Bài thơ Trăng Hư Lắm (Xuân Quỳnh), tác giả viết về người bạn nhỏ và ánh trăng. Mở đầu bài thơ là ánh trăng theo người bạn nhỏ từ trong sân, ra vườn, ra ngõ, sang chú, xuống ao, qua lá, qua cành, trăng đi nhanh và đi chậm… Nhưng nữa cuối bài thơ người bạn nhỏ không còn thấy ánh trăng nữa, sang nhà bạn trăng không theo, em xuống ao cũng không thấy…
Trăng Hư Lắm (Xuân Quỳnh)
Trăng theo em
Từ trong sân
Em ra vườn
Trăng ra vườn
Em ra ngõ
Em sang chú
Trăng cũng theo
Em xuống ao
Trăng đứng ngó
Ngó qua lá
Ngó qua cành
Em đi nhanh
Trăng đi nhanh
Em bước chậm
Trăng cũng chậm
Trăng là bạn
Bạn rất thân
Hoan hô trăng
Luôn gần bạn
Hôm ba mươi
Rất tối trời
Em đi học
Sang nhà bạn
Trăng không theo
Em xuống ao
Trăng không ngó
Em ra ngõ
Trăng đi đâu
Nấp chỗ nào
Tìm chẳng thấy
Hẳn ngại tối
Trăng không ra
Trăng ở nhà
Đi ngủ sớm
Trăng đã lớn
Mà còn lười
Bỏ bạn rồi!
Trăng hư lắm!
Trăng hư lắm!
Bài thơ rất hay về người bạn nhỏ và ánh trắng, với hai dòng cảm xúc vui và hụt hẩng của người bạn nhỏ. Bạn có cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Trăng Hư Lắm” (Xuân Quỳnh – Nguyễn Thị Xuân Quỳnh) Của Tác Giả Xuân Quỳnh Trong Tập Bầu Trời Trong Quả Trứng (1982) Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận