Chùm Thơ Ngắn Về Ngày Mưa!
Mưa dễ làm lòng người gợi nhớ, gợi buồn. Mưa là nguồn cảm xúc vô tận để những ngồi bút viết lên những câu chuyện tình lãng mạn. Ngoài kia tiếng mưa như trút nước ào ào đông đặc cả phố phường, thế mà qua cánh cửa kính, quán cà phê đã tạo nên một không gian yên tĩnh và thanh bình đến lạ. Vì mưa, mà những tâm hồn thi sĩ cho ra đời những bài thơ tình về mưa lãng mạn và cô đơn, mang chút thoáng buồn.
Mưa tí tách rơi xuống thế gian này như bản hòa ca với muôn vàn cung bậc cảm xúc thanh trầm mà thiên nhiên ban tặng cho những trái tim vẫn còn lạc tay nhau giữa chốn đông người này. Những giọt mưa vội vã bay trong cơn gió nhẹ lướt qua, như đôi chân ai vội bước tìm kiếm nhau sau những tháng ngày yên ả lãng quên của quá khứ. Mưa réo lên những giai điệu ngọt ngào đôi lúc có chút vấn vương của cuộc sống tươi đẹp.
Mưa Đêm Nhớ Ai – Tác Giả: guyễn Nắng Mai
Ta ngồi đó đơn côi buồn tẻ
Phố thưa người quạnh quẽ chẳng ai
Suy tư buông tiếng thở dài
Mưa còn âm ỉ rơi hoài mưa ơi
Hồn xơ xác chơi vơi chìm đắm
Thắt tim sầu lạnh lắm ai hay
Bao nhiêu nỗi nhớ chất đầy
Ùa về ướt mảnh thân gầy mưa ơi
Ở nơi ấy hỏi người thầm biết
Tháng ngày dài mải miết ngóng trông
Hỏi người có nhớ ta không
Bao giờ bên bếp lửa hồng ấm êm
Mưa Buồn – Tác Giả: Tăng Bình Thảo
Trời buồn, trời mới đổ mưa
Người buồn, buồn mãi vẫn chưa hết sầu
Ước gì, có một nhịp cầu
Để mà nối lại hai đầu nhớ thương
Lòng buồn, tình vẫn còn vương
Bao nhiêu kỷ niệm, đêm trường ta trao
Những lời hẹn ước với nhau
Sao đành quên hết, để đau… một đời
Mưa – Tác Giả: Xuân Quỳnh
Trời mưa từng trận ào ào
Cành quế không rụng, cành đào không phai
Trong mưa thấp thoáng hai người
Một khung nón nhỏ che đôi mái đầu
Mưa Ngâu – Tác Giả: Như Hoa
Nghe tí tách mưa rơi lặng lẽ
Tiếng chuông lòng khe khẽ xót xa
Nổi buồn tê dại diết da
Đi ngang song cửa lệ sa đổ dòng
Nghiêng ngã bóng ơi lòng ướt lạnh
Lặng hiên nhà rơi cánh bằng lăng
Nổi lòng tím vợi bâng khuâng
Mùa thu lá rụng non trăng khuyết liềm
Chiều vội vã mưa thêm rả rích
Hạt miên man vương mịt mù rơi
Ngắm nhìn cây lá tả tơi
Trời buồn đổ lệ sầu ơi hững hờ
Mùa Chức Nữ đôi bờ nối bước
Đón Ngưu Lang ô thước cầu vồng
Mưa ngâu giăng mắc ướt lòng
Xôn xao gió nhẹ giấc nồng nhớ thương
Nghe tích cũ vương vương nỗi nhớ
Mối tình đầu người ở nơi nao
Rơi từng giọt đắng xuyến xao
Mơ trong giấc mộng mưa rào tâm tư
Chiều Mưa – Tác Giả: Thúy Hoàng
Chiều mưa buồn nỗi lòng bao chất chứa
Những niềm thương cứ vụn vỡ trong lòng
Xa nhau rồi còn đâu nữa mà mong
Nên nỗi buồn càng đong đầy thêm đó
Nhớ nhiều lắm thêm lệ sầu mắt đỏ
Thôi người ơi xin gạt bỏ đi mau
Con tim kia đã vụn vỡ nát nhàu
Quên đi nhé để không đau đớn nữa
Kệ mưa rơi xin ai đừng lần lữa
Nấn ná chi cho khắc nhớ thêm nhiều
Cố lên nghe đừng thêu dệt chút yêu
Để đời bớt phiêu diêu nhiều nỗi khổ
Bụi Mưa Mờ Cũ – Tác Giả: Xuân Diệu
Bụi mưa mờ cũ gương trăng
Hoa lau trắng đã kết bằng tiêu tao
Đêm đêm trời nhạt vơi sao
Sông Ngân dòng bạc cũng hao bóng vàng
Gió mưa, mưa gió âm u
Dưới trần mà đã nghe thu lạnh rồi
Càng cao càng lạnh trao lôi
Trên cung xanh vắng lạnh thôi mấy chừng
Trăng thu thường thấy trắng phau
Ấy màu của tuyết, ấy màu của băng
Lạnh thay! là cảnh cô Hằng
Lạnh trong cung lạnh, trong trăng lạnh lùng
Mưa – Tác Giả: Xuân Diệu
Lâm râm mưa chuyện trên cành
Thì thầm lá nói trong mành nước xe
Phòng anh nghe tiếng mưa đi
Em xa – chẳng hiểu làm chi giờ này
Khí đêm man mát qua tay
Có mưa thưa nhẹ, thêm ngây vị hè
Ve im, lặng vắng tứ bề
Em xa – mưa có bay về chốn em
Hơn là nhắn cá gửi chim
Nhờ mưa đưa bức chăn êm tới người
Thôi em nghỉ việc, khuya rồi
Chăn mưa em đắp cùng trời – với anh
Mưa Chiều – Tác Giả: Huyendiu Hoang
Chiều nay trời lại đổ mưa
Trong lòng ướt sũng như chưa bao giờ
Mưa rơi ngập ngựa lòng tôi
Nắng chưa kịp hé ,thì mưa lại về
Quên đi chỉ nửa câu thề
Mà sao lòng lại tái tê ngẹn ngào
Một Đời Người – Tác Giả: Nguyễn Nhật
Mưa chiều bỗng rớt hạt lâm râm
Nẻo cũ mình ta bước lặng thầm
Mảnh đất tình yêu sao lạ lẫm
Khung trời kỷ niệm cứ xa xăm
Cho dù thuở nọ hồn mê đắm
Có thể ngày xưa dạ lỡ lầm
Chớ để dung nhan dòng lệ đẫm
Đời người chỉ được mấy mươi năm
Mưa Hạ – Tác Giả: Lâm Thị Diện
Mưa rơi xuống cho tóc buồn chết rủ
Bờ vai nghiêng tay mân tà áo vàng
Bước ngập ngừng qua lối cũ mênh mang
Lòng vẫn nhớ sao ngỡ ngàng xa lạ
Trời tháng tư mưa về như nhắc nhở
Mưa rơi mau cho cây cỏ tỉnh hồn
Bước ta về sao hoang vắng cô đơn
Mắt rưng ướt nghe tim sai mất nhịp
Người đã hẹn để rồi người lỗi hẹn
Ta một mình ta vẫn mãi chờ mong
Hẹn hò xưa trong buổi nắng phai hồng
Người có nhớ sao không cùng hội ngộ?
