Non (Hồ Dzếnh) Lửa Thơ bừng cháy giữa đời Tình Thơ thắm thiết cho người bán mua Ý thiêng người thiếu, ta thừa Nghìn kho ân lộc, trăm mùa mạnh xuân Khinh nẻo hẹp, ghét nơi gần Mắt xa thăm hỏi muôn lần dặm băng Dẫu tàn trên đỉnh kiêu căng Còn hơn muôn thuở cao bằng ngọn cây Thơ về: nắng sáng lừng bay Gấp đi cánh phượng cho ngày rạng ra Cõi trần vẳng tiếng thiên ...
Hồ Dzếnh (Hà Triệu Anh)
Hồ Dzếnh tên thật là Hà Triệu Anh hay Hà Anh (ghi theo giọng Quảng Đông là Hồ Dzếnh) là một nhà thơ của Việt Nam, sinh năm 1916 tại làng Đông Bích huyện Quảng Xương tỉnh Thanh Hoá và mất năm 1991. Cha ông là Hà Kiến Huân, người gốc Quảng Đông sang sinh sống ở Việt Nam từ khoảng 1890, mẹ Đặng Thị Văn là người Việt, quê ở bến Ghép, huyện Quảng Xương, Thanh Hóa.
Ông được biết nhiều nhất qua tập thơ Quê ngoại với một giọng thơ nhẹ nhàng, siêu thoát, phảng phất hương vị thơ cổ Trung Hoa. Ngoài ra, Hồ Dzếnh còn là một nhà văn với nhiều tác phẩm, tiêu biểu là tập truyện ngắn Chân trời cũ (1942), Thạch Lam đề tựa. Hồ Dzếnh được truy tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật năm 2007. Hồ Dzếnh là một tín hữu Công giáo Rôma, tên thánh của ông là Phaolô Têrêsa.
Dưới đây là danh sách liệt kê các tác phẩm, tập thơ và những bài thơ cùa nhà thơ Hồ Dzếnh (Hà Triệu Anh). Bên cạnh tập thơ Quê Ngoại nổi tiếng, ông còn có tập thơ "Ngập Ngừng", ngoài ra còn nhiều bài thơ rất hay được nhiều đọc giả yêu thích. Không nhiều người biết đến thơ của ông, nhưng dường như ai cũng đã từng nghe qua đôi câu “Tình mất vui khi đã vẹn câu thề – Ðời chỉ đẹp những khi còn dang dở”.
» Những bài thơ nổi bật của Hồ Dzếnh:
» Những chùm thơ hay của Hồ Dzếnh được tổng hợp:
» Tất cả các bài thơ, tuyển tập thơ của Hồ Dzếnh:
- Bài Thơ Tặng Vợ
- Chị Tôi
- Chuyến Tàu Đời
- Chuyến Tàu Thu
- Cỏ Lau
- Cỗ Bài Tam Cúc
- Hai Bài Thơ Thu
- Hoa Mẫu Đơn
- Lời Chuông Nguyện
- Lời Ru Của Mẹ
- Núi Vọng Phu
- Rủ Em Đi Chợ Đồng Xuân
- Sáng Nay Mùa Thu
- Sang Thu
- Tu Là Cội Phúc
- Vô Đề
Quê Ngoại (1943)
- Tặng
- Cảm Xúc
- Màu Cây Trong Khói
- Chiều Xuân Trung Kỳ
- Trở Lại
- Nước Chảy Chân Cầu
- Xuân Ở Quê Em
- Quê Hương
- Mùa Thu Năm Ngoái
- Ngập Ngừng
- Thờ Ơ
- Phố Huyện
- Luỹ Tre Xanh
- Rằm Tháng Giêng
- Giữ Gìn
- Duyên Ý
- Đợi Thơ
- Mưa
- Tình Xưa
- Lặng Lẽ
- Bài Hát Ru Em
- Thu
- Muôn Trùng
- Buổi Hẹn
- Trong Nắng Trưa
- Lỡ Đò
- Xuân Ý
- Giản Dị
- Phong Châu
- Người Thơ
- Sáng Quê
- Mưa Ngàn
- Trưa Vắng
- Xuân Đôi Ta
- Tưởng Chuyện Ngàn Sau
Hoa Xuân Đất Việt (1946)
- Cảm Đề
- Trang Sách Xưa
- Về Làm Chi Nữa
- Tư Hương
- Mùa Xuân Mới
- Ta Không Muốn
- Tiếng Sơn Hà
- Mái Lều Tranh
- Non
- Giang Tây
- Máu Cờ
- Say Thơ
- Hoa Xuân Đất Việt
- Cơn Giận
- Hận Chinh Phu
Ở trên là những tập thơ, bài thơ và tác phẩm thơ hay, nổi tiếng của Hồ Dzếnh - Trang lưu trữ và chia sẻ thơ của nhà thơ Hồ Dzếnh và những nhà thơ tiêu biểu khác. Hãy liên hệ hoặc bổ sung qua khung bình luận nếu bạn cho rằng danh sách thơ này còn thiếu sót. Chúc bạn có những phút giây thư giãn thoải mái trên ChieuTa.Com!
Giang Tây
Giang Tây (Hồ Dzếnh) Chị về làm dâu nhà tôi Từ ngày má chị hồng đôi trứng gà Nắng trần chưa nhuộm màu da Chị còn giày nhiễu, quần hoa như ngày Chị người ở mãi Giang Tây Thi thuyền kết lá, chăng dây đèn cầu Nhưng từ chị về làm dâu Da tơ nắng sạm, mái đầu gối giăng Ôm tôi, chị bảo luôn rằng: “Chấp trăm Hà Nội chưa bằng quê ta!” Giang Tây hồ, đất bao la Non ngây nước ...
Máu Cờ
Máu Cờ (Hồ Dzếnh) Sắc biếc chen lừng dáng huyết tươi Lênh lang tuôn ánh thái dương cười Dưới cờ, hồn nhỏ tràn như biển Trí rộng muôn sông, chấp vạn người Sức mạnh nào ngăn ý chí ta Gươm thần khi ngứa máu xông pha? Một đi – cái chết nghìn thu nhẹ Hát trước câu: “Không trở lại nhà” Giang sơn một thuở lầm tro bụi Kiếp sống vinh gì nợ hắc nô? Kiếp sống vinh gì, khi thế ...
Say Thơ
Say Thơ (Hồ Dzếnh) Ước gì chữ bật ra Thơ Vàng rung lên tiếng, ta sờ được yêu Ðem mình choán hết Cô liêu Mở toang âm hưởng ra chiều vu vơ Tai ngây ngất nhạc không bờ Hồn điên ép nát mơ hồ giữa tay Cho cuồng tư tưởng cho say Ðê mê nhân thế đã đầy ánh trăng Thơ thiêng thổn thức cung Hằng Một trang suối chảy, muôn lằn sáng reo Chìm trong Nhớ, chết trong Yêu Quên, quên ...
Hoa Xuân Đất Việt
Hoa Xuân Đất Việt (Hồ Dzếnh) Ta biết Ngươi là Hoa Xuân Đất Việt! Tuổi xanh thắm nhưng lòng sôi chính huyết Tóc bừng bừng nhưng ngút chí Non sông Ngươi thèm say vũ bão, khát xung phong Mơ chinh chiến vỡ tung lòng tủi cực Ôi Nam Việt! Ôi hờn Non nước nhục Tám mươi năm đau xót, tám mươi năm!… Một giang sơn lầy lụa dấu thương tâm Cả Thế kỷ vằn đen màu bại liệt! Niên thiếu ...
Cơn Giận
Cơn Giận (Hồ Dzếnh) Có những cơn điên xé được đời Những cơn quằn quại máu tanh hôi Mà hồn rít lại rồi căng thẳng Chờ nuốt không gian xuống khắp người Ôi! những bàn tay cấu lấy tay Và vò nát ngực, sóng lung lay Nghìn muôn tia lửa ngầu trong mắt Rung cả thân mình, chuyển cả mây Rồi răng, rồi lợi, rồi tim huyết Tất cả xô dồn… tất cả run… Gió cát xông lên, mưa bão ...
Hận Chinh Phu
Hận Chinh Phu (Hồ Dzếnh) Ai đã sống như ta thời chói lói Lưỡi gươm vàng đâm suốt bản đồ Âu Khúc chiến thắng cao lừng trời vòi vọi Cờ nguyên nhung mừng đóng gió Tây Châu Thuở ấy, quân Nguyên áo giáp, nhung Tay huơi hoa kích, đẹp vô cùng Ngựa phi nuốt chửng ngày trăm dặm Nắng chảy bồ hôi loáng khắp lưng Tướng Nguyên mồm thét ra hơi lửa Tay chỉ thành xa, kiếm rạch ...
Bình Luận Mới Nhất