Status Hay Viết Về Tháng 8 Mùa Thu Nhẹ Nhàng & Lãng Mạn!
Và rồi lần nữa tháng 8 lại ghé về đây, lọt thỏm giữa cái tiết trời cuối hạ – chớm thu đầy những ngập ngừng và bỏ ngỏ. Tiết giao mùa là thế, có những người đang háo hức vì đất trời sắp chuyển mình bước qua tháng mới, ngược lại, cũng có lắm kẻ đang bùi ngùi, xa xót vì những mùa hoa rực lửa của mùa hạ sắp sửa rời đi. Chúng ta ở đây, ngồi dưới gầm trời nhuốm máu thời gian mà đưa ngón tay ra khẽ đếm năm dài tháng rộng – đợi chờ và hi vọng, hay níu giữ và luyến tiếc? Ai cũng phải đối mặt với thời gian bằng những cảm xúc của riêng mình, yêu thương, hay chia biệt, thì ngày mai tháng tám cũng về rồi. Kể cả người hạnh phúc nhất cũng giấu trong lòng một nỗi riêng mang, thì liệu trên thế gian này, với muôn ngàn những bề bộn, những dở dang, những tâm tư còn đọng lại trên nhân thế, có kẻ nào thấy tháng tám ghé qua mà hồn lại dửng dưng không một lần gợn sóng hay chăng?
Tháng tám – khoảng giao mùa cũng giống với hoàng hôn. Có người cho đó là sự kết thúc, nhưng với ai đó, hoàng hôn có thể là sự khởi đầu. Chúng ta – những kẻ cô đơn đã giữ trong lòng những ngổn ngang chất chồng qua năm tháng, lãng du dưới nghìn vạt nắng cuối chiều mà tiếc rẻ những hồi ức đã đi xa. Nhưng, hãy nhớ rằng, ở đâu đó ngoài kia, cũng có những chàng trai, những cô gái khác đã sẵn sàng lên đường trước khi trời rạng. Cảm xúc là thứ kì lạ, cũng vậy mà tháng 8 chẳng của riêng ai. Hôm nay, để gửi thêm một chút cảm xúc cho cái khoảng giao mùa kì diệu ấy, tôi đã tổng hợp những dòng stt tháng 8 rất tâm trạng cùng những hình ảnh tuyệt đẹp đón chào tháng 8 dành cho các bạn. Những dòng status tháng tám này là tôi tổng hợp từ những bài tản văn mà mình đã viết trước đó, hi vọng rằng các bạn sẽ thích. Chúc các bạn vui vẻ bên những câu nói hay về tháng 8 cùng hình ảnh đẹp và những status tâm trạng dành riêng cho tháng 8 sau đây!
Status Chào Tháng 8 Mùa Thu
1. Tôi khó chịu nhất là khi nhìn thấy cậu ấy khóc. Ngay từ đầu không biết là vì cái gì, về sau mới hiểu được. Cậu ấy vừa khóc, thế giới của tôi cũng bắt đầu đổ mưa.
2. Hà Nội đỏng đảnh, Hà Nội hờn dỗi, và Hà Nội làm trời đổ mưa. Cơn mưa làm tan cái oi nóng nồng bức của những ngày cuối tháng bảy vừa đi ngang thành phố.
3. Nhiều người nói rằng mùa Thu là mùa ly biệt, là mùa của vô vàng xúc cảm đau thương, là mùa mang sự chia ly đến với những kẻ đang yêu, là mùa của những kẻ nhớ nhà và là mùa của màu vàng ảm đạm.
4. Mưa tháng 8 gieo xuống lòng chút hân hoan. Bởi như mình vừa được trả về với thế giới của mình vậy.
5. Rồi những cơn mưa tháng 8 cũng sẽ ngớt dần và mất hẳn. Nhưng cứ luôn giả vờ như mình chẳng biết điều ấy, cứ muốn mưa tháng 8 mãi thôi.
6. Anh nghĩ, có những chuyện có thể quên lãng, có những chuyện lưu giữ được trong lòng, có những chuyện mình cam tâm tình nguyện, cũng có những chuyện chỉ đành trơ mắt nhìn…
7. Tháng 8 về nhắc cho em nhớ những khoảng thời gian đã qua dẫu có những cay đắng, chông chênh, có hẫng hụt và tuyệt vọng thì cũng không thiếu những lúc ngọt ngào, hân hoan, đầy ắp niềm tin và tràn trề hi vọng.
8. Tháng 8 về gieo vào lòng em hạt giống của những ước mơ về ngày mai đang đến.
9. Tháng 8 về cho em cơ hội để ngồi ngẫm lại về bản thân và biết trân trọng những khoảnh khắc em còn được sống.
10. Anh là chàng trai tháng 8, đi qua hoàng hôn cuối hạ mang thu đến cho em.
11. Em cần bàn tay ai đó lồng vào nắm lấy bàn tay em bé nhỏ, cần bờ vai ai đó sóng bước cùng em mỗi chiều tà trên phố, nơi sắc lá giăng đầy. Em cần điểm đến trao yêu thương nồng nàn và đáp trả lại rất đắm say. Mùa này còn nhiều điều thú vị lắm anh à, thế nên mình hẹn hò với nhau đi, giữa mùa yêu em sẽ nói cho anh biết…Tháng tám mùa yêu, em sẽ yêu anh thật khẽ, thật duyên, và thật ngoan anh nhé!
12. Tháng 8 của Thiên Bình bắt đầu khá lặng lẽ, nhưng dần dần mọi việc sẽ khởi sắc và trở nên sôi động hơn. Trong hai tuần đầu, bạn có thể không hứng thú với những trải nghiệm mới hay gặp gỡ, kết giao. Đến ngày 16, điều kiện khách quan ủng hộ và cho phép Thiên Bình phát huy khả năng tốt nhất của bản thân. Bạn sẽ bước ra khỏi vỏ ốc để tham gia vào các hoạt động mới.
13. Tháng 8, chiều nào trời cũng đổ những cơn mưa xối xả. Mùi hương thanh khiết của mưa quyện với gió se se lạnh khiến lòng người ta trong trẻo hơn những ngày nắng. Để rồi cứ muốn đắm chìm mãi trong đó, dù có phải dầm mưa vẫn bằng lòng.
14. Tháng 8, tháng đầu tiên của thu, tháng của mùa giao mùa. Mùa với những tia nắng nhẹ nhàng, len lỏi qua những đám mây trắng nhẹ nhàng thả trôi trong chiều gió.
15. Tháng tám cho em nghe thấy tiếng đàn dương cầm đâu đó vọng lại từ cửa sổ của một căn gác nhỏ, khúc giao mùa còn ướt át vị luyến thương, cho em buồn vì những chuyện quá khứ đã xa tít tắp, cho em nhớ những người đã bước ra khỏi cuộc sống của em, để lại những khoảng trống vẫn hẫng một nhịp mỗi khi tháng tám trở về.
16. Tháng tám, người ta chờ đợi những cuộc hẹn café bên những quán nhỏ, hương hoa sữa đánh thức em khỏi mớ hỗn độn của những bộn bề âu lo thường ngày. Bất chợt nhặt được một chiếc lá vàng rụng xuống dưới chân, để rồi giật mình rằng tiết thu đã về.
17. Tháng tám cho em đong đầy yêu thương lên ánh mắt, những cái nắm tay siết chặt kéo hạnh phúc lại gần kề. Những cuộc gặp gỡ và chia ly khiến cho người ta bồi hồi cảm xúc, không có chỗ cho những trái tim gấp gáp hay hời hợt.
18. Ai đã cài lên tóc em vẻ dịu dàng của tháng tám? Để trong không khí dịu mát lặng lẽ lan ra từ đất trời, em bỗng dưng muốn chạy xe dọc theo khắp nẻo đường, con phố, để hòa vào dòng người chậm chạp đã nhận ra láng máng tiết thu.
19. Tháng tám, phố xá đẹp hơn, cũng trầm tĩnh hơn, hao hao những đường nét cổ kính lộ ra khỏi ánh nắng, bước chân người bộ hành bất giác chậm lại, để kịp thấy tim mình xao động bởi những điều giản đơn, để bỗng dưng muốn bao dung và tha thứ.
20. Người ta vẫn gọi tháng tám là tháng xum vầy, tháng tám là mùa kỷ niệm. Những ngày lễ trọng đại gieo vào lòng người biết bao tự hào, rồi mới biết sống đẹp hơn và vun đắp lòng biết ơn.
21. Em phải cảm ơn tháng tám, đã cho em được ước ao những điều bé mọn, để vụng trộm thầm hy vọng và đợi chờ một cách nhẫn nại. Biết ôm ấp niềm tin một cách chắc chắn và bật cười khi nghe cô bạn thân vẫn thao thao bất tuyệt, rằng: “Hà Nội, không vội được đâu!”
22. Ồ, tháng 8 đến rồi, mang cho em chút chùng chình nhè nhẹ, dụ em thả người ngồi bệt xuống một góc phố nhỏ để nhấn nhá hương vị ấm áp quen thuộc, lim dim nhắm mắt để nghe một ca khúc ngọt ngào được phát từ loa phường vọng lại: “Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội! Mùa hoa sữa về, thơm từng góc phố…”, mắt bỗng nhiên ươn ướt vì cảm động chẳng có lý do.
23. Ước gì em có thể ôm tháng tám vào lòng, ấp ủ vỗ về để nhấm nháp cốc nước sấu mát lành, ăn thử cốm đầu mùa gói hờ trong những vạt lá sen, chui vào một góc quán nhỏ để nghe những bản nhạc không lời mà lẩm nhẩm sao Hà Nội thanh bình đến thế.
24. Tháng tám có chút buồn đâu đó, nhẹ thôi, nhưng lan tỏa mãi, rồi sau đó vụt biến thành những đám mây lãng đãng dọc trên nền trời. Bỗng dưng ước ao có thể nằm lại trong vạt nắng nhẹ, giơ tay tìm kiếm hạnh phúc của riêng mình.
25. Em có nghe đâu đó tiếng gọi của tháng tám? Bất chợt ngoảnh lại giữa đường, sẽ thấy ai đó đưa tay ra chờ đợi.
26. Xin cho em cất lên giọng hát trầm lắng để chào tháng tám, chào những khoảng trống được lấp đầy, chào mùa thu chớm đến, chào những rung động không thể nói thành lời, chào những thứ tha, những cái ôm dành cho người trở về, chào một mùa yêu thương lặng lẽ rơi đầy…
27. Tháng 8, những cơn mưa chiều đổ đều đều trên mái tôn lộp độp và tí tách dưới hiên nhà cô đơn. Nhưng lòng người tháng 8 chẳng cô độc đâu. Vì có mưa như một kẻ tâm tình vô cùng thấu hiểu trái tim ta. Tháng 8 trời thu không vội vã, dẫu gặp một cơn mưa bất ngờ. Nghe tiếng mưa, để dần ngẫm nghĩ lại bao chuyện ẩn sâu trong lòng.
28. Tháng 8 tới, tôi hi vọng những người đã đi có thể quay lại, bản thân không để bản thân thất vọng nữa, mục tiêu đã đặt ra luôn có động lực để hoang thành không vì bất cứ điều gì mà nhục chí. Hi vọng có thể có vài ngày không đi học để trở về nhà.
29. Hi vọng tháng 8 sẽ gặp nhiều may mắn trong học tập, đậu lớp chọn, và ước nguyện mua xe điện thật Sớm!! Tui đợi lâu lắm rồi!
30. Tháng 8 năm nay không còn giống tháng 8 năm trước… Tháng 8 năm nay tớ mạnh mẽ hơn, quên dần vết thương ấy….Tớ mong rằng tháng 8 của năm nay và những năm tiếp theo ấy cậu sẽ hiểu ra tất cả và tin rằng tâm tớ không hề ác…
31. Tháng 8 đến rồi. Tháng này tôi nhất định phải để dành nhiều tiền một chút. Ngủ sớm dậy sớm, không bận gì thì đi chạy bộ giảm cân, bớt ăn vặt đi…Nếu tôi làm không được…. Tháng 9 tôi lại đăng lần nữa vậy….
32. Tháng 8 của mình hi vọng sẽ có một khởi đầu tuổi 16 suôn sẻ, và nhiều kỉ niệm, bắt đầu năm học mới đầy sức sống, học và ôn thi thật tốt, cố gắng thích nghi và giảm cân.
33. Tháng 8 mới là khởi đầu năm mới của mình. Mình sẽ làm việc thật tốt. Cả năm mỉnh sẽ nỗ lực hết sức để làm thật tốt.
33. Chút nắng của hạ gửi lại vào thu bây giờ đã thôi bỏng rát. Mùa phảng phất chút se lạnh của đông sắp đến, cơn gió bảng lãng thổi màu kí ức vô tư đùa qua tóc rối, lòng hoang hoải tìm ngày đã cũ.
34. Mùi hương tháng 8 luôn thấp thoáng một nỗi nhớ ai đó, nhớ đến kì lạ. Ngay cả người chẳng có ai để nhớ như tôi, lòng vẫn như vấn vương một bóng hình ai đó. Nỗi nhớ dành cho người cũ, nỗi nhớ cho một vài người bạn, hay chính là tôi nhớ tôi của những ngày vô ưu khi xưa ấy.
35. Tháng 8 với những mảng màu của lá vàng rơi, mùa của cốm xanh tỏa hương ủ trong những lá sen đồng nội.
36. Dẫu chẳng có ai để phải lòng, chẳng có ai để nhớ thương, tôi vẫn luôn bằng lòng với tháng 8 dịu dàng trên vai, cùng tôi đi qua bao vui buồn. Còn cần gì nữa đâu, chỉ thêm một tri kỉ, ấy là đủ. Một người luôn bên mình, an ủi, sẻ chia, thậm chí là trách mắng nếu mình có lỡ phạm sai lầm và chẳng bao giờ bỏ rơi mình. Nhưng lại chẳng yêu nhau. Cứ ngồi bên nhau như thế, cách cái màn hình, có thể bên kia cũng là một trái tim đồng điệu.
37. Mưa tháng 8 gieo xuống lòng chút hân hoan. Bởi như mình vừa được trả về với thế giới của mình vậy. Rồi những cơn mưa tháng 8 cũng sẽ ngớt dần và mất hẳn. Nhưng cứ luôn giả vờ như mình chẳng biết điều ấy, cứ muốn mưa tháng 8 mãi thôi.
38. Tháng 8 thu về, có khoảng trời xanh thế. Từ độ đất trời khẽ chuyển mình trong những cơn mưa chiều nặng hạt. Mưa buồn cho lòng ai quay quắt, hanh hao. Anh lặng ngắm những giọt mưa rơi bên thềm cửa. Còn đó, giọt cà phê tí tách, cuốn sách cũ, góc quán quen. Chỉ có em là không ở lại. Em à! Thu về rồi đấy.
39. Tháng tám về báo hiệu những trở mình rất khẽ. Có những dòng người trôi đi vội vã, có những toan lo oằn gánh nặng trên vai. Em nhớ hanh hao mùa vàng những lá, xào xạc con phố nhỏ với những bản tình ca.
40. Tháng 8 thu về, mùa nhớ, mùa yêu. Thu gõ cửa. Nắng hanh hao, gió hanh hao. Như lòng người lúc vơi lúc cạn, thu chùng chình đi qua ngõ. Từ lúc em đi, ngõ nhỏ không mùa đợi bước chân em lại. Thấm thoắt đất trời lại trở mình sang Thu. Em nói với anh rằng mùa thu là mùa của những ước mong. Giờ mình anh miên man mơ về những mùa thu đã qua.
41. Tháng tám mùa về, mùa mới và tình mới có đắm say? Ngày phố gọi mùa là ngày cơn gió heo may se lạnh, là ngày nắng bớt vàng và có hồng thêm đôi chút, như gò má em một buổi chạm tay ai. Em vẫn nghe hoài điệp khúc của sự chờ đợi, của chia ly và của những buồn đau sầu khổ, em tự hỏi mình có ai trong chúng ta chịu mở lòng với một mùa mới, mùa yêu?
42. Tháng 8, cho những yêu thương xa vời, trôi nhẹ qua kẽ tay và len dài như những giọt nước mắt. Có những ngày tháng 8 trong xanh, em bình yên nghe thu đến bên đời. Tháng 8, tháng đã mang anh đến trên cuộc đời này. Yêu anh, em yêu cả khoảng trời ngập tràn hoa cỏ may với cái nắng hanh hao của những ngày chớm thu cùng cơn gió heo may dịu ngọt.
43. Cơn gió heo may bất chợt ùa về, thoảng trong hương bưởi hương cau là vị nồng của đất, vị hăng hắc của cái nắng cuối ngày. Bất giác em nghe trong mình trở dậy một nỗi yêu thương. Thì ra là mùa đang về, thu đang chạm ngõ. Em nghe màu thời gian gõ từng nhịp yêu thương vào buổi chiều tím nhạt. Tháng 8 – mùa về…
44. Tháng 8, vậy là một lần nữa mùa lại giấu anh. Em nghe lòng không bình yên, nghe tim mình thổn thức và nghe trỗi dậy một nỗi niềm mùa sang.
45. Tháng 8, tháng đã mang anh đến trên cuộc đời này. Yêu anh, em yêu cả khoảng trời ngập tràn hoa cỏ may với cái nắng hanh hao của những ngày chớm thu cùng cơn gió heo may dịu ngọt.
46. Tháng 8 ,tháng của mùa lá rụng, tháng của nhiều cảm xúc bồi hồi từ trong tim.
47. Tháng 8 chào đón những trồi non lá mới sau những cơn mưa ngâu của tháng 7. Dập rờn những cánh hoa đầu mùa, dập rờn nỗi nhớ, những kỉ niệm tràn về ngọt ngào dĩ vãng ngày xưa.
48. Tháng 8 mùa thu. Ta viết nhật ký đời mình lên những chuyến đi thời gian để gió cuốn tan hoang trong những buổi chiều vội vã…
49. Những ngày đầu tháng 8 trời cứ đỏng đảnh lúc nắng lúc mưa, ngồi ngắm mưa và đường xá qua lại, lòng bỗng thấy nhớ nhung nhiều thứ. Nhớ Hà Nội những ngày mưa rào, ngồi trong nhà ngắm mưa, tay ôm cốc cafe hít hà mong thời gian dừng lại mãi ở giây phút ấy. Thế mới thấy quãng thời gian sinh viên quý giá nhường nào. Cô sẽ chẳng bao giờ quay lại được quãng thời gian vô lo vô nghĩ ấy. Cô của hiện tại chỉ quay mòng mòng với mớ công việc áp lực. Cô ghét những thứ gấp gáp vội vàng, cô muốn được thảnh thơi. Nhưng cô biết cô không thể từ bỏ, cô cần đi tiếp, nếu dừng lại cô cũng sẽ lại phải nghĩ làm gì tiếp theo. Cô đã đến tuổi sống không phải chỉ làm những gì mình thích nữa. Sống là để làm những việc cần làm. Cô ước có một ngày lạc bước đến 1 nơi có thể sống như mây trôi nước chảy, không màng ngày mai, không danh lợi mong cầu. Cô chỉ muốn có thế!
50. Tháng 8 về, những con đường không còn sắc phượng ngọt ngào, cũng không còn sắc tím mộng mơ của những cành bằng lăng hay những cơn mưa rào xối xả của ngày tháng 6, tháng 7 mùa hạ nữa.
51. Tháng 8 về, đơn giản chỉ là một chút xao động chuyển mùa trong không gian, nắng thì bớt gắt hơn, gió thì dịu mát hơn. Những tia nắng nhẹ nhàng, len lỏi qua những đám mây trắng thả trôi trong chiều gió. Chút nắng của mùa hạ gửi lại vào thu, bây giờ đã thôi bỏng rát, đâu đó phảng phất chút se se nhè nhẹ… Cơn gió hanh hao thổi màu kí ức vô tư đùa qua tóc rối, lòng hoang hoải tìm về những ngày đã cũ.
52. Tháng 8 về, mang theo những mảng màu lãng mạn, nhẹ nhàng của lá vàng rơi, mang theo mùi của cốm xanh tỏa hương ủ trong những lá sen đồng nội, mang theo sắc trong vắt của bầu trời cao rộng. Tháng 8 về, cũng mang theo cả những lo lắng, xốn xang, chộn rộn của người người, nhà nhà cho một năm học mới sắp đến với lứa học trò nhỏ.
53. Tháng 8 đến rồi, chào tháng 8, chào cái oi nồng cuối mùa hạ, chào cả những cảm xúc miên man, dịu dàng khi thu chớm về…Đường phố bớt tấp nập hơn, dòng người như cũng chầm chậm và nhẹ nhàng hơn, chẳng còn hối hả như mùa hạ, cũng chẳng lạnh lẽo như mùa đông. Phố xá trầm tĩnh lạ, bước chân người bộ hành cũng khoan thai, nhẹ nhàng mà lãng đãng, bang khuâng. Bất giác ta thấy tim mình xao động lên bởi những điều xung quanh, thấy yêu thương len lỏi trong từng mạch máu, ta thấy ta muốn được bao dung và tha thứ xiết bao.
54. Tháng 8 về, người ta chờ đợi những cuộc hẹn hò bên quán coffee nhỏ với những câu chuyện vu vơ trong tiếng lá vàng rơi nhẹ trên đường phố. Tiếng dương cầm vọng lại bên ô cửa làm cho trái tim ta như thêm chùng chình và xao động. Khúc giao mùa da diết, luyến lưu dễ làm người ta nhớ về những điều đã cũ, nhớ về những người đã bước ra khỏi cuộc đời ta, những bao tổn thương và cả những khoảng trống mông mênh chưa được lấp đầy.
55. Tháng 8, những ngày chớm thu, làm cho lòng người có chút buồn, chút tương tư xa xăm đâu đó. Một chút vấn vương nhẹ nhàng như những đám mây lãng đãng trên bầu trời rồi vụt biến thành những cơn mưa nhè nhẹ rơi rơi. Cơn mưa không đủ làm ướt áo, nhưng cũng đủ làm vương trên tóc ai những giọt nước như những giọt sương mai thanh khiết.
Lòng Người Đã Đủ Đầy Chở Nắng Về Chưa? – Tác Giả: Huỳnh Minh Nhật
Hạ đã qua với những tia nắng cuối cùng không còn đậm vị, mùa này Ô Thước bắc cầu, mùa này Ngưu Chức gặp nhau nên cái hanh hao bỗng dưng nặng trĩu khi con ngõ thân quen lấm tấm những hạt mưa ngâu réo rắt. Những giọt nước mắt hạnh phúc, những giọt nước mắt tái ngộ của một tình yêu bất diệt bỗng dưng khơi gợi lên chút ghen hờn cợt đùa những kẻ cô đơn. Bên hiên thềm cỏ cây vàng hanh một nửa, ngoài những hạt mưa cũng có đâu đó vài tia nắng lạc đường ghé đến đặt lên vòm trời một chiếc cầu vồng mờ nhạt, không đủ để người ta cảm thấy bâng khuâng…
Mùa này nỗi nhớ phiêu linh, lòng người như có gió lùa trôi không hạn định. Nắng lang thang hoang hoải lạc đường tìm riêng hạnh phúc, để lại con phố bơ vơ, để lại phố vắng thẫn thờ với cái tiết trời mây đan kín lối, lạnh run run gõ nhịp ân tình, người lặng thinh mơ về một ngày nắng ấm trời xanh.
Mùa này mây gió gọi mưa, thu ngập ngừng không dám ghé qua vì những hàng cây vẫn còn xanh lá. Mùa này thương nhớ xa xôi, người vẫn chưa dám quên người vì những ân tình còn tha thiết quá…
Phố ướt mềm mưa ngâu hạnh phúc, người khô hanh khói thuốc tâm tình. Mùa giao mùa mưa ướt không gian nhưng người nhớ người thì lại buồn tênh với cái hồn khô khan trống rỗng. Ta đã chờ tháng tám từ lâu, nhưng ta đợi chờ gì cái phút cô đơn này giữa lòng phố thị? Tuổi thanh xuân ai rồi cũng có đôi ba chuyến tàu đi lạc, chỉ sợ lạc rồi mà không muốn về thôi!
Mà có về, họ cũng mơ về một chốn xa xôi trên những chuyến tàu của riêng mình mà quên đi rằng dưới sân ga có người đứng đợi, cho đến khi tiếng còi thét vang đưa họ về bến sau khi rong ruổi kiếm tìm giấc mơ vô thực, không còn ai đợi nữa, không còn bóng ai như quá thân quen đứng chờ họ nữa, lúc ấy họ mới giật mình thở than với đời tại sao mình quá cô đơn…
Ai rồi cũng phải đi, ai rồi cũng kiếm tìm hạnh phúc. Có những người vô tâm chạy theo giấc mộng xa vời mà quên đi kẻ khác, có người lại bị trễ chuyến tàu của đời mình chỉ để nhìn theo hình bóng mà họ yêu thương!
Chiều nay, một ngày tháng tám hoang lạnh, đơn côi, thu ngập ngừng chưa muốn sang đây bởi những tia nắng còn mãi rong chơi phương trời đâu đó. Tháng tám nơi kẻ đợi chờ không có mỏng mảnh mây trôi, không có heo may nhẹ nhàng bảng lảng len vào vạt áo. Tháng tám nơi kẻ đứng chờ chỉ có xác hạ hoang tàn, có những loài gió lạnh lùng se buốt vần thơ của khúc giao mùa lặng lẽ. Tháng tám của kẻ đợi chờ… một chiếc lá tàn tựa như tiếng khóc mùa thu!
Chiều nay, tháng tám của người ra đi không biết có gì thi vị, liệu có nắng vàng, liệu có trời xanh? Tháng tám của người ra đi mật ngọt ươm tình, tháng tám của người bước đi một đóa hồng xinh cũng thành xuân tươi mấy đỗi. Bản tình ca năm xưa gợi về biết bao kỷ niệm qua vài lời nhạc, người liệu có nhớ người khi nơi đây ta đang lắng nghe từng giai điệu đếm ngược thời gian?!
Chiều nay, một chiều chớm thu héo hắt tình ngâu, ta vấn vương những buổi sơ đầu, cái trầm lặng bất chợt thoảng về qua ngõ. Ta muốn nắm lấy từng sợi lẻ loi giữa không gian buồn rầu ngập tràn thi vị để kết thành thơ nhưng hồn đâu mất. Chiều nay mọi thứ ngập ngừng, chiều nay mọi thứ dở dang, ta muốn hét lên một tiếng xé đôi bầu trời u ám để tìm chút ấm cho lòng.
Chiều nay nắng đâu? Những con nắng trôi hoang? Những loài nắng vô tình… Chiều nay vắng nắng cũng chẳng có mưa, chiều lơ lửng giữa bến bờ quên nhớ đan xen, chiều rơi nhẹ nhàng vào lòng người, buồn thiu như một chiếc lá xa rời cõi cội. Chiều nay vàng rơi trên môi khô, thấm vào giọt cà phê đen như đôi mắt của nàng Tôn nữ. Chiều lãng đãng trên làn khói thuốc xanh xao, ma mị, cuốn hồn người vào cõi hư vô chờ đợi nỗi nhớ sang mùa…
Có những câu chuyện phải mất một quãng đường dài ta mới nhận ra, và có những thứ đến lúc phải xa ta mới bắt đầu hiểu được!
Chiều nay, mùa buồn bã thì thầm bên tai khe khẽ, nào có phải nắng rong chơi mà quên mất giờ này mùa đi ngang phố, chỉ là lòng người chưa đủ đong đầy chở nắng về thôi…
Ta Đã Chờ Tháng Tám Từ Lâu – Tác Giả: Huỳnh Minh Nhật
Ai đã từng cô đơn thì mới biết yêu mến mùa thu, mới biết nâng niu cái vị ngọt ngào ẩn sâu trong cái xác xơ hoang tàn ngoài ấy…
Chiều nay, ai đó nhà bên lần nữa mở lên khúc ca buồn đến não nề để tiễn đưa những dư hương mùa hạ còn đọng lại. Cảm ơn đất trời ban tặng cho đời mùa thu, và cảm ơn mùa thu đã mang đến cho ta những buồn vui một thời, cho ta một lần biết yêu thương, biết nhung nhớ một hình dung xa lạ.
Tháng tám ngập ngừng ngoài ô cửa sổ, chiều anh về ghé thăm viễn phố. Phố vẫn in hằn rất thật dư hương một mùa thu cũ đã tiễn em xa, anh về đây, một trời thu nhẹ, vàng cõng trên vai chút xanh xao của hạ cuối mùa…
Anh cứ tự hỏi mình rằng không em biết phải làm sao, nhưng rồi cứ thu lại thu một mình vẫn vậy. Không biết tháng tám có gì, không biết cái khoảng giao mùa này có gì để cứ mỗi độ này anh cứ trở về ngõ cũ. Không phải hi vọng, không phải bóng hình, không phải những vần thơ thở than và cũng chẳng phải gợi nhớ cuộc tình xưa cũ, chỉ biết rằng… anh đã đợi chờ tháng tám từ lâu!
Tháng tám nơi đây có lẽ không có lá vàng lả tả, nhưng tận thẳm sâu vẫn có thanh âm của điều gì đó phai nhạt, úa tàn. Tháng tám nơi này lá vẫn phong xanh, tháng tám nơi mình chừng như hạ vẫn nhởn nhơ, heo may hồi âm im bặt, thế mà trong những giấc mơ hoang đàng của làn khói thuốc, anh nghe phong phanh lề đường nức nở xác lá đớn đau.
Có ai yêu mùa thu không? Chẳng phải vì nó đẹp, mà vì hồn thu muôn đời vẫn hoài xơ xác. Có ai yêu cuộc phân ly của mối tình đầu? Không phải vì hạnh phúc, mà vì nó quá thê lương. Ai đó cứ mãi tìm quên dư vị tình xưa, riêng anh với anh lại cứ mến yêu từng phút trôi qua, mỉm cười, à rằng mình đã từng yêu, mình đã từng yêu như thế…
Người ta nói mùa thu nó bình lặng như chính cái tiếng lá rơi, sao anh về phố cũ chiều nay thanh âm của lá nặng nề đến lạ. Một ly cà phê ngọt không giấu bớt đi niềm cay đắng ùa về, những màu áo xa lạ lướt qua không nhòa bớt cái lạnh se của vạt gió chiều lạc hướng. Tháng tám thu chưa đậm vị, cũng vậy mà anh mới rất yêu thương, bởi vào mùa, khi màu vàng trải đầy trên từng con ngõ cũng là khi anh tưởng chừng mình ôm trọn lại cuộc phân ly lần nữa.
Nhẹ nhàng thôi, một chút thôi, môi nhịp theo một khúc tình ca dang dở, tay nhẹ nghiêng từng nét tình thơ trên những trang nhật ký cuối cùng, và hi vọng rằng khi nó được gấp lại chôn vùi một cuộc tình xưa, anh sẽ lại thấy mùa thu vô chừng diệu vợi, không phải là những hoang tàn, xác xơ mắt lá.
Em sẽ về thăm phố xưa một chiều mùa thu với loài nắng hanh hao, hay sẽ trở lại vào một ngày xuân cùng một người mà em thương mến?
Chỉ tiếc rằng mùa thu không của riêng anh, và giá như anh biết rằng em cũng không thuộc về mình tự những ngày đầu mà ta ngỏ lời ước hẹn. Tháng tám về, anh cũng không rõ mình trở về đây để tiễn hạ đi hay chờ thu đến, nhưng những lời nói vọng vang sâu thẳm cho anh biết rằng về đây để đợi một người tận trong tiềm thức, không phải là em. Có lẽ là một người anh vẫn luôn yêu, và một người đã từng yêu anh rất nhiều, nhiều lắm!
Chưa tháng tám nào về đây mà khoảng giao mùa trả cho anh người con gái ấy, nhưng xin cảm ơn mùa thu… Gặp người rồi liệu phải làm sao? Sẽ mặc lòng thổn thức với đôi tim lệch nhịp mà bước ngang qua hay lại cầm tay để trao những lời vỡ lỡ? Ồ không! Sự đợi chờ thật tuyệt biết bao khi biết rằng điều ta chờ đợi không bao giờ đến…
Tháng 8 – Những Yêu Thương Trôi Qua Kẽ Tay – Tác Giả: Thu Hiền
Tháng 8, cho những yêu thương xa vời, trôi nhẹ qua kẽ tay và len dài như những giọt nước mắt. Có những ngày tháng 8 trong xanh, em bình yên nghe thu đến bên đời. Tháng 8, tháng đã mang anh đến trên cuộc đời này. Yêu anh, em yêu cả khoảng trời ngập tràn hoa cỏ may với cái nắng hanh hao của những ngày chớm thu cùng cơn gió heo may dịu ngọt.
Cơn gió heo may bất chợt ùa về, thoảng trong hương bưởi hương cau là vị nồng của đất, vị hăng hắc của cái nắng cuối ngày. Bất giác em nghe trong mình trở dậy một nỗi yêu thương. Thì ra là mùa đang về, thu đang chạm ngõ. Em nghe màu thời gian gõ từng nhịp yêu thương vào buổi chiều tím nhạt. Tháng 8 – mùa về…
Tháng 8, vậy là một lần nữa mùa lại giấu anh. Em nghe lòng không bình yên, nghe tim mình thổn thức và nghe trỗi dậy một nỗi niềm mùa sang.
Tháng 8, ngày nhận được giấy báo đậu đại học, em vừa vui vừa buồn – một nỗi buồn của đứa con gái sắp xa gia đình để bắt đầu một cuộc sống mới, ở một vùng đất mới và cả những con người mới. Có một ngày tháng 8 nắng đẹp, trời trong và gió nhẹ, em áo phông giày cỏ, khoác ba-lô lên vai, bắt chuyến xe buýt đầu ngày để đến với thành phố xa lạ cho một tương lai mới. Từ dạo ấy, tháng 8 của những ngày xa quê trong em là nỗi buồn, niềm nhớ, yêu thương và cả nước mắt.
Tháng 8, cho những yêu thương xa vời, trôi nhẹ qua kẽ tay và len dài như những giọt nước mắt. Có những ngày tháng 8 trong xanh, em bình yên nghe thu đến bên đời. Một ngày nắng nhạt, bạn nắm tay em dẫn đi trên phố đông người, rồi kể em nghe về đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Chuyện bạn kể nghe thơm mùi kí ức. Là những chiều có cơn gió heo may ùa về, bạn đèo em qua từng con phố cổ quen thuộc, từng góc hẻm rêu phong của thị thành hay những đem trời đầy sao, em lại cùng bạn ngước mắt lên trời hòng tìm ra ngôi sao sáng nhất.
Đi qua bao mùa thu tháng 8 như thế, rồi bạn cũng rời xa em để đi tìm hạnh phúc riêng cho mình. Nhớ tháng 8, em nhớ bạn.Nhớ những ngay bên nhau đó em hồn nhiên còn bạn thì trong sáng. Em thấy ganh tị với mùa thu, với tháng 8, với người con trai mà bạn yêu thương và cả đứa bé mà bạn đang mang. Em như thế có ích kỷ quá không anh? Nhưng vì muốn nhìn thấy bạn vui nên em sẽ không như thế nữa, vì với em chỉ cần bạn bình yên là đủ.
Tháng 8, tháng đã mang anh đến trên cuộc đời này. Yêu anh, em yêu cả khoảng trời ngập tràn hoa cỏ may với cái nắng hanh hao của những ngày chớm thu cùng cơn gió heo may dịu ngọt.
Tháng 8, có một định mệnh chưa từng đến. Anh bảo anh tin vào định mệnh, nếu cuộc sống sắp đặt cho ai đó đến với nhau thì có đi đâu họ cũng sẽ quay về bên nhau. Em đã tin và muốn tin như thế, nhưng em còn tin hơn định mệnh hay duyên phận ấy nằm ở trong tay mình. Qua bao mùa mưa nắng như thế, em thấy yêu thương đang dần trôi xa, nghe tim mình thổn thức lắm anh à! Vậy nên, anh hãy tạm để cái gọi là định mệnh kia ra bên lề cuộc sống đi, anh nhé! Và anh phải tự đi tìm cho mình một định mệnh.
Tháng 8, em bây giờ đã không còn là con bé ngây thơ trong sáng của ngày xưa nữa. Cuộc sống bắt em phải làm thế này hay thế kia nên hồn nhiên đã là một điều chỉ còn trong quá khứ. Em thấy mình già nua, cảm xúc cứ trốn đâu cả, không còn nổi một lời yêu thương. Em bây giờ thôi không tìm anh nữa mà sẽ tìm lại em của những ngày xưa ấy. Và em, sẽ một lần thử để cho định mệnh sắp xếp, nha anh!
Tháng Tám Lại Về – Tác Giả: Ánh Phạm Ngọc
Tháng tám lại về, ta chào mùa thu chớm đến, chào những rung động của cung bật cảm xúc không thể nói thành lời, trao cho nhau những cái ôm thật chặt dành cho người ra đi và cho người ở lại, chào mùa yêu thương lặng lẽ, đủ để cho ai đó thao thức suốt những đêm dài.
Tháng tám lại về, mang yêu thương gửi vào cho gió, gom góp chút tình nồng vừa thoáng qua, để lại cho ai đó chút nhớ, chút thương, chút vấn vương của tình nồng trên làn tóc.
Tháng tám lại về, mang đến bao làn gió mới, cố gạt bỏ đi sự góa bụa cô đơn nơi sâu thẳm trái tim mình. Ta vẫn sống với trọn vẹn yêu thương, chân thành, vẫn tiếp tục đi và hy vọng hạnh phúc sẽ đến với trái tim đầy máu lửa, nhiệt huyết trong lồng ngực.
Tháng tám lại về, em còn nhớ không em? Tình yêu nơi anh đã vụn vỡ, bởi những lỗi nhịp của con tim, hay tại định mệnh đã sắp đặt cho đời anh là thế?
Tháng tám mang yêu thương, nhung nhớ cho mối tình nơi viễn xứ, để rồi anh nhận lại gì ngoài sự ”đau thương” và ”nước mắt”.
Tháng tám, là sự khởi đầu hay kết thúc, tiếp tục hay dừng lại? Là sự cam chịu cho số phận hay một lần nữa phủ định lại nó?
Tháng tám, cho ta ước ao điều bé mọn và giản đơn, để vụng trộm thầm hy vọng, chờ đợi một cách nhẫn nại. Và cuối cùng, tháng tám có chút buồn đâu đó, nhẹ thôi nhưng lang toả mãi, như những đám mây lãng đãng bay trên bầu trời. Bỗng dưng ước ao được ôm chặt quá khứ hạnh phúc ấy vào lòng. Xin cho ta được lấp đầy những khoảng trống, và xin cho ta được mãi “xanh như cỏ, để phủ kín cả lưng đồi, và cũng xin cho ta được mềm như gió, để được hôn vào làn tóc em”.
Tháng tám lại về, ta chào mùa thu chớm đến, chào những rung động của cung bật cảm xúc không thể nói thành lời, trao cho nhau những cái ôm thật chặt dành cho người ra đi và cho người ở lại, chào mùa yêu thương lặng lẽ, đủ để cho ai đó thao thức suốt những đêm dài.
Tháng Tám, Nhớ Mưa Và Nhớ Anh – Tác Giả: Nặc Danh
Tôi nhớ tháng 8 ngày đó, nhớ mưa và nhớ cả anh. Rồi thời gian sẽ xóa nhòa đi mọi thứ phải không? Hạt mưa kia sẽ cuốn trôi bao kỉ niệm à? Rồi khi mưa tan sẽ còn lại gì? Bâng khuâng, tiếc nuối, hay chấp nhận?
Chiều mưa! Con phố nhỏ yên tĩnh đến lạ. Tháng 8 lại về, mùa của nhũng yêu thương, những hồi ức và cả những rung động bất ngờ. Gió thổi se lạnh, vài chiếc lá theo làn mưa rơi xuống hiên thềm. Thật đẹp! Thật dịu êm. Rain! Bản nhạc không lời thật hợp. Khuấy nhẹ ly cà phê, tôi nhìn bầu trời qua khung cửa sổ. Tôi yêu những chiều mưa như thế đặc biệt là chiều mưa tháng 8. Nó làm cảm xúc trong tôi ùa về.
Tôi nhớ tháng 8 ngày đó, nhớ mưa và nhớ cả anh. Rồi thời gian sẽ xóa nhòa đi mọi thứ phải không? Hạt mưa kia sẽ cuốn trôi bao kỉ niệm à? Rồi khi mưa tan sẽ còn lại gì? Bâng khuâng, tiếc nuối, hay chấp nhận?
Nỗi nhớ cuốn vào tôi thít chặt, mặc cho tôi vũng vẫy, cũng không thể thoát ra khỏi nó. Cũng là chiều mưa tháng 8, tôi gặp anh – mối tình đầu của tôi. Anh là thầy dạy tôi, nhưng cũng là người tôi yêu. Có lẽ vì thế mà giữa chúng tôi như có bức tường vô hình dựng lên, đẩy chúng tôi ra xa nhau. Nếu có thể tôi muốn đập tan nó để đến gần anh. Và cũng đôi lần tôi nghĩ: Tôi yêu anh có gì là sai đâu!
Dẫu biết tình yêu không phân biệt tuổi tác, giai cấp, địa vị, nhưng cũng chỉ là lý thuyết, thực tế thì muôn trùng cách trở. Tôi nhớ giọng nói trầm ấm của anh, phong thái anh giảng bài, và cả ánh mắt anh nhìn tôi. Mỗi ngày mưa tôi lại nhớ.
Yêu nhau hai năm tình yêu không dài, nhưng đủ để khác sâu anh vào trái tim tôi. Tình yêu của chúng tôi ở “lưng chừng hạnh phúc”. Anh với tôi như một bản tình ca buồn, không có những nốt vút cao, luyến láy, mà là những nốt trầm trĩu nặng. Làm sao có thể nồng nàn, mãnh liệt khi cả hai vẫn chưa bỏ xuống được thân phận thầy – trò. Là một người thầy nên anh muốn tôi dành nhiều thời gian vào học tập.
Lần thứ bao nhiêu tôi tự nói với mình rằng: Tình yêu này có két quả gì đâu, kết thúc đi để anh đi tìm hạnh phúc mới. Nhưng con người vốn rất ích kỉ, tôi vẫn muốn giữ anh cho riêng mình, và thấy buồn khi anh thân thiết với người con gái khác. Có lẽ, tôi vẫn hi vọng phép màu kì diệu phá vỡ sự tĩnh lặng giữa tôi và anh. Nhưng không có phép màu nào cả, vì đâu phải trong truyện cổ tích. Anh nói yêu tôi, nhưng tôi không có cảm giác an toàn, và thực sự cũng không tin tưởng, bởi sự khác biệt giữa chúng tôi quá lớn. Có lẽ vậy mà tôi muốn dừng lại, tôi muốn anh được hạnh phúc, tôi tin thời gian sẽ làm tôi quên được anh.
Bắt đầu tình yêu trong tháng 8 chiều mưa và cũng lại tháng 8 chiều mưa tôi quyết định dừng lại. Nhưng trong lòng lại gào thét không muốn xa anh. Nhiều khi tôi cũng không hiểu bản thân mình, hiểu những suy nghĩ của mình. Tôi muốn gì? Tôi nghĩ muốn được anh quan tâm, nhưng anh quá lạnh lùng, quá vô tâm. Tôi muốn anh nhớ những ngày hẹn mà anh thường hay quên. Tôi chọn gì đây? Tiếp tục hay dừng lại?
Mưa à! Mưa có hiểu lòng tôi? Những cái nắm tay bước vội trên phố ngoài kia, dù gió thét gào, dù mưa bão, nhưng ánh mắt họ vẫn ấm áp đến lạ. Nhìn lại mình tôi cười buồn: ngồi lặng thinh quán vắng một mình, ly cà phê nguội lạnh, mưa hắt qua cửa số ướt hết vạt áo, vài hạt mưa còn vương trên tóc. Lạnh! Cảm giác lạnh của sự cô đơn.
Chưa bao giờ tôi muốn rời xa nơi này đến vậy. Tôi mong chờ ngày nhập học. Bởi sự bận rộn sẽ làm tôi bớt nhớ về anh, bởi ở nơi khác không có kỉ niệm tôi và anh, hay vì bởi là sinh viên nên tôi phải trưởng thành hơn. Buôn nhẹ đôi tay tất cả trở lại như ban đầu.
Mùa Yêu Thương Này Ai Đưa Ta Về Bến Đợi? – Tác Giả: Nguyễn Hoa
Tháng 8 mùa về, ta cảm thấy chênh chao. Mùa đã gắn bó cùng ta, đã đưa ta đi qua bao tháng ngày hạnh phúc, mất mát và đắng cay. Rồi một ngày ta thấy trái tim mình chai sạn. Mùa yêu thương này, không biết có ai đưa ta về bến đợi hay chỉ mình ta cô đơn lặng lẽ đi về?
Đời nay, sẽ không bao giờ yêu một người lần thứ hai. Dù tình yêu đó có đậm sâu bao nhiêu, có hạnh phúc nhường nào và khi chia xa con tim này còn thổn thức yêu thương.
Người về bên ta, ngồi bên ta trong đêm Hồ Tây se lạnh, tay nắm chặt bàn tay. Không ai nói với ai câu nào, chỉ nghe lòng như đắng chát, như vạn mũi dao đâm vào tim nhức buốt. Ký ức vừa mới đây thôi mà đã vội xa rồi. Người muốn ta nhớ, người muốn ta hy vọng một mai sẽ quay trở về được bên nhau. Ta thì ta sống bằng lý trí, bởi ta hiểu muôn vàn lý lẽ của con tim vẫn thật khó để mang hạnh phúc về.
Kể từ khi người đi, ta đã thôi không còn chờ mong. Giờ người về đây, đứng trước mặt ta, mọi thứ vẫn chẳng thể nào đổi thay. Quá khứ đã thuộc về quá khứ, yêu thương đã là của ngày hôm qua. Những tháng ngày tươi đẹp giờ chỉ là những kỷ niệm, nhớ nhung sẽ trở thành hoài niệm theo ta đi đến hết cuộc đời. Ta sẽ không đi lại con đường cũ vì ta biết những yêu thương kia sẽ chẳng bao giờ được trọn vẹn như ngày xưa được nữa. Tháng 8 mùa về, ta cảm thấy chênh chao. Mùa đã gắn bó cùng ta, đã đưa ta đi qua bao tháng ngày hạnh phúc, mất mát và đắng cay. Rồi một ngày ta thấy trái tim mình chai sạn. Mùa yêu thương này, không biết có ai đưa ta về bến đợi hay chỉ mình ta cô đơn lặng lẽ đi về?
Ta không biết trước được ngày mai nhưng cũng chẳng bao giờ tìm về trong quá khứ. Hạnh phúc là ở phía trước mà ta chưa bao giờ thôi hy vọng. Niềm tin dù có mất đi, ta vẫn tin sẽ quay trở lại vào một thời điểm khác tại một hoàn cảnh khác.
Vậy thôi ký ức hãy ngủ yên và ai đó đừng làm ta xáo trộn. Yêu thương này sẽ chẳng quay về được đâu.
- Thơ tháng 8 mùa yêu lãng mạn
- Thơ chúc mừng sinh nhật tháng 8
- Tản mạn: Ngày đầu tháng 8 trời đỗ mưa rồi à
- Tản mạn: Chọn người yêu mình hay người mình yêu
- Tâm sự: Chuyện yêu đương những người đã lớn
- Tản văn: Loay hoay giữa lòng Sài Gòn
Hy vọng với những dòng status chào tháng 8 ở trên sẽ làm cho các bạn có một ngày tháng 8 thật nhiều điều thú vị nhé. Đừng quên chia sẻ bài viết, và đóng góp cho bài viết qua bình luận phía dưới. Hãy thường xuyên ghé thăm ChieuTa.Com, và xem những bài status mới hằng ngày nhé.
Bạn Đang Xem STT Tháng 8 – Status Chào Tháng 8 Yêu Thương Chút Buồn & Lãng Mạn – Cùng Xem Lại STT Tạm Biệt Tháng 7 & Chùm Thơ Tạm Biệt Tháng 7!
Các Bạn Đang Xem Bài Viết STT Tháng 8 – Status Tháng 8 Mùa Thu Lãng Mạn & Nhẹ Nhàng Tại Danh Mục Status Hay Về Tình Yêu của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- STT Tháng 10 Hay & Ý Nghĩa Về Mùa Thu Dịu Dàng, Hiền Hòa
- STT Tháng 9, Status Chào Tháng Chín Yêu Thương & Nỗi Nhớ
- STT Tháng 7, Status Chào Tháng 7 Mưa Ngâu Lòng Xao Xuyến
- STT Tháng 6 Hay & Câu Nói Về Tháng 6 Nồng Nàn, Rực Rỡ
- STT Tháng 5 Viết Về Cô Gái Hoang Dại, Chợt Nắng & Chợt Mưa
- STT Im Lặng, 75 Status Sự Im Lặng Trong Tình Yêu Là Cách Tốt
- 88+ STT Tuổi Trẻ & Trích Dẫn Tuổi Trẻ, Tuổi Thanh Xuân Tươi Đẹp
- STT Tổn Thương Đau Lòng, 50 Câu Nói Về Trái Tim Thương Tổn
Để Lại Một Bình Luận