Song Song (Huy Cận)
Người có đôi môi rõ thắm hồng,
Để mà rằng “được” với rằng “không”.
Đôi tay lưu luyến khi giao nối,
Khi đắp thành cao chặn nẻo lòng.
Và đôi mắt ấy biết nhìn xa;
Khi ngoảnh mặt gần bên, biết đậm đà;
Nhưng cũng biết gieo buồn khía cạnh;
Lạnh đồng tê giá nét thu ba.
Nhan sắc trời ơi! biết nói sao?
Người hiền như bột, có gươm dao…
Xa xôi mà gợi niềm thân mật,
Gần gũi song le vẫn biệt rào.
Bâng khuâng hồn lạ ở bên hồn;
Sông nước cách rừng lối tịch thôn;
Cảnh sắc tình tôi sầu cũng vậy;
Song song muôn dặm bóng mây dồn.
Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Song Song” của tác giả Huy Cận. Bài thơ thuộc Tập Lửa Thiêng (1940) – Huy Cận, danh mục thơ Huy Cận (Cù Huy Cận) một trong những Nhà Thơ Việt Nam Vĩ Đại Và Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và thưởng thức nhiều tác phẩm thơ ca khác, có rất nhiều bài thơ hay đang chờ các bạn!
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Song Song” (Huy Cận – Cù Huy Cận) Tập Lửa Thiêng (1940) Của Tác Giả Huy Cận Trong Tập Lửa Thiêng (1940) Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận