Bài thơ Ước Ao (Hàn Mặc Tử), tác giả viết về sự ước ao làm cung trăng. Bài thơ như lời hát khao khát muốn bắt lấy ánh trăng xem thử nặng bao cân, sư xuân mộng và mùi tương nếp áo xiêm rươi cũng được dùng trong bài thơ. Tác giả còn muốn tìm ánh nắng, và cuốn sách với tờ giấy mong manh tình đã nhạt, làm sao níu được niềm thương…
Ước Ao (Hàn Mặc Tử)
Đo từ ngọn cỏ tới cung trăng
Những sợi hào quang vân thước vàng
Bắt! Bắt! Thơ bay trong gió loạn
Để xem tình tứ nặng bao cân
Ở đây vô số là xuân mộng.
Tới tấp lòng tôi lượn sóng trời
Ai nỡ dang tay mà vớt lấy
Mùi hương trong nếp áo xiêm rơi
Tôi tìm ánh nắng vạn đời vương
Vì cuốn sách xưa lúc lạ thường
Tờ giấy mong manh tình đã nhạt,
Tôi làm sao níu được niềm thương?
Ở đâu có những lá tinh hoa,
Phước lộc vô biên đến mọi nhà
Ở đâu có những lương tâm quí,
Tiếng thơm lừng thấu đến tai vua
Tôi ước ao là tôi ước ao,
Tình tôi vô lượng sẽ dâng cao
Như bông trăng nở, bông trăng nở,
Những cánh bông thơ trắng ngạt ngào.
Bài thơ thể hiện khao khát làm cung trăng, ban phước lộc vô biên đến mọi nhà, tiếng thơm lừng thấu đến tai vua. Bạn cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Ước Ao” (Hàn Mặc Tử – Nguyễn Trọng Trí) Của Tác Giả Hàn Mặc Tử Thuộc Tập Đau Thương (Thơ Điên 1937) » Phần 3: Máu Cuồng & Hồn Điên Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận