Một Giấc Mơ Dữ Dội (Thế Lữ) Tôi mơ thấy tôi nằm trên vũng máu, Chống tay lên nghe tiếng những hồn kêu. Khắp bốn phương loè loẹt lửa trời chiều Muôn vật tắm trong một màu đỏ khé. Tôi chợt nghĩ: hình ảnh cuộc đời là thế. Có phải đời còn vui đẹp lắm đây chăng? Không, tôi muốn quên đi bằng chén mơ màng Và gượng cất tiếng cười che tiếng khóc. Nhưng số mệnh vẫn chưa vừa lòng ...
Thế Lữ (Nguyễn Thứ Lễ)
Thế Lữ tên khai sinh Nguyễn Thứ Lễ (10/6/1907 - 3/6/1989), ông là một nhà thơ, nhà văn, nhà viết kịch người Việt Nam. Thế Lữ nổi danh trên văn đàn vào những năm 1930, với những tác phẩm Thơ mới, đặc biệt là bài Nhớ rừng, cùng nhiều tác phẩm văn xuôi, tiêu biểu là tập truyện Vàng và máu (1934).
Từ năm 1937, Thế Lữ hoạt động chủ yêu sang biểu diễn kịch nói, trở thành diễn viên, đạo diễn, nhà viết kịch, trưởng các ban kịch. Sau đó ông tham gia kháng chiến chống Pháp, làm kịch kháng chiến trong những năm Chiến tranh Đông Dương. Ông được coi là một người tiên phong, không chỉ trong phong trào Thơ mới, trong lĩnh vực văn chương trinh thám, kinh dị, đường rừng, mà còn là người có đóng góp rất lớn trong việc chuyên nghiệp hóa nghệ thuật biểu diễn kịch nói ở Việt Nam.
Thế Lữ đã được Nhà nước Việt Nam trao tặng danh hiệu Nghệ sĩ nhân dân năm 1984 và Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật đợt II năm 2000. Dưới đây là trang thơ liệt kê tuyển tập các tác phẩm, tập thơ và những bài thơ hay nhất của nhà thơ Thế Lữ (Nguyễn Thứ Lễ). Lời thơ của ông mang đến niềm khao khát, tự do mãnh liệt, nổi chán ghét sâu sắc thực tại tù túng, tầm thường, giả dối....
» Những bài thơ nổi bật của Thế Lữ:
» Tất cả các bài thơ, tuyển tập thơ Thế Lữ:
Mấy Vần Thơ (1935)
- Nhớ Rừng
- Tiếng Gọi Bên Sông
- Lựa Tiếng Đàn
- Tiếng Trúc Tuyệt Vời
- Tiếng Sáo Thiên Thai
- Con Người Vơ Vẩn
- Trước Cảnh Cao Rộng
- Người Phóng Đãng
- Ác Mộng
- Lời Than Thở Của Nàng Mỹ Thuật
- Khúc Ca Hoài Xuân
- Mấy Vần Ngây Thơ
- Thức Giấc
- Bên Sông Đưa Khách
- Hái Hoa
- Cây Đàn Muôn Điệu
- Lời Mỉa Mai
- Tôi Muốn Đi
- Tự Trào
- Bông Hoa Rừng
- Mộng Ảnh
- Vẻ Đẹp Thoáng Qua
- Khúc Hát Bên Sông
- Bâng Khuâng
- Hồ Xuân Và Thiếu Nữ
- Nhan Sắc
- Hoa Thuỷ Tiên
- Trả Lời
- Giục Hồn Thơ
- Nàng Thơ Lạnh
- Ý Thơ
- Mưa Hoa
- Ngày Xưa Còn Nhỏ
- Yêu
- Đêm Mưa Gió
- Lời Tuyệt Vọng
- Trụy Lạc
- Đàn Nguyệt
- Chiều Bâng Khuâng
- Sáng
- Trưa
- Chiều
- Tối
- Ma Tuý
- Đời Thái Bình
- Giây Phút Chạnh Lòng
- Bóng Mây Chiều
Các bạn vừa xem xong mục lục thơ Thế Lữ (Nguyễn Thứ Lễ) – Trang lưu trữ và chia sẻ tuyển tập thơ Thế Lữ cùng những tác phẩm thơ hay nhất của Thế Lữ. Hãy liên hệ hoặc bổ sung qua khung bình luận nếu bạn cho rằng danh sách thơ này còn thiếu sót. Chúc các bạn có những phút giây thật tuyệt trên ChieuTa.Com!
Tan Vỡ
Tan Vỡ (Thế Lữ) Thôi nhé đường đời đã biết nhau, Thà rằng quên trước khỏi quên sau. Đa mang chi nữa tình mây nước, Để mặc sương sa bạc mái đầu. Rồi ánh trăng kia với gió thâu, Với sương hồ lạnh, với ngàn lau, Với bao cảnh đẹp vui khi trước Ủ rủ vì em nặng khối sầu. Bài thơ "Tan Vỡ" trong nhiều tác phẩm thơ ca, tập thơ của Nguyễn Thứ Lễ. Thuộc danh mục thơ Thế Lữ một ...
Tình Hoài
Tình Hoài (Thế Lữ) Trời buồn làm gì trời rầu rầu Anh yêu em xong anh đi đâu? Lắng tiếng gió, suối, thấy tiếng khóc Một bụng một dạ một nặng nhọc Ảo tưởng chỉ để khổ để tủi Nghĩ mãi gỡ mãi lỗi vẫn lỗi Thương thay cho em căm thay anh Tình hoài càng ngày càng tày đình. Bài thơ "Tình Hoài" trong nhiều tác phẩm thơ ca, tập thơ của Nguyễn Thứ Lễ. Thuộc danh mục thơ Thế ...
Tiếng Chuông Chùa
Tiếng Chuông Chùa (Thế Lữ) Sương lam gieo nỗi buồn mênh mông trên đồng vắng, Nắng chiều xuân rung rinh trong cảnh trời yên lặng. Bỗng thong thả rơi một tiếng chuông chùa, Ở chân trời hay trong cõi hư vô? Lòng ta bát ngát nhẹ nhàng như mọc cánh Bay chập chờn trong nơi không gian thanh tịnh. Ly Tao nương tử ơi! Hỡi Nàng Thơ! Ta muốn cùng ai muôn năm say sưa Ta muốn biến ...
Nhớ Rừng
Nhớ Rừng (Thế Lữ) (Lời con hổ ở vườn Bách thú, Tặng Nguyễn Tường Tam) Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt, Ta nằm dài, trông ngày tháng dần qua. Khinh lũ người kia ngạo mạn, ngẩn ngơ, Giương mắt bé diễu oai linh rừng thẳm, Nay sa cơ, bị nhục nhằn tù hãm, Để làm trò lạ mắt, thứ đồ chơi. Chịu ngang bầy cùng bọn gấu dở hơi, Với cặp báo chuồng bên vô tư lự. Ta sống mãi ...
Tiếng Gọi Bên Sông
Tiếng Gọi Bên Sông (Thế Lữ) (Lời chinh phu) Tặng Khái Hưng Ta là một khách chinh phu, Dấn bước truân chuyên khắp hải hồ. Mũ lợt bốn bề sương nắng gội, Phong trần quen biết mặt âu lo. Vất vả bao từng, chi xá kể? Gian lao như lửa rèn tâm chí, Bấy lâu non nước mải xông pha, Chưa chút dừng chân, chưa lúc nghỉ. Trong thủa sinh bình, đôi mắt ta Không hề cho đẫm lệ bao ...
Lựa Tiếng Đàn
Lựa Tiếng Đàn (Thế Lữ) Gửi cho bạn Mỹ thuật ở Hà nội Trong nhà tranh, một mình tôi than thở, Với cây đàn, tập giấy. Các anh xa. Sáng hôm nay, sương biếc toả mờ mờ. Như hương khói đượm đầu cau, má rạ: Ánh hồng tía rắc ngọc châu trên lá, Trời trong xanh chân trời đỏ hây hây. Tiếng chim xuân nhí nhảnh ở trong cây. Cảnh vui thế, sao tôi còn buồn nữa? Bởi vì gió ở đây ...
Tiếng Trúc Tuyệt Vời
Tiếng Trúc Tuyệt Vời (Thế Lữ) Tặng Trường Bách Tiếng địch thổi đâu đây, Cớ sao mà réo rắt? Lơ lửng cao đưa tận lưng trời xanh ngắt, Mây bay… gió quyến mây bay… Tiếng vi vút như khuyên van, như dìu dặt Như hắt hiu cùng hơi gió heo may. Ánh chiều thu Lướt mặt hồ thu, Sương hồng lam nhẹ lan trên sóng biếc, Rặng lau già xao xác tiếng reo khô. Như khua động nỗi nhớ ...
Tiếng Sáo Thiên Thai
Tiếng Sáo Thiên Thai (Thế Lữ) Tặng Ngô Bích San Ánh xuân lướt cỏ xuân tươi, Bên rừng thổi sáo một hai Kim Đồng. Tiếng đưa hiu hắt bên lòng, Buồn ơi! Xa vắng, mênh mông là buồn… Tiên Nga tóc xoã bên nguồn. Hàng tùng rủ rỉ trên cồn đìu hiu; Mây hồng ngừng lại sau đèo, Mình cây nắng nhuộm, bóng chiều không đi. Trời cao, xanh ngắt. – Ô kìa Hai con hạc trắng bay về Bồng ...
Con Người Vơ Vẩn
Con Người Vơ Vẩn (Thế Lữ) Tặng Trần Bình Lộc Tiếng pháo rắc trong thành phố vắng. Mưa phùn rây, cùng ánh đèn yên lặng Gội lên mặt đường đen, loáng và xa. Hai dẫy nhà kín cửa đứng trơ trơ Điềm nhiên, mặc kệ con người vơ vẩn. Đó là một kẻ không nơi trú ẩn, Bốn phương trời xuôi ngược bấy lâu nay, Tối ba mươi theo bước tới nơi đây, Giữa hoan lạc, riêng thấy mình trơ ...
Trước Cảnh Cao Rộng
Trước Cảnh Cao Rộng (Thế Lữ) (Trên bờ bể Đồ Sơn một buổi chiều) Mặt trời dần khuất. Vòm cao, mây lững thững về. Chiếc thuyền xa buồm thẳng, không đi. Trên bể phẳng như tấm màn lụa xám, Bãi bể ướt, sắc trời in loáng. Tôi bước lên, người trong cõi hư vô. Ta vẳng nghe tiếng gió mơ hồ, Tiếng rủ rỉ của hàng thông im đứng, Với tiếng sóng đổ xô từng phút lặng. Tôi rộng nhìn ...
Người Phóng Đãng
Người Phóng Đãng (Thế Lữ) Tặng Vũ Đình Quỹ Hà Nội mưa phùn mù mịt. Lá bàng rơi, rơi từng mầu đỏ chết: Phố vắng hai bên lặng ngắt như tờ. Tôi bước lên, chân đếm những vần thơ. Mặc gió lạnh bên tai sùi sụt thổi Và để mặc lòng không đang khóc đói. Phấn mưa bay, đọng giọt bám quanh vành – Như điểm tràng ngọc chuốt sáng long lanh – Chiếc mũ triều thiên trên đầu thi ...
Bình Luận Mới Nhất