Bài thơ Tình Quê (Hàn Mặc Tử), tác giả viết về một mảnh tình quê. Đầu thơ người con trai thơ thẩn đăm đăm chờ nàng, khung cảnh mây chiều, lang thang đồi quê, gió chiều thì ngừng thổi mà giòng nước quê trôi… Sự nhớ thương vàn dặm, nhớ đến trăng thề.
Tình Quê (Hàn Mặc Tử)
Trước sân anh thơ thẩn.
Đăm đăm trông nhạn về;
Mây chiều còn phiêu bạt
Lang thang trên đồi quê;
Gió chiều quên ngừng lại;
Giòng nước quên trôi đi…
Ngàn lau không tiếng nói;
Lòng anh dường đê mê.
Cách nhau ngàn vạn dặm
Nhớ chi đến trăng thề;
Dầu ai không mong đợi.
Dầu ai không lắng nghe
Tiếng buồn trong sương đục.
Tiếng hờn trong luỹ tre.
Dưới trời thu man mác.
Bàng bạc khắp sơn khê.
Dầu ai trên bờ liễu.
Dầu ai dưới cành lê…
Với ngày xuân hờ hững,
Cố quên tình phu thê,
Trong khi nhìn mây nước,
Lòng xuân cũng não nề…
Cuối thơ là cảm xúc buồn khi mỗi người một ngã, dù có thế nào thì cố quên tình phu thê. Các bạn cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Tình Quê” (Hàn Mặc Tử – Nguyễn Trọng Trí) Của Tác Giả Hàn Mặc Tử Trong Tập Gái Quê (1936) Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận