Về Hương Sơn, Năm Sơ Tán Ấy (Bằng Việt) Hoa cau thơm ngát đầu ngày Bên kia Bến Đục, bên này chùa Hương, Ngỡ xa xôi mấy ngày đường Mà nay sơ tán, thuộc làng, bén quê! Lanh tanh vẫn nước lòng khe Ngẩn ngơ chim núi, se se dặm rừng, Bước lên, vẫn đá chập chùng Chùa xưa, kinh kệ lẫn cùng mây bay, Bềnh bồng cảnh đấy người đây Hư không có dễ làm say lòng mình? Lẩn trong ...
Bằng Việt (Nguyễn Việt Bằng)
Bằng Việt tên thật là Nguyễn Việt Bằng, sinh ngày 15-6-1941 tại thành phố Huế, nguyên quán xã Chàng Sơn, huyện Thạch Thất, Hà Nội. Tuổi thơ Bằng Việt vang động những sự kiện của cuộc Cách mạng tháng Tám và kháng chiến chống thực dân Pháp. Học xong bậc trung học tại Hà Nội và được cử đi học Đại học Luật ở Liên Xô là điều kiện để Bằng Việt mở rộng tầm nhìn và được tiếp xúc tích lũy vốn kiến thức của nhiều danh nhân văn hóa trên thế giới. Hoàn cảnh sống và học tập đã ảnh hưởng rất lớn đến phong cách sáng tác và dịch thuật của nhà thơ.
Năm 1965 tốt nghiệp khoa Pháp lý, Bằng Việt về nước và công tác tại Viện Luật học thuộc Uỷ ban Khoa học Xã hội Việt Nam. Năm 1968, sau khi tập thơ đầu tay Hương cây – Bếp lửa in chung cùng Lưu Quang Vũ ra đời. Năm 1969, Bằng Việt chuyển sang làm công việc biên tập tại nhà xuất bản Tác phẩm mới của Hội Nhà văn Việt Nam. Năm 1970 và năm 1973, hai lần tác giả được vào công tác tại chiến trường Bình Trị Thiên. Thực tế chiến trường là những trải nghiệm quý báu cho nhà thơ về cuộc chiến của dân tộc, đồng thời khơi sâu mạch suy nghiệm cho hồn thơ.
Sau chiến tranh, Bằng Việt đảm trách những vị trí quan trọng ở Hội Văn nghệ Hà Nội, Hội Liên hiệp Văn học- Nghệ thuật Hà Nội.
Bằng Việt xuất hiện lần đầu trong thơ vào năm 1961 với bài Qua Trường Sa. Cũng từ đó, thơ Bằng Việt đi cùng với tiến trình thơ Việt Nam hiện đại. Để đi đến nhận diện cái tôi trữ tình trong thơ Bằng Việt, trước hết ta cần tìm hiểu những chặng đường sáng tác của thơ ông trên hành trình phát triển của nền thơ Việt Nam hiện đại.
“Những rung động đầu đời” (1959-1964)
Gồm một số bài thơ của Bằng Việt đã in chung với Lưu Quang Vũ trong tập thơ đầu lòng: Hương cây-Bếp lửa. Đó là những rung động đầu đời về thiên nhiên, đất nước, con người và tình yêu của tuổi hoa niên.
Với đất nước “Đường giải phóng mới đi một nửa” (Tố Hữu), Bằng Việt vui mừng, hân hoan trước sự hồi sinh của cuộc sống hòa bình xây dựng trên miền Bắc nhưng cũng không quên nhắc bạn và cũng tự nhắc mình phải có trách nhiệm với non sông đất nước, phải biết căm phẫn tội ác trong thế kỉ bạo tàn. Khát được nghìn lần ra trận- Trả thù cho nơi lơ đãng đi qua! là khát vọng của nhà thơ khi đang ở giảng đường đại học.
Những rung động tinh tế trước cảnh sắc thiên nhiên của làng quê đất Bắc; những rung động đầu đời với bao cảm xúc hiện hữu thành kỷ niệm về tuổi thơ đi học, về cảm xúc bạn bè, về tiếng lòng của chính mình của “thuở đầu lưu luyến ấy” là những khúc nhạc lòng bằng thơ đầu đời của Bằng Việt .
Bằng Việt- một hồn thơ tinh tế, dạt dào cảm xúc đã mãi mang theo những rung động đầu đời để đón nhận và tin yêu cuộc sống. Những cảm xúc này đã hình thành nên thể chất thơ Bằng Việt mà sau này dù có nỗi buồn, có xót xa trước sự đổi thay của con người của cuộc đời thì nhà thơ vẫn không ngừng khát khao và tin yêu cuộc đời.
“Tột cùng gian truân, tột cùng hạnh phúc” (1964-1973)
Những năm tháng Tột cùng gian truân, tột cùng hạnh phúc đã được Bằng Việt ghi lại trong hai tập thơ Những gương mặt, những khoảng trời và Đất sau mưa.
Những bài thơ ra đời trong thời kì này không chỉ đã ghi lại “chứng tích một thời”, mà còn biểu hiện được những cung bậc tình cảm, xúc động mãnh liệt và sâu lắng của tâm hồn nhà thơ trước sức chịu đựng “tột cùng gian truân” mà cũng “tột cùng hạnh phúc” của đất nước và nhân dân anh hùng.
Sức sống bình thản đến kỳ lạ của nhân dân và tuổi trẻ đất nước trước sự hủy diệt khủng khiếp của quân thù đã làm nên sức mạnh hồi sinh kỳ diệu hàn gắn vết thương chiến tranh. Đó là chiều sâu cảm xúc, phản ánh hiện thực để đi đến nhận định khái quát: “tột cùng gian truân” mà “tột cùng hạnh phúc” của nhân dân và đất nước của tác giả.
Chặng đường này, Bằng Việt còn đan xen nhiều khúc tình ca với nhiều cách biểu đạt bất ngờ, sâu lắng hòa quyện tình cảm và trí tuệ làm xao xuyến người đọc. Tình cảm ấy thể hiện hình ảnh cái tôi trữ tình hòa quyện riêng chung của cả một thế hệ, nối tiếp những rung động đầu đời nhưng đã trưởng thành qua một “thời lá đỏ” và “trải nghiệm’ trong hành trình thơ Bằng Việt.
“Thơ tình viết muộn”- “Những trải nghiệm” (1973-2008)
Gồm những bài thơ được tuyển chọn từ tập Đất sau mưa đến tập Nheo mắt nhìn ra thế giới.
Trước hết, thơ Bằng Việt đã biểu hiện niềm vui hồi sinh của đất nước sau chiến thắng, những rung động buổi chiều trong hoàn cảnh đất nước thanh bình được đi thăm nhiều vùng đất một “thời lá đỏ”. Những vần thơ viết trong hoàn cảnh này gây xúc động cho người đọc.
Nhận ra, cả nước sau niềm vui lại phải đang bước vào cuộc chiến không kém phần cam go đó là cuộc chiến với cái đói, cái nghèo, cái lạc hậu để đem lại no ấm, hạnh phúc cho mỗi phận người. Người đọc dễ dàng bắt gặp trong thơ Bằng Việt ở chặng đường này những trăn trở, băn khoăn, âu lo đầy trách nhiệm về cuộc đời để tự nhắc mình về trách nhiệm của thơ ca, và nhắc bạn đọc về cách nghĩ, cách xử sự trước cuộc sống đầy phức tạp của buổi giao thời “Đọc lại Nguyễn Du”, “Nhớ Trịnh” trong “Lặng lẽ”, thơ Bằng Việt vẫn thủy chung với vẻ đẹp nhân văn và ngày càng sâu lắng với những tầm nhìn, tầm nghĩ mới đầy trách nhiệm trước cuộc đời và con người. Hòa vào thế giới “tiềm thức” ấy người đọc sẽ càng hiểu thêm những suy ngẫm của nhà thơ về đất nước, về cuộc đời, về tình yêu và ý nghĩa của sự sống, về sáng tạo nghệ thuật và thơ ca trong đời sống của con người.
- Bách Thảo
- Bài Hát Ru Giữa Trận B.52
- Bài Học Từ Cây
- Chuyện Tầm Phào
- Còn, Mất... Tuổi Yêu Đầu
- Cứ Như Không
- Đọc Lại Thơ Thời Trần
- Em Đừng Ghen Với Quá Khứ
- Em ở Quãng Đầu Đời...
- Giải Thích
- Hai Bài Tứ Tuyệt
- Hoa Vông Vang
- Không Đề (I)
- Không Đề (Ii)
- Lạnh
- Một Chút Bùi Ngùi Trên Biển
- Một Khúc Tình Ca Lâu Rồi Không Lặp Lại!
- Mùa Mưa
- Năm Anh Gặp Em
- Ngẫu Nhiên Và Tất Nhiên
- Nhớ
- Những Vỉa Than Ngầm
- Quá Chừng
- Quá Khứ Buồn Làm Chi
- Quên Và Nhớ
- Rung Động Thuở Đầu
- Sông
- Tản Mạn Về Trúc Lâm Đại Sĩ
- Tạnh Mưa Rừng
- Tâm Tình Với Olga Bergon
- Thơ Tình Viết Muộn
- Tiềm Thức
- Trần Huyền Trân
- Vài Kỷ Niệm Về Lê Đạt
Bếp Lửa (1968)
- Beethoven Và Âm Vang Hai Thế Kỷ
- Bếp Lửa
- Đi Chợ Tết
- Giữa Thác Người Dâng
- Gửi Một Bạn Cu-Ba
- Học Trò Hà Tĩnh
- Kỷ Niệm Về Chê Ghêvara
- Lời Chào Từ Việt Nam 1996
- Màu Và Tiếng
- Mừng Em Tròn 16 Tuổi
- Ngày Lặng Gió
- Nghe Đất
- Người Giữ Tuyến Đường Xuân
- Qua Trường Sa
- Thị Trấn
- Thư Gửi Người Bạn Xa Đất Nước
- Tình Ca Trên Đất Nước
- Tình Yêu Và Báo Động
- Trở Lại Trái Tim Mình
- Từ Giã Tuổi Thơ
- Về Nghệ An Thăm Con
Những Gương Mặt, Những Khoảng Trời (1973)
- A-Tô-Pơ
- Bản Cũ Giữa Rừng Lào
- Bên Địa Đạo Vĩnh Quang
- Cuối Năm
- Đất Này, Thăng Long - Hà Nội
- Đêm Gió Trường Sơn
- Đứng Trước Thế Kỷ XX
- Ghi Từ Một Vùng Đất Lửa
- Huế, Tấm Lòng Em...
- Mẹ
- Người Đi Cùng Một Đường
- Những Đoạn Thơ Tình Giữa Hai Cuộc Chiến Tranh Phá Hoại
- Những Gương Mặt, Những Khoảng Trời
- Nói Với Em
- Phút Sinh Ra Những Thần Phù Đổng
- Tiếng Hát Dọc Những Cánh Rừng
- Tột Cùng Gian Truân, Tột Cùng Hạnh Phúc
- Trở Lại Thái Bình
- Truông Nhà Hồ
- Trước Cửa Ngõ Chiến Trường
- Trước Cửa Tùng
- Từ Chiến Trường Lại Viết Cho Con
- Viết Cho Con Mùa Xuân Thứ Nhất
- Vùng Sâu
Đất Sau Mưa (1977)
- Bè Bạn Một Vùng Đồi
- Đất Nước
- Đất Trẻ
- Đêm Cuối Cùng Trên Đường 20
- Đêm Trên Vùng Cá
- Đôi Dòng Tiễn Đưa Bà Nội
- Em Hãy Đến Cánh Đồng Mường Thanh
- Hòn Khoai
- Hương Mùa Thu, Phố Biển...
- Một Chút Thầm Thì Trong Tình Yêu Hà Nội
- Nghe Trong Trưa Bát Tràng
- Quảng Bình, Đêm Nghe Bom Toạ Độ
- Sau Mưa
- Thị Xã Và Con Người
- Tiếng Ru Và Ngọn Gió
- Ú Tim Một Chút, Chùa Hương...
- Về Huế, Đêm Rằm...
- Về Hương Sơn, Năm Sơ Tán Ấy
- Xóm Nhỏ Trên Cồn...
- Xứ Sở Của Niềm Hy Vọng ở Tận Cùng
Khoảng Cách Giữa Lời (1984)
- Bến Ninh Kiều
- Dọn Về Làng Cũ
- Đích
- Đỉnh Prômêtê
- Đọc Lại “Dế Mèn Phiêu Lưu Ký”
- Giao Hưởng Số Chín
- Gương Mặt
- Hoa Phượng, Lăng Vua, Phố Chợ...
- Hoa Tường Vi
- Khoảng Cách Giữa Lời
- Mai Mốt Đến Sông Đà
- Plixetxcaia
- Tây Ninh
- Thời Đại Của Tốc Độ Lớn
- Thời Lá Đỏ
- Trò Chuyện Với Thành Phố Của Đời Mình
Cát Sáng (1985)
Phía Nửa Mặt Trăng Chìm (1995)
- Bến Sông Đà, Thu 1974
- Bông Huệ
- Bữa Cơm Thời Chiến
- Chiều Plốpđíp Mưa Thu
- Chọn Sách Đi Sơ Tán
- Lý Lẽ Ít Lời
- Rung Động Buổi Chiều
- Say
- Thiên Nhiên Thành Lửa Bén
- Về Xóm Nhỏ Trên Cồn
- Vin Cành
Ném Câu Thơ Vào Gió (2001)
- Alma-Ata
- Ấn Tượng Hirôshima
- Bánh Chưng, Bánh Dày
- Casablanca
- Đọc Lại Nguyễn Du
- Em Và Tôi
- Hoa Phượng
- Hội An, Một Lần Tôi Đến
- Lặng Lẽ
- Lịch Sử Và Uy Tín
- Lục Bát Cầu May
- Một ý Nghĩ Về Quê Cũ
- Muộn...
- Ném Câu Thơ Vào Gió
- Ngày Đã Đứng Trưa
- Nghệ Thuật Thu Nhỏ
- Ngôi Nhà
- Phố Trụi
- Rồi Sẽ Tới...
- Sen Hồ Tây
- Sự Nhạy Cảm Không Có Chỗ
- Sự Tạm Bợ
- Thôi Hãy Khoan...
- Thơ Vui Đùa Bạn
- Trong Rừng
- Trung Du
- Tuổi Giữa Chừng
- Tự Sự
- Vọng Hải Đài
- Vườn Nhật Bản
Nheo Mắt Nhìn Thế Giới (2008)
- Bán Thuốc ở Nam Ninh
- Buồn...
- Cầu Vượt
- Chợ Vòm Maxcơva
- Cổ Rồi...
- Cơn Mê Đắm Mùa Sen
- Du Lịch Sinh Thái
- Đệ Nhất Tổ Phái Trúc Lâm Giảng Thiền
- Đồ Vật Cũ
- Lại... ừ Thì...
- Lên Cao
- Matơriôska
- Mất Ngủ
- Mưa Cao Nguyên
- Ngô Đồng
- Ngôn Ngữ Và Chính Trị
- Người Của Thế Kỷ Trước
- Nheo Mắt Nhìn Thế Giới
- Nhớ Trịnh
- Nước Nga, Sau 20 Năm Gặp Lại
- Phim Về Lý Công Uẩn
- Rượu Của Nguyễn Cao Kỳ
- Thơ Còn Gì Hôm Nay?
- Thơ Hay - Có Cần Phải Chết?
- Thực Ra...
- Từ Điển Danh Nhân
- Ừ Thì...
- Vì Sao...
- Vợ Thời
Xóm Nhỏ Trên Cồn…
Xóm Nhỏ Trên Cồn... (Bằng Việt) Sông giữa hoàng hôn êm lặng, nước đầy, Con đò lắc lư về tuổi thơ ngây, Căn nhà gỗ mới làm che chắn vội, Cửa sổ còn lưu vệt nắng cuối ngày. Cồn mênh mông đón gió mênh mông Trăng yêu thương vô tận trải trên dòng, Con sông cũ, chút váng dầu xưa cũ Có hiểu gì hạnh phúc mới này không? Nhà em ở đơn sơ thuần vách gỗ Rau mới trồng, dừa cũng mới ...
Xứ Sở Của Niềm Hy Vọng Ở Tận Cùng
Xứ Sở Của Niềm Hy Vọng Ở Tận Cùng (Bằng Việt) Người anh em phương Nam, chiếc mũ cói rộng vành, Da như chín dưới bầu trời nhiệt đới Nơi ngày xưa ngỡ tận cùng thế giới Se sắt đồng hun màu sa nguyên, Đại dương một bên. Núi lửa một bên. Nơi cái nóng ép chặt vào cái lạnh, Đời nọ nối đời kia Mảnh đất mang cái tên kiêu hãnh: “Xứ sở của Niềm Hy vọng ở tận cùng!” Chilê, ôi ...
Bến Ninh Kiều
Bến Ninh Kiều (Bằng Việt) Lội rừng, ngày ấy có em, Đôi bờ đá ẩm, vắt sên bám nhiều. “Quê em có bến Ninh Kiều...” Bỗng dưng em kể suốt chiều tung tăng! Tháng Giêng trời giá căm căm, Đôi con cua cáy nhỏ bằng ngón tay! “Anh ăn gắng khoẻ đợt này, “Phải chi về miệt dưới đầy cá tôm...” Cánh rừng tận chót Trường Sơn Từ đây xuôi xuống Mê Kông đâu nhiều, Xa xôi chi bấy... ...
Dọn Về Làng Cũ
Dọn Về Làng Cũ (Bằng Việt) Già lắm rồi! Ông cụ tóc phau phau Hì hụi băng qua tranh lác một màu, Bàn chân đứng xoa xoa nền đất cũ Mười năm rồi! Vườn tược, cửa nhà đâu? Da đỏ như gạch cua, cụ bậm môi nín lặng: Đây chính thực làng ư? Đâu dấu mộ ông bà? Lượm bát nhang vỡ đôi, ngó bờ kinh san phẳng, Căm giặc dẫu chạy rồi, tội ác chửa hề qua! Hai phần ba đời người... Bao ...
Đích
Đích (Bằng Việt) Tôi ao ước bao năm cái đích tận cùng! Năm 73, giữa rừng Một ban trưa, cây thưa, bóng sáng, Tần ngần nghe lặng phắc tiếng bom Hết tiếng súng thông đường như nhịp cầm canh, Trời quang loá và ve kêu rộ. Nhảy ùm xuống tắm sông Xê Ca Máng, Lần đầu tiên sau bao năm ròng Không ai còn cần che lá nguỵ trang, Phơi trắng xoá bìa rừng những may ô, khăn mặt, Cứ ...
Đỉnh Prômêtê
Đỉnh Prômêtê (Bằng Việt) Đỉnh cao vợi. Núi vươn lên vô tận, Nơi Prômêtê ăn cắp lửa bị xiềng. Tiếng xích như còn âm vang trong đá. Đã có một thời, lẫn cùng giọng hú, Mặt người không xa khuôn mặt sói rừng Nhai thịt sống, rồi lấy tay chùi mép! Đêm cuối cùng trước khi có Prômêtê Chưa ai nhận: Mình còn là muông thú! Chưa ai nghĩ: Mình vẫn thời tiền sử, Lạc trong đêm dày ức ...
Đọc Lại “Dế Mèn Phiêu Lưu Ký”
Đọc Lại “Dế Mèn Phiêu Lưu Ký” (Bằng Việt) Chia sẻ với bác Tô Hoài chút cảm nhận của tuổi thơ. Một chút buồn trong vắt và mong manh Như dĩ vãng xa xưa thức dậy, Bỗng phấp phỏng yêu đời biết mấy Trong nỗi bồn chồn ao ước bâng quơ! Không biết nên cười hay khóc Nôn nao vội vã lạ lùng, Nhớ da diết một hàng rào dâm bụt Một mảnh đời thu vén bên trong... Nhớ sao ánh vàng hoa ...
Giao Hưởng Số Chín
Giao Hưởng Số Chín (Bằng Việt) Trước chiến tranh... Một lần, em thảng thốt Khi bất ngờ nghe "Giao hưởng của Niềm Vui" Em như lửa, em không rời được lửa, Thúc em yêu mọi khát vọng trên đời! Đấy là chiều mùa đông. Bom chưa rơi xuống phố, Chỉ thấy hạt cây cơm nguội rơi đầy... Em mặc áo bông chần, chưa nhuộm màu cỏ úa Mắt rạng nguyên màu trăng mới thơ ngây! Nét nhạc cuốn ...
Gương Mặt
Gương Mặt (Bằng Việt) Đất nước từng trải nhiều, nên đất nước chẳng đăm chiêu, Nụ cười các lão nông vẫn nụ cười quảng đại, Đất nước chẳng đăm chiêu vì đất nước nhiều từng trải, Vai áo sờn không chịu gánh thần linh! Con gái, con trai hát đúm, hát giao duyên Không che mặt vẽ mày, không bó chân bó ngực, Thả cua cắp sư mô vờ đạo đức, Bắt đom đóm trêu phù thuỷ sợ ma... Tất ...
Hoa Phượng, Lăng Vua, Phố Chợ…
Hoa Phượng, Lăng Vua, Phố Chợ... (Bằng Việt) 1 Trước tiên là màu hoa Màu đỏ chói, bay nồng nàn như lửa, Mùa hè này cộng với màu đỏ ấy Không gian xao động lạ lùng! Xao động của lòng tôi Thành phố thực quê hương! Thành phố của Nam Bình, Nam Ai, Vọng Cổ, Những lăng dài đi hết cả tuần trăng... Rêu xanh với thông xanh, đá xám trầm và màu son cũ, Sen nở lặng thầm thôi, nở ...
Hoa Tường Vi
Hoa Tường Vi (Bằng Việt) Tặng bạn Tường Vi Bỗng chốc, hoa làm tôi dịu lại, Sau nửa đời, trên những chuyến tàu xa... Trưa lặng thầm, hoa tường vi thức dậy, Nắng đọng mật ngọt ngào, ngỡ vốc được trên tay, Những vỉa hè ngân vang trong lòng thành phố Những thao thức ngây thơ trong mắt lại dâng đầy! Lại thấy lại một màu trời nguyên vẹn Thuở đứng trước Hồ Tây, mười sáu tuổi ...
Bình Luận Mới Nhất