Bài thơ Mất Duyên (Hàn Mặc Tử), tác giả viết về cô gái chờ chàng trai bạn mấy mùa dâu. Đầu thơ là mùa xuân hớn hở đào non, chàng thương ngỏ lời kết hôn, từ ấy xuân cành chín ủng, ngày ngày giặt lụa bến sông con. Tường chừng chàng đả vời ai tới bỏ cau trầu, lễ vật, má em nhận gả không đòi cưới, cô gái thấp thỏm mối tơ duyên.
Mất Duyên (Hàn Mặc Tử)
Xuân em hơ hớ đào non
Chàng đã thương thương muốn kết hôn
Từ ấy xuân em cành chín ủng
Ngày ngày giặt lụa bến sông con.
Chàng đã vời ai đi tới bỏ
Cau trầu, lễ vật ở nhà em
Má em nhận gả không đòi cưới
Thấp thỏm em mừng được tấm duyên.
Từ ấy sao chàng không trở lại
Vuông tơ em dệt đã gần xong
Mấy lần đổi lá dâu ngoài ngõ
Mấy lượt mong chàng, chàng biết không?
Nhưng đoản kết bài thơ không như ý nguyên, chàng trai từ ấy không trở lại, vuông tơ em dệt đã gần xong, lá dâu đổi lá bao mùa, mấy lượt mong chàng, chẳng thấy đâu.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Mất Duyên” (Hàn Mặc Tử – Nguyễn Trọng Trí) Của Tác Giả Hàn Mặc Tử Trong Tập Gái Quê (1936) Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận