“Hóa ra cuối cùng thứ làm chúng ta chỏng chơ trống trải nhất không phải là cảm giác một mình, mà là cảm giác vụt mất những thứ quá đỗi quen thuộc”.
Trước ngày cô ấy đến, tôi đơn giản chỉ sống với niềm hạnh phúc không trọn vẹn, rằng mặc kệ dù cuộc đời có như thế nào những ngày tháng lê la, lang thang khắp nơi cùng những người bạn thân là thứ tuyệt vời nhất. Lòng tôi vẫn luôn thấy cô đơn, luôn thèm cảm giác được yêu, được khóc, được cười cùng một người con gái, rồi lại mỉm cười tự nhủ bản thân mình ngày đó sẽ tới 🙂 …
Rồi ngày đó cũng tới thật, cô ấy đến với nụ cười thật khác lạ… Gặp cô tôi như đứa trẻ non nớt chẳng biết mở lời ngoài câu “ chào em ” 🙂 Tôi vụng về ngờ ngệch ôm trọn niềm hạnh phúc vào những ngày tháng đẹp đẽ nhất của tuổi thanh xuân …
Cuối cùng thì đông cũng tới, trời chuyển lạnh, lòng người có lẽ cũng vì vậy mà chẳng muốn ấm áp thêm với nhau … Ngày cô xa tôi là ngày một ngày đông có nắng, nắng hiền dịu, êm ả … tôi nhắm mắt cảm nhận từng tia nắng cuối cùng cố gắng giữ lại những mảnh kỷ niệm của tôi và cô đang rụng rời theo tuổi trẻ …
Cô chọn cho mình cách lảng tránh, tôi chọn cho mình một cuộc sống cô độc và dằn vặt …
Tôi ổn cô ấy cũng ổn … Sau một cuộc tình đã từng ít nhiều chúng ta đều ổn và sẽ thật may mắn nếu cô ấy biết mỗi tối ngước nhìn lên trần nhà … từng cử chỉ, nụ cười, giọng nói, mùi tóc của cô từng chút, từng chút một vẫn sưởi ấm cái góc tối không lối thoát này. Cô đã từng là tất cả trong tôi … sau này cũng vậy nhưng ngược lại không chút logic tôi lại chẳng là gì trong cô …
Viết cho những ngày hạnh phúc đã qua !!!
Bài Viết Liên Quan:
- Viết Về Mùa Đông & Câu Truyện Ngắn Về Mùa Đông Rét Mướt
- Ask: Bạn Tìm Thấy Bí Mật Nào Trong Điện Thoại Của Người Yêu?
- Xin Chào, Những Dịu Dàng Và Đấm Say…
- Tản Mạn: Chọn Người Yêu Mình Hay Người Mình Yêu?
- [Tự Sự] Chuyện Yêu Đương Những Người Đã Lớn
- Tản Văn: Loay Hoay Giữa Lòng Sài Gòn
- Tản Văn: Có Những Ngày Như Thế – By Chang
- Tản Mạn Tháng 12! Tháng Của Những Kẻ Tự Tình Với Cơn Lạnh Ngoài Kia
Để Lại Một Bình Luận