Bài thơ Cái Địa Bàn Của Chú Điền (Xuân Quỳnh), tác giả viết về chú Điền và cái địa bạn của chú. Trong bài thơ là hình ảnh cái địa bàn của chú Điền giúp chú tìm đường trong rừng rậm rạp, giúp chú tìm đúng hướng. Trong thời chiếc, cái địa bạn, cái kim như là trái tim, nguồn sống và sức mạnh giúp chú đứng dậy chiếc đấu.
Cái Địa Bàn Của Chú Điền (Xuân Quỳnh)
Chú là bộ đội trinh sát
Chú đi công tác một mình
Địa bàn theo chú chỉ đường
Bao năm đã thành bè bạn
Giữa bao rừng cây rậm rạp
Giữa bao đêm tối sương mù
Địa bàn chưa lệch bao giờ
Lúc nào cũng đi đúng hướng
Cái kim ấy là con mắt
Lúng la lúng liếng tìm đường
Cái kim ấy là trái tim
Như tim chú Điền trong ngực
Chú Điền tìm nơi có giặc
Một phần công của địa bàn
Giữa vùng đất lạ rừng hoang
Giúp chú trở về đơn vị
Những khi bom gào đạn xé
Chú Điền mấy bận đất vùi
Chú nghe tim chú bồi hồi
Chú biết địa bàn vẫn sống
Chú biết địa bàn vẫn thức
Đứng lên phủi bụi, chú nhìn
Cái kim, con mắt, trái tim
Tìm đường lúng la lúng liếng
– Chú ơi hôm nay về phép
Chắc địa bàn đưa chú về?
– Cháu ạ, hướng đường về quê
Địa bàn phải theo chú đấy
Trong thời chiến thì cái địa bạn chính là bản đồ trong tay, giúp nhiều chiến sỉ tìm đường và xác định đồn giặc. Bạn có cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Cái Địa Bàn Của Chú Điền” (Xuân Quỳnh – Nguyễn Thị Xuân Quỳnh) Của Tác Giả Xuân Quỳnh Trong Tập Bầu Trời Trong Quả Trứng (1982) Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận