Tiếng Sáo Thiên Thai (Thế Lữ) Tặng Ngô Bích San Ánh xuân lướt cỏ xuân tươi, Bên rừng thổi sáo một hai Kim Đồng. Tiếng đưa hiu hắt bên lòng, Buồn ơi! Xa vắng, mênh mông là buồn… Tiên Nga tóc xoã bên nguồn. Hàng tùng rủ rỉ trên cồn đìu hiu; Mây hồng ngừng lại sau đèo, Mình cây nắng nhuộm, bóng chiều không đi. Trời cao, xanh ngắt. – Ô kìa Hai con hạc trắng bay về Bồng ...
Tuyển Tập Tác Phẩm Thơ Ca & Các Nhà Thơ Việt Nam Nổi Tiếng
Nơi lưu trữ những tác giả, tác phẩm thơ tiêu biểu và nổi tiếng nhất từ xưa đến nay. Sắp xếp theo lượt yêu thích và số lượt xem của độc giả:
(1916-1985) – 336 Bài Thơ
Xuân Quỳnh (Nguyễn Thị Xuân Quỳnh)
(1942-1988) – 162 Bài Thơ
(1912-1940) – 213 Bài Thơ
(1772-1822) – 160 Bài Thơ
Nguyễn Bính (Nguyễn Trọng Bính)
(1918-1966) – 220 Bài Thơ
(1835-1909) – 360 Bài Thơ
(1919-2005) - 207 Bài Thơ
(1921-2005) - 103 Bài Thơ
Bà Huyện Thanh Quan (Nguyễn Thị Hinh)
(1805-1848) - 9 Bài Thơ
(1910-1989) - 3 Bài Thơ
(1916-1991) - 68 Bài Thơ
(1912-1991) - 96 Bài Thơ
(1947-xxxx) - 41 Bài Thơ
(1921-1988) - 45 Bài Thơ
(Ẩn Danh) - 4 Bài Thơ
(1989-1939) - 285 Bài Thơ
(1921-2009) - 149 Bài Thơ
(1917–1950) - 21 Bài Thơ
(1907-1989) - 51 Bài Thơ
(1935-2003) - 158 Bài Thơ
(1870-1907) - 170 Bài Thơ
(1870-1907) - 170 Bài Thơ
(1913-1996) - 9 Bài Thơ
(1916-1976) - 324 Bài Thơ
Con Người Vơ Vẩn
Con Người Vơ Vẩn (Thế Lữ) Tặng Trần Bình Lộc Tiếng pháo rắc trong thành phố vắng. Mưa phùn rây, cùng ánh đèn yên lặng Gội lên mặt đường đen, loáng và xa. Hai dẫy nhà kín cửa đứng trơ trơ Điềm nhiên, mặc kệ con người vơ vẩn. Đó là một kẻ không nơi trú ẩn, Bốn phương trời xuôi ngược bấy lâu nay, Tối ba mươi theo bước tới nơi đây, Giữa hoan lạc, riêng thấy mình trơ ...
Trước Cảnh Cao Rộng
Trước Cảnh Cao Rộng (Thế Lữ) (Trên bờ bể Đồ Sơn một buổi chiều) Mặt trời dần khuất. Vòm cao, mây lững thững về. Chiếc thuyền xa buồm thẳng, không đi. Trên bể phẳng như tấm màn lụa xám, Bãi bể ướt, sắc trời in loáng. Tôi bước lên, người trong cõi hư vô. Ta vẳng nghe tiếng gió mơ hồ, Tiếng rủ rỉ của hàng thông im đứng, Với tiếng sóng đổ xô từng phút lặng. Tôi rộng nhìn ...
Người Phóng Đãng
Người Phóng Đãng (Thế Lữ) Tặng Vũ Đình Quỹ Hà Nội mưa phùn mù mịt. Lá bàng rơi, rơi từng mầu đỏ chết: Phố vắng hai bên lặng ngắt như tờ. Tôi bước lên, chân đếm những vần thơ. Mặc gió lạnh bên tai sùi sụt thổi Và để mặc lòng không đang khóc đói. Phấn mưa bay, đọng giọt bám quanh vành – Như điểm tràng ngọc chuốt sáng long lanh – Chiếc mũ triều thiên trên đầu thi ...
Ác Mộng
Ác Mộng (Thế Lữ) Tặng Nguyễn Trọng Phấn Tôi mơ thấy đang nằm trên vũng máu, Chống tay lên nghe tiếng những hồn kêu. Khắp bốn phương loè loẹt lửa trời chiều, Muôn vật đắm trong một màu đỏ khé. Tôi chợt hiểu: hình ảnh đời là thế; Có phải còn vui đẹp lắm đây chăng? Tôi muốn quên đi trong thú mơ màng, Và gượng cất tiếng cười che tiếng khóc. Nhưng Số Mệnh vẫn chưa vừa lòng ...
Lời Than Thở Của Nàng Mỹ Thuật
Lời Than Thở Của Nàng Mỹ Thuật (Thế Lữ) Tặng Nguyễn Đỗ Cung Em đứng em buồn cạnh khóm lau, Khóm lau than trước gió đêm thâu, Gió thâu khóc với trăng thâu lạnh. Ai biết tình quân em ở đâu? Than ôi! Mới được mấy thu nay, Gặp gỡ tình quân giữa cảnh này Là chốn em quen cười với gió, Với trăng, với nước, với mây bay… Hoạ sĩ qua chơi lúc bấy giờ. Lòng em phơi phới trí ngây ...
Khúc Ca Hoài Xuân
Khúc Ca Hoài Xuân (Thế Lữ) Tặng Nguyễn Tường Cẩm Tiếng ve ran trong bóng cây râm mát; Giọng chim khuyên ca ánh sáng mặt trời. Gió nồng reo trên hồ sen rào rạt. Mùa xuân còn, hết? Khách đa tình ơi! Khách đa tình ơi! Mùa xuân đã hết. Này nghe tiếng diều sáo dẫn mây đi, Có phải chăng, đầy những lời tha thiết? Lời tiếc xuân như hát khúc phân ly. Ta rắp nâng lời chào ngày ...
Mấy Vần Ngây Thơ
Mấy Vần Ngây Thơ (Thế Lữ) Tặng Nguyễn Lương Ngọc TÔI Suốt đêm thức để trông ai, Ô kìa ánh lửa đỏ ngời phương đông. Nhởn nhơ cây núi nhuộm hồng, Đẹp như cô gái yêu chồng đêm nao? CÔ MÁN Đêm qua trăng khóc trên trời, Để cho nước mắt nó rơi trên cành, Giọt châu trắng, lá cây xanh, Anh kia có biết tâm tình tôi chăng? TÔI Kìa cô con gái thẩn thơ, Đứng trên đỉnh núi ...
Thức Giấc
Thức Giấc (Thế Lữ) Tặng Phạm Đình Tân Gió mây đuổi giấc mơ màng, Tỉnh ra thấy ánh trăng vàng bên chăng. Trước cửa sổ, đầy sân những bóng Cành lá đen lay động vật vờ… Một cơn gió vội vàng qua; Sau hiên sào sạc mấy tầu chuối xanh: Lá bay chạm bức mành vắng vẻ; Muỗi bên màn se sẽ than thân; Sâu thềm rủ rỉ âm thầm Nối muôn đêm, một tiếng ân hận dài; Dế chân cỏ siết mà ...
Bên Sông Đưa Khách
Bên Sông Đưa Khách (Thế Lữ) Tặng tác giả “Đời mưa gió” Lòng em như nước Trường Giang ấy, Sớm tối đưa chàng tới Phúc Châu. (Lời kỹ nữ) Trời nặng mây mù. Mấy khóm cây Đứng kia, không biết tỉnh hay say, Đỗ bờ sông trắng con thuyền bé, Cạnh lớp lau già, gió lắt lay. Tôi tiễn đưa anh đến tận thuyền Để dài thêm hạn cuộc tình duyên; Thuyền đi, tôi sẽ rời chân lại. Tôi nhớ ...
Hái Hoa
Hái Hoa (Thế Lữ) Nhẹ nhàng, em hái đóa hồng tươi, Dưới vẻ xuân chào buổi sớm mai, Trong lúc chim xuân mừng nắng mới Nhuốm đào sắc trắng khóm hoa mai. Em thấy lòng chan chứa cảm hoài. Lẳng lơ gió lá nhủ bên tai: Vườn xuân đằm thắm tình âu yếm, Thơ thẩn vì đâu, xuân nữ ơi! Tình quân em ở chốn xa xôi, Chắc thấy xuân sang, cũng ngậm ngùi Cho kẻ tựa thời gian ngóng ...
Cây Đàn Muôn Điệu
Cây Đàn Muôn Điệu (Thế Lữ) Gởi cho Tứ Ly Tôi là người bộ hành phiêu lãng Đường trần gian xuôi ngược để vui chơi Tìm cảm giác hay trong tiếng khóc, câu cười, Trong lúc gian lao, trong giờ sung sướng, Khi phấn đấu cũng như hồi mơ tưởng. Tôi yêu đời cùng với cảnh lầm than, Cảnh thương tâm, ghê gớm, hay dịu đàng. Cảnh rực rỡ, ái ân hay dữ đội. Anh dù bảo: tính tình tôi ...
Bình Luận Mới Nhất