Bài thơ Tình Cờ (Xuân Diệu), tác giả viết cho một câu chuyện tình cờ. Bài thơ là những gì nói về một lần tình cờ gặp gỡ, như sự sắp đặt từ trước, sự thoáng qua của ân tình, đi không hẹn trước nhưng đến không ngờ, nhịp ngàng đôi mắt nhìn trong mắt, một phút gần nhau, hương thoảng đưa.
Tình Cờ (Xuân Diệu)
Mắt ấm đêm kia, sáng bữa nầy
Lạnh lùng trông xuống má hây hây.
Ái tình đến đó soi gương nước
Đã biến. Sao phai dưới nét mày.
Những thoáng ân tình chạy thoảng qua,
Đi không biết trước, đến không ngờ.
Nhịp nhàng mắt đẹp nhìn trong mắt,
Một phút gần nhau, hương thoảng đưa.
Một chớp mê man, hồn gặp hồn.
Lòng chưa kịp hiểu mắt trao hôn.
Không hề mặc cả, không quen biết,
Tay đã kề tay, ngực đánh dồn.
Rồi hết thần tiên, bỡ ngỡ xa,
Đời thường, tẻ nhạt lại trôi qua.
Sau giờ lặng lẽ nghe chung một,
Lại có riêng “người”, lại có “ta”.
Như một chiêm bao rất mộng thơ,
Bâng khuâng tôi nghĩ chuyện tình cờ
Của hai thuyền lạ phiêu trên biển,
Bỗng một lần kia đỗ một bờ.
Sự tình cờ làm con tim, hai tâm hồn loạn nhịp, hồn gặp hồn chưa kịp hiểu mắt trao hôn, tay kề tay ngực đánh trống dồn. Bạn có cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay bên dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Tình Cờ” (Xuân Diệu – Ngô Xuân Diệu) Của Tác Giả Xuân Diệu Trong Tập Gửi Hương Cho Gió (1945) Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận