Chết (Huy Cận) Chân quấn quít rồi đến ngày nghỉ bước; Miệng trao lời rồi đến buổi làm thinh; Thân có đôi chờ lúc ngủ một mình, Không bạn lứa cũng không mền ấm nóng; Tai dưới đất để nghe chừng tiếng sóng Ở trên đời; – đầu ấy ngửng lên cao Sẽ nằm im! Ôi đau đớn chừng nào; Thân bay nhảy giam trong mồ nhỏ tí, Một dáng điệu suốt trăm nghìn thế kỷ! Ngày sẽ về, gió sẽ mát, ...
Tập Lửa Thiêng (1940) - Huy Cận
Đây là tập "Lửa Thiêng (1940) - Huy Cận" của nhà thơ Việt Nam (Huy Cận - Cù Huy Cận) trong nhiều tác phẩm và tập thơ do ông sáng tác. Để xem đầy đủ các bài thơ, tập thơ của ông mời các bạn xem tại đây: Thơ Huy Cận (Cù Huy Cận).
Chiều Xuân
Chiều Xuân (Huy Cận) Xuân gội tràn đầy Giữa lòng hoan lạc, Trên mình hoa cây… Nắng vàng lạt lạt Ngày đi chầy chầy… Hai hàng cây xanh Đâm chồi hy vọng… Ôi duyên tốt lành! Én ngàn đưa võng Hương đồng lên hanh. Kề bên đường mòn — Mùa đông đã tạnh Cỏ mọc bờ non… Chiều xuân tươi mạnh Gió bay vào hồn. Có bàn tay cao Trút bình ấm dịu Từ phương xa nào… Người cô yểu ...
Chiều Xưa
Chiều Xưa (Huy Cận) Buồn gieo theo gió veo hồ, Đèo cao quán chật, bến đò lau thưa. Đồn xa quằn quại bóng cờ, Phất phơ buồn tự thuở xưa thổi về. Ngàn năm sực tỉnh lê thê Trên thành son nhạt. — Chiều tê cuối đầu… Bờ tre rung động trống chầu, Tưởng chừng còn vọng trên lầu ải quan, Đêm mơ lay ánh trăng tàn, Hồn xưa gởi tiếng thời gian, trống dồn. Bài thơ hay các bạn vừa ...
Dấu Chân Trên Đường
Dấu Chân Trên Đường (Huy Cận) Ai biết đường kia giậm mấy lần? Gió vừa thổi lạc dấu muôn chân. Làm sao góp lại nâng xem thử. Những bước vu vơ xa lại gần. Thôi đã tan rồi vạn gót hương Của người đẹp tới tự trăm phương. Tan rồi những bước không hò hẹn Đã bước trùng nhau một ngả đường. Cây mở cành xanh, nghiêng lá phơi; Bụi gieo trên lá, dội nên lời Bâng khuâng kể lại ...
Em Về Nhà
Em Về Nhà (Huy Cận) Thôi sáng hung rồi em hãy đi Tự nhiên em nhá! Chớ buồn chi. Suốt ngày nhắc nhở em từng phút Anh đoán thuyền em đến bến gì. Này lúc bên đường bóng đứng trưa Thuyền em qua thác sóng xô lùa Sông êm, bãi cát con cò đứng. Khỏi vực, lòng em hết sợ chưa? Tới ngã ba sông, nước bốn bề, Nửa chiều gà lạ gáy bên đê. Làng xa lặng lẽ sau tre trúc; Bến cũ ...
Gánh Xiếc
Gánh Xiếc (Huy Cận) Có chàng ngơ ngác tựa gà trống, E đến trăm năm còn trẻ thơ Tám tuổi một chiều trong rạp xiếc Yêu nàng cưỡi ngựa uốn thân tơ. Điệu kèn rộn rịp nâng chân ngựa Nhịp với lòng trai mở cánh yêu, Nhạc buồn thu – chở hồn đường sá! Lẫn với hùm, voi, gái lệ kiều. Gái lệ kiều đi với ngựa, voi; Về nhà, đứa bé vẫn đùa chơi Nhưng lòng trẻ đã theo đoàn xiếc Xếp ...
Giấc Ngủ Chiều
Giấc Ngủ Chiều (Huy Cận) Tặng Hoàng Đạo Thức dậy, nắng vàng ngang mái nhạt, Buồn gieo theo bóng lá đung đưa Bên thềm – Ai nấn lòng tôi rộng, Cho trải mênh mông buồn xế trưa. Than ôi, trời đẹp nhưng trời buồn, Như cảnh tươi màu rạp cải lương Tôi đội tang đen cùng mũ trắng, Ra đi không hẹn ở trên đường. Rưng rưng hoa phượng màu thương nhớ; Son đậm bên thành một sắc ...
Học Sinh
Học Sinh (Huy Cận) Gió thổi sân trường chiều chủ nhật; – Ôi! Thời thơ bé tuổi mười lăm, Nắng hoe rải nhạt hoa trên đất, Đời dịu vừa như nguyệt trước rằm. Bốn vách nghiêm trang tiếng đọc bài, Đầu xanh dăm chục, nét văn khôi, Chiều xuân chim sẻ vô trong lớp, Ông giáo trông lên; chúng bạn cười. Lén mắt thầy, xem lại bức thư Của người cô họ, chú hiền từ. Bàn tay vơ vẩn ...
Hối Hận
Hối Hận (Huy Cận) Hạnh phúc rất đơn sơ, Nhịp đời đi chậm rãi.. Mái nhà yên bóng trưa; Ong hút chùm hoa cải Lòng tôi sao chẳng đợi, Vội vã bước vào trong! Bốn mùa yên một lối Chân mỏi vạn đường cong. Tôi không đành nói xấu, Ðời, đời rất hiền từ; Nhưng hoa xuân không đậu, Thôi mong gì trái thu! Quá hiền nên vụng tính, Tôi đã phá đời tôi Ðiên rồi, khi vụt ...
Hồn Xa
Hồn Xa (Huy Cận) Thuở xưa, Chức Nữ buồn sông Ngân Có kẻ ngồi thương ở dưới trần Chạnh nỗi tương tư khôn dãi tỏ Muôn sao bàng bạc sầu không gian Từ buổi Tiên đi sầu cũng nhỏ Nhân gian thôi nhớ chuyện trên trời đại bàng vỗ cánh muôn năm trước Ai biết trời xua rộng mấy khơi Bích Câu đâu nửa bóng chàng Uyên Sông núi thô sơ bặt tiếng huyền Có lẽ hồn ta không đẹp nữa Nét ...
Hồn Xuân
Hồn Xuân (Huy Cận) Ai biết em tôi ở chốn nào? Má tròn đương nụ, trán vừa cao. Tiếng mùa về gọi lòng em dậy, Lơ đãng lòng tôi chẳng kịp rào. Ai biết người yêu nhỏ của tôi, Người yêu nho nhỏ trốn đâu rồi? Nhắn giùm với nhé, em tôi đó, Tròn trĩnh xinh như một quả đồi. Ngực trắng giòn như một trái rừng Mắt thì bằng rượu, tóc bằng hương. Miệng cười bừng nở hàm răng ...
Hoạ Điệu
Hoạ Điệu (Huy Cận) Vàng đẹp quá, giăng tơ và xối chỉ: Trời mênh mông nên rất đỗi nhớ nhung; Chiều buồn buồn giữa hương sắc tưng bừng Như nắng xế nằm trên gương mờ thuỷ. Chiều nơi hồn, và nơi trời, ý nhị; Choáng tương tư, gió rộng vướng cành sây. Vườn hân hoan muôn vạn nỗi dàn bày Của nhựa mạnh thành tơ trong lá mới. Bước son sánh những nỗi lòng phấn khởi, Ở nơi kia ...
Bình Luận Mới Nhất