Bài thơ Trồng Cây (Xuân Diệu), tác giả viết về mối tình trồng cây si của chàng trai. Bài thơ tình lãng mạn nhưng lại pha lẩn tình yêu thiên nhiên núi rừng của tác giả. Lời thơ ca ngợi núi rừng, bài thơ cũng nói về mốc thời gian để hai người có thể nói chuyện với nhau. Lời bài thơ khá thô, cho nên bạn cần phải cảm nhận bằng tâm hồn, sự yêu thơ mới biết được ý thơ.
Trồng Cây (Xuân Diệu)
Yêu em, anh muốn vun trồng
Trái đơm muôn vị, hoa lồng ngàn hương.
Đẹp vì sông núi, đẹp trời mây,
Tổ quốc ta còn đẹp ở cây.
Ôi Mẹ áo xanh êm ái phủ
Từ vườn Nam bộ đến rừng Tây.
Gió mãi vào ngâm giữa lá thông;
Vịt đùa bên rạch, bóng dừa trông;
Vi vu sóng biển phi lao hoạ;
Một bóng cây đa mát cả đồng…
Rặng liễu xanh như những nét mày;
Muỗm bên chùa cổ nở hoa say;
Làng tre tươi tốt tre xa thẫm
Như ở chân trời một vệt mây.
Cây giữa bình minh bạc loáng sương,
Cây khi trái chín tựa treo vàng.
Cây cao chim gửi ru giùm tổ;
Cây khuất cho anh chuyện với nàng.
Trồng một cây xanh! Trồng vạn cây!
– Hút sâu nhựa đất toả lên ngày,
Hút nghìn nắng gió trên tơ lá,
Dựng một lầu cây… hương thoảng bay…
3-1960
Bài thơ tác giả viết về sự nghiệp trồng cây, một rừng cây hương thoảng bay… Bạn cảm nhận gì về bài thơ này? Để lại ý kiến đóng góp của bạn ngay bên dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Trồng Cây” (Xuân Diệu – Ngô Xuân Diệu) Của Tác Giả Xuân Diệu Thuộc Tập Riêng Chung (1962) » Những Bài Thơ Thời Sự Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận