Quê Hương (Hồ Dzếnh) Ngày xưa tôi sống vui êm Trong khu làng nhỏ kề bên sông đào Chị tôi giặt lụa cầu ao Trời trong, nắng ửng, má đào ghẹo duyên Tôi say nước thắm mây huyền Nước mơ dáng cũ, mây truyền tiếng xưa… Đời lành: nắng nhạt mưa thưa Sầu hôm nối sáng, buồn trưa tiếp chiều Có lần tôi thấy tôi yêu Mắt nhung, cô bé khăn điều cuối thôn Lâu rồi, tôi đã… hơi ...
Hồ Dzếnh (Hà Triệu Anh)
Hồ Dzếnh tên thật là Hà Triệu Anh hay Hà Anh (ghi theo giọng Quảng Đông là Hồ Dzếnh) là một nhà thơ của Việt Nam, sinh năm 1916 tại làng Đông Bích huyện Quảng Xương tỉnh Thanh Hoá và mất năm 1991. Cha ông là Hà Kiến Huân, người gốc Quảng Đông sang sinh sống ở Việt Nam từ khoảng 1890, mẹ Đặng Thị Văn là người Việt, quê ở bến Ghép, huyện Quảng Xương, Thanh Hóa.
Ông được biết nhiều nhất qua tập thơ Quê ngoại với một giọng thơ nhẹ nhàng, siêu thoát, phảng phất hương vị thơ cổ Trung Hoa. Ngoài ra, Hồ Dzếnh còn là một nhà văn với nhiều tác phẩm, tiêu biểu là tập truyện ngắn Chân trời cũ (1942), Thạch Lam đề tựa. Hồ Dzếnh được truy tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật năm 2007. Hồ Dzếnh là một tín hữu Công giáo Rôma, tên thánh của ông là Phaolô Têrêsa.
Dưới đây là danh sách liệt kê các tác phẩm, tập thơ và những bài thơ cùa nhà thơ Hồ Dzếnh (Hà Triệu Anh). Bên cạnh tập thơ Quê Ngoại nổi tiếng, ông còn có tập thơ "Ngập Ngừng", ngoài ra còn nhiều bài thơ rất hay được nhiều đọc giả yêu thích. Không nhiều người biết đến thơ của ông, nhưng dường như ai cũng đã từng nghe qua đôi câu “Tình mất vui khi đã vẹn câu thề – Ðời chỉ đẹp những khi còn dang dở”.
» Những bài thơ nổi bật của Hồ Dzếnh:
» Những chùm thơ hay của Hồ Dzếnh được tổng hợp:
» Tất cả các bài thơ, tuyển tập thơ của Hồ Dzếnh:
- Bài Thơ Tặng Vợ
- Chị Tôi
- Chuyến Tàu Đời
- Chuyến Tàu Thu
- Cỏ Lau
- Cỗ Bài Tam Cúc
- Hai Bài Thơ Thu
- Hoa Mẫu Đơn
- Lời Chuông Nguyện
- Lời Ru Của Mẹ
- Núi Vọng Phu
- Rủ Em Đi Chợ Đồng Xuân
- Sáng Nay Mùa Thu
- Sang Thu
- Tu Là Cội Phúc
- Vô Đề
Quê Ngoại (1943)
- Tặng
- Cảm Xúc
- Màu Cây Trong Khói
- Chiều Xuân Trung Kỳ
- Trở Lại
- Nước Chảy Chân Cầu
- Xuân Ở Quê Em
- Quê Hương
- Mùa Thu Năm Ngoái
- Ngập Ngừng
- Thờ Ơ
- Phố Huyện
- Luỹ Tre Xanh
- Rằm Tháng Giêng
- Giữ Gìn
- Duyên Ý
- Đợi Thơ
- Mưa
- Tình Xưa
- Lặng Lẽ
- Bài Hát Ru Em
- Thu
- Muôn Trùng
- Buổi Hẹn
- Trong Nắng Trưa
- Lỡ Đò
- Xuân Ý
- Giản Dị
- Phong Châu
- Người Thơ
- Sáng Quê
- Mưa Ngàn
- Trưa Vắng
- Xuân Đôi Ta
- Tưởng Chuyện Ngàn Sau
Hoa Xuân Đất Việt (1946)
- Cảm Đề
- Trang Sách Xưa
- Về Làm Chi Nữa
- Tư Hương
- Mùa Xuân Mới
- Ta Không Muốn
- Tiếng Sơn Hà
- Mái Lều Tranh
- Non
- Giang Tây
- Máu Cờ
- Say Thơ
- Hoa Xuân Đất Việt
- Cơn Giận
- Hận Chinh Phu
Ở trên là những tập thơ, bài thơ và tác phẩm thơ hay, nổi tiếng của Hồ Dzếnh - Trang lưu trữ và chia sẻ thơ của nhà thơ Hồ Dzếnh và những nhà thơ tiêu biểu khác. Hãy liên hệ hoặc bổ sung qua khung bình luận nếu bạn cho rằng danh sách thơ này còn thiếu sót. Chúc bạn có những phút giây thư giãn thoải mái trên ChieuTa.Com!
Mùa Thu Năm Ngoái
Mùa Thu Năm Ngoái (Hồ Dzếnh) Trời không nắng, cũng không mưa Chỉ riu riu rét cho vừa nhớ nhung Chiều buồn như mối sầu chung Lòng im nghe thoảng tơ trùng chốn xa Đâu hình tàu chậm quên ga Bâng khuâng, gió nhớ về qua lá dày Tôi đi lại mãi chốn này Sầu yêu nối nhịp với ngày tôi sang Dưới chân, mỏi lối thu vàng Tình xa lăm lắm, tôi càng muốn yêu Bài thơ "Mùa Thu Năm ...
Ngập Ngừng
Ngập Ngừng (Hồ Dzếnh) Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé! Ðể lòng buồn tôi dạo khắp trong sân Ngó trên tay, thuốc lá cháy lụi dần… Tôi nói khẽ: Gớm, làm sao nhớ thế? Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé! Em tôi ơi! tình có nghĩa gì đâu? Nếu là không lưu luyến buổi sơ đầu? Thuở ân ái mong manh như nắng lụa Hoa bướm ngập ngừng, cỏ cây lần lữa Hẹn ngày mai mùa đến sẽ vui ...
Thờ Ơ
Thờ Ơ (Hồ Dzếnh) Rừng ở trưa hè ngủ giấc mơ Bên rừng, suối chảy chậm như giờ Trong “hươn” cô gái Lào quay chỉ Liếc mắt nhìn người khách lạ qua Bên cô, ông lão ngồi đan giỏ Cậu bé đương mài lại lưỡi dao “Quéo” rụng ngoài sân từng quả một Buồn theo liếp cửa nhẹ len vào… Thấy khách vào nhà cô đứng lên Mời bình nước lạnh, rồi điềm nhiên Quay tơ, ông lão ngồi đan giỏ Cậu ...
Phố Huyện
Phố Huyện (Hồ Dzếnh) Vài thanh lá dựng làm hè Vài nhà tranh yếu vai kề sát nhau Phố tôi không dáng buồn rầu Khó khăn của kẻ làm màu vô duyên Ba ngày một chuyến xe lên Chở thư và chất người lên mui hàng Nhôn nhao trẻ nít xóm làng Rủ nhau ra ngắm, ra bàn tán nhau Chợ thường không họp được lâu Chậm thì giờ rưỡi, còn mau nửa giờ Khi vàng đứng bóng im trưa Tiếng khô lá ...
Luỹ Tre Xanh
Luỹ Tre Xanh (Hồ Dzếnh) Làng tôi thắt đáy lưng… tre Sông dài, cỏ mượt đường đê tứ mùa Nhịp đời định sẵn từ xưa: Ươm tơ tháng sáu, lên chùa tháng giêng Chợ làng mỗi quý, mươi phiên Đong ngô đổi gạo, trang tiền bằng khoai Trong làng lắm gái, thưa trai Nên thường có luật chồng hai vợ liền Làng gần đô thị, tuy nhiên Mắt trong vẫn giữ được niềm sắt son Lâu rồi, truyền tử ...
Rằm Tháng Giêng
Rằm Tháng Giêng (Hồ Dzếnh) Ngày xưa còn nhỏ… ngày xưa Tôi đeo khánh bạc lên chùa dâng nhang Lòng vui quần áo xênh xang Tay cầm hương, nến, đinh vàng mới mua Chị tôi vào lễ trong chùa Hai chàng trai trẻ khấn đùa hai bên: – “Lòng thành lễ vật đầu niên Cầu cho tiểu được ngoài giêng đắt chồng!” Chị tôi phụng phịu má hồng Vùng vằng suýt nữa quên bồng cả tôi Tam quan, ...
Giữ Gìn
Giữ Gìn (Hồ Dzếnh) Một câu ấy nói lên là lá rụng Là mây chìm, là gió sẽ thay xanh Là cây tươi sẽ nở nụ trên cành Và chim chóc sẽ bồi hồi nghe ngóng Anh thấy gió một chiều thu xao động Nghe mơ màng vịn nặng mái mây cao Trời trở buồn – ai hiểu nghĩa làm sao?… Mây lạc nẻo, tim nghe chừng thất vọng Một câu ấy nói lên là rợn sóng Cả một màu mây kín bốn phương xa Trên bao ...
Duyên Ý
Duyên Ý (Hồ Dzếnh) Đừng buồn nhưng cũng đừng vui Êm êm nắng nhẹ qua trời rộn mưa Hỡi người, tôi nói gì chưa? Tôi đương sắp nói, hay vừa nói ra? Trời đừng cho búp lên hoa Cho khi gần đến, tôi xa mãi nàng Cho tôi thoáng cảm mùi nhang Hình dung xa vắng cung đàn rồi thôi Chập chờn bướm nửa, hoa đôi Tình nên chỉ mộng khi đời sẽ thơ Ước gì bạn mãi là cô Để duyên hai đứa ...
Đợi Thơ
Đợi Thơ (Hồ Dzếnh) Phút linh cầu mãi không về Phân vân giấy trắng, chưa nề mực đen Khói trầm bén giấc mơ tiên Bâng khuâng… trăng giãi qua miền quạnh hiu Tô Châu lớp lớp phù kiều Trăng đêm Dương Tử, mây chiều Giang Nam Rạc rời vó ngựa quá quan Cờ treo ý cũ, mây giàn mộng xưa Biển chiều vang tiếng nhân ngư Non xanh tha thiết, trời thu rượi sầu Nhớ thương bạc nửa mái ...
Mưa
Mưa (Hồ Dzếnh) Tôi nhớ ngày năm xưa Mái nhà vang tiếng mưa Đương ngày mà hóa tối Nước chảy át lời thưa Gió tung đầu ngọn mít Gió nghiến thân cây dừa Tôi và Hiền ở cách Vẻn vẹn một giàn dưa Tay tôi làm loa miệng Hỏi: “Hiền ăn cơm chưa?” Chừng nghe không rõ tiếng Hiền đáp: “Hai giờ trưa!” Trời mưa rồi trời mưa Sân nhà đầy bong bóng Hai tôi ngồi mơ mộng Đếm mãi vẫn ...
Tình Xưa
Tình Xưa (Hồ Dzếnh) Em nhớ không em? mới độ nào Đem cành cây chiết cạnh bờ ao Cây tươi trong lúc người lơ đãng Thắm thoắt ngày qua nhánh trổ đào Tóc liễu xanh xanh vẫy tóc người Tay em cầm nhẹ lấy tay tôi… Lần đầu ân ái trao bằng mắt Rồi để tình thương đến trọn đời Anh đã già rồi, em vẫn xuân Đời anh dầu dãi bốn phong trần Đòi phen trên bước đường đau khổ Anh vẫn mơ ...
Bình Luận Mới Nhất