Status Ngắn Viết Về Tháng 6!
Tháng 6 là khoảng thời gian rực rỡ và nồng nàn nhất của mùa hạ. Không gian đỏ màu hoa phượng, đỏ cái nhìn của một buổi chia tay, những cậu học sinh vừa mang trong mình bao khát vọng rực lửa, nhưng cũng vừa luyến tiếc cả một khung trời sắp sửa bỏ lại sau lưng, một phần của tuổi thanh xuân mà chắc chắn sẽ không bao giờ gặp lại…
Có những cậu trai cá biệt luôn luôn quậy phá, lì lợm trong giờ học, ấy vậy mà phút cuối cùng lại nhút nhát không dám ngỏ một lời thương, có những cô gái vờ như chẳng nỗi niềm chi, ấy vậy mà lại vội vã quay lưng ngăn dòng nước mắt. Tất cả những rung động, nỗi nhớ thương, những nỗi buồn và những nỗi vấn vương vào phút chia tay bỗng bất giác chảy thành dòng lệ. Đâu phải là khóc cơ chứ? Dẫu là mình đang nức nở, dẫu là đôi mắt rưng rưng…
Mãi tới sau này, tháng sáu sau, sau và sau nữa. Mỗi khi tháng sáu hạ về, giữa bộn bề cuộc sống, có kẻ quên đi, kẻ luyến tiếc, có người lại mỉm cười. Ai mà biết được, mỗi người đều cất cho riêng mình những khoảnh khắc đẹp đẽ khác nhau về tháng sáu. Duy một điều, tâm tư của tháng sáu có lẽ sẽ không tròn vẹn nếu thiếu đi những ký ức của một thời áo trắng, một người áo trắng, phải không?
Tháng sáu, có những ngày dầm mưa, cũng có những ngày ngấm nắng. Có cái tĩnh lặng giữa không gian náo nhiệt, ồn ào. Có cái mát dịu dưới hiên trời oi ả và ngột ngạt. Tiếng ve dẫu không còn chảy trên nỗi nhớ, không ai có thể làm ngơ. Bằng lăng không còn tím màu chờ đợi, không ai có thể hững hờ. Tháng sáu – nắng gắt mưa dày, tháng sáu – nồng nàn và rực rỡ…
Hôm nay, tôi muốn gửi đến các bạn một chút cảm xúc tháng sáu bằng những dòng status tháng 6 cùng những câu nói hay về tháng 6 đầy tâm trạng. Những dòng status tháng 6 này được trích trong một vài bài tản văn tôi viết trước đó cùng vài bài tản văn viết về cô gái tháng 6 sưu tầm của những tác giả khác. Hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích những dòng status tháng 6 và những câu nói hay về tháng 6 đầy cảm xúc này. Chúc các bạn có những phút giây thật tuyệt bên những dòng status tháng 6 lãng mạn, cảm xúc cùng những dòng status về tháng 6 mùa hạ hay!
Status Về Tháng 6 Mùa Mưa
1. Tháng Sáu, tháng của sự cô đơn. Sinh ra vào tháng Sáu, lạc lõng biết nhường nào.
2. Chuyện nam nữ, ai để cho chính mình một đường lui, sẽ là kẻ có thể cười cuối cùng. Kẻ khóc cuối cùng chỉ là kẻ ngu ngốc.
3. Xin chào tháng 6. Tháng của những ngày hè nắng và nóng, của nỗi nhớ và tình yêu. Tháng của những cơn giông mưa hè bất chợt, bất thình lình ập xuống ào ào với đúng cái tên mưa rào rồi tắt lịm. Tháng của một ngày mong được yêu thương và được bình yên mãi mãi.
4. Chiều cuối cùng của tháng 6. Em cười cay đắng với nỗi chờ mong, với thất vọng, với ê chề. Em đã từng mong anh hãy trở về, nhưng nếu còn yêu thương, thì hãy trở về. Còn nếu không, xin anh, đừng quay lại. Em biết mình mạnh mẽ, em biết mình đủ tuyệt vọng để quên anh. Nhưng em sợ, mình không đủ tha thứ để yêu thêm ai nữa.
5. Cuối tháng Sáu, hình như nếu một năm bốn mùa thì đã là cuối Hạ rồi. Vậy đấy, Sài Gòn thay đổi con người ta nhiều quá, thay đổi từng thói quen, thay đổi cả nhịp độ sống, thay đổi cả cái cách con người ta trưởng thành và yêu thương.
6. Tháng 6 về nó vẫn sẽ yêu mưa nhưng sẽ không yêu anh nữa. Nó biết một năm không phải là quá dài cho một sự chờ đợi nhưng nếu sự chờ đợi đó làm phiền đến cuộc sống của người nó yêu thì nó sẽ không chờ đợi nữa! Nó sẽ chấm hết quá khứ ở đây, sẽ bước tiếp những bước đi trên con đường gai góc một mình. Anh đã tìm được cho mình ngã rẽ mới, còn nó vẫn sẽ bước về phía trước trên con đường ấy! Và biết đâu đấy trên đường đời tấp nập, có một ngày nó sẽ gặp lại anh. Khi đó nó sẽ mỉm cười thật tươi chào anh anh nhé!
7. Tháng 6, nhiều lần thổn thức, nhiều lần bật cười, nhiều kì vọng, nhiều ảo tưởng, nhiều mệt mỏi, và vô số vết thương chằng chịt, chỉ là chút kiên cường ít ỏi trong những ngày nắng sáng trắng một mảnh trời này, vẫn đủ để mình dùng.
8. Tháng Sáu, trời chuyển mùa, bắt đầu có những cơn mưa. Tiết trời mát mẻ hơn, nắng bớt gay gắt hơn. Khi thời tiết thay đổi, con người cũng thay đổi theo.
9. Tôi quen rồi tháng 6 của riêng mình, ban công ngày mưa, cafe ấm sực, và một cuốn sách dịu dàng. Nhưng chưa bao giờ tôi quên những tháng 6 của tôi và anh. Nên là tháng 6 cứ buồn, buồn mãi, trắng xóa mãi nỗi buồn như cơn mưa sáng nay. “Kỉ niệm như rêu em níu vào chợt ngã, Tình yêu giờ quá xa…”
10. Được gặp một người có duyên với mình, vào một thời điểm không thích hợp, chỉ là một nụ cười hiền, hoặc một tiếng thở dài. Được gặp một người có duyên với mình, vào một thời điểm thích hợp, lại là hạnh phúc của cả một đời.
11. Tháng 6 về trên từng tia nắng, từng ngọn gió. Tháng 6 về len lỏi qua những cành Phượng đỏ thắm, rực rỡ một góc phố ngày hè. Tháng 6 về theo những cơn mưa rào đầu hạ, mát lành và trong vắt.
