Bài thơ Duyên Muộn (Hàn Mặc Tử), tác giả viết về mối duyên muộn của cô gái. Đầu thơ là cô gái với đôi má đỏ hây hây, từ dạo ấy có tập thêu thùa, tập vá may, chim sáo đậu trước sân mừng cô sắp được lấy chồng. Nhưng duyên phận trớ trêu khi qua máy lượt thu về, trên đôi má nỏn phai dần, và lòng em chẳng còn nao nức như lúc tả ưng.
Duyên Muộn (Hàn Mặc Tử)
Từ khi đôi má đỏ hây hây
Em tập thêu thùa, tập vá may
Chim sáo trước sân bay tới đậu
Em mừng sắp được lấy chồng đây.
Những lượt thu về, em thấy xuân
Trên đối má nõn lại phai dần
Và lòng em chẳng còn nao nức
Như lúc tả ưng lên đốt khói trầm.
Người nói duyên em đã muộn màng
Bởi vì nghèo khó chẳng xênh xang
Nhưng xuân em chín từ năm ngoái
Há hải vì em áo nối quàng.
Nhưng duyên phận cô cũng đến, sự muộn màng là vì nghèo khó và chẳng xênh xang. Bạn cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Duyên Muộn” (Hàn Mặc Tử – Nguyễn Trọng Trí) Của Tác Giả Hàn Mặc Tử Trong Tập Gái Quê (1936) Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận