Yêu (Huy Cận) Người khẽ nắm tay, tôi khẽ nghiêng mình Như sắp nói, nhưng mà không – khóm trúc Vừa động lá, ta nhận vào một lúc Cả không gian hồn hậu rất thơm tho; Gió hương đưa mùi, dìu dịu phất phơ… Trong cảnh lặng, vẫn đưa mùi gió thoảng… Trí bâng quơ nghĩ thoáng nhưng buồn nhiều: “Chân hết đường thì lòng cũng hết yêu”. Chân đang bước bỗng e dè dừng lại – Ở giữa ...
Huy Cận (Cù Huy Cận)
Huy Cận (tên khai sinh là Cù Huy Cận; 31 tháng 5 năm 1919 – 19 tháng 2 năm 2005), là một trong những nhà thơ xuất sắc nhất của phong trào Thơ mới. Ông là bạn tâm giao của Xuân Diệu, một nhà thơ nổi tiếng khác của Việt Nam. Huy Cận sinh ngày 31 tháng 5 năm 1919, trong một gia đình nhà nho nghèo gốc nông dân dưới chân núi Mồng Gà, bên bờ sông Ngàn Sâu (thượng nguồn sông La) ở làng Ân Phú, huyện Hương Sơn sau đó thuộc huyện Đức Thọ (nay là xã Ân Phú, huyện Vũ Quang), tỉnh Hà Tĩnh.
Ông lúc nhỏ học ở quê, sau vào Huế học trung học, đậu tú tài Pháp; rồi ra Hà Nội học trường Cao đẳng Canh nông. Tháng 8 năm 1945, Cù Huy Cận là một trong ba thành viên của phái đoàn Chính phủ Lâm thời (gồm Nguyễn Lương Bằng, Trần Huy Liệu và Cù Huy Cận) đi vào Huế để tiếp nhận lễ thoái vị của Vua Bảo Đại.
Trước tháng 8 năm 1945: Huy Cận có thơ đăng báo từ 1936, cho in tập thơ đầu Lửa Thiêng năm 1940 (gồm những bài đã đăng báo, khoảng 1936-1940) và trở thành một trong những tên tuổi hàng đầu của phong trào Thơ mới lúc bấy giờ. Trong Kinh cầu tự (1942, văn xuôi triết lí) và Vũ trụ ca (thơ đăng báo 1940-1942), Huy Cận đã tìm đến ca ngợi niềm vui, sự sống trong vũ trụ vô biên song vẫn chưa thoát khỏi bế tắc.
Sau tháng 8 năm 1945: Các tập thơ của Huy Cận sau Cách mạng tháng 8: Trời mỗi ngày lại sáng (1958), Đất nở hoa (1960), Bài thơ cuộc đời (1963), Hai bàn tay em (thơ thiếu nhi, 1967), Những năm sáu mươi (1968), Chiến trường gần đến chiến trường xa (1973), Họp mặt thiếu niên anh hùng (1973), Những người mẹ, những người vợ (1974), Ngày hằng sống ngày hằng thơ (1975), Ngôi nhà giữa nắng (1978), Hạt lại gieo (1984)...
Ở bên dưới đây là các tác phẩm thơ ca của nhà thơ Huy Cận, lưu trữ kho tàng thơ Huy Cận cùng những tác phẩm nổi tiếng. Nếu có thiếu sót, các bạn vui lòng để lại đóng góp ngay bên dưới nhé. Chúc các bạn có những phút giây thư giãn tuyệt vời trên ChieuTa.Com!
» Những bài thơ nổi bật của Huy Cận:
- Đoàn thuyền đánh cá
- Các vị La Hán chùa Tây Phương
- Tràng giang
- Ngậm ngùi
- Con chim chiền chiện
- Áo trắng
» Những chùm thơ hay của Huy Cận do ChieuTa.Com tổng hợp:
- Tập 16 Bài Thơ Hay & Nổi Tiếng Của Nhà Thơ Huy Cận (Cù Huy Cận)
- Tập 14 Bài Thơ Tình & Áng Thơ Tình Buồn Bã Tâm Trạng Của Huy Cận
- Tập 14 Bài Thơ Tình Yêu Lãng Mạn & Ngọt Ngào Của Huy Cận
- Tập 14 Bài Thơ Về Biển Lãng Mạn & Sâu Đậm Của Nhà Thơ Huy Cận
- Tập 16 Bài Thơ Tả Cảnh Sắc, Quê Hương Đẹp & Ý Nghĩa Của Huy Cận
» Tất cả các bài thơ, tuyển tập thơ Huy Cận:
- Anh Đầu Thai Vào Đời Em Mỗi Sáng
- Anh Mang Thầm Em
- Anh Thợ Gốm
- Anh Thương Em
- Anh Viết Bài Thơ
- Anh Xa Em Một Nửa
- Đàn Tơ-Rưng
- Đã Rằng Nương Bóng Trăng Thanh
- Đêm Trăng Mưa
- Đêm Về Với Biển
- Đảo
- Đến Tây Hồ Nhớ Bạch Cư Dị
- Đời Hỏi Gì Ta
- Đoàn Thuyền Đánh Cá
- Bà Dì, Bà Mợ, Bà Cô
- Bà Mẹ Việt Nam Anh Hùng
- Bà Ơi Ngày Hạ
- Bâng Khuâng
- Bến Lò Rèn Làng Tôi Thuở Nhỏ
- Bụng Lân Tài
- Buổi Sáng Hôm Nay
- Buổi Trưa Hè
- Các Vị La Hán Chùa Tây Phương
- Cái Dạ Yêu Đời
- Cảnh Địa Ngục
- Cẩm Thạch – Hương Trầm
- Cửa Sông
- Chép Bài Thơ Cũ
- Chùm Hoa Núi Tặng
- Chùm Thơ Viết Ở Đảo Long Châu
- Chiếc Võng Tơ Em Tặng
- Chiều Thu Quê Hương
- Chim Làm Ra Gió
- Chong Chóng
- Con Chim Chiền Chiện
- Diệu Ơi, Diệu Đã Về Yên Tịnh
- Em Ạ, Vườn Xoan…
- Em Đi Xe Tháng
- Em Bé Và Mặt Trăng
- Em Ơi! Trời Xanh
- Gà Gáy Trên Cánh Đồng Ba Vì Được Mùa
- Gặp Chị Điên
- Gặp Em Một Sáng
- Gọi Điện Thoại
- Gửi Bạn Người Nghệ Tĩnh
- Gửi Thế Kỷ Hai Mươi
- Giã Từ, Từ Giã…
- Gió Đến Nửa Đêm Chưa Hết Lạ
- Gió Chuyển Mùa
- Gió Lạnh Chiều Đông
- Gió Một Hướng
- Giọng Em
- Hai Bàn Tay Em
- Hôm Qua Ta Gặp Bạn Mai Sau
- Hôn Em
- Hỡi Em Yên Lặng
- Hồn Thuở Ban Sơ
- Hoa Giữa Nắng
- Hoa Sấu Bầy Ong
- Huế Vấn Vương
- Hương Đất
- Khắc Khoải
- Lê Văn Hưu
- Mây Trắng
- Mùa Hạ Chín
- Mắt Lý Công Uẩn
- Mẹ Ơi, Đời Mẹ…
- Mơ Cho Đã
- Mưa Xuân Trên Biển
- Nén Hương Nhớ Bác
- Núi Bài Thơ
- Ngày Thu Trong
- Ngày Xuân Nghĩ Đến: Nguyễn Du – Hồ Xuân Hương
- Ngày Xuân Thăm Chùa Trăm Gian
- Ngã Ba Đồng Lộc
- Ngô Quyền
- Nghĩ Cũng Lạ…
- Nhà Thơ Dân Gian
- Những Mảnh Tình
- Nhớ
- Nhớ Mẹ Năm Lụt
- Phố Đông Ba Của Tôi Ngày Bé
- Quốc Học Trường Ta, Quốc Học Ơi!
- Sang Xuân
- Sau Giông Trời Mát…
- Say Mùa Hè
- Sống Một Đời
- Sớm Mai Gà Gáy
- Soi Gương Buổi Sáng
- Ta Viết Bài Thơ Gọi Biển Về
- Tên Em
- Tình Em Như Đám Cháy Rừng
- Tóc Em Toả Xuống Mặt Anh
- Tạo Hoá Sinh Em…
- Tặng Em Buổi Sáng Hôm Nay
- Tổ Quốc
- Thăm Lò Chum
- Thi Nghé
- Tiếng Biển Về Khuya
- Trái Đất Còn Quay
- Trò Chuyện Với Kim Tự Tháp
- Trống Đồng
- Trăng Rằm Mọc
- Trăng Sao Cũng Hoá Xứ Người
- Trăng Xuân
- Trưa Nay Suối Biếc…
- Ví Bằng
- Về Thăm Quê Xã Đức Ân
- Vỗ Về
- Viết Một Bài Thơ
- Vườn Hồng
- Vườn Hồng Sau Mưa
- Xem Ảnh Tuổi Nhỏ Của Em
- Xem Tranh Tề Bạch Thạch
- Xem Triển Lãm Tượng Gỗ Dân Gian
- Xuân Hành
- Yêu
- Yêu Đời
- Yêu Nhau Nhớ Mấy Cho Vừa…
Lửa Thiêng (1940)
- Ê Chề
- Áo Trắng
- Đẹp Xưa
- Đi Giữa Đường Thơm
- Ði Rất Êm
- Ðiệu Buồn
- Bình Yên
- Bi Ca
- Buồn
- Buồn Đêm Mưa
- Cách Xa
- Cầu Khẩn
- Chết
- Chiều Xuân
- Chiều Xưa
- Dấu Chân Trên Đường
- Em Về Nhà
- Gánh Xiếc
- Giấc Ngủ Chiều
- Học Sinh
- Hối Hận
- Hồn Xa
- Hồn Xuân
- Hoạ Điệu
- Khung Tình
- Lời Dịu
- Mai Sau
- Mưa
- Ngậm Ngùi
- Ngủ Chung
- Nhạc Sầu
- Nhớ Hờ
- Quanh Quẩn
- Song Song
- Tâm Sự
- Tình Mất
- Tình Tự
- Tựu Trường
- Thân Thể
- Thu
- Thu Rừng
- Thuyền Đi
- Tiễn Đưa
- Tràng Giang
- Trình Bày
- Trò Chuyện
- Trông Lên
- Vạn Lý Tình
- Xuân
- Xuân Ý
Vũ Trụ Ca
- Áo Xuân
- Cây Lúa
- Có Tình Yêu Nào Mà Không Đau
- Cảm Thông
- Chiêm Bao Thỉnh Thoảng Em Về
- Gối Tay
- Gió Một Hướng…
- Hỏi Mặt Trời
- Hỡi Em Yêu, Hỡi Em Thương
- Hoa Đăng
- Hoa Về
- Hương Dậy Đất
- Lên Đàng
- Lửa Quanh Đời
- Mộng Sắc Duyên
- Muộn Màng
- Nắng Đào
- Nằm Nghe Người Thở
- Nằm Trong Tiếng Nói
- Sơ Khai
- Tình Đau Một Thuở
- Thần Thánh Chết Rồi
- Tin Vui
- Trời, Biển, Hoa, Hương
- Trưa
- Vĩnh Viễn
Hạt Lại Gieo (1984)
Yêu Đời
Yêu Đời (Huy Cận) Em ơi! Dẫu sống trăm năm Đến khi chết xuống, anh nằm không yên Bởi đời đẹp quá đi, em! Yêu rồi, yêu mãi, yêu thêm chẳng thừa Yêu đời biết mấy cho bưa Cả khi cay đắng đời chưa hết tình… Tiếng gà lại giục bình minh Đã yêu cuộc sống, nằm thinh được nào! Giản đơn chiếc áo mặc vào, Cởi ra còn nhớ, huống bao năm trường Yêu đời trong máu, trong xương Lòng ...
Yêu Nhau Nhớ Mấy Cho Vừa…
Yêu Nhau Nhớ Mấy Cho Vừa… (Huy Cận) Lòng ta một khối, ơi tình Chạm đâu cũng vọng nỗi mình với ta Yêu nhau nhớ mấy cho vừa Đâu là nỗi nhớ, đâu là nỗi thương Đâu là dằng dặc tơ vương Đâu là bóng, đâu là gương hỡi lòng Trong mình đã có ta trong Trong ta mình lại nấu nung bồn chồn Mùa xuân vĩnh viễn em ơi! Trăm hoa chúm chím gọi mời đôi ta Mới gần, đã lại cách xa! Giá ...
Ê Chề
Ê Chề (Huy Cận) Ta lại mỉa mai rồi Sao lại buồn thế ấy! Xuôi đường mây nước trôi Bỏ lại lòng ta vậy Đôi tay không tín mộ Chỉ lạc hướng thiên đàng Linh hồn tôi goá bụa Đơn chiếc giữa đau thương Mong trốn tránh bơ vơ Tôi đem tình bán rẻ Cho vạn khách thờ ơ Và lòng tôi đã ế Một chiếc linh hồn nhỏ Mang mang thiên cổ sầu Những nàng tiên dần chết Mơ mộng thuở xưa ...
Áo Trắng
Áo Trắng (Huy Cận) Tặng Nhất Linh Áo trắng đơn sơ, mộng trắng trong, Hôm xưa em đến, mắt như lòng Nở bừng ánh sáng. Em đi đến, Gót ngọc dồn hương, bước toả hồng. Em đẹp bàn tay ngón ngón thon; Em duyên đôi má nắng hoe tròn. Em lùa gió biếc vào trong tóc Thổi lại phòng anh cả núi non. Em nói, anh nghe tiếng lẫn lời; Hồn em anh thở ở trong hơi. Nắng thơ dệt sáng trên ...
Đẹp Xưa
Đẹp Xưa (Huy Cận) Tặng Tô Ngọc Vân Ngập ngừng mép núi quanh co Lưng đèo quán dựng, mưa lò mái ngang… Vi vu gió hút nẻo vàng. Một trời thu rộng mấy hàng mây nao. Dừng cương nghỉ ngựa non cao Dặm xa lữ thứ kẻ nào héo hon… Đi rồi, khuất ngựa sau non; Nhỏ thưa tràng đạc, tiếng còn tịch liêu… Trơ vơ buồn lọt quán chiều Mái nghiêng nghiêng gửi buồn theo hút người Bài thơ ...
Đi Giữa Đường Thơm
Đi Giữa Đường Thơm (Huy Cận) Tặng Thạch Lam Đường trong làng: hoa dại với mùi rơm… Người cùng tôi đi dạo giữa đường thơm, Lòng giắt sẵn ít hương hoa tưởng tượng. Đất thêu nắng, bóng tre, rồi bóng phượng Lần lượt buông màn nhẹ vướng chân lâu: Lên bề cao hay đi xuống bề sâu? Không biết nữa – Có chút gì làm ngợp Trong không khí… hương với màu hoà hợp… Một buổi trưa không ...
Ði Rất Êm
Ði Rất Êm (Huy Cận) Ði rất êm, bước êm nữa, người ôi! Tiếng động gần, dư thanh gợi xa xôi.. Phòng yên tĩnh, chớ làm phòng vắng vẻ! Hồn mới lim dim, bước giùm nhè nhẹ. Hé cửa vừa, cành lả qua song Cho bóng xuống mi, cho bóng xuống lòng. Tai ê chề chỉ vừa nghe gió lá, Trí mệt mỏi, buông chi lời nói lạ! Ru cho tôi ngủ dưới bóng mi người; Nhìn tôi đi, xin miệng thắm cứ ...
Ðiệu Buồn
Ðiệu Buồn (Huy Cận) Mưa rơi trên sân. Mái nhà nghiêng dần… Ôi buồn trời mưa! Nhìn trăm sao buồn Của mưa trên sân… Ôi lòng buồn chưa! Ðêm xa xuống gần, Biết sao nói năng. Nhớ chi bâng khuâng. Cửa the gió rình; Vườn cau nước dâng. Mưa rơi đều đều Trên từng ngói kêu, Trên từng ngói vang… Trên từng ngói xanh Lệ rêu muôn hang. Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài ...
Bình Yên
Bình Yên (Huy Cận) Thời khắc đang đi nhịp thái bình Dịu dàng gió nhạt thổi mây xanh Hàng cây mở ngọn kêu chim đến Hạnh phúc xem như chuyện đã đành Lẩn cụm hoa trời rơi dáng bướm Nỡ chen hoa lá tiếng vành khuyên Ngoài đường buổi sáng thơm hương mới Thú sống thơm mùi cỏ mới lên Kia treo trái mộng trĩu cây đời Ngang với tầm tay ngắn của người Nhưng múa vu vơ tay đã ...
Bi Ca
Bi Ca (Huy Cận) Hỡi mây trắng phất phơ màu gió cũ Nước buồn ôi! còn lại bến sơ xưa Cho ta gởi vọng xuôi về quá khứ Đôi chút sầu tư nước đẩy, mây đưa Buồn đã lại khi bắt đầu yêu mến Lòng mê say ngay từ thuở mê tình Vì ta đợi cho nên người chẳng đến Người xa ta, xa từ thuở sơ sinh Trời buổi ấy ở trong thời tình tự Xuân muôn năm tơ mởn cỏ bên đường Người thì đẹp mà lòng ...
Buồn
Buồn (Huy Cận) Đã chảy về đâu những suối xưa? Đâu cơn yêu mến đến không chờ? Tháng ngày vùn vụt phai màu áo Của những nàng tiên mộng trẻ thơ. Rụng những chùm tên mấy độ bông; Phai hàng nhật ký chép song song; Chàng trai gối mộng trên trang sách Tỉnh thức, mùa xuân rụng hết hồng. Đời mất về đâu, hỡi tháng, năm? Xuân không mọc nữa với trăng rằm! Chẳng bao lâu ngủ sầu ...
Bình Luận Mới Nhất