Ngày Xưa Còn Nhỏ (Thế Lữ) Ngày xưa, còn nhỏ, đi săn bướm. Bướm sợ bay tìm trốn dưới hoa, Ta thấy hoa cười mê mải ngắm: Thế là từ đấy biết Nàng Thơ. Từ đấy đôi bên thường gặp nhau Trong rừng, cạnh suối, bất kỳ đâu, Không thân, nhưng chẳng thờ ơ lắm, Bỡ ngỡ e dè cũng khá lâu. Một hôm, (năm ấy mười hai tuổi), Thơ thẩn ta ngồi với bóng trăng, Nhìn giải mây trời theo gió ...
Thế Lữ (Nguyễn Thứ Lễ)
Thế Lữ tên khai sinh Nguyễn Thứ Lễ (10/6/1907 - 3/6/1989), ông là một nhà thơ, nhà văn, nhà viết kịch người Việt Nam. Thế Lữ nổi danh trên văn đàn vào những năm 1930, với những tác phẩm Thơ mới, đặc biệt là bài Nhớ rừng, cùng nhiều tác phẩm văn xuôi, tiêu biểu là tập truyện Vàng và máu (1934).
Từ năm 1937, Thế Lữ hoạt động chủ yêu sang biểu diễn kịch nói, trở thành diễn viên, đạo diễn, nhà viết kịch, trưởng các ban kịch. Sau đó ông tham gia kháng chiến chống Pháp, làm kịch kháng chiến trong những năm Chiến tranh Đông Dương. Ông được coi là một người tiên phong, không chỉ trong phong trào Thơ mới, trong lĩnh vực văn chương trinh thám, kinh dị, đường rừng, mà còn là người có đóng góp rất lớn trong việc chuyên nghiệp hóa nghệ thuật biểu diễn kịch nói ở Việt Nam.
Thế Lữ đã được Nhà nước Việt Nam trao tặng danh hiệu Nghệ sĩ nhân dân năm 1984 và Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật đợt II năm 2000. Dưới đây là trang thơ liệt kê tuyển tập các tác phẩm, tập thơ và những bài thơ hay nhất của nhà thơ Thế Lữ (Nguyễn Thứ Lễ). Lời thơ của ông mang đến niềm khao khát, tự do mãnh liệt, nổi chán ghét sâu sắc thực tại tù túng, tầm thường, giả dối....
» Những bài thơ nổi bật của Thế Lữ:
» Tất cả các bài thơ, tuyển tập thơ Thế Lữ:
Mấy Vần Thơ (1935)
- Nhớ Rừng
- Tiếng Gọi Bên Sông
- Lựa Tiếng Đàn
- Tiếng Trúc Tuyệt Vời
- Tiếng Sáo Thiên Thai
- Con Người Vơ Vẩn
- Trước Cảnh Cao Rộng
- Người Phóng Đãng
- Ác Mộng
- Lời Than Thở Của Nàng Mỹ Thuật
- Khúc Ca Hoài Xuân
- Mấy Vần Ngây Thơ
- Thức Giấc
- Bên Sông Đưa Khách
- Hái Hoa
- Cây Đàn Muôn Điệu
- Lời Mỉa Mai
- Tôi Muốn Đi
- Tự Trào
- Bông Hoa Rừng
- Mộng Ảnh
- Vẻ Đẹp Thoáng Qua
- Khúc Hát Bên Sông
- Bâng Khuâng
- Hồ Xuân Và Thiếu Nữ
- Nhan Sắc
- Hoa Thuỷ Tiên
- Trả Lời
- Giục Hồn Thơ
- Nàng Thơ Lạnh
- Ý Thơ
- Mưa Hoa
- Ngày Xưa Còn Nhỏ
- Yêu
- Đêm Mưa Gió
- Lời Tuyệt Vọng
- Trụy Lạc
- Đàn Nguyệt
- Chiều Bâng Khuâng
- Sáng
- Trưa
- Chiều
- Tối
- Ma Tuý
- Đời Thái Bình
- Giây Phút Chạnh Lòng
- Bóng Mây Chiều
Các bạn vừa xem xong mục lục thơ Thế Lữ (Nguyễn Thứ Lễ) – Trang lưu trữ và chia sẻ tuyển tập thơ Thế Lữ cùng những tác phẩm thơ hay nhất của Thế Lữ. Hãy liên hệ hoặc bổ sung qua khung bình luận nếu bạn cho rằng danh sách thơ này còn thiếu sót. Chúc các bạn có những phút giây thật tuyệt trên ChieuTa.Com!
Yêu
Yêu (Thế Lữ) Ta đi thơ thẩn bên vườn mộng, Em nấp sau hoa khúc khích cười, Ngừng bước ta còn đương bỡ ngỡ, Lẳng lơ em ngắt đoá hồng tươi… Em ném cho lòng ta đón lấy, Bông hoa phong kín ý yêu đương. Hay đâu hoa giấu mầm gai sắc Sướt cạnh lòng ta mấy vết thương. Yêu em từ đó ta phơi phới, Sống ở trong nguồn thú đắm say, Nhưng cũng sống trong đau khổ nữa. Miệng cười ...
Đêm Mưa Gió
Đêm Mưa Gió (Thế Lữ) Tặng Đỗ Đức Thu Ta vừa đắm trong giấc mơ ghê tởm: Vừa buông tay ôm ấp gái giang hồ. Đầy xác thịt, đầy tâm hồn còm lợm Vị chán chường tràn lấn thú cay chua. Mặc tấm thân loã lồ say mệt ngủ, Ta ngồi, đăm nghe ngóng tiếng đêm sâu; Trên mái ngói cả một trời mưa gió Vẫn sụt sùi dai dẳng suốt canh thâu, Suốt canh thâu, đồng hồ treo bức vách Thong thả ...
Lời Tuyệt Vọng
Lời Tuyệt Vọng (Thế Lữ) Lòng ta hồ vỡ tan tành, Vì hờn, vì giận, vì tình, vì thương, Vì cay đắng đủ trăm đường! Than ôi! ly rượu mơ màng khi xưa, Ai đem dốc cạn bao giờ? Chẳng cùng chi nửa, chẳng chờ hưởng chung Để ta tỉnh mãi mà trông: Giữa nơi cát bụi mịt mùng, dần lan Từ nơi vết nặng không hàn Một dòng máu, lẫn bao hàng lệ châu. Phải chăng đau khổ bấy lâu Chứa ...
Trụy Lạc
Trụy Lạc (Thế Lữ) Rượu ân ái đắm ngây lòng chán nản Rót tràn đi, rót nữa, tình nhân ơi! Ta lắng nghe gió thoảng ở bên tai Có phải chăng vẫn réo lời thống khổ? Cứ rót nữa! Bao giờ mê quá độ Vơ tóc em lau cặp mắt đờ say Rồi trông ra màu khói thuốc mù bay Ta chỉ thấy những màu tươi sặc sỡ. Ồ những tấm thân nõn nà nghiêng ngửa! Những tràng cười khoái lạc, giọng dòn ...
Đàn Nguyệt
Đàn Nguyệt (Thế Lữ) (Trên sông Hương một đêm trăng) Tặng Xuân Diệu Lòng ta hỡi! Thôi đừng lên tiếng nữa! Lặng mà nghe đờn nẩy khúc sầu thương. Ngón tay rung, rung động cả đêm sương. Khiến trăng nước đắm mơ hồ ly biệt, Khiến trong gió ngưng đọng niềm thống thiết Của bao nhiêu người đẹp khát tình duyên Ôm nhớ nhung còn nức nở bên đèn. Đêm khuya vắng thêm gợi thời xa ...
Chiều Bâng Khuâng
Chiều Bâng Khuâng (Thế Lữ) Tặng Vũ Đình Liên Làn gió bên sông lẹ cánh đưa Nắng chiều tươi nhuộm cảnh trong mơ: Bóng cây trên cỏ vươn mình ngả; Tha thướt Nàng Xuân bước thẩn thơ; Trời biếc, én nghe chèo vỗ nước; Nhớ nhung, ai tiếc cánh buồm xa? Cô hàng đâu biết ta buồn nhỉ, Đon đả ra chào hỏi khách qua. Trong một bản chép tay của tác giả tặng nữ sĩ Vân Đài, tác giả ghi ...
Sáng
Sáng (Thế Lữ) Nắng soi áo trắng hoe đào Theo cô đội nón kia vào trong sương. Hơi lam xoá giải chân làng Ta đi, không biết con đường về đâu? Bài thơ "Bóng Mây Chiều" của tác giả Thế Lữ. Bài thơ thuộc tập Mấy Vần Thơ (1935), danh mục thơ Thế Lữ (Nguyễn Thứ Lễ) một trong những Nhà Thơ Việt Nam Vĩ Đại Và Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và thưởng thức nhiều tác phẩm thơ ca khác, có rất ...
Trưa
Trưa (Thế Lữ) Đường nắng. Trong dâu tiếng nói cười Bay ra, ròn rã ghẹp bên tai Ngừng chân, rẽ lá tìm. Im phắc: Vàng rọi lưa thưa, chẳng mấy người. Bài thơ "Trưa" của tác giả Thế Lữ. Bài thơ thuộc tập Mấy Vần Thơ (1935), danh mục thơ Thế Lữ (Nguyễn Thứ Lễ) một trong những Nhà Thơ Việt Nam Vĩ Đại Và Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và thưởng thức nhiều tác phẩm thơ ca khác, có rất ...
Chiều
Chiều (Thế Lữ) Cảnh vắng. Trời hanh. Giáng mai chiều Buồn xa ngưng lại nỗi đìu hiu… Bỗng đâu xao xuyến cây reo gió, Bụi chạy đường khô lá đuổi theo. Bài thơ "Chiều" của tác giả Thế Lữ. Bài thơ thuộc tập Mấy Vần Thơ (1935), danh mục thơ Thế Lữ (Nguyễn Thứ Lễ) một trong những Nhà Thơ Việt Nam Vĩ Đại Và Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và thưởng thức nhiều tác phẩm thơ ca khác, có rất ...
Tối
Tối (Thế Lữ) Trời cao vàng tắt, trên cây Con cim bé nhỏ gọi ngày hôm sau, Âm thầm mây rủ rê nhau Kéo đi trốn cảnh u sầu đem tăm. Bài thơ "Tối" của tác giả Thế Lữ. Bài thơ thuộc tập Mấy Vần Thơ (1935), danh mục thơ Thế Lữ (Nguyễn Thứ Lễ) một trong những Nhà Thơ Việt Nam Vĩ Đại Và Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và thưởng thức nhiều tác phẩm thơ ca khác, có rất nhiều bài thơ hay ...
Ma Tuý
Ma Tuý (Thế Lữ) I Khói chiều lên, khói huyền lên… Mắt say đậu ở ngọn đèn dần lu. Tưởng bầu mây gió hư vô, Tưởng vừng trăng lạ mơ hồ đâu đây. Ở đâu ta ở chốn này? Nằm trong Hờ Hững gối tay Vô Tình Nhỏ to bạn hữu quanh mình Trông ra vẫn có mà hình như không Ưu tư rời bỏ cõi lòng Hình hài vụt chốc bình bồng phiêu dao… Dật dờ, trí thấp hồn cao Thoáng qua ngàn cánh áo ...
Bình Luận Mới Nhất