12. Tháng 6 của những cuộc vui tuổi học trò, của những ngày nghỉ ngơi sau một năm học. Tháng 6 của biển mặn nồng, của bầu trời trong vắt và tiếng cười rạng rỡ. Tháng 6 có ai đó đang rất vui.
13. Tháng 6. Mùa chia ly. Tháng 6 của sự chia tay, của ngày tạm biệt bạn bè thầy cô. Tháng 6 mùa ôn thi, cho những ngã rẽ cuộc đời, cho ước mơ tương lai còn dang dở. Tháng 6, có ai đó đang lặng lẽ buồn.
14. Tháng 6. Cầu chúc ai đó được bình yên. Cầu chúc mọi người đạt được những điều mình mong ước. Cầu chúc mọi người vui vẻ. Cầu chúc cho những cánh chim bay cao trên bầu trời tự do.
15. Ngày vắng thưa người… giấc mơ tan như làng khói. Mưa chợt tan, nắng vàng chưa kịp buông lơi ánh lòng. Người xa người rồi cảnh có bao giờ vui đâu.
16. Tháng Sáu rực rỡ nhất trời hạ và lưng chừng giữa bốn mùa. Tháng Sáu là những tháng ngày yên ả nhất dưới cánh quạt mỏng, cũng hừng hực nhất bên chiếc máy tính trên bàn. Tháng Sáu là mùa của màu phượng đỏ, màu nắng, màu gió, mùi của bàn ghế cũ đầy bụi, mùi của sự chia tay. Và tháng Sáu, tượng trưng cho một thanh xuân đã qua và một tuổi trẻ lại đến. Tháng Sáu cho người thương xa.
17. Tháng 6 mưa rào, nó đi trong mưa che dấu đi nước mắt! Nó thầm cảm ơn mưa đã làm thành thứ lá ngụy trang tốt nhất che dấu đi sự yếu đuối của nó, giúp nó thêm quyết tâm thực hiện lời hứa với anh là không để anh buông tay một cách dễ dàng! Một năm cũng đã qua kể từ cái ngày địa ngục ấy, nó đã làm mọi cách nó có thể để giữ trọn lời hứa, nhưng một khi người ta đã muốn cất bước ra đi thì làm sao có thể giữ lại và có lẽ nó cũng phải buông tay thôi! Mưa quá đa tình còn cỏ lại quá thủy chung, hai thế giới trái ngược nhau làm sao có thể hòa làm một!
18. Thỉnh thoảng, em lại nghĩ về cái cách mình đã vượt qua nỗi buồn của bản thân như thế nào. Cũng có lúc yếu đuối tiêu cực, có lúc chán chường mỏi mệt. Nhiều khi sự tức giận khiến em không thể thở được. Thế rồi cũng qua. Thế rồi cũng nhạt. Bây giờ nhìn lại thấy mình trẻ con và nông nổi. Đúng là trải nghiệm của một thời huyên náo. Em nhận ra mình càng cố tìm cách để vượt lên nó thì càng bị dìm xuống. Nhưng thời gian sẽ đẩy nó trôi qua nhanh hơn. Thỉnh thoảng, trời vẫn đẹp, cây vẫn xanh, hoa vẫn nở, chim vẫn hót.
19. Tháng Sáu xanh xao, chẳng nỡ buồn anh ạ. Vì tuổi thanh xuân như cơn mưa mùa hạ. Em là gì giữa bề bộn đời anh?
20. Được gặp một người có duyên với mình, vào một thời điểm không thích hợp, chỉ là một nụ cười hiền, hoặc một tiếng thở dài. Được gặp một người có duyên với mình, vào một thời điểm thích hợp, lại là hạnh phúc của cả một đời.
21. Cuộc hành trình đi tìm mảnh vỡ của chiếc gương thần xanh, ẩn trong những đám mây, phía cuối đường chân trời, trong sắc cầu vồng hay trong nắng hạ. Những mộng ước tuổi mười sáu, khi thế giới bắt đầu!
22. Cùng một địa điểm nhưng nếu bạn biết sáng tạo và tìm tòi hơn người khác thì địa điểm quen thuộc cũng trở nên mới lạ.
23. Cầm lên được thì phải bỏ xuống được, có những điều không buông bỏ nếu cứ giữ trong lòng sẽ chỉ khiến bạn thêm phiền muộn, đau khổ, buông bỏ được là cho mình cơ hội đón nhận hạnh phúc.
24. Dòng đời tấp nập, nhưng có những người chỉ gặp một lần lại nhớ nhau hoài.
25. Đôi khi bản thân cũng chỉ là kẻ hèn mọn yếu mềm, nhưng lại mộng tưởng mình là bầu trời che chở cho nhau.
26. Nhiều người thường bỏ lỡ những điều bình dị quanh mình mà không nhận ra những điều ấy to lớn thế nào. Hà Nội bao bọc, cho mình cả yêu và ghét, buồn và hạnh phúc.
27. Rất nhiều thứ có thể gặp mà không thể cầu. Đã không thuộc về mình, cần gì phải tận lực để ý. Quan tâm cái gì thì cái đó sẽ giày vò bạn. Kỳ vọng chính là bắt nguồn của mọi khổ đau!
28. Hóa ra, quên là một khái niệm có thật và đo lường được bằng thời gian. Đủ giờ đủ khắc, ắt hẳn sẽ quên. Như cách người xưa đã quên được chuyện xưa tụi mình. Nhưng còn mình, đến bao giờ mới quên? Cứ mãi chông chênh trên đoạn đường quên nhớ.
29. Nhìn lên bầu trời tháng 6 thấy hoa bằng lăng cũng thưa thớt đi nhiều. Ngày mưa thì nhiều hơn và ngày nắng cũng chói chang hơn… mới đó mà đã có nhiều thay đổi! Nhanh thật.
30. Tháng 6 trời mưa, có ai đó cảm thấy phiền phức khó chịu, có ai đó cảm thấy nỗi buồn man mác, cũng có ai đó reo vui với khúc nhạc mưa, và ai đó lại bâng khuâng trong những kỷ niệm xưa cũ.
31. Tháng sáu là tháng nóng nhất của mùa hè. Tháng sáu nắng chói chang… Và tháng sáu cũng mưa như để dịu đi những oi bức, làm dịu cả những tâm hồn. Những ồn ào phố xá, những bộn bề cuộc sống trở nên lắng lại, dịu dàng và bình yên. Những con phố sạch hơn, những hàng cây xanh hơn và nhịp sống thì như chậm lại; cái nhìn hình như cũng khác – khúc xạ qua lăng kính của mưa.
32. Tháng sáu, mưa… Lại có người ngồi trầm ngâm ngắm những con phố loáng uớt, những bàn chân, vòng xe vội vã trong mưa, hay bâng khuâng trước những giọt nước long lanh còn đọng lại đâu đó… Nỗi nhớ và kỷ niệm chợt ùa về!
33. Tháng 6 nắng gắt, trời cao và xanh không một gợn mây, không gian như nhuốm một sắc vàng, cái oi nóng làm người ta khó chịu. Nhưng tháng 6 có những cơn mưa rào bất chợt, xoá tan cái oi nồng làm dịu mát tâm hồn.
34. Tháng 6 có sắc tím bằng lăng, có màu đỏ thắm của hoa phượng, có màu vàng của hoa điệp trải dài trên con phố làm nao lòng những cô cậu học trò. Tháng 6 vậy đấy, như một bức tranh đa màu sắc, rất sặc sỡ nhưng vẫn có những gam trầm.
35. Tháng 6 rồi mưa hạ lại về, mong em đừng trầm lặng nơi góc phố hãy để mưa tưới mát tâm hồn em cho những yêu thương xa mờ nỗi nhớ… mà ấm lòng.
36. Tháng 6, nơi gặp gỡ của những gì nuối tiếc. Sân trường rồi cũng thưa dần hình ảnh của chúng ta, những màu xanh của đám lá, nơi những chú ve đang tấu những bản nhạc du dương mang tên mùa hạ. Cậu chợt buồn trước ô cửa sổ. Cậu im lặng ghi lại những dòng nhật ký cho chính cậu và cho chính tớ để lưu lại ở nơi này những kỷ niệm khó phai. Trong nếp nghĩ sẽ chín dần với bao dự định ở phía trước, chúng ta ai rồi cũng phải lớn lên, ai rồi cũng đến nơi này và ra đi khi trưởng thành. Chúng ta, như tất cả mọi người đều có những hoài bão muốn thực hiện. Chỉ là tháng 6 này, lần cuối mình ngồi bên nhau để ghi vào lưu bút những ước mơ của tuổi 18 đầy tươi trẻ.
37. Tháng 6, cậu biết rằng tớ không đủ dũng cảm để nói lên tình cảm của cô học trò năm ấy dành cho một cậu học trò với những thơ ngây. Cậu bảo cậu sẽ ép những cánh phượng đỏ vào trang lưu bút, một trang lưu bút trắng tinh khôi như màu áo của tớ. Cậu bảo ở trang lưu bút đó sẽ không viết điều gì.
38. Tháng 6, những ngày nắng chói chang đổ xuống bên những giọt mồ hôi của phòng học, cậu vẫn là người bên cạnh tớ, nhẹ cười và viết vài dòng thư cho tớ vào tờ giấy nhớ “Cố gắng lên, tớ tin cậu làm được”. Và tớ viết lại dòng ấy gửi cậu “Cố gắng lên, tớ tin cậu làm được”. Những ngày tháng 6, có kỷ niệm nào đẹp hơn.
39. Những ngày tháng 6, chúng ta đã đi qua…Một tháng 6 của năm lớp 10 khi vừa tròn một năm học chung, cậu đến gần tớ và gửi tặng một chiếc bút xanh. Một chiếc bút mà cậu bảo để tháng 6 của lớp 11 sẽ tặng thêm một cuốn sổ. Và rồi cậu giữ đúng lời hứa, cũng không quên nói với tớ, “Khi nào tháng 6 của lớp 12, cậu hãy viết vào đó nhé”.
40. Tháng 6 lại về với những cơn mưa rào bất tận. Nó từng nói với anh rằng anh là mưa và nó là cỏ, anh thường nói mưa làm cỏ trở nên xanh tốt và khi đó nó thường bảo rằng mưa quá nhiều sẽ làm cỏ trở nên yếu ớt và đến một ngày nào đó cỏ sẽ chết. Thiếu vắng mưa, cỏ trở nên khô cằn hơn, gai góc hơn, khép kín hơn, u buồn hơn nhưng cũng mạnh mẽ hơn!
41. Tháng 6 về tim nó chợt nhói đau! Vì tháng 6 có ngày hạnh phúc nhất và ngày buồn nhất đối với nó và 2 ngày ấy liền kề nhau. Tháng 6 có ngày sinh nhật chung của hai đứa và tháng 6 có ngày anh chính thức rời xa cuộc đời nó! Dẫu đã biết mưa thường hay đa tình nhưng sao nó lại yêu mưa đến thế với nó mưa là giọt nắng trong tim và nó yêu anh hơn cả yêu mưa, hơn tất cả tình yêu cho vạn vật xung quanh cộng lại, nó không biết chính thức con số đó là bao nhiêu cả chỉ biết rằng tình yêu của nó dành cho anh đã đủ và đầy trong trái tim nó! Và chỉ có anh mới có thể khiến nó tổn thương, mà sự thật là nó đã tổn thương nghiêm trọng rồi!
42. Tháng 6 về trong nó có một lời hẹn ước chưa được thực hiện! Lời hẹn ước ngày sinh nhật chung sẽ ở bên nhau có bánh kem bên bờ biển và ánh nến lung linh, có món bánh bao không nhân mà anh thích, nó sẽ tự làm món bánh ấy để làm quà sinh nhật! và cái dự định ấy vĩnh viễn không bao giờ được thực hiện vì ngay trước ngày ấy một ngày, anh lạnh lùng nói với nó “mình chia tay em nhé”
43. Tháng 6 về để nó nhận ra nó yêu anh đến nhường nào! Lúc trước nó vẫn thường hay nghĩ nếu có một ngày người yêu phản bội, nó sẽ để người ta rời xa ngay lập tức. Nhưng tháng 6 cho nó nhận ra thực tế không phải vậy, nó yêu anh rất nhiều và có thể dẹp bỏ cái tôi to dùng cách mạng để tha thứ cho anh nếu anh quay trở về hay thậm chí là dẹp bỏ sĩ diện để níu kéo anh!
43. Tháng 6 đâu chỉ có những ngày nắng gay gắt, tháng 6 còn có những cơn mưa rào tưới mát cả những ngày nắng hạ oi nồng, ướt đẫm cả những năm tháng thanh xuân yêu người. Tháng 6 này, mưa vẫn rơi, ta vẫn yêu mưa nhưng không còn yêu người nữa, bởi vì người đã rời xa ta rồi.
44. Trời đổ mưa bất chợt, em ngồi trong quán quen nhìn mưa giăng giăng. Em thấy, có cô gái với đôi chân trần bước hoang hoải dưới mưa, ánh mắt buồn đến lạ. Tháng Sáu đến rồi phải không?
45. Tháng Sáu của nhiều năm về trước, em tươi vui, tinh nghịch, em hay hát vu vơ, hay liếc ngang liếc dọc một chàng trai cô gái xinh đẹp đi ngoài đường. Ban ngày đi học, làm thêm, tối đến la cà hàng quán cả giờ đồng hồ, thi thoảng lại lại cười tủm tỉm vì một tin nhắn chút ngủ ngon của một anh chàng lạ mặt giấu tên nào đó. Em cũng hay khóc nhưng là vì những vụn vặt đời thường: một bài kiểm tra điểm kém, nhỏ bạn em hết lòng tin cẩn nói xấu sau lưng… Em của khi đó, chưa từng đi tìm anh.
46. Tháng Sáu, em hay cuộn tròn trong chăn ngủ lầm lì vào sáng ngày mưa đợi anh gọi điện nhắc nhở ăn uống. Hay đôi khi cảm động đến rơi nước mắt khi anh vất vả mang đến món ăn sáng em yêu thích nhất còn người thì ướt như chuột. Anh khi ấy, thương em đến lạ.
47. Tháng Sáu, với những khúc mưa mùa chợt đến chợt đi. Quen nhau ở đầu mùa mưa trước rồi chia tay ở cuối mùa mưa sau, bên nhau những ngày Sài Gòn đầy mưa nắng nên kỉ niệm cũng trôi theo đó mà bốc hơi thật nhanh. Ký ức có lẽ chỉ còn là những dấu mưa.
48. Em định viết cho anh, một bài viết khá dài, về tháng Sáu, về anh về em.
49. Tháng sáu, mưa… Lại có người ngồi trầm ngâm ngắm những con phố loáng uớt, những bàn chân, vòng xe vội vã trong mưa; hay bâng khuâng trước những giọt nước long lanh còn đọng lại đâu đó… Nỗi nhớ và kỷ niệm chợt ùa về!
50. Tháng 6 trời mưa, có ai đó cảm thấy phiền phức khó chịu, có ai đó cảm thấy nỗi buồn man mác, cũng có ai đó reo vui với khúc nhạc mưa, và ai đó lại bâng khuâng trong những kỷ niệm xưa cũ.
Viết Cho Tháng 6 – Tác Giả: Hoa Cà Phê
Tháng 6 về, tôi tặng đời một đóa hoa bằng lăng nghiêng nghiêng bên ánh chiều tà đang đổ dần xuống, gió khẽ lay cho mùa thêm tím biếc, rụng dưới chân cho lối đi thêm chút bâng khuâng, hoài niệm đến lạ thường.
Tháng 6 về, tôi cất lời ca chia tay trường cũ, năm nào đó nay đã hơn 10 năm xa xôi, thấy nhớ bạn bè, nhớ đôi tà áo trắng. Tháng sáu mùa thi… phượng hồng như rung rung khắc se lại, chia tay bạn tôi có nhớ? Câu hát ấy chưa bao giờ là cũ kỹ cho một ngày tháng 6 đầy khắc khoải, như cái màu phượng đỏ chói chang dưới nắng hè gắt gỏng nhưng lại đượm sắc buồn man mác bởi hoa chẳng thể dịu dàng trước những ánh mắt ngân ngấn lệ.
Nước mắt học trò vốn tinh khôi là thế, như những gì còn đọng lại sau những năm ngồi gần nhau, nhìn thấy nhau, để rồi luyến lưu những dòng chữ tinh nghịch trong từng trang lưu bút. Chữ nhảy nhót làm duyên như thẹn thùng mắc cỡ, chữ cắn đôi miếng ổi, chữ nhắc chuyện trốn học chuyện cãi nhau, chữ nói hộ lời tỏ tình e ngại bấy lâu. Thời gian rồi như én đưa thoi, thoắt cái đã 10 năm, thoắt cái đã qua mấy mùa thi tháng 6. Biết rằng trong những trái tim non trẻ thuở ấy có còn nhớ nhau để rồi tìm nhau bên chuỗi ngày kỷ niệm.
Nhớ cô bạn chuẩn bị cho ngày xuất ngoại vào cuối năm lớp 11, cả đám con gái khóc đến tưởng như cạn nước mắt rồi. Bạn đi nhắc cho từng đứa “đừng có quên D.”! Thời gian vốn dĩ không làm cho ai quên đi được mọi thứ, chỉ có điều là có người cất giấu chuyện ngày xưa quá kỹ đi, kỹ đến nỗi lục lọi tìm hoài chẳng được, chẳng biết đã cất ở đâu, nên gọi là quên từ đấy. Gặp lại bạn trên trang mạng xã hội, vẫn nụ cười tươi tắn ngày xưa, đôi mắt đã không còn cận nặng nhưng vết thời gian đã in hằn trên gương mặt bởi chúng mình đã sắp ba mươi.
Hôm lâu rồi gặp lại H., tặc lưỡi nói: “Sao mày ốm nhách”. Vẫn cười tít với đôi mắt hý chẳng lẫn khác vào đâu được. Nó vừa nhe răng vừa than: “Tao ế vợ mày ơi, chẳng con nào thương nên ốm”. Vậy mà hai đứa “gồng” mãi hai ly cà phê cũng đến trưa. Ngày xưa không thân mà nay lại nói nhiều đến thế. “Từ nay về sau, họp lớp khỏi họp nhiều, tao với mày đại diện cho mỗi bên trai gái là đủ rồi…”, bởi mấy lần họp lớp chẳng đủ đứa để đếm trên đầu 10 ngón tay. Những câu chuyện qua loa, ly nước uống hời hợt, bạn cầm trên tay chiếc Smartphone lướt màn hình liên tục, vài cuộc điện thoại gọi thúc giục chắc vì công việc, làm đứa này chẳng kịp nghe nốt hết chuyện kể của đứa khác. Đừng hỏi vì sao thời gian vô tình làm phai nét chữ hôm xưa?
Tôi như kẻ đang chờ tháng 6 sang mùa, chẳng biết để làm chi nữa, chỉ thấy tháng 6 làm cho người ta nhớ nhung nhiều thứ của ngày xanh. Cuộc sống hối hả quá, chỉ là tìm lại chút dư âm gợi thêm sắc màu cho mỗi ngày thường nhật. Và vì tôi vốn chẳng giỏi giang mà cất kỹ đi ký ức. Tháng năm học trò mấy ai dễ nhớ, mấy ai dễ quên?
Cô Gái Tháng 6 – Tác Giả: Bạch Thiên Hương
Lại một tháng 6 nữa về rồi!
Hè râm ran trên tán lá. Phượng cháy đỏ những khát vọng về một thời đã xa… có những phút tĩnh lặng lòng mình để nghĩ về những gì đã qua… chợt giật mình thảng thốt… Sao thời gian trôi đi nhanh thế! Đến một lúc nào đó liệu thời gian có gội tóc mình trắng phau phau? Có gội trôi đi những kí ức vui hay những kí ức buồn…
Tháng sáu về! Tiếng ve sôi ồn ào mà lòng lại lặng thinh vì tháng 6 đến nhanh quá, rồi cũng lại ra đi vội vã hối hả cùng mùa thi…
Tháng 6 mưa dữ dội, nắng cũng chói chang mà lòng người không còn thời gian để mênh mang cùng câu hát. Nhịp sống hối hả thường nhật đang cuốn người ta theo biết bao ước mơ, sự nghiệp còn dang dở…
Ôi tháng 6 về rồi… tháng 6 gọi về một miền kí ức. Có những nỗi niềm riêng em chỉ giữ lại trong sâu thẳm lòng mình. Có những điều người ta không nói hoặc không nghĩ đến nữa, cứ để nó ngủ yên. Thôi đừng thức dậy nhé nỗi niềm riêng! Và có lẽ sẽ tốt cho tất cả những người tôi yêu mến…
Tháng 6 sóng sánh nắng vàng… đành gửi lòng mình vào những đoá hoa đang hé nở, những tán lá xanh non, những mầm cây đang khe khẽ cựa mình đón ánh nắng tháng 6 chói chang để tâm hồn bớt già cỗi cùng thời gian, năm tháng…
Tháng 6 ơi! Cứ nhẹ nhàng buông nắng để nắng nô đùa thoả thích trên tán lá, để nắng mơn man ve vuốt nụ hoa đang chúm chím sắc hồng…
Tháng 6 cứ rung lên những nót nhạc trầm để ta chẳng dám chạm nhẹ tay vào sợ làm tan đi cái khoảnh khắc ngân nga…
Tháng 6 biết gửi gì vào những cơn mưa mát lịm của mùa hạ! Mưa thấm sâu vào lòng đất để cây lá vẫn chồi những mầm xanh và căng tràn nhựa sống yêu thương…
Xòe bàn tay hứng lấy những giọt mưa tháng 6 để mưa thấm đẫm tâm hồn, để rồi đọng mãi trong kí ức những nỗi nhớ niềm thương…
Mưa! Mưa Là Thế Đấy! – Tác Giả: Lê Ngọc Thanh Mai
Mưa, những cơn mưa đầu mùa, những giọt nước mắt của ông trời. Vâng tôi vẫn thường ví những giọt mưa là những giọt nước mắt của ông trời, những giọt lệ khóc thương cho cái tàn ác của con người, và những giọt lệ vui mừng của người cha khi thấy thành quả của những đứa con thân yêu của mình.
Tôi rất yêu những cơn mưa, vì mưa luôn làm cho tôi thấy cuộc sống có những khoảng lặng khiến tâm hồn tôi được thanh thản biết dường nào. Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của tôi, một cô bé sống trong sự yêu thương đùm bọc của gia đình và chưa từng trải nghiệm gì với cuộc sống. Còn đối với những người khác thì thế nào nhỉ?
Mưa, các bác nhà nông vui mừng vì không lo mùa vụ này bị hạn hán. Nhưng mưa cũng khiến cho họ phải lo lắng, buồn phiền, vì nước ngập úng cả những cánh đồng ruộng. Mưa là thế đấy! Mưa, làm cho cái khí trời oi bức của mùa hè dịu mát, nhưng cũng gây ra lụ lụt cho nhiều nơi, khiến cho nhiều gia đình nhà tan cửa nát, mất mát không những chỉ về vật chất mà cả tinh thần nữa chứ! Mưa là thế đấy! Mưa, giúp cho cây cối phát triển, không bị héo mòn dưới anh mặt trời gay gắt. Nhưng cũng khiến cho những người lao động gặp khó khăn, khiến cho các cô chú lao công phải làm việc vất vả trong những đêm mưa gió, xuyên qua những cái giá lạnh, rét buốt của những cơn mưa để làm đẹp đường phố. Mưa là thế đấy! Mưa, gia đình sum họp bên nhau trong những ngôi nhà thân yêu của mình, ấm cùng biết bao. Nhưng lại có những đứa trẻ mồ côi, những con người vô gia cư lại lang thang trong cái lạnh lẽo, cô đơn của những cơn mưa. Họ co ro dưới những mái hiên và đứng nhìn những cơn mưa trong niềm hy vọng về một mái nhà hạnh phúc.
Mưa là thế đấy! Mưa, những kỷ niệm của một thời để nhớ, một thời cùng nhau tắm mưa, một thời cùng nhau đạp xe dưới những hàng cây trong những cơn mưa đầu mùa, mưa làm nên những tình bạn đep và giữ mãi những ký ức khó quên. Nhưng cũng là khoảnh khắc của những buổi chia tay trong mưa, đọng lại những kỷ niệm đau buồn của một thời để nhớ.
Mưa là thế đấy!… Cuộc sống bao giờ cũng có hai mặt của nó và mưa cũng vậy. Mưa có lúc đem lại niềm vui cho chúng ta, tô điểm thêm cho cuộc sống, nhưng mưa cũng đem lại đau khổ, tẻ nhạt cho nhiều người. Những giọt nước mắt của ông trời sẽ mãi lăn dài trên cuộc sống này, để cho con người biết rằng cuộc sống bao giờ cũng có hai mặt của nó. Sống cho bản thân mình, nhưng bạn cũng phải biết rằng, sống vì người khác cũng là sống cho bản thân mình đấy! Cuộc sống của chúng ta do chính bản thân chúng ta quyết định, tìm đúng chiếc chìa khoá cuộc sống để mở đúng cánh cửa dẫn vào tương lai tốt đẹp của mình các bạn nhé! Và hãy một lần đứng dưới trời mưa nhắm mắt lại và ngẫm nghĩ, nước mắt của ông trời rơi vì ai?
Mưa Tháng 6 – Tác Giả: Linh
Tháng 6 rồi mưa hạ lại về, mong em đừng trầm lặng nơi góc phố hãy để mưa tưới mát tâm hồn em cho những yêu thương xa mờ nỗi nhớ… mà ấm lòng.
Rồi nắng hạ cũng ẩn mình bên mái phố nhường chỗ cho mưa về, làm dịu đi khung trời gắt gỏng bởi mầu nắng quái. Xiên mình rơi nhẹ mưa thấm ướt cả vạt áo, em vội lau đi những giọt mồ hôi còn lấm tấm trên má. Có phải em thấy lạc lõng giữa những cơn mưa giăng mắc, mưa phả vào hồn người chút cô liêu, chút quạnh quẽ khi không gian trầm buồn hòa lẫn vào những cơn mưa hạ ướt át đổ về hòa cùng giọt nước mắt mặn chát rơi trên bờ môi. Em đặt mình vào số phận khi ta không còn chỗ dựa cho những niềm tin không đầu không cuối.
Rồi em cũng nhận ra cơn mưa tháng 6 đã về liệu em có khi nào tự hỏi thời gian có ngày trôi nơi hàng sấu cội già đã nở trắng những bông hoa li ti ẩn mình trong tán lá xanh rì. Còn mưa tháng 6 lại quá đỗi dịu dàng đang rớt trên những góc phố thơ mộng, bao nhiêu ký ức cứ mải miết chảy về mặn ngọt trên con phố dài quen thuộc.
Và rồi bản tình ca tan trong ly cà phê buổi sáng hôm ấy giờ đã cũ, ai cũng mang trong lòng những nỗi nhớ, sự bâng khuâng và sâu thẳm những nhớ quên để cất dành đi làm quà cho ngày hôm mai. Bởi những ký ức đẹp trong ngần đến thế em có lỡ chối từ khi em đã thổi vào không gian những ánh nhìn tê buốt.
Em đã từng thích khi Trịnh hát về đời sống “Nghe mưa nơi này lại nhớ mưa xa. Mưa bay trong ta bay từng hạt nhỏ. Trăm năm vô biên chưa từng hội ngộ”… Thế nhưng em hãy tin khi lá rời khỏi cành để tái sinh một mầm non mới, đêm lìa khỏi đêm để tìm kiếm sự bắt đầu, người ra đi khỏi nỗi lòng người này để đi vào nỗi lòng của người khác.
Đời người chẳng đủ dài như ta vẫn nghĩ, còn tháng năm quá ngắn để thong dong. “Cuộc đời có bao lâu mà hờ hững” em cố gắng để tìm lại chính mình… nhưng em đã có lúc nào bất chợt nhìn thấy mình và nhận ra một điều đó là sự thật quá tàn nhẫn, hạnh phút như cát vậy muốn nắm chặt thì lại càng bị rơi vãi. Quả tim như căn nhà trống tứ bề không cách để giữ lại những yêu thương… Hạnh phúc mong manh, quá xa xăm thế nhưng có hề gì đâu em. Em hãy hóa làm bụi để gió cuốn đi những sân si và nhận về những ngọt ngào cho riêng em.
Vì thế trước khi trời đổ những cơn mưa của tháng 6 em hãy tận hưởng khoảnh khắc hoàng hôn in sắc đỏ rực giữa bầu trời nghiêng. Bởi đó là ánh nắng của buổi chiều tà đã được tạo hóa dệt bằng từng sợi tơ nhỏ mịn, bầu trời như được mở rộng ra tới vô cùng vô tận, xa hơn cả về chiều rộng và rộng tới vô bờ phía trên. Nhịp sống biến đổi theo ráng nước trời mây, giữa không gian phóng khoáng của trời nước mây trôi, mọi bụi bặm cũng như được con gió mát lành xua tan khỏi tâm hồn.
Bởi ta biết nỗi đau làm em rơi nấc nghẹn, biết con đường buồn chảy vào thoảng thức từng nỗi đau em trôi. Biết hương tháng 6 chẳng còn như tình em phiến lá ru bằng đôi mắt sâu thẳm. Sao em còn ngồi đó lơ đãng hứng mưa vào thân mình, sao em còn lênh láng để dòng nước mắt ngấn cả con đường đang đi. Có phải tháng 6 khi mưa kéo về khiến lòng em bận hoài, bận vô ưu, bận cả ánh mắt lạc loài với kẻ trộm nhìn nét mi em cong cong đọng từng giọt mưa trong vắt. Hay giờ đây khi sóng gió cuộn vào tâm khảm em một vẻ cố hữu tháng năm, đôi mắt rũ màu trong veo em còn buồn, còn vương vấn, còn chưa nguôi một chân tình đầy mưa đong đầy nước mắt.
Ừ thì em đi, em đi cho mưa hạ rơi ào ạt đổ nghiêng trên phố vắng mà chẳng biết cách níu bước chân, biết chẳng thể làm gì cho em được nữa nên ta chỉ biết gửi cho em chút dịu dàng của cơn mưa hạ tháng 6 khi nắng đã đổ mùa vào phố vắng.
Thôi em cứ đi kẻo phố lệ vương mang sắc cội nguồn, hãy cứ đi để giọt lệ không còn ướt áo vai gầy em. Dẫu có mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm, một trăm năm, một nghìn năm hay vô hạn năm thì ta cũng mong em tìm thấy sự an yên cho chính mình…
Và thế là em đi mang ưu tư nặng trĩu, những tán lá xanh đã bắt đầu hoen úa, vì đời cứ mải miết trôi nên chia ly chỉ mang một chút nỗi buồn tiếc nuối. Chênh vênh đứng bên bờ nhìn mưa ngã khuỵa đổ dài nơi cuối phố.
Đời thật lạ phải không? Xa xôi người ta mới thấy thương nhớ… có những người cần cái ôm thật chặt, cái nắm tay cho giờ phút biệt ly hơn là những giọt nước mắt muộn màng. Hờ hững hãy dành cho ai.
Tháng 6 rồi mưa hạ lại về, mong em đừng trầm lặng nơi góc phố hãy để mưa tưới mát tâm hồn em cho những yêu thương xa mờ nỗi nhớ… mà ấm lòng.
Nắng rồi sẽ khuất… mưa lại ùa về… ta thấy vừa mừng, vừa thương. Bởi nắng đẹp nhưng mưa cũng chân thật và thủy chung. Chỉ có con người mới chưa chắc đã thế? Nhưng em hãy tin khi nắng hạ về, tháng 6 nở bung thì sớm hay muộn mưa cũng sẽ về và lòng người sẽ ấm êm trong niềm vui hạnh ngộ.
Màu Của Tháng 6 – Tác Giả: Aki
Tháng 6 có màu của nắng, màu của những ngày nắng gắt đến cháy da. Tháng 6 có màu của mưa, của cơn mưa nặng hạt đến bất chợt khi nhà ai cũng đầy một sân thóc, có lẽ vì thế mà tháng 6 còn có vị mặn của những giọt mồ hôi. Tháng 6 cũng có màu của khói bếp theo từng làn bay qua mái rạ khi mẹ nấu bữa cơm chiều ngày mưa.
Tháng 6 có màu của kí ức được chắp vá từ trăm ngàn mảnh ghép của nỗi nhớ.
Tháng 6 có màu của nỗi an yên.
Tháng 6 vẫn luôn đong đầy yêu thương dù ai đó có vô tình lãng quên đi bởi những hối hả, xô bồ.
Tháng 6 có màu của tuổi ấu thơ, có màu của những hồi ức vẫn còn da diết, có màu của nắng, có màu của nỗi buồn, có màu của chia ly,…
Tháng 6 có mùi nồng nồng của đất sau cơn mưa, có mùi rạ rơm ngai ngái, có mùi mồ hôi ướt đầm trên áo bà áo mẹ, có những ngày đứa con gái nhỏ thương mẹ vất vả chỉ mong mình lớn thật nhanh để mẹ không vất vả nữa.
Tháng 6 có màu vàng óng của sân thóc mẹ phơi, có những ngày hè mấy chị em canh nhau vặt vụng vải trên cây của bà, còn có đứa ăn vụng cả nửa mâm cá khô mà ông bà đang phơi nắng, đến chiều nó lại loanh quanh chối là nó chẳng ăn miếng nào.
Tháng 6 có những ngày mấy chị em ngóng bà đi gặt về chỉ để có được con muôm muỗm béo ngậy, có những chiều bê lưng cơm nguội ngồi cầu ao ăn mà sao thấy ngon lành đến thế.
Tháng 6 có những ngày buồn vì ông đã mất, chị đi lấy chồng xa,… nên mùa hè những năm ấy mãi mãi là những dấu luyến trong bản nhạc thăng trầm của cuộc đời.
Tháng 6 có màu của nắng, màu của những ngày nắng gắt đến cháy da. Tháng 6 có màu của mưa, của cơn mưa nặng hạt đến bất chợt khi nhà ai cũng đầy một sân thóc, có lẽ vì thế mà tháng 6 còn có vị mặn của những giọt mồ hôi.
Tháng 6 cũng có màu của khói bếp theo từng làn bay qua mái rạ khi mẹ nấu bữa cơm chiều ngày mưa.
Tháng 6 có màu của nỗi buồn, có màu của chia ly. Có tháng 6 nào đấy đã qua, ta tạm biệt những ngày tháng cuối cùng của đời học sinh trong bồi hồi, tiếc nuối. Tháng 6, là những ngày ôn thi cùng cậu ấy dù chẳng học cùng một khối, là những ngày cùng nhau rong ruổi trên chiếc xe đạp dưới màu đỏ rực của hoa phượng và màu bằng lăng tím biếc. Là trước ngày thi cậu ấy gửi cho ta một tin nhắn: “Cố lên, đồ ngốc!”
Ta có hay không vô tình xao xuyến bởi một ánh mắt, ta có hay không rung động chỉ bởi nụ cười của cậu ấy ở góc giữa hành lang, ta có thấy tiếc nuối không khi chẳng nhận ra những điều đơn giản thế. Để cho đến sau này, cứ day dứt mãi khôn nguôi,…
Tháng 6 có màu của nắng, có màu của kí ức, có màu của những xót xa và tháng 6 cũng có màu của những bình yên. Những ai vô tình với tháng 6, liệu có bao giờ nhìn lại và nhận ra: Sao ta lại vô tình với chính bản thân mình như thế để rồi sau đó sẽ vỡ òa trong những ngày kí ức mênh mang…
Một Chiều Mưa Tháng 6 – Tác Giả: Cá Kho
Chiều tháng 6, những cơn mưa vội đổ những vệt loang lổ trên cửa kính những chiếc xe buýt, lẫn sau tấm kính là những gương mặt đang vội vã ngóng chờ, đang mơ màng hoài niệm. Những chuyến xe như trở những hành trình, chở những muộn phiền, những sắc màu của cuộc sống đi ngang những cơn mưa vội.
Tháng 6, những cơn mưa chiều xóa tan những cơn nóng đầu hè oi ả lẫn tróng tiếng ve da diết từ đầu hè. Tháng 6 mưa thật nhiều. Những cơn mưa chiều vội vã xa xăm xua đi cái ngột ngạt của những ngày đầu hạ. Đâu đó thoảng trong những cơn mưa giông bất chợt những cành bằng lăng tím còn sót lại, chấp chới, chơi vơi trong làn mưa vội, hòa sắc tím còn vấn vương trong những giọt mưa ào ạt, mờ ảo qua những vết mưa đọng trên những khung cửa kính mờ của những tòa nhà cao tầng giữa lòng thành phố chợt thấy lòng thật nhẹ, năm tháng xoay vần mà lòng người lại cứ hay vẩn vơ, da diết bởi những cơn mưa đầu hạ.
Chiều tháng 6, những đám mây đen tối sầm cả một góc trời, báo hiệu cơn mưa ngang qua. Xa xa, những ngôi nhà, những góc phố trở nên nhỏ bé đến lạ, hiền hòa và lầm lũi trước giông bão, chờ đợi những cơn mưa đổ xuống những mái ngói trầm lặng màu thời gian. Những cánh đồng lúa vàng lối đuôi nhau, xa xa chấp chới cánh diều trong gió tạo thành một bức tranh yên bình giữa mưa giông bão tố, khiến lòng tìm thấy được sự bình yên giữa những bão giông của cuộc sống hàng ngày.
Tháng 6, những cơn mưa chiều vội vã để lại những khoảng trời vàng trong kèm theo những chiếc cầu vồng bắc ngang những miền mưa miền nắng, những chiếc lá xanh vẫn vội vã theo về với đất, tụm lại nơi góc tường xanh thẫm màu rêu.
Cầu vồng bắc ngang miền mưa miền nắng
Em khát vô cùng chẳng tới được bờ anh
Chiếc lá màu xanh bức tường màu xanh
Cả khoảng trời cũng màu xanh anh nhỉ?
Tháng 6, cánh sen hồng càng trở lên tinh khiết sau những cơn mưa chiều. Đâu đó có tiếng ai trong trẻo cười khúc khích bên những bó sen hái sớm. Chòng chành, mênh mông và lạc lõng con thuyễn giữa mặt hồ được phủ kín bởi một màu xanh ngút ngàn của những chiếc lá sen, điểm xuyết bởi những nụ hồng còn e ấp.
Chiều tháng 6, những cơn mưa vội đổ những vệt loang lổ trên cửa kính những chiếc xe buýt, lẫn sau tấm kính là những gương mặt đang vội vã ngóng chờ, đang mơ màng hoài niệm. Những chuyến xe như trở những hành trình, chở những muộn phiền, những sắc màu của cuộc sống đi ngang những cơn mưa vội.
Những Ngày Tháng 6 Chẳng Vội Vã – Tác Giả: Cá Kho
Những cơn mưa dầm dề, dai dẳng kéo dài lê thê làm trắng xóa cả một bầu trời. Mưa ở miền quê phố núi, thấy trong lành lắm, nó lặng lẽ, buồn buồn và chầm chậm chứ không ào ạt, vội vã nơi phố thị. Mưa mang vị ngọt của những ngày tháng 6 chẳng vội vã.
Gieo mình vào tháng 6
Mưa giăng kín nối về
Anh vỡ òa tiếng khóc
Giật mình tỉnh cơn mê.
Hôm nay trời lại mưa, mưa như của những ngày xưa xa lắm. Người lữ hành cô độc làm bạn với trăng và sao giữa trời phố núi. Đâu đó rả rích tiếng kêu đêm của những con côn trùng thức giấc sau những cơn mưa. Những cơn mưa thành phố với cảm giác lạnh và vội vã vì những con đường đang chìm dần dưới làn bống nước khiến cho người ta cảm nhận được sự khác biệt với mưa phố núi nhiều hơn. Mưa phố núi không giống như mưa Hà Nội, từng hạt mưa dường như táp vào mặt lạnh rát sau những cơn gió, làm cho người lữ hành lòng chùng xuống, lạc lõng và xa vời với ánh trăng. Những cơn mưa dầm dề, dai dẳng kéo dài lê thê làm trắng xóa cả một bầu trời. Mưa ở miền quê phố núi, thấy trong lành lắm, nó lặng lẽ, buồn buồn và chầm chậm chứ không ào ạt, vội vã nơi phố thị. Mưa mang vị ngọt của những ngày tháng 6 chẳng vội vã.
Sáng … mặt trời dường như vẫn còn chưa muốn thức dậy sau những tiếng gà gáy vang vọng giữa núi rừng, lẩn khuất và hờ hững sau những màn sương sớm để đợi ai đó thức dậy ngắm bình minh. Bất chợt đâu đó có tiếng còi xe vang lên giữa phố núi lặng lẽ, mang hơi thở của thành phố vào lòng trung du lặng lẽ.
Chiều buông, nắng vàng trong mà chẳng vội vã, cứ thơ thẩn phơi những vạt nắng cuối cùng trên mặt hồ. Xa xa, những chiếc thuyền nan đang êm đềm khua mái chèo chậm rãi, hướng về những nếp nhà sàn thấp thoáng sau những hàng cây nghiêng nghả dưới bóng hoàng hôn. Chợt thấy … những cánh chim lạc đàn đang chao mình tìm bóng trên mặt nước mênh mông.
Tối … những đàn chim đang ríu rít tìm về với tổ. Những bếp nửa cuối chiều đã nổi lên, để lại những vệt khói lam chiều hòa mình vào với gió, nối giữa bầu trời và mặt đất. Mặt hồ sóng vỗ ì oạp, làm lẫn ánh trăng giữa làn nước bàng bạc. Xa xa, những nếp nhà sàn đã thấy mùi cơm mới, những ánh đèn cũng vừa được thắp lên như những đốm sáng nhỏ lạc lõng giữa rừng khuya xa vời vợi. Tự nhủ, những niềm tin trong mình lúc nào cũng tồn tại, như những ánh đèn kia luôn sáng giữa núi rừng để người ta thấy hướng đi về.
Đêm … Ta lạc vào đêm
Cái chạm tay với ánh trăng hờ hững
Ta lạc vào em, bơ vơ lối u huyền
Ta lạc vào ta, một chiều gió thổi
Quên mất lối về, lơ đãng ánh trăng
Đêm … ánh trăng bàng bạc dường như đang nô đùa với sóng nước trên hồ, những hàng cây rì rào gió thổi lẫn trong tiếng sóng vỗ vào con thuyền đang rẽ nước trong đêm khuya, muốn lắm mong cho đôi chân đừng bao giờ biết mỏi, mong cho lòng luôn rộng mở và tràn đầy lòng yêu thương để đi nữa, đi mãi … về những khoảng trời xa như con thuyền đang lặng lẽ xông pha về phía trước tràn đầy niềm hi vọng.
Tháng 6, mùa hè lạc mãi. Yên Bái, tặng những người bạn.
- Status về mưa buồn cô đơn
- Thơ tháng 6 trời mưa buồn
- Bài thơ ngắn về mưa buồn
- Thơ về mưa lãng mạn
- Thơ về mưa đêm cô đơn
- Thơ về cơn mưa tình yêu bất chợt
Tháng 6 những ngày nắng và mưa bất chợt như nhịp đập loạn nhịp của con tim vậy. Tháng 6 nghe buồn trên lá cây, trời đêm vàng vọt với hao gầy. Tháng 6 đẹp lắm, tháng lưng chừng trong năm, và cũng là tháng rực rỡ nhất của trời mùa hạ và lưng chừng giữa bốn mùa. Tháng 6, bạn sẽ thấy những cánh quạt em ả, cũng hừng hực bên những tranh sách vỡ trên bàn.
Bạn Đang Xem STT Tháng 6, Status Tháng 6 Yêu Nhau & Yêu Cơn Mưa Rào… – Cùng Xem Lại STT Tạm Biệt Tháng 5 & Chùm Thơ Tạm Biệt Tháng 5!
Các Bạn Đang Xem Bài Viết STT Tháng 6, Status Tháng 6 Yêu Nhau & Yêu Cơn Mưa Rào… Tại Danh Mục Status Hay Về Tình Yêu của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- STT Tháng 10 Hay & Ý Nghĩa Về Mùa Thu Dịu Dàng, Hiền Hòa
- STT Tháng 9, Status Chào Tháng Chín Yêu Thương & Nỗi Nhớ
- STT Tháng 8 – Status Tháng 8 Mùa Thu Lãng Mạn & Nhẹ Nhàng
- STT Tháng 7, Status Chào Tháng 7 Mưa Ngâu Lòng Xao Xuyến
- STT Tháng 5 Viết Về Cô Gái Hoang Dại, Chợt Nắng & Chợt Mưa
- STT Im Lặng, 75 Status Sự Im Lặng Trong Tình Yêu Là Cách Tốt
- 88+ STT Tuổi Trẻ & Trích Dẫn Tuổi Trẻ, Tuổi Thanh Xuân Tươi Đẹp
- STT Tổn Thương Đau Lòng, 50 Câu Nói Về Trái Tim Thương Tổn
Để Lại Một Bình Luận