Hai Sắc Hoa Tigôn (T.T.Kh.) Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn, Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc, Tôi chờ người đến với yêu đương. Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng Dải đường xa vút bóng chiều phong, Và phương trời thẳm mờ sương, cát, Tay vít dây hoa trắng chạnh lòng. Người ấy thường hay vuốt tóc tôi, Thở dài trong lúc thấy tôi vui, Bảo ...
T.T.Kh.
T.T.Kh. là tên viết tắt của một nhà thơ ẩn danh trong phong trào Thơ mới (1930–1945), hiện vẫn chưa rõ lai lịch, giới tính cụ thể. T.T.Kh. là tác giả bài thơ "Hai sắc hoa Ti-gôn" nổi tiếng. Nhiều nhà văn, nhà thơ cho rằng đây là Trần Thị Khánh, một số khác cho rằng tác giả tên thật là Phạm Thị Sứ, một nữ sinh trường Đồng Khánh tại Hà Nội. Tuy nhiên, chưa có giả thuyết nào thuyệt phục được công chúng.
T.T.Kh chỉ đăng trên tờ Tiểu thuyết thứ Bảy ba bài thơ là:
- "Hai sắc hoa Ti-gôn" (đăng ngày 23 tháng 9 năm 1937). Bà Trần Thị Khánh đọc truyện ngắn Hoa ti-gôn của Thanh Châu (tờ Tiểu thuyết thứ bảy, số tháng 9-1937), xúc động, tự thổ lộ câu chuyện riêng bằng bài thơ Hai sắc hoa ti-gôn.
- "Bài thơ thứ nhất" (đăng ngày 23 tháng 11 năm 1937). Hai sắc hoa Ti-gôn đăng lên đã gây xôn xao trong làng văn chương như nhà văn Hoài Thanh ghi nhận. Để giải thích lý do viết bài thơ này, T.T.Kh. gửi đến toà soạn một bài nữa, với tiêu đề là Bài thơ thứ nhất, tác giả cũng viết tặng riêng Thâm Tâm bài thơ có tên Đan áo.
- "Bài thơ cuối cùng" (đăng ngày 30 tháng 10 năm 1938). Thâm Tâm gửi báo Phụ nữ đăng bài thơ Đan áo để minh chứng rằng T.T.Kh. chính là người yêu của mình mà không có sự đồng ý của T.T.Kh. T.T.Kh viết tiếp một bài thơ khác lấy tiêu đề Bài thơ cuối cùng gửi đăng Tiểu thuyết thứ bảy, với những lời lẽ trách móc. Đây cũng là lần cuối tác giả ẩn danh này xuất hiện trước công chúng.
- Đan áo cho chồng
Các bạn vừa xem xong mục lục thơ T.T.Kh. - Trang lưu trữ và chia sẻ tuyển tập thơ T.T.Kh. cùng nhiều tác phẩm hay nhất của T.T.Kh.. Hãy liên hệ bổ sung nếu bạn đọc cho rằng danh sách thơ này còn thiếu sót. Chúc các bạn có những phút giây thư giãn tuyệt vời bên những vần thơ.
Bài Thơ Thứ Nhất
Bài Thơ Thứ Nhất (T.T.Kh.) Thuở trước hồn tôi phơi phới quá, Lòng thơ nguyên vẹn một làn hương… Nhưng nhà nghệ sĩ từ đâu lại, Êm ái trao tôi một vết thương. Tai ác ngờ đâu gió lại qua, Làm kinh giấc mộng những ngày hoa, Thổi tan tâm điệu du dương trước Và tiễn người đi bến cát xa. Ở lại vườn Thanh có một mình, Tôi yêu gió rụng lúc tàn canh; Yêu trăng lặng lẽ rơi trên ...
Bài Thơ Cuối Cùng
Bài Thơ Cuối Cùng (T.T.kh.) Anh ạ, tháng ngày xa quá nhỉ! Một mùa thu cũ, một lòng đau… Ba năm ví biết anh còn nhớ, Em đã câm lời có nói đâu! Ðã lỡ, thôi rồi! Chuyện biệt ly, Càng khơi càng thấy luỵ từng khi. Trách ai mang cánh “ti-gôn” ấy, Mà viết tình em, được ích gì? Chỉ có ba người đã đọc riêng, Bài thơ “đan áo” của chồng em. Bài thơ “đan áo” nay rao bán, Cho ...
Đan Áo Cho Chồng
Đan Áo Cho Chồng (T.T.Kh.) Chị ơi! Nếu chị đã yêu, Đã từng lỡ hái ít nhiều đau thương, Đã xa hẳn quãng đời hương, Đã đem lòng gởi gió sương mịt mùng. Biết chăng chị? Mỗi mùa đông, Đáng thương những kẻ có chồng như em. Vẫn còn thấy lạnh trong tim, Đan đi đan lại áo len cho chồng. Như con chim hót trong lồng, Hạt mưa nó rụng bên sông bơ thờ. Tháng ngày nổi tiếng tiêu ...
Bình Luận Mới Nhất