Đường thơ bất tận cũng như đường đời ngắn ngủi của nhà thơ Hàn Mặc Tử chập nhau khoảng mười năm, nhưng để lại tiếng thơ bất hủ cho hậu thế. Nếu ai yêu thích thơ của ông sẽ biết, thơ Hàn Mặc Tử đi từ trong sáng đến đau thương, bay lên thượng tầng đớn đau và chết chóc và trở về những tinh khiết ban đầu như chưa bao giờ bợn gợn những vật vã kinh hoàng trần thế. Thơ đi cùng với ông từ thơ ấu đến dậy thì, thành niên cho đến những say mê đấm đuối cuối đời, rồi thơ mắc bạo bệnh về cõi chết cùng Hàn.
Tình yêu của Hàn gắn bó với thơ và máu. Tình yêu là da thịt Hàn Mặc Tử kết hợp với huyết lệ chữ. Cho nên thơ tình của Hàn Mặc Tử luôn luôn thoát ra ngoài cõi biết của chúng ta, của những kẻ chưa bao giờ đạt tới trạm cuối của cuộc đời. Thơ tình Hàn Mặc Tử là hiện thân của một tình yêu lạ lùng trên giải đất mà chúng ta đang sống, vậy nên trong bài viết này blog xin giới thiệu đến các bạn bài thơ tình hay nhất của nhà thơ Hàn Mặc Tử.
Cô Bích Ngọc Trả Lời (Hàn Mặc Tử)
Tuổi trẻ nào e nỗi ế chồng
Dèm pha mặc kệ ngó như không
Sen phơi nắng hạ hương càng thắm
Bùn lóng hồ thu nước vẫn trong
Dòng Ngư gieo thơ chưa gặp khách
Cầu Lam đợi ngọc quản chi công
Miệng lằn lưới mối đừng khua nữa
Ta há như ai vững tợ đồng!
Lệ Thanh
Hỏi Thăm Cô Bích Ngọc (Hàn Mặc Tử)
Bích Ngọc nào đây muốn lấy chồng?
Con nuôi bà Tú phải hay không?
Trăng non khi đã nhiều lên xuống
Bến nước bây giờ lắm đục trong
Bảy chữ tám nghề thêm mệt não
Năm lừa mười lọc tiếc cho công.
Lầu xanh quyết chí gieo cầu hả?
Có Tú Xơn kia kết giải đồng!
Lệ Thanh
Khóm Vi Lau (Hàn Mặc Tử)
Gió rủ nhau đi chốn cả rồi
Nhỏ to, câu chuyện, ô kìa coi
Trong lau như có điều chi lạ,
Hai bóng lung lay, thấy cọ mài…
Chen chúc, bóng trăng dòm thiệt kĩ:
Hai cành lau siết vì yêu thương
Cái Nàng năm ngoái không quay lại
Ngồi nghỉ bên lau để vấn vương
Âm thầm, gió quyến mùi hương mất
Để khóm vi lau đứng trẻn trơ
Từ trước say sưa tình quấn quýt,
Lạnh lùng không nói tận bao giờ…
Lệ Thanh
Tương Tư (Hàn Mặc Tử)
Gió xuân đi khỏi bao giờ,
Tấc xuân với tấm lòng thơ não nùng.
Hỏi mình, mình có nhớ nhung,
Bao la non nước một vùng nước non.
Quen nhau từ thuở đào non,
Biết nhau từ thuở trăng tròn, ai ôi!
Hương thơm bay mất đi rồi,
Mỗi lần hoa nở gây mùi yêu đương.
Chiêm bao thấy mặt chán chường,
Tỉnh ra hoảng hốt, hỏi nường, nường đâu!
Sao trong giai tiết mà sầu,
Rưng rưng nước mắt ai hầu lau cho?
Mở miệng không ra, những nghẹn ngào,
Tương tư sầu ấy cực làm sao!
Nghe chim anh võ kêu buồn đáp,
Thấy bóng đông quân tới biếng chào.
Đứng sững ngoài hiên mà tưởng tượng…
Ngồi thừ trước án để chiêm bao.
Mặc cho hoa rụng bay tơi tả,
Lẩm bẩm: “Em ơi, khổ thế nào”!
Xuân Như Ý (Hàn Mặc Tử)
Thần trí cao dâng đến chín trời
Cung cầm rất lạ nỗi chơi vơi
E khi mùi đạo là hương đức
Đớp mắt lên cho chí rụng rời
Hào quang vây riết điềm chiêm bao
Chúa hiện ra trong điệu nhạc nào
Đầy rẫy no nê nguồn sáng láng
Rất nên trăng ngọc với vàng sao
Phút giây hoan lạc ngớp vô song
Bờ bến thơ đây rộn gió lòng
Ý đã nên sang, tình phải trọng
Cho mau! Lời nguyền nóng lên không
Chúa tôi, trên hết báu thanh xuân
Rất đã, rất no, ớn bội phần
Lời đẹp cao rao muôn trượng cả:
Đây, xuân như ý, nguyện như rằm
Mùa Xuân Chín (Hàn Mặc Tử)
Trong làn nắng ửng khói mơ tan,
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng.
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên lý – Bóng xuân sang.
Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời
Bao cô thôn nữ hát trên đồi;
– Ngày mai trong đám xuân xanh ấy,
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi.
Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi,
Hổn hển như lời của nước mây,
Thầm thì với ai ngồi dưới trúc,
Nghe ra ý vị và thơ ngây.
Khách xa gặp lúc mùa xuân chín,
Cảnh trí bâng khuâng sực nhớ làng:
– “Chị ấy, năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?”
Đây Thôn Vĩ Dạ (Hàn Mặc Tử)
Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.
Gió theo lối gió, mây đường mây,
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay…
Thuyền ai đậu bến sông Trăng đó,
Có chở trăng về kịp tối nay?
Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra…
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà?
Một Miệng Trăng (Hàn Mặc Tử)
Cả miệng ta trăng là trăng
Cả lòng ta vô số gái hồng nhan
Ta nhả ra đây một nàng
Cho mây lặng lờ, cho nước ngất ngây
Cho vì sao rụng xuống mái rừng say
Gió thổi rào rào như lá đổ
Suối gì trong trắng vẫn đồng trinh
Bóng ai theo dõi bóng mình
Bóng nàng yêu tinh
Nhịp cười như tiếng vỡ pha lê
Thưa tôi không dám say mê
Một mai tôi chết bên khe Ngọc Tuyền
Bây giờ tôi dại, tôi điên
Chấp tay tôi lạy cả miền không gian
Hẹn tôi tảng sáng đi tìm mộng
Mộng còn lưởng vưởng bến xa mơ
Tiếng gà gáy rung trăng đầu hạ
Tôi hoảng hồn lên, giận sững sờ.
Cô Gái Đồng Trinh (Hàn Mặc Tử)
Ôi cho ghê quá, ôi ghê quá
Cảm thấy hồn tôi ớn lạnh rồi
Đêm qua trăng vướng trong cành trúc
Cô láng giềng bên chết thiệt rồi
Trinh tiết vẫn còn nguyên vẹn mới
Chưa hề âu yếm ở đầu môi.
Xác cô thơm quá thơm hơn ngọc
Cả một mùa xuân đã hiện hình
Thinh sắc cơ hồ lưu luyến mãi
Chết rồi – xiêm áo trắng như tinh.
Có tôi đây hồn phách tôi đây
Tôi nhập vào trong xác thịt này
Cốt để dò xem tình ý lạ
Trong lòng bí mật ả thơ ngây
Biết rồi, biết rồi! Thôi biết cả
Té ra Nàng sắp sửa yêu ta
Bao nhiêu mơ ước trong tim ấy
Như chực xuân về thổ lộ ra.
Gái Quê (Hàn Mặc Tử)
Xuân trẻ, xuân non, xuân lịch sự
Tôi đều nhận thấy trên môi em
Làn môi mong mỏng tươi như máu
Đã khiến môi tôi mấp máy thèm
Từ lúc tóc em bỏ trái đào
Tới chừng cặp má đỏ au au
Tôi đều nhận thấy trong con mắt
Một vẻ thơ ngây và ước ao
Lớn lên, em đã biết làm duyên
Mỗi lúc gặp tôi che nón nghiêng
Nghe nói ba em chưa chịu nhận
Cau trầu của khách láng giềng bên
Mơ Duyên (Hàn Mặc Tử)
Non nước tâm tình rộng bốn phương
Đòi em làm Nhạc, tôi làm Hương
Đêm nay đại yến Lâm Xuân Các
Điêu Thuyền đàn khúc Tề Tuyên Vương
Xong rồi đôi ta qua Đào Nguyên
Em làm rượu ngọt, anh làm men
Tiên cô không đợi duyên mời mọc
Say thôi gò má đỏ rần lên.
Liêu Tây bây giờ đang chiêm bao
Bây giờ ly biệt đến phương nao
Ước chi ta hoá làm Lê ảnh
Để khóc thương nhau đến bạc đầu.
Uống Trăng (Hàn Mặc Tử)
Ta căm với tiếng reo khô
Ta buồn với liễu bên hồ ngẩn ngơ
Ngông cuồng đi hái vần thơ
Yêu đương, rót nước để chờ trăng lên
Bóng Hằng trong chén nằm nghiêng
Lả lơi, tắm mát, làm duyên gợi tình
Sóng xao mặt nước rung rinh
Lòng ta khát miếng chung tình từ lâu
Uống đi cho đỡ khô hầu
Uống đi cho bớt cái sầu mênh mang
Có ai nuốt ảnh trăng vàng
Có ai nuốt cả bóng nàng Tiên Nga
Đã thèm cái giấc mơ hoa
Bán Túi Thơ (Hàn Mặc Tử)
Ai mua ta bán túi thơ đây
Đổi lấy tiền tiêu với tháng ngày
Vay mãi non sông coi hổ mặt
Mượn hoài trời đất đã quen tay
Xuân về bố thí năm ba chữ
Tết lại tiêu pha sáu bảy bài
Nhắn khách văn chương trong bốn bể
Bằng lòng mua lấy trả tiền ngay
Gái Ở Chùa (Hàn Mặc Tử)
Rừng Thiền thấp thoáng dạng quần thoa
Khuê các trâm anh cũng rứa à?
Mùi tục chưa chi mà vội chán
Cuộc đời mới thế đã lo xa
Lạt mùi son phấn say mùi đạo
Chán cảnh phồn hoa mến cảnh chùa
Dì nguyệt trờ trêu lòng dạ thiểm
Trăm năm nỡ để thiệt thòi hoa!
Ưng Trăng (Hàn Mặc Tử)
Tôi ngâm thơ trăng thơ trăng
Không ngờ gió mát phăng phăng bay về.
Sáng xanh đậu bức tranh đề,
Bông thơm hội ý bên lề chờ mong.
Tiếng ca nhẹ thỡn chưa vồng,
Bởi chưng huyền ảo còn lồng hương lên.
Chờ đày khí hậu còn nguyên,
Không ai chạm tới mà đền sao đang.
Tôi ưng quá! Tôi ưng nàng,
Nàng xa xa lắm, ơi nàng Trăng ơi!
Nước trong buổi thanh xuân nay đã đông đặc lại. Thẫm lại thành máu. Thơ tình của Hàn Mặc Tử là những lời tình đau thương nhất trong thi ca Việt Nam, bởi nó không chỉ gói gọn trông không gian, cả thiên nhiên vạn vật trong đau khổ, liệm cả cõi thơ, cả linh hồn, vào một vùng không gian xuất huyết, chết theo với bóng tà ác lặn. Không chỉ có một người thơ đau khổ, không chỉ có một người thơ tan nát cõi lòng, mà cả đến thơ cũng cháy tan, cả đến tiếng, đến lời cũng thoi thóp trên không trung, cả ý, cả nhớ…
- Thơ tình buồn bã của Hàn Mặc Tử
- Thơ hay nhất trong tập thơ điên Hàn Mặc Tử
- Thơ về đêm buồn tâm trạng của Hàn Mặc Tử
- Thơ về trăng hay và nổi tiếng Hàn Mặc Tử
- Thơ ngày xuân và ngày tết của Hàn Mặc Tử
Trên là tập bài thơ tình hay nhất của Hàn Mặc Tử, nếu bạn yêu thích bài thơ này thì ghé thăm danh mục thơ Hàn Mặc Tử và nhiều tập thơ hay và nổi tiếng của ông nhé. Đừng quên chia sẻ và để lại bình luận khi xem bài viết nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Tập 15 Bài Thơ Tình Yêu Hay Nhất Của Nhà “Thơ Điên” Hàn Mặc Tử Của Tác Giả Hàn Mặc Tử Thuộc Danh Mục Thơ Buồn Tình Yêu Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- Tập 13 Bài Thơ Về Trăng Hay & Bất Hủ, Nổi Tiếng Của Hàn Mặc Tử
- Tập 12 Bài Thơ Tình Buồn Bã & Hay Nhất Của Thi Nhân Hàn Mặc Tử
- Tuyển Chọn 10 Bài Thơ Hay Nhất Trong Tập “Thơ Điên” Của Hàn Mặc Tử
- Tuyển Tập 10 Bài Thơ Về Đêm Buồn & Tâm Trạng Của Nhà Thơ Hàn Mặc Tử
- Tuyển Tập Thơ Tình Mùa Thu Hay & Nổi Tiếng Của Nữ Sĩ Anh Thơ
- Thơ Tình Mùa Hạ Quê Hương Hay & Nổi Tiếng Của Nữ Sĩ Anh Thơ
- Tuyển Tập Thơ Tình Mùa Đông Hay & Nổi Tiếng Của Nữ Sĩ Anh Thơ
- Tuyển Tập Thơ Về Đêm, Đêm Trăng, Đêm Rằm Nổi Tiếng Của Anh Thơ
Để Lại Một Bình Luận