Thị Xã Và Con Người (Bằng Việt) Thị xã tự hào của em Mấy năm rồi, tôi đi tôi lại đến, Màu rêu trước chiến tranh còn in trong hoài niệm, Những lòng đường ba thước hẹp con con! Có gì khác đi không: Hai bờ đá nhô cao ven con sông mùa cạn Trẻ em thả những đốm diều nắng sáng Tán bàng in sắc đỏ giữa trưa yên. Thị xã tảo tần của em Những cửa gỗ, mái tôn, đã mấy đời chắp ...
Tuyển Tập Tác Phẩm Thơ Ca & Các Nhà Thơ Việt Nam Nổi Tiếng
Nơi lưu trữ những tác giả, tác phẩm thơ tiêu biểu và nổi tiếng nhất từ xưa đến nay. Sắp xếp theo lượt yêu thích và số lượt xem của độc giả:
(1916-1985) – 336 Bài Thơ
Xuân Quỳnh (Nguyễn Thị Xuân Quỳnh)
(1942-1988) – 162 Bài Thơ
(1912-1940) – 213 Bài Thơ
(1772-1822) – 160 Bài Thơ
Nguyễn Bính (Nguyễn Trọng Bính)
(1918-1966) – 220 Bài Thơ
(1835-1909) – 360 Bài Thơ
(1919-2005) - 207 Bài Thơ
(1921-2005) - 103 Bài Thơ
Bà Huyện Thanh Quan (Nguyễn Thị Hinh)
(1805-1848) - 9 Bài Thơ
(1910-1989) - 3 Bài Thơ
(1916-1991) - 68 Bài Thơ
(1912-1991) - 96 Bài Thơ
(1947-xxxx) - 41 Bài Thơ
(1921-1988) - 45 Bài Thơ
(Ẩn Danh) - 4 Bài Thơ
(1989-1939) - 285 Bài Thơ
(1921-2009) - 149 Bài Thơ
(1917–1950) - 21 Bài Thơ
(1907-1989) - 51 Bài Thơ
(1935-2003) - 158 Bài Thơ
(1870-1907) - 170 Bài Thơ
(1870-1907) - 170 Bài Thơ
(1913-1996) - 9 Bài Thơ
(1916-1976) - 324 Bài Thơ
Tiếng Ru Và Ngọn Gió
Tiếng Ru Và Ngọn Gió (Bằng Việt) Ôi tiếng ru rất dài trong ca dao Đi giữa gió Lào, nghe, lại nhớ Một vòm trời nắng lửa Cánh chuồn bay, năm đã xa rồi! Gió khắt khe, nóng bỏng, không lời, Táp vào mặt, vào hồn ta, khô dắn. Quê mẹ mênh mông những cồn cát trắng Ngụm nước trong, gánh những mấy thôi đường! Đã quen bao chiến trường Mùi khói khét lẫn mồ hôi mặn đắng, Những ...
Ú Tim Một Chút, Chùa Hương…
Ú Tim Một Chút, Chùa Hương... (Bằng Việt) Em giống như cơn mưa, như trận gió cuốn sang hè, Làm thức tỉnh hồn tôi nhiều biến động... Tôi im lặng, bàng hoàng khi được sống Một ngày vui không dễ nói ra lời! Lối rất dốc, màn sương và một chút mây trời Một chút nắng, làm hồng hào gương mặt Một chút lặng thinh, khi nhìn xa tít tắp Một chút đợi chờ sẽ thổ lộ... bâng quơ. Ta ...
Về Huế, Đêm Rằm…
Về Huế, Đêm Rằm... (Bằng Việt) Gặp lại cô giao liên áo tím N.K.K.B. Mùa trăng ấy, thật lâu rồi, Dáng em nhỏ xíu qua đồi sim mua, Đồi hoa tím lạ lùng chưa Thân thương sắc Huế, ngẩn ngơ lòng mình! Tám năm... Biết mấy ân tình, Thừa Thiên, Quảng Trị, Quảng Bình... vô, ra, Chiến khu đùm bọc thành nhà Lòng quê canh cánh, xót xa chưa gần! Đêm nay về Huế, bất thần Người xưa, ...
Về Hương Sơn, Năm Sơ Tán Ấy
Về Hương Sơn, Năm Sơ Tán Ấy (Bằng Việt) Hoa cau thơm ngát đầu ngày Bên kia Bến Đục, bên này chùa Hương, Ngỡ xa xôi mấy ngày đường Mà nay sơ tán, thuộc làng, bén quê! Lanh tanh vẫn nước lòng khe Ngẩn ngơ chim núi, se se dặm rừng, Bước lên, vẫn đá chập chùng Chùa xưa, kinh kệ lẫn cùng mây bay, Bềnh bồng cảnh đấy người đây Hư không có dễ làm say lòng mình? Lẩn trong ...
Xóm Nhỏ Trên Cồn…
Xóm Nhỏ Trên Cồn... (Bằng Việt) Sông giữa hoàng hôn êm lặng, nước đầy, Con đò lắc lư về tuổi thơ ngây, Căn nhà gỗ mới làm che chắn vội, Cửa sổ còn lưu vệt nắng cuối ngày. Cồn mênh mông đón gió mênh mông Trăng yêu thương vô tận trải trên dòng, Con sông cũ, chút váng dầu xưa cũ Có hiểu gì hạnh phúc mới này không? Nhà em ở đơn sơ thuần vách gỗ Rau mới trồng, dừa cũng mới ...
Xứ Sở Của Niềm Hy Vọng Ở Tận Cùng
Xứ Sở Của Niềm Hy Vọng Ở Tận Cùng (Bằng Việt) Người anh em phương Nam, chiếc mũ cói rộng vành, Da như chín dưới bầu trời nhiệt đới Nơi ngày xưa ngỡ tận cùng thế giới Se sắt đồng hun màu sa nguyên, Đại dương một bên. Núi lửa một bên. Nơi cái nóng ép chặt vào cái lạnh, Đời nọ nối đời kia Mảnh đất mang cái tên kiêu hãnh: “Xứ sở của Niềm Hy vọng ở tận cùng!” Chilê, ôi ...
Bến Ninh Kiều
Bến Ninh Kiều (Bằng Việt) Lội rừng, ngày ấy có em, Đôi bờ đá ẩm, vắt sên bám nhiều. “Quê em có bến Ninh Kiều...” Bỗng dưng em kể suốt chiều tung tăng! Tháng Giêng trời giá căm căm, Đôi con cua cáy nhỏ bằng ngón tay! “Anh ăn gắng khoẻ đợt này, “Phải chi về miệt dưới đầy cá tôm...” Cánh rừng tận chót Trường Sơn Từ đây xuôi xuống Mê Kông đâu nhiều, Xa xôi chi bấy... ...
Dọn Về Làng Cũ
Dọn Về Làng Cũ (Bằng Việt) Già lắm rồi! Ông cụ tóc phau phau Hì hụi băng qua tranh lác một màu, Bàn chân đứng xoa xoa nền đất cũ Mười năm rồi! Vườn tược, cửa nhà đâu? Da đỏ như gạch cua, cụ bậm môi nín lặng: Đây chính thực làng ư? Đâu dấu mộ ông bà? Lượm bát nhang vỡ đôi, ngó bờ kinh san phẳng, Căm giặc dẫu chạy rồi, tội ác chửa hề qua! Hai phần ba đời người... Bao ...
Đích
Đích (Bằng Việt) Tôi ao ước bao năm cái đích tận cùng! Năm 73, giữa rừng Một ban trưa, cây thưa, bóng sáng, Tần ngần nghe lặng phắc tiếng bom Hết tiếng súng thông đường như nhịp cầm canh, Trời quang loá và ve kêu rộ. Nhảy ùm xuống tắm sông Xê Ca Máng, Lần đầu tiên sau bao năm ròng Không ai còn cần che lá nguỵ trang, Phơi trắng xoá bìa rừng những may ô, khăn mặt, Cứ ...
Đỉnh Prômêtê
Đỉnh Prômêtê (Bằng Việt) Đỉnh cao vợi. Núi vươn lên vô tận, Nơi Prômêtê ăn cắp lửa bị xiềng. Tiếng xích như còn âm vang trong đá. Đã có một thời, lẫn cùng giọng hú, Mặt người không xa khuôn mặt sói rừng Nhai thịt sống, rồi lấy tay chùi mép! Đêm cuối cùng trước khi có Prômêtê Chưa ai nhận: Mình còn là muông thú! Chưa ai nghĩ: Mình vẫn thời tiền sử, Lạc trong đêm dày ức ...
Đọc Lại “Dế Mèn Phiêu Lưu Ký”
Đọc Lại “Dế Mèn Phiêu Lưu Ký” (Bằng Việt) Chia sẻ với bác Tô Hoài chút cảm nhận của tuổi thơ. Một chút buồn trong vắt và mong manh Như dĩ vãng xa xưa thức dậy, Bỗng phấp phỏng yêu đời biết mấy Trong nỗi bồn chồn ao ước bâng quơ! Không biết nên cười hay khóc Nôn nao vội vã lạ lùng, Nhớ da diết một hàng rào dâm bụt Một mảnh đời thu vén bên trong... Nhớ sao ánh vàng hoa ...
Bình Luận Mới Nhất