Bài thơ Mưa (Xuân Diệu), tác giả mượn mưa để viết lên một bài thơ tình lãng mạn. Mưa là lúc nhiều cảm xúc nhất, chính vì thế mưa là cách hay nhất để ông viết về một chuyện tình ở xa trong bài thơ. Đó là sự tương tư của đôi trai gái, khi một bên là mưa một bên thì chẳng phải biết làm gì giờ này…
Mưa (Xuân Diệu)
Lâm râm mưa chuyện trên cành,
Thì thầm lá nói trong mành nước xe.
Phòng anh nghe tiếng mưa đi,
Em xa – chẳng hiểu làm chi giờ này.
Khí đêm man mát qua tay,
Có mưa thưa nhẹ, thêm ngây vị hè.
Ve im, lặng vắng tứ bề:
Em xa – mưa có bay về chốn em?
Hơn là nhắn cá gửi chim,
Nhờ mưa đưa bức chăn êm tới người.
Thôi em nghỉ việc, khuya rồi;
Chăn mưa em đắp cùng trời – với anh.
5-1961
Tác giả còn nhờ cả mưa đưa bức chăn em đến người thương, đó chỉ là mượn và ẩn dụ thôi nhưng cũng đủ nói lên sự quan tâm của chàng trai. Bạn có cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay bên dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Mưa” (Xuân Diệu – Ngô Xuân Diệu) Của Tác Giả Xuân Diệu Trong Tập Cầm Tay (1962) Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận