiêng gối nặng hững hờ nằm nghe Gió về, lòng rộng không ...
Cách Xa
Cách Xa (Huy Cận) Lời chẳng giao lời, tay lạ tay, Tấc gang cách trở, nhớ muôn ngày. Cô sầu dựng núi lên cao ngất; Nhưng cặp chim hồn lạc hướng bay. Tôi đứng bên này cửa Khổ đau, Bên kia người dạo, biết chi sầu. Dọc đời rải rác muôn ga đón. Khó nỗi ngồi chung một chuyến tàu. Cũng chẳng dò xem gió ngược xuôi; Lời đi không cốt gặp tai người, Quá buồn nên muốn yên nguôi ...
Cầu Khẩn
Cầu Khẩn (Huy Cận) Hồn bơ vơ, tôi đi dạo giữa đời; Chân theo lòng mà người chẳng theo tôi. Ngày đẹp thế, cũng có tay đang mở, Đuổi hạnh phúc giữa lòng tôi bợ ngợ. Tôi đi tìm người, tôi đi tìm thơ, Tính vẩn vơ có lành được bao giờ. Và tình ái không bao giờ lành được, Nâng chân đi chưa định ngày nghỉ bước. Đường không dài: người tránh để thêm xa… Gặp ngay đi! Đời may ...
Bình Luận Mới Nhất