Trường xưa ơi rêu phủ mờ ngói đỏ
Điệp khúc buồn ve vẫn trỗi giọng than
Cũng như ta nhớ bạn đã ngút ngàn
Trong mưa mãi lang thang tìm kỷ niệm
Mưa Bụi – Tác Giả: Nguyen Minh
Ai rắc tình vào mưa
Đọng trên từng ngọn cỏ
Sáng đi qua lối nhỏ
Quấn quýt bàn chân em
Ai gieo tình vào mưa
Thắm trên hoa trên lá
Cứ vương vào trên má
Làm hồng thêm nét môi
Ồ…thì ra mưa xuân
Tình yêu của trời đất
Cho muôn loài hạnh phúc
Không phải tình riêng ai
Em nâng rồi đôi tay
Chứa thật nhiều mơ ước
Có một người duy nhất
Giống hình anh, đúng không
Mưa Chiều Lãng Mạn – Tác Giả: Đỗ Kim Sơn
Mưa chiều đi lãng mạn
Gió thổi hàng mi cong
Mang xao xuyến cõi lòng
Trách người đi quá vội
Mưa vô tình mang tội
Để rớt giọt lệ rơi
Trên mí mắt bờ môi
Lan sang làn tóc rối
Mưa quay về nhận lỗi
Người đã bước sang ngang
Sao đi quá vội vàng
Khi hoàng hôn còn nắng
Mưa sầu rơi đặc quánh
Nhớ lại nỗi buồn xưa
Ôi thương nhớ sao vừa
Để hồn mưa ngất lịm
Mưa Đầu Mùa – Tác Giả: Ngọc Vân
Tháng năm đã về lòng thấy nao nao
Cơn mưa đầu mùa dội vào nỗi nhớ
Phượng đỏ sân trường nhắc về một thuở
Mình nắm tay nhau tặng một vần thơ
Cơn mưa đầu mùa gợi về một thuở
Áo trắng học trò đầy ắp mộng mơ
Tình bạn bè trong trắng ngây thơ
Ai không hiểu tưởng tình yêu trai gái
Cơn mưa đầu mùa gợi bao nhung nhớ
Nhớ lắm lời ru của Mẹ ầu ơ
Nhớ tiếng của Cha trầm ấm ngâm thơ
Nhớ võng trưa hè tiếng đưa kẽo kẹt
Mưa đầu mùa chợt đến lại chợt đi
Những kỷ niệm xưa lui dần về quá khứ
Thời gian trôi ta mất đi nhiều thứ
Nhưng tình Mẹ, Tình Cha, còn mãi chẳng hề phai
Mưa đầu mùa gieo buồn trong mắt ai
Lòng chợt rưng rưng một thời con gái
Nơi phương Nam hai mùa nếm trải
Thoảng chút tâm tư mưa đổ đầu mùa
Mưa Buồn – Tác Giả: Gia Ánh Lê
Hạt mưa tí tách ngoài hiên
Tình tôi nặng trĩu nỗi lòng nhớ em
Mưa ơi! Sao mãi còn rơi
Lòng tôi chết lặng bên hiên đợi chờ
Ngắm mưa trong dạ bồi hồi
Nhớ về nơi ấy phương trời cách ngăn
Ở nơi phương ấy xa xôi
Em nào hay biết cánh chim lạc bầy
Mưa rơi cho lệ ướt mi
Nhìn mưa tôi lại nhớ em khóc thầm
Đêm buồn tỉnh lẻ xót xa
Em nơi phố thị vui đùa cùng ai
Tình tôi xa cách lâu rồi
Mỗi lần mưa đổ ngậm ngùi nhớ em
Mưa rơi xối xả bên đường
Ngồi ôm thương nhớ đến người tình chung
Lãng Mạn Cuối Tuần – Tác Giả: Trịnh Tùng
Trời thứ bảy, mưa ngâu tầm tã
Anh ngồi đây tiếc nhớ một cuộc tình
Nhớ quán nhỏ, hai đứa cùng nhau nấp
Ngồi nhìn nhau, mong… mộng ước chung đời
Mưa ngoài cửa rơi hoài không dứt
Chắc giờ này Chức Nữ gặp Ngưu Lang
Có phải ai, mong đúng hẹn ngày vàng
Giúp hai kẻ Tương tư gặp gỡ
Em với anh, giờ thuộc hai cuộc sống
Trời mưa ngâu không thể ngắm chung rồi
Nhưng nhìn mưa anh vẫn thấy bồi hồi
Nghe cay mắt… Thấy thèm ly trà nóng
Mưa Lệ – Tác Giả: Lê Thành
Bờ lau tím giọt sương lắng đọng
Nhuốm chiều về loan vọng tim côi
Nhạt thưa con nắng ven đồi
Chân mây mờ nhạt giao môi cánh hồng
Với tay níu duyên không trở lại
Soi mặt hồ tìm lại bờ vai
Tương tư lẻ bóng đêm dài
Buồn trong con nhạn rẻ hai cung đàn
Trăng lơ lững trao tay bóng nguyệt
Uống sương đêm mộng dệt duyên nồng
Tỉnh rồi mưa lệ đổ sông
Vỡ tan con nước buồn đong đục dòng
Mưa – Tác Giả: Tony Chau
Mưa về lối cũ, ta đi
Mưa rơi nặng hạt, mưa chi thảm sầu
Mưa ơi, cớ sự vì đâu
Mưa liên miên suốt, mưa thâu canh dài
Mưa buồn, mưa nhớ đến ai
Mưa như nức nở khôn ngoai mưa tình
Mưa đầu mùa, mưa lung linh
Mưa gieo kỷ niệm, rắc tình đầu tiên
Mưa cuối mùa, mưa triền miên
Mưa than, mưa khóc chưa yên nổi buồn
Mưa không dứt, trời lạnh buông
Mưa cô đơn quá, xót thương phận mình
Mưa về qua một cuộc tình
Mưa mang niềm nhớ vô hình trong thơ
Mưa ơi, cho đến bao giờ
Mưa tình phai dấu, người chờ nắng lên
Lãng Mạn Chiều Mưa – Tác Giả: Phạm Hiếu
Mưa chiều nay giăng phủ một góc trời
Ngồi cafe chờ đợi bạn thi hữu
Giọt nặng hạt không biết người bạn cũ
Có đến không chăm chú mãi trông hoài
Thôi vài dòng thời gian bớt thấy dài
Trải ưu tư tháng ngày lên trang giấy
Nhờ vần thơ tỏ bày cho người vậy
Rằng lâu rồi tình đây vẫn chưa phai
Thời cắp sách mơ xây một lâu đài
Nhiều mộng ảo tràn đầy trong tâm trí
Tương lai sau sẽ trở thành bác sĩ
Cố gắng công chân lý đã đặt ra
Nhưng cuộc đời không đẹp tựa trăng ngà
Cứ gập ghềnh thân ta nhiều lăn lóc
Kế mưu sinh làm mình đành bỏ học
Xa bạn bè cô độc giữa đời thường
Nay gặp lại thi hữu nơi mái trường
Làm hiệu phó bước đường thật thẳng tấp
Đúng ước mơ bạn mình không hề vấp
Được vui vầy tràn ngập cùng các em
Mưa Tình – Tác Giả: Thao Thach
Nhìn theo bóng nhạt tơ tình
Khung trời ru mãi cho mình lệ rơi
Mưa che dấu cả bao lời
Tình ai muốn gởi tơi bời gió bay
Bóng dài mờ mịt dàng cây
Nhạt phai dấu cũ lệ này cho nhau
Giọt tình vời vợi đêm thâu
Rơi vào bóng chiếc mà đau dáu lòng
Hạt mưa cứ mãi đi rong
Lạc vào cõi nhớ đứng trông dáng buồn
Sợ mưa tình mãi xa hơn
Rẽ chia hai lối xói mòn tín xưa
Nụ Hôn Dưới Mưa – Tác Giả: Nguyen Minh
Nụ hôn của Yêu dấu
Tạm biệt giữa trời mưa
Mà sao như bỏng lửa
Cháy môi anh rồi nè
Chia tay nhau Ngày hè
Khi râm ran tiếng ve
Mà sao trời thật lạ
Vẫn làm mưa Trời à
Chia tay nhau bịn rịn
Mắt Nàng cứ rưng rưng
Vẫn là bên nhau mãi
Sao trời mưa ướt hoài
Môi hồng chỉ trao em
Dù tháng năm sẽ qua
Tình yêu chẳng nhạt nhòa
Bởi vì ta yêu nhau
Mưa Hạ Giao Mùa – Tác Giả: Mỳ Phượng
Cơn mưa hạ giao mùa trong lặng lẻ
Trút xuống đời từng giọt đợi thu sang
Lá miên man chuyển vàng chờ úa đắng
Giận thu về lá rớt khỏi thân cây
Cơn mưa chiều kéo dài không chịu dứt
Hạ cũng buồn nên lặng tiếng ve kêu
Hạt mưa yêu nguyện vào mong lá hiểu
Rớt giọt dài rồi chạy níu tình ai
Mưa giận ai mà rơi hoài không dứt
Hay giận đời có lắm chuyện bi ai
Nào tình phai phụ đời đau bể ái
Giấc mộng dài tan tát bởi tình phai
Mưa hạ ơi giao mùa thu xấp đến
Hạ cũng buồn từng bước nhích lùi qua
Mưa mang đến lòng người xao xuyến lạ
Như lệ sầu trong mắt bấy nhiêu lâu
Đêm hạ cánh màn nhung đen gợi nhớ
Một Khoảng trời bao đắng bấy lần đau
Tim mấy bận nghẹn ngào đau nào thấu
Chiếc lá buồn cho gửi bớt tình đi
- Thơ về mưa đêm lạnh lẽo
- Thơ về cơn mưa tình yêu
- Thơ Đà Lạt mưa tâm trạng buồn
- Thơ về mưa buồn tâm trạng
Mưa với những giọt nước long lanh, sự bình dị của nó như một tình yêu đơn giản mà con người chúng ta luôn mong đợi vậy. Hoa cỏ cần những cơn mưa để tiếp tục cuộc sống tươi đẹp này, cũng như con người chúng ta theo đuổi một tình yêu ngọt ngào để tô màu thêm cho bức tranh cuộc đời mình. Hi vọng qua những bài thơ về mưa lãng mạn ở trên bạn sẽ thêm yêu hơn những cơn mưa ngọt ngào ấy nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Chùm Chùm Thơ Tình Về Mưa Lãng Mạn, Nhẹ Nhàng, Cô Đơn & Thoáng Buồn Tại Danh Mục Thơ Buồn Tình Yêu của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- Tập 23+ Chùm Thơ Tháng 7 (July) Mưa Ngâu Buồn & Tâm Trạng
- Thơ Tháng 6 – Những Bài Thơ Tình Tháng Sáu Cô Đơn & Buồn
- 15+ Bài Thơ Đà Lạt Mưa Mang Tâm Trạng Buồn & Chênh Vênh
- Chùm Thơ Về Mưa Lãng Mạn, Nhẹ Nhàng, Cô Đơn & Tâm Trạng
- Chùm Thơ Về Cơn Mưa Tình Yêu Bất Chợt, Cô Đơn & Tâm Trạng Nhất
- Thơ Về Mưa Đêm, 25+ Bài Thơ Về Tiếng Mưa Đêm Đi Tìm Bình Yên
- 25+ Bài Thơ Tình Nghèo Tâm Trạng, Vì Nghèo Nên Anh Mất Em
- 45+ Bài Thơ Đêm Khuya Buồn & Cô Đơn Không Ngủ Được
Để Lại Một Bình Luận