Status Mùa Thu Hà Nội Ý Nghĩa!
Status Hà Nội! Có lẽ thời gian cuối thu đầu đông là lúc cảm nhận rõ rệt nhất về một Hà Nội xưa cũ. Hà Nội vẫn rêu xanh một màu cũ kỹ, nếu bạn là một người thường hoài niệm về quá khứ, thì chắc chắn sẽ rất thích cái không khí mộc mạc, cổ xưa của Hà Nội. Nếu không thích nhìn lại quá khứ của mình, chúng ta vẫn thích Hà Nội, thích được ngồi trong một quán trà đá ven đường nhìn dòng người tấp nập đi qua, hoặc ngồi trong quán cafe phố cổ, vừa nhâm nhi tách cafe vừa nghe những khúc nhạc của cố nhạc sĩ họ Trịnh…
Người ta luôn yêu Hà Nội, dù là cái lạnh thấu xương của mùa đông hay cái nóng oi ả, chói chang của mùa hè, dù là những cơn mưa phùn ẩm ướt của mùa xuân hay những cơn gió hiu hắt, hanh hao của mùa thu… Tất cả tạo nên một Hà Nội hoài bảo của những xưa cũ. Giờ đây, Hà Nội không chỉ có mùa hoa sữa, những cô gánh hàng rong chở đầy hoa cúc, hay những bức tường cổ kính và rêu xanh này nào. Hà Nội còn được thể hiện trong thơ ca, nghệ thuật, để những cảm nhận lên ngôi, và chúng ta có thể nghĩ về một Hà Nội xưa cũ qua những dòng status về Hà Nội ngay dưới đây.
STT mùa Thu Hà Nội Xưa Cũ
1. Tôi thường đọc đâu đó đôi ba lời tâm sự về mùa thu Hà Nội. Về những tương tư, nhớ nhung cho thứ mùa được mong chờ nhất trong năm. Người ta thường nói Hà Nội đẹp, bình yên và dịu dàng nhất khi thu về. Bao nhiêu màu sắc, hương vị, khung cảnh cứ thế hòa quyện cứ làm ngây ngất say đắm lòng người thôi. Đôi khi cũng chỉ ước được một lần trong năm, về thăm Hà Nội, đắm mình thưởng thức thứ tiết trời si mê này…
2. Sớm thức dậy sau một trận mưa dài, Hà Nội của ta lại lạnh thêm chút nữa…Một chiếc áo mỏng, một ly sữa ấm, hãy bắt đầu một ngày làm việc mới nhẹ nhàng như chính mùa thu Hà Nội vậy.
3. Chỉ có những kẻ trót đem lòng si mê Hà Nội, mới hiểu và yêu những thứ cũ kĩ, lụp xụp, lúc gần đôi khi còn hờn dỗi, chê bai, nhưng chỉ nghĩ đến việc xa thôi mà nôn nao quá.
4. Chợt nhận ra, có những thứ chẳng bao giờ quay trở lại, chỉ có thu Hà Nội vẫn ở đó. Giá như không có những ngày mùa Thu quá đỗi bình yên ấy, có lẽ chúng ta đã không từng đi trên cùng một con đường, phải không?
5. Hà Nội, mùa nào cũng vậy, cứ phải thật chậm, thật khẽ mới có thể từng phút, từng giây, từng khoảnh khắc cảm nhận hết những mùi hương si mê, những thanh âm trầm mặc hay những nét cổ kính rêu phong.
6. Chúng ta cứ thường trách móc “Hà Nội ngày nay xô bồ và lắm bon chen…”. Rồi lại cứ than thở “Hà Nội cứ khiến ta cảm thấy ngột ngạt bức bách…”. Vậy đã bao giờ ta ngẫm mình tự hỏi bản thân: “Ta đã đối xử với Hà Nội như thế nào…?”. Sâu thẳm mỗi người nơi đây đều mang trong mình một thứ tình cảm đặc biệt với Hà Nội, nhưng rồi lại chẳng nhớ mình đã thể hiện tình cảm ấy như thế nào.
7. Chiều chủ nhật, thật là uổng phí nếu không đi dạo và thưởng thức ánh nắng thu Hà Nội đẹp đến nao lòng thế này.
8. Có những ngày cuối tuần tôi chỉ muốn một mình, dạo quanh phố phường Hà Nội, những nơi đã từng qua, ngồi vào những nơi quen thuộc, nhấm nháp hương vị của một trái dừa thơm nồng. Rồi chợt tự hỏi, bản thân đã có thói quen này từ lúc nào, mà thật ra chính tôi cũng chẳng nhớ rõ nữa. Một mình nơi góc phố, chiều dần buông, bên góc đường làn gió nhè nhẹ êm dịu thoáng qua!
9. Mấy hôm ròng trời thu Hà Nội trong xanh dịu nhẹ, không còn những ánh nắng chói chang ban chiều, cũng chẳng còn vài cơn mưa vội vã. Hà Nội lặng yên đón nhận những hương vị đầu tiên của gió thu.
10. Thu đã về, tiết trời dịu dàng, cây cỏ cũng thay màu. Bao nhiêu hương vị, màu sắc, khung cảnh đều đẹp ở mùa thu. Nếu chọn đi đâu đó, hãy đi vào mùa Thu, ta sẽ chẳng phải suy nghĩ thêm điều gì.
11. Sớm cuối tuần, nhẹ nhàng tỉnh giấc, báo thức reo. Không còn vội vã lo đến giờ làm, nhẹ nhàng lật tấm chăn mỏng, hé mở cánh cửa gỗ bên hiên nhà. Làn gió thu se lạnh, qua khe cửa, len lỏi vào từng góc phòng. Đâu đó từng thớ da thịt rộn ràng cảm nhận những hương vị nồng nàn mà se lạnh tinh khôi đặc trưng đầu tiên của gió thu..
12. Thì những kẻ xa nhau sẽ vẫn bất chợt nhớ đến nhau mặc cho bộn bề công việc. Nhớ đến Hà Nội ngày xưa có nhau, mặc cho khoảnh cách địa lý, nhớ đến những năm tháng tuổi trẻ ở khoảng trời ấy mặc cho thời gian chẳng đợi một ai. Và chúng tôi sẽ vẫn đợi nhau, có lẽ vậy, đợi cơn mưa của tuổi thanh xuân, đợi ngày trở lại Hà Nội – vùng đất của những giấc mơ – những giấc mơ chẳng thể lớn…
13. Những ngày ngồi nghe tiếng mưa rơi bên khung cửa sổ quán cà phê quen nơi ngã tư đường, bất chợt tôi thấy yêu thu Hà Nội đến lạ. Mùa thu tràn về trên phố, nhẹ bẫng nhưng lắng sâu, tựa như ngày hôm qua vẫn nằm yên ở đó, đợi chờ một người xoay trở trái tim để yêu thêm lần nữa…
14. Người lúc nào cũng ướt nhem vì mưa tìm mọi cách len lỏi qua từng ngóc ngách trên cơ thể làm da thịt ta lạnh giá. Con đường hằng ngày ta đi bây giờ trắng xóa, trơn trượt có thể làm ta ngã bất cứ lúc nào. Người đi đường, kẻ bán người mua thẫn thờ đứng trú bên hiên nhà, mỗi người một suy nghĩ. Chỉ có lũ trẻ con là vui vẻ hứng thú cởi truồng chạy nhong nhong trên những con hẻm nhỏ chào đón cơn mưa đến bất chợt….
15. Đâu đó trong những góc khuất nằm trên những con phố cổ vẫn còn xót lại những hàng quán cổ như thế này đây. Ai cũng biết đặc sản của Hà Nội là phở. Người Hà Nội ai cũng biết đặc sản của Hà Nội là phở Thìn. Nhưng chỉ có người Hà Nội sống mấy đời ở đây mới biết được địa chỉ của quán phở Thìn “xịn”. Đứng nhìn mà cứ ngỡ quay trở về thời đổi mới, quán phở dù nhỏ bé nhưng vẫn luôn tấp nập khách ra vào, có cả những tiếng cười thoả mãn và tiếng giục giã của cô bán hàng. Người ta nhâm nhi, thẩm thức mùi vị tinh tế ngạt ngào của từng ngụm nước phở kèm với sợi bánh phở mềm mại, chứ không như bây giờ, khi mà con người hoà mình vào công cuộc đổi mới của đất nước, bận rộn thậm chí không có thời gian để ăn sáng. Nếu như những người Hà Nội, ai còn giữ được thói quen này thì quả thật là may mắn…
16. Hà Nội không chỉ đặc trưng bởi mùi hoa sữa nồng nàn mà mỗi sớm mai còn nhẹ nhàng hấp dẫn bởi hương thơm dịu nhẹ, thanh mát của những bông hoa dâu da xoan. Một hương thơm thật tuyệt mà bạn sẽ được cảm nhận vào mỗi sáng khi trời chưa rạng, những cơn mưa bất chợt làm bao người đi đường xao xuyến.
17. Hà Nội không chỉ đặc trưng bởi mùi hoa sữa nồng nàn mà mỗi sớm mai còn nhẹ nhàng hấp dẫn bởi hương thơm dịu nhẹ, thanh mát của những bông hoa dâu da xoan. Một hương thơm thật tuyệt mà bạn sẽ được cảm nhận vào mỗi sáng khi trời chưa rạng, những cơn mưa bất chợt làm bao người đi đường xao xuyến.
18. Người ta bảo, cúc họa mi gõ cửa mùa đông tới. Người ta bảo, đông Hà Nội đẹp và “tình” bởi những chiếc xe chở đầy cúc họa mi len lỏi khắp phố phường. Thu qua đông tới, mùa cúc họa mi Hà Nội dệt nên một “bản tình ca trắng tinh khôi” làm nao lòng bao người!
19. Yên bình, cổ kính và đẹp đến nao lòng là ấn tượng của nhiều người khi lần đầu tiên đặt chân đến những ngôi làng cổ ở Hà Nội…. Bạn đã có dịp khám phá những nơi đây!
20. Đã bao lâu rồi, bạn không bước chân ra khỏi nhà từ 5h sáng, để thấy một Hà Nội còn nhập nhọang trong màu ghi, những con phố không bóng người qua lại.
21. Mùa thu Hà Nội khiến người ta nao nao mong nhớ bởi có những cơn mưa mang không khí mát lành, mang tiết trời dịu dàng về với Hà Nội sau những ngày oi bức. Và người ta nhớ tới mùa thu Hà Nội càng không thể nào quên được những thức quà đặc trưng như hương cốm non, sấu chín. Hơn thế nữa, Hà Nội vào thu càng trở nên xao xuyến, có một vị trí đặc biệt trong tâm hồn mỗi người, ấy là qua những ca khúc bất hủ về Thủ đô khi vào mùa thu.
22. Mùa thu, nếu nhìn thấy một cánh đồng bạt ngàn nắng gió và có rất nhiều cây cải ra hoa thì bạn mới thấy hết vẻ đẹp của loài hoa “trời cho” này. Một cánh đồng đầy hoa, mộc mạc, khiêm nhường, không chói chang nhưng vẫn phát sáng. Tuổi trẻ, tôi đã từng ngồi hàng giờ trước cánh đồng hoa ấy và ước gì mình là họa sĩ để có thể tạc vẻ đẹp dung dị hiền lành ấy bằng một kiệt tác, tôi ước mình là một thi sĩ để viết một bản tình ca về hoa cải…
23. Hà Nội chẳng đẹp như những khúc ca của nhạc sĩ Phú Quang, hay trong những câu chữ của Thạch Lam, hay Nguyễn Tuân…Hà Nội đổi thay nhiều từ thành phố của vài chục nghìn người, và giờ là 10 triệu người. Ai cũng hoài niệm về một Hà Nội xưa thanh bình, trong vắt với tiềng leng keeng của tầu điện, những Hồ rộng trong xanh, những thảm cây như ở rừng…
24. Hà Nội những ngày chớm thu. Tiết trời mát mẻ như muốn ru người ta vào cơn buồn ngủ. Ngoảnh lại hóa ra mình đã sống ở đây cũng được năm năm. Năm năm trôi qua chỉ như một cái chớp mắt. Mấy ngày này luôn nghĩ về việc làm. Tương lai sẽ làm gì sẽ đi về đâu. Luôn muốn rướn mình vươn đến những chân trời mới lạ. Muốn được thử sức với những thứ mình đam mê. Vậy mà…
25. Không chạy trốn khỏi Hà Nội mãi được, rồi cũng đến ngày phải mặt đối mặt với nó. Hà Nội là biển người, Hà Nội cũng rất nhỏ bé, thậm chí còn duyên là còn gặp lại người. Chỉ là tôi đứng bên này, anh đứng bên kia, giữa 2 người chẳng phải tư cách đặc biệt năm xưa mà thôi…
26. Hà Nội của em nhỏ bé lắm anh ạ. Đôi khi em ví Hà Nội nhỏ bé như em vậy, và rồi em lại e dè tự đỏ mặt, ngốc quá phải không anh?
27. Hà Nội của em là những gánh hàng rong cả ngày lẫn đêm. Này tiếng những bác rao bán tào phớ – thứ quà mộc mạc mà tràn ngập hương nhài thanh khiết. Này những tiếng tò toe của những chiếc xe chở kem trước những cổng trường mẫu giáo đầy sắc màu. Này một vài gánh cháo sườn đi ngang các bệnh viện mà em luôn biết chắc, nhấc vung nồi lên sẽ là từng lọn khói trắng nghi ngút sưởi ấm những đêm đông. Ở đâu đó, ở nơi này hay nơi kia, dẫu có ngàn vạn lệnh cấm, Hà Nội xưa và nay, vẫn chẳng thể thiếu những bước chân kĩu kịt gánh gồng khắp bao con phố nhỏ ngoằn ngoèo…
28. Anh à, Hà Nội trong em đong đầy quá, nhưng em sẽ dừng ở đây, chờ một ngày em thấy anh trong thành phố sáu triệu con người… Rồi chúng mình sẽ cùng nhau điền vào tất cả những dấu chấm em đã viết nên, và khẽ vẽ một trái tim nho nhỏ thay cho một kết thúc hoàn hảo.
29. Có một Hà Nội như thế, Hà Nội của riêng tôi, mà mỗi khi mường tượng đến tim tôi lại xuyến xao đến lạ. Phố với tôi gặp gỡ trong lặng im của mùa về gác mái, tiễn biệt nhau trong cái lạnh cuối thu, hanh hao một ánh trăng non chênh chếch, để lại nhau những thứ chẳng kịp đặt tên.
30. Có một Hà Nội của riêng tôi thôi, nhẹ nhàng và êm ái. Nó chẳng phải cái ồn ã lúc tan tầm, chẳng phải cái ngược xuôi hối hả của cả chục triệu dân giữa bon chen cơm áo gạo tiền, nó bình yên và dung dị.
31. Hà Nội giờ này chắc đã ngập trong heo may, một tối lang thang qua những con đường quen khi đèn đường đã ngả màu hiu hắt, khi gần giữa khuya vãn tiếng còi xe, thôi nhấp nháy những ánh đèn led xanh đỏ hắt ra từ những bảng hiệu của vô số những cửa hàng, lặng nghe cái mùi hăng hắc nồng nồng của hoa sữa quyện thành dòng chảy ngang qua mặt, hít một hơi căng đầy lồng ngực ta cảm thấy như lạc giữa hư vô, nhẹ nhàng đến lạ.
32. Có một Hà Nội như thế, Hà Nội của đêm của những tiếng rao “Xôi lạc – Bánh Khúc” rơi lọt thỏm đâu đó một con phố vắng. Đôi lứa dập dìu đưa nhau qua những khoảng không tên, tiễn nhau bời những nụ hôn chìm giữa tĩnh lặng của một con ngõ cụt.
33. Có một Hà Nội như thế, trong đêm thu, mang xe đi vòng quanh Hồ Tây, những con phố vắng người để nghe cái ồn ã từ xa vọng lại, thấy mình bé nhỏ đến hư hao, cô quạnh giữa đời thường như thế. Lặng lẽ đến những chốn yên bình nhất đất Hà Thành, bỏ qua mọi lo toan, tất thảy chỉ có ta với ta, mới nhận ra Hà Nội sao đẹp đến vậy.
34. Có một Hà Nội như thế, Hà Nội của một gánh hoa lặng lẽ mang theo mùa, Hà Nội của một quán bún đậu mắm tôm nằm sâu trong con ngõ, Hà Nội của hương cốm non tơ, ly cà phê lịm khóe môi trên ban công một ngôi nhà nằm trong phố cổ. Hà Nội của những gánh hang chợ đêm phố cổ lặng lẽ ra về.
35. Hà Nội về đêm là một bộ mặt hoàn toàn khác, không sôi động nhưng vẫn chứa chất một vẻ quyến rũ lạ thường. Hà Nội về đêm như một nàng thiếu nữ mộc mạc, bình dị, thanh khiết, tinh khôi đang mơ màng thổn thức.
36. Hà Nội nơi đó chắc có vài cơn mưa, một chút nắng nhạt ưu tư so với thành phố khác. Hà Nội của bóng nắng bóng râm, của cái nét đối lập xô bồ ban trưa và bình yên mỗi tối. Tôi yêu Hà Nội, yêu nơi đó vì ở đấy có anh. Một tình yêu hanh hao giữa bầu trời đổ gió.
37. Hà Nội đang ở xa tôi và anh cũng xa như thế, duy chỉ có lòng tôi là thấy gần. Bóng dáng ấy hiện lên trên bức ảnh hiếm hoi, được chiếu sáng bởi những cảm xúc trong trẻo của tâm hồn. Bóng hình ấy để lại trong tôi nhiều cảm xúc đặc biệt lắm, không âm thanh, không hương vị nhưng vẫn cảm nhận được sự ngọt ngào đơn phương.
38. Mùa thu đến với em thật đột ngột. Mùa thu đến trong em thật bất ngờ khi nắng vàng hơn mà chẳng gay gắt chút nào. Cái gay gắt oi ả của mùa hè Hà Nội đã dần dần lùi vào dĩ vãng nhường chỗ cho một bầu không khí thu rất thu. Em nhắm mắt mà hít căng lồng ngực cái hương lành lạnh mới chớm nở của trời đất, của cỏ cây, của hơi sương ban sớm.
39. Em chạm vào cái chất thu của trời đất thật đột ngột khi ngoảnh mặt nhìn qua khung chấn song cửa sổ lớp. Hoa sữa đã nở rộ. Hoa sữa đang độ còn non. Những chùm hoa trắng xanh nổi bật trên nền những tán lá xếp nếp. Em va vào hương thu lần đầu tiên vào cái ngày mà em quay xe để rẽ vào cây xăng trên đường Láng. Mùi hoa sữa sao nồng nàn mà thật dịu dàng khéo léo len lỏi vào trong gió và khẽ phả qua mặt em một mùi hương thơm ngát dịu dàng mà da diết. Em biết, đó là lúc mà thu đến.
40. Năm nay, mùa thu thật đến rất đúng độ. Không sớm mà cũng chẳng muộn. Mùa thu đến khi mùa khai trường đến, khi đường phố đến tắc nghẽn mất thôi bởi các em bé mặc đồng phục áo trắng, quần hay váy màu xanh đậm và choàng khăn đỏ là cái lúc mà không khí trở nên lạnh dần.
41. Trời trở lạnh, một cái lạnh se se đủ để biến cái mùi hoa sữa trở thành ngọt ngào, chỉ cần nóng một chút thì mùi hoa sẽ trở nên hắc ngay lập tức. Đó là nét riêng biệt độc đáo để biến hoa sữa trở thành nét riêng của thu Hà Nội, mặc dù hoa sữa mọc rất rất nhiều ở những thành phố khác. Nhưng những thành phố đó không có cái se lạnh độ chớm thu đủ để biến hương hoa trở nên ngọt ngào tựa dư vị tình yêu.
42. Mùa này, bên cạnh hoa sữa còn có hoa lan nữa. Đã ai đi bên cạnh người thương vào cái độ mà trời se lạnh trên đường Thanh Niên, đi qua những cô bán hoa lan mới hiểu được cảm giác thú tinh nghịch khi thèm một bông hoa lan mà cài lên mái tóc. Em trở nên thơm như là hoa vậy.
43. Thu Hà Nội tràn ngập mùi hoa sữa như muốn gợi nhắc những nhớ nhung về một ai đó chẳng thể gọi tên.
44. Nghe nói, mùa thu của Hà Nội là mùa đẹp nhất để yêu ai đó. Thật phù hợp cho những ngón tay đan chặt vào nhau. Thế tay em đã sẵn sàng để chuẩn bị đan tay anh chưa?
45. Hà Nội, một góc ảnh quen mà lạ. Ta nhìn thấy bóng dáng của người bà, người mẹ ta xưa chật vật trên con đường mưu sinh, bình dị nhưng đẹp quá đỗi. Còn ai cũng thấy quen nữa?
46. Hà Nội những ngày đầu đông, chao ôi là mê mẩn. Những cơn gió se lạnh thoáng qua da thịt ngọt ngào, ngây ngây, gợi cho người ta thèm thuồng cảm giác yêu thương, thèm thuồng cảm giác lười biếng đến lạ.
47. Hà Nội đã vào mùa hoa ban rồi em nhỉ. Anh ước gì chúng mình đừng cố chấp mà yêu nhau, hãy chỉ bên nhau như những người bạn. Yêu làm gì để cứ mang cho nhau những muộn phiền, hờn giận. Một người tình cảm, một người vô tâm. Không có ai trong chúng ta là sai, chỉ là cách yêu của chúng ta khác quá. Rồi một ngày kia, chúng ta gặp lại, liệu có mỉm cười hay lặng lẽ bước qua mùa hoa ban?
48. Ngày mưa rồi đến ngày nắng, giông bão rồi cũng khuất tan theo ánh mặt trời, và chúng ta sẽ đứng vững giữa những ngày khó khăn nhất – chỉ cần ta bình tĩnh và tin tưởng. Bởi Hà Nội còn đang đẹp nao lòng đến thế này, thì chẳng có cớ gì mà chúng ta lại phải bi quan…
49. Có những lúc cảm thấy thời gian như đang cố chạy xa khỏi mình, nhanh đến nỗi vừa gục xuống đã thấy trời sáng, chớp mắt một cái lại về đêm tối mất rồi…
50. Hà Nội với anh như một câu chuyện dài, thì thầm, êm ả. Với anh, như một hoài niệm, nỗi nhớ miên man. Hà Nội rộng lớn quá mà đôi khi cũng chật hẹp quá, làm sao chứa đựng hết những nỗi niềm. Hà Nội đôi khi nồng nàn, đôi khi dịu nhẹ những thứ hương hoa ám ảnh, vương vấn về đêm – như em vậy…
51. Yêu cái mùi nước vối của quán cóc bên đường. Chẳng tìm đâu ra cái vị đặc trưng của Hà Nội hơn thế nữa. Một vài ba lá vối, một nắm nhỏ hoa khô để mà nhâm nhi, mà chuyện trò, mà nói cười vui vẻ cả một chiều thu tháng 10.
52. Tháng 10 ấy, tôi chìm mình trong không gian thu Hà Nội dịu dàng có mùi hoa sữa ngọt lịm tan dần trong gió.
53. Tháng 10 ấy, yên bình trong lòng thu Hà Nội, như thấy mình đang được ve vuốt bởi yêu thương.
54. Tháng 10 ấy, ngắm nhìn những chiếc lá vàng xoay tròn trong gió chiều rồi nhẹ nhàng đáp xuống thảm vàng rải trước mặt. Ngỡ ngàng nhận ra rằng mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi.
55. Tháng 10, lang thang một mình trong buổi tối thu se se lạnh, cái lạnh chỉ vừa vừa thấm qua da để thấy dịu mát đi chút nồng nàn tỏa ra từ mặt con đường lớn. Và cũng nốt nhịp luôn những yêu thương lãng mạn qua làn gió thu ấy. Chở trong đó những yêu thương dịu dàng của mùa thu dành cho những người con thân thương.
Hà Nội 12 Mùa Hoa – Tác Giả: Hương Giang
Và ai sẽ thôi không quên nhớ chuyện hoa sưa trắng trời tháng 3, chuyện cô gái bước qua trầm mặc nhặt từng cánh hoa đêm ép chặt trong đôi bàn tay nhỏ bé để người với người vừa gặp đã kịp thương nhau mất rồi.
Những ngày còn ở Hà Nội, anh vẫn thường bảo rằng, ở Hà Nội thích lắm vì chỉ cần xuống phố sẽ thấy Hà Nội có đủ 12 mùa, là 12 mùa thương nhớ. Có đi qua 12 mùa hoa ấy mới biết Hà Nội của chúng mình đẹp đến nhường nào anh nhỉ? Vẻ đẹp cổ kính, trầm mặc Tràng An nhưng rất đỗi bình dị đến nao lòng. Thế mà đôi khi em lại chẳng kịp nhận ra đó là Hà Nội của chúng mình và rồi… em đã đánh rơi nó ở một khúc quanh, một con phố hay một mùa của Hà Nội. Thế nhưng, có một điều mà em biết chắc chắn rằng Hà Nội sẽ chẳng còn là Hà Nội nếu thiếu đi dù chỉ một mùa.
Chúng mình đã đi cùng nhau 12 mùa hoa chưa anh nhỉ để giờ đây nỗi nhớ chơi vơi chạm ngõ mùa đông về ngang phố. Em chọn viết về anh, viết về những mùa hoa gói trọn một màu thanh xuân hoang hoải cứ mải miết đi tìm nhau phía cô đơn.
Nhớ tháng giêng năm nào mình nắm tay nhau đi giữa ngập tràn sắc hoa đào và anh bảo Hà Nội của chúng mình là những ông đồ già áo the khăn xếp nơi cuối phố lưu giữ cả nghìn năm cuộc đời.
Tháng hai, chẳng cần lên Tây Bắc, Điện Biên, anh sẽ đưa em đi ngắm hoa ban phủ lối khắp phố Bắc Sơn, tím biếc những gương mặt gửi lời tự tình mong người đừng lỗi hẹn.
Và ai sẽ thôi không quên nhớ chuyện hoa sưa trắng trời tháng 3, chuyện cô gái bước qua trầm mặc nhặt từng cánh hoa đêm ép chặt trong đôi bàn tay nhỏ bé để người với người vừa gặp đã kịp thương nhau mất rồi.
Loa kèn tháng tư xuống phố xin mang chút tình e ấp gửi trọn dù biết anh và em như Bà Triệu với phố Huế, không những song song mà lại còn ngược chiều, hẹn gặp anh một lần ở điểm giao Trần Hưng Đạo để hai ta được thấy nhau.
Ngày tháng năm, giấu chút buồn sâu trong đáy mắt, là vương vấn cho những chia xa ấp ủ chẳng dám thành lời. Chùm hoa đỏ gom góp đặt vào màu mắt nhau nỗi buồn phượng thắm.
Tháng sáu năm nào đến Đinh cùng anh, vẫn thấy người phụ nữ Hà Thành mảnh mai, đôi bàn tay gầy guộc nâng những cánh sen đặt trên bậu cửa ban công giữa sớm mai mà sao đôi tay người giờ đã khác, giọt cà phê đen cặn khô trên nền thời gian đục mờ theo năm tháng.
Tháng bảy, em bước đi ngây ngất khi hoa sấu rụng như mưa bụi, đậu trên đầu, trên vai mỏng và lạo xạo bước qua những dằn vặt, xao xuyến thảm lá sẽ khiến lòng người không khỏi chút bâng khuâng, chạnh lòng.
Tháng tám ùa về cùng bao nỗi nhớ. Hoa dâu da nở trắng đường, cho em nhớ anh thêm chút nữa trên chuyến tàu ký ức.
Tháng chín mùa hoa sữa và những câu chuyện tình chưa kể về một cô gái yêu sâu sắc một chàng trai nhưng chỉ giám gửi tình vào cây. Và em sẽ giấu anh, giấu cả những nỗi nhớ về anh vào mùa hoa dù biết khi chia xa sẽ là ám ảnh khó nguôi.
Tháng mười này em hạnh phúc tựa mây bay, em mong manh như cúc, sao anh không là nắng, ôm em ấm một ngày.
Hà Nội tháng mười một tình yêu thủy chung tím biếc thạch thảo để cô đơn tìm về bon chen len vào mọi ngóc ngách trong tim.
Cứ thế, cứ thế… em đi qua biết bao thương nhớ, đi qua biết bao mùa bình dị, bình yên như vậy. Đừng nghĩ rằng em không biết cô đơn, không giằng xé những khổ đau, chỉ là em giấu nó sau những nụ cười.
Cho đến ngày mùa đông, em thấy mình hoang hoải những chới với bủa vây. Lạ thật khi nói mùa đông ở Hà Nội khác với những nơi khác, từ con ngõ nhỏ, từ màu sắc, từ hơi thở đều chất chứa những nỗi niềm. Phải chăng vì thế những người cô đơn ở đây thường lạnh lùng hơn, họ lạnh lùng bằng những cáu gắt thường ngày, bằng cơn gió lạnh phả ra khói, bằng đôi bàn tay đỏ ửng dưới cơn mưa phùn hiu hắt.
Về lại Hà Nội anh sẽ thấy, đông mang trái tim một người đã đi xa một người. Khi ta còn yêu thương, khi trái tim ta còn rực lửa cháy nhưng sao lại cứ phải chia xa. Có thứ tình yêu không phải vì hết thương mà chỉ vì cuộc đời lắm eo le.
Mùa Hà Nội này khác trước, chỉ còn một người ở lại và em, cô gái tháng 12 sẽ mạnh mẽ hơn, sẽ can đảm hơn giữa những ngổn ngang, giữa lưng chừng quên nhớ. Hóa ra không phải cứ đủ nắng hoa sẽ nở, đủ gió chong chóng sẽ quay, đủ yêu thương hạnh phúc sẽ đong đầy. Chỉ là con người ta học được cách yêu thương chính mình, học cách đi qua những niềm đau để nhìn về phía người kia được hạnh phúc.
Và giữa những ngày mùa đông này, có một Hà Nội tháng 12 hoa cải về trời. Bỗng lạ lùng khi Hà Nội phồn hoa lại có một loài hoa quê mùa nở vàng rực một góc trời ven ô, mọi bon chen, ngột ngạt phố thị bỗng dịu đi bởi cánh đồng cải rực rỡ tỏa hương trong nắng trải dài tới tận chân trời gọi mùa về giữa những ngày đông giá lạnh tưởng chừng bị bỏ quên lại bừng lên lạ kỳ.
Mùa hoa cải, mùa của bình yên, mùa của mộc mạc một chuyện tình. Dù một người ở lại còn một người ra đi nhưng điều đẹp đẽ nhất của năm tháng chính là tình yêu còn sống mãi. Dẫu biết cái giá của yêu thương không phải rẻ nhưng được sống vì nhau trong những năm tháng thanh xuân luôn là điều tuyệt vời nhất. Cuộc đời luôn có những sự lựa chọn, đôi khi tại sao ta không chọn hướng này mà chọn hướng kia dù biết sẽ phải đánh đổi bằng những tranh đua đời thường. Hãy nhắm mắt bỏ lại sau lưng tất cả và tận hưởng đi, bạn sẽ thấy bình yên một mùa hoa, một vòng tay, một cái siết chặt những nỗi cô đơn cho những ai yêu thương rồi sẽ được yêu thương.
Thu Hà Nội mang đến chúng ta nhiều cảm xúc, mỗi người một cảm xúc, một góc phố là những hình ảnh quen thuộc xưa củ, những cô gánh hàng rông, những chiếc lá vàng rơi nhẹ khiến cho cả một con đường như chậm lại với thời gian. Hi vọng với những status thu hà nội ở trên sẽ giúp các bạn tìm thấy cho trong bạn một Hà Nội thật riêng nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết STT Hà Nội, Status Thu Hà Nội & Cảm Xúc Hà Nội Xưa Cũ Giao Mùa Tại Danh Mục STT Hay Về Tình Yêu của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- STT Tháng 10 Hay & Ý Nghĩa Về Mùa Thu Dịu Dàng, Hiền Hòa
- STT Tháng 9, Status Chào Tháng Chín Yêu Thương & Nỗi Nhớ
- STT Tháng 8 – Status Tháng 8 Mùa Thu Lãng Mạn & Nhẹ Nhàng
- STT Tháng 7, Status Chào Tháng 7 Mưa Ngâu Lòng Xao Xuyến
- STT Tháng 6 Hay & Câu Nói Về Tháng 6 Nồng Nàn, Rực Rỡ
- STT Tháng 5 Viết Về Cô Gái Hoang Dại, Chợt Nắng & Chợt Mưa
- STT Im Lặng, 75 Status Sự Im Lặng Trong Tình Yêu Là Cách Tốt
- 88+ STT Tuổi Trẻ & Trích Dẫn Tuổi Trẻ, Tuổi Thanh Xuân Tươi Đẹp
Để Lại Một Bình Luận