Chùm Thơ Ngắn Về Hờn Ghen, Trách Móc Trong Tình Yêu!
Loay hoay với bộn bề ký ức, cao nguyên bỗng trở nên nhỏ bé lạ kỳ. Những hàng cây kia hiên ngang trước gió, những con đường dài muôn thuở chẳng mấy ai đi, tôi về đây, không gian hóa thành bé nhỏ, bé nhỏ như chính một tiếng gọi tên từ thuở năm nao. Có gì đâu? Một kẻ bao năm chẳng biết thương ai rồi cũng biết đau khi phải cúi đầu gục khóc trước bóng dáng một người con gái, một loài hoa đêm, trinh bạch, nguyên sơ…
Ai đã từng yêu hẳn cũng biết được cảm giác hờn ghen, giận dỗi, nhưng chắc rằng những cảm giác đó sẽ khó chịu hơn rất nhiều khi đã xa nhau. Lạ nhỉ? Xa nhau rồi mà vẫn ghen, vẫn hờn, vẫn giận, vẫn chạnh lòng khi thấy người mình thương yêu ngả đầu vào một bờ vai nào khác. Có chứ, và hẳn rằng rất nhiều người trong chúng ta đã từng hơn một lần trải qua những cảm xúc rối ren như thế. Và sau đây, mời các bạn cùng xem qua những áng thơ tình viết về nỗi niềm ấy, những bài thơ viết về sự ghen hờn, giận dỗi và chạnh lòng khi đã xa nhau…
Nhớ Một Người – Tác Giả: Phương Uyên
Nhớ một người nghe ấm áp trong tim.
Một chút thôi cũng bình yên đến thế.
Bảo lãng quên thật lòng đâu có dễ.
Muốn giận hờn cũng chẳng thể được lâu.
Nhớ một người chẳng cần lý do đâu.
Nghĩ về nhau là bắt đầu thấy nhớ.
Rồi giận hờn ghen tuông vô cớ.
Hình bóng ai trong hơi thở dập dồn.
Nhớ một người đơn giản để thương hơn.
Nhành hoa dại giữa cuộc đời sóng gió.
Vẫn tinh khôi như hạt sương ngọn cỏ.
Như bốn mùa chỉ để nhớ anh thôi.
Nhớ một người chưa chạm vị son môi.
Sao ngọt ấm thơm nụ cười của nắng.
Thức cùng anh đã bao lần đêm trắng.
Mơ cùng anh những giọt nắng bên thềm.
Chẳng phút nào tâm trí hững hờ quên.
Bởi cách xa nên nỗi niềm trăn trở.
Bởi trót yêu nên nghìn trùng nỗi nhớ.
Nhớ một người chỉ biết nhớ vậy thôi.
Giây Phút Chạnh Lòng – Tác Giả: Huỳnh Minh Nhật
Chiều lặng lẽ, mùa đông yên ả
Sao anh nghe rét giá tâm hồn
Gió thoảng nhẹ câu thề hoa cỏ
Mắt anh buồn màu tím hoàng hôn
Anh chợt nhớ dư tình viễn mộng
Khói mông mênh lơ đễnh hương chiều
Có chút gì lạnh run ngực áo
Nghe như là tiếng gọi tình yêu?
Em anh hỡi, mùa đông bên nớ
Vắng tay quen có buốt vai gầy?
Vầng mây hồng hoàng hôn rực rỡ
Liệu có bằng nắng đẹp chiều nay?
Dẫu nơi anh mặt trời ngủ sớm
Vẫn mây xanh lơ lửng bạc đầu
Còn nửa lời yêu đương chưa nói
Ngoảnh mặt nhìn em đã về đâu?
Phút chạnh lòng buồn dâng sóng vỗ
Đường mơ quen lạc lõng chân sầu
Từ độ ấy yêu đương gì nữa?
Thuở nhiệm màu trả lại trăng sao
Em anh hỡi khảm trời nhung gấm
Đêm gác đầu gối lụa chân son
Có đẹp bằng vấn vương vụng dại
Của một thời hẹn biển thề non?
Và em hỡi mùa đông rất nắng
Có thơ bằng gió lạnh chiều sương?
Người em mến nhẹ nhàng dịu ngọt
Có bằng ai đứng đợi cuối đường!?
Ghen – Tác Giả: Nguyễn Bính
Cô nhân tình bé của tôi ơi!
Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cười
Những lúc có tôi và mắt chỉ…
Nhìn tôi những lúc tôi xa xôi.
Tôi muốn cô đừng nghĩ đến ai,
Đừng hôn, dù thấy cánh hoa tươi,
Đừng ôm gối chiếc, đêm nay ngủ…
Đừng tắm chiều nay, biển lắm người.
Tôi muốn mùi thơm của nước hoa,
Mà cô thường xức, chẳng bay xa,
Chẳng làm ngây ngất người qua lại,
Dẫu chỉ qua đường, khách lại qua.
Tôi muốn những đêm đông giá lạnh
Chiêm bao đừng lẩn quất bên cô
Bằng không, tôi muốn cô đừng gặp
Một trẻ trai nào, trong giấc mơ.
Tôi muốn làn hơi cô thở nhẹ.
Đừng làm ẩm áo khách chưa quen.
Chân cô in vết trên đường bụi
Chẳng bước chân nào được dẫm lên.
Nghĩa là ghen quá đấy mà thôi,
Thế nghĩa là yêu quá mất rồi
Và nghĩa là cô là tất cả.
Cô là tất cả của riêng tôi!
Tình Muộn – Tác Giả: Phạm Tuyết
Đối với em anh là người đến sau
Tình cảm đó không thể nào đón nhận
Em nói vậy cũng mong anh đừng giận
Đừng hờn ghen, đừng trách cứ anh à
Em bây giờ đã là vợ người ta
Ván đóng rồi không gở ra đóng lại
Anh Thông cảm bởi em là phận gái
Đã yêu ai là nhất quyết một lòng
Kể từ đây cũng đừng có trông mong
Đừng gọi điện, đừng nhắn tin anh nhé
Em chỉ muốn được sống trong vui vẻ
mong anh đừng nuôi hy vọng nhé anh
Tình Cũ Sang Trang – Tác Giả: Huỳnh Minh Nhật
Em báo tin vui, cớ sao buồn?
Miệng cười buốt giá lệ thầm tuôn
Đò đã sang ngang, em – người ấy
Tủi thân bến vắng gió nhẹ luồn
Đến những hoàng hôn nhạt nắng vàng
Mấy ngày tím ngắt bóng chiều loang
Tôi đợi người xưa, xa xăm quá!
Mây sầu trôi dạt cõi tình hoang
Chạnh lòng cô lẻ độ thu rơi
Tìm em ngơ ngẩn bốn phương trời
Người chắc hững hờ vui tình mới
Chẳng biết nơi này mưa mưa rơi
Tôi nhớ bụi tình vương ngày trước
Em ngồi tính chuyện của mai sau
Như cánh hồng phai bên dòng nước
Thấm thoắt thời gian đã vụt mau
Nhớ cả đêm đông trời buốt lạnh
Quạnh quẽ đêm rơi ánh nguyệt tà
Em ngồi lặng yên nghe tôi kể
Những chuyện trong đời đã trôi qua
Thôi hết rồi sao, lỡ thật sao?
Tôi đâu có ngờ chuyện hợp tan
Giờ nghe tin ấy tim đau nhói
Khói thuốc pha sương nhuộm lệ tràn
Tôi vẫn tìm em trong áng thơ
Viết về cái thuở đã mộng mơ
Dẫu em chung bước bên người ấy
Tôi vẫn nơi đây một kẻ khờ
Tôi vẫn tìm em, vẫn trông chờ
Vẫn tìm yêu dấu, vẫn ngu ngơ
Những tối trăng mờ nghe đêm rớt
Tôi biết tình em vẫn hững hờ…
Ghen – Tác Giả: Hàn Mặc Tử
Ta ném mình đi theo gió trăng
Lòng ta tản khắp bốn phương trời
Cửu trùng là chốn xa xôi lạ
Chim én làm sao bay đến nơi?
Chiếc tàu chở cả một đêm trăng
Muôn ánh sao ngời chói thẳng băng
Muôn sợi hương trầm bay bối rối
Muôn vàn thần thánh sống cao sang.
Giây phút ôi chao! Nguồn cực lạc.
Tình tôi ghen hết thú vô biên
Ai cho châu báu cho thinh sắc
Miệng lưỡi khô khan, hết cả thèm.
Mưa Khóc Tình Xưa – Tác Giả: Huỳnh Minh Nhật
Ngày ấy hạ buồn tiễn em đi
Ta đứng nhìn theo ngóng đợi gì?
Heo hút lưng trời mây lặng lẽ
Chiều buồn mưa đổ khóc biệt ly
Biết nói gì đây phút chia tay?
Nửa tình tha thiết nửa đổi thay
Một nửa hạ tàn trên hè phố
Vàng thu một nửa nỗi niềm này
Lá mãi xôn xao lời của lá
Sầu vẫn gợi sầu ta với ta
Khói thuốc giăng mờ đêm khuya lạnh
Lững thững trôi về nơi xứ xa
Đêm nay mưa rớt bạc trăng phai
Lòng sâu thăm thẳm phố chợt dài
Miên man đợt gió lùa vai áo
Có phải mưa buồn mưa nhớ ai?
Em Hờn Dỗi – Tác Giả: Thường Lê
Em giận anh hay hờn ghen đấy nhỉ!
Để anh buồn trong buổi tối vắng em
Đêm mộng đẹp thương nhiều chất chứa
Khoảng yêu nào nhớ nụ cười xinh
Em lại buồn giận hờn mê mải
Nick chặn rồi… Lại mở biết làm sao
Đọc trộm thơ lòng em thấy lao xao
Anh vô tình hay giả vờ không biết
Em lúng túng như là chẳng hẹn
Gửi kết bạn em mong ngóng anh yêu
Giờ giận hờn cho một buổi chiều
Sao thơ anh. Tình nhiều lắm mối…?
Tình mình đẹp sao trách vần thơ nhỏ
Mình lớn rồi, còn trẻ nhỏ đâu em!
Yêu chân thành gửi em tình ấm êm
Buồn vương vấn em giận hờn trách cứ
Vương Vấn – Tác Giả: Ngọc Oanh
Mấy buổi nay rồi lệ ướt mi
Buồn đan tủi đọng bởi chưng vì
Hờn ghen vô lối người kêu khổ
Giận dỗ bất thường kẻ bảo ly
Cảnh vắng tâm sầu ngơ ngẩn dạ
Rầu lòng nẫu ruột bút nào ghi
Từng đêm thổn thức qua đường cũ
Chợt hiểu yêu anh được mất gì
Giây Phút Chạnh Lòng – Tác Giả: Huỳnh Minh Nhật
Chiều lặng lẽ, mùa đông yên ả
Sao anh nghe rét giá tâm hồn
Gió thoảng nhẹ câu thề hoa cỏ
Mắt anh buồn màu tím hoàng hôn
Anh chợt nhớ dư tình viễn mộng
Khói mông mênh lơ đễnh hương chiều
Có chút gì lạnh run ngực áo
Nghe như là tiếng gọi tình yêu?
Em anh hỡi, mùa đông bên nớ
Vắng tay quen có buốt vai gầy?
Vầng mây hồng hoàng hôn rực rỡ
Liệu có bằng nắng đẹp chiều nay?
Dẫu nơi anh mặt trời ngủ sớm
Vẫn mây xanh lơ lửng bạc đầu
Còn nửa lời yêu đương chưa nói
Ngoảnh mặt nhìn em đã về đâu?
Phút chạnh lòng buồn dâng sóng vỗ
Đường mơ quen lạc lõng chân sầu
Từ độ ấy yêu đương gì nữa?
Thuở nhiệm màu trả lại trăng sao
Em anh hỡi khảm trời nhung gấm
Đêm gác đầu gối lụa chân son
Có đẹp bằng vấn vương vụng dại
Của một thời hẹn biển thề non?
Và em hỡi mùa đông rất nắng
Có thơ bằng gió lạnh chiều sương?
Người em mến nhẹ nhàng dịu ngọt
Có bằng ai đứng đợi cuối đường!?
Hờn Ghen – Tác Giả: Sơn Bình Nam
Lắng nghe từng sợi tơ vương
Dẫu nay tình đã cách phương quãng trời
Ngồi chờ đôi hạt trăng rơi
Trên chon vót ngọn khung trời đêm khuya
Tưởng rằng nhật nguyệt sẻ chia
Ngờ đâu duyên phận cách chia đôi mình
Xưa ta như bóng với hình
Giờ rơi những giọt tơ tình hờn ghen
Nghi Ngờ – Tác Giả: Huệ Trần
Vẫn hiểu chân tình quý trọng nhau
Mà nghi với ngại để tâm nhàu
Ghen hờn vọng tiếng người mai mỉa
Giận dỗi tuôn lời kẻ đớn đau
Tuổi muộn yêu cuồng gây sóng dữ
Xuân mòn sống vội nhiễu lòng hao
Người thương hãy xét suy thời tỏ
Giữ một niềm tin ái thoả màu…
Chuyện Đôi Mình – Tác Giả: Ngọc Oanh
Đôi mình kết bạn đã nhiều xuân
Giận dỗi hờn ghen khó kể lần
Nặng nghĩa sâu tình không ảo vọng
Chia bùi sẻ ngọt chẳng phù vân
Nhìn trăng nhớ bạn thơ tình thảo
Mượn gió trao lời nhịp khúc ngân
Ngõ ái vườn ân hoa nở rộ
Nơi lòng hạnh phúc dạt dào nhân
Thao Thức – Tác Giả: Vũ Thắm
Đêm đã khuya anh ơi đừng thức nữa
Ở ngoài kia gió lạnh lướt sau rèm
Cũng biết rằng chỉ vì quá yêu em
Nên anh chỉ hờn ghen trong giây lát
Thôi anh nhé ta hòa nhau anh nhé
Giận làm chi mệt mỏi lắm anh à
Em cũng buồn nhưng chẳng muốn nói ra
Vì có nói lại trở thành thú tội
Nhưng anh hỡi em nào đâu có lỗi
Chẳng qua là những người bạn trên phây (fb)
Đã cùng em chia sẻ chuyện thường ngày
Chứ đâu có chuyện tình yêu đôi lứa
Đừng buồn nữa anh ơi đừng buồn nữa
Hãy ngủ đi đừng suy nghĩ chi nhiều
Bởi chúng mình còn có một tình yêu
Cùng em nhé hãy bên nhau vun đắp
Dù cuộc sống có muôn ngàn thử thách
Dù tình ta vẫn còn nhiều ngăn cách
Dù kiếp này hay là nghìn kiếp khác
Trái tim này duy nhất có anh thôi..!
Chiều Thứ Bảy – Tác Giả: Huỳnh Minh Nhật
Chiều thứ bảy phố trở thành hò hẹn
Những nụ cười e ấp sát bên nhau
Có cô gái chừng như đang vội lắm
Chân bước nhanh, tay khẽ vuốt mái đầu
Chiều thứ bảy đường đông như chợ sớm
Người trở về với mái ấm thân thương
Có ông lão dắt vợ già đi dạo
Thủ thỉ hoài cái chuyện thuở phong sương
Chiều thứ bảy giữa những ngã ba đường
Họ đến, đi, họ buồn họ tủi
Những gã đơn phương thư tình chưa gửi
Thuốc lá bay cay khóe mắt hoen sầu
Chiều thứ bảy ôi chiều lạc về đâu?
Giữa tiếng khóc cười, người vui, kẻ khổ
Còn chi nữa mà đời chưa thổ lộ?
Cho ta điên chiều thứ bảy lạc loài
Một Cái Nhìn Thôi… – Tác Giả: Huỳnh Minh Nhật
Biết bao giờ tình thôi say ngủ
Từ độ nào tình cũ chia phôi
Những con đường rêu phong tình tự
Và tháng năm ngày ấy đâu rồi?
Sâu đáy mắt vơi đầy nước mắt
Đã nhạt nhòa hình bóng người thương
Tôi tình yêu hay rằng kẻ lạ
Nghĩa gì đâu ta đã khác đường
Duyên cách trở đôi tình tám hướng
Gót son hường bước nhẹ an nhiên
Người thắm lại má hồng, nắng vỡ!
Một ngày xanh bến đã xa thuyền
Cô có nhớ mùa thu năm ấy
Nay ta ngồi cách nửa vòng tay
Nửa vòng tay chừ xa ngàn dặm
Biết viết sao những nỗi niềm này…
Tôi mơ gì hạnh phúc ngày xa
Sau thương đau, những mất mát và
Một ánh mắt không nhìn ánh mắt
Người nhẹ nhàng giết chết ngày qua.
Một cái nhìn, một cái nhìn thôi
Có nghĩa gì khi đã phân đôi?
Này, trước mắt, người cô thương đấy!
Sao hững hờ, cô hỡi? Than ôi…
Tình Cũ Sang Trang – Tác Giả: Huỳnh Minh Nhật
Em báo tin vui, cớ sao buồn?
Miệng cười buốt giá lệ thầm tuôn
Đò đã sang ngang, em – người ấy
Tủi thân bến vắng gió nhẹ luồn
Đến những hoàng hôn nhạt nắng vàng
Mấy ngày tím ngắt bóng chiều loang
Tôi đợi người xưa, xa xăm quá!
Mây sầu trôi dạt cõi tình hoang
Chạnh lòng cô lẻ độ thu rơi
Tìm em ngơ ngẩn bốn phương trời
Người chắc hững hờ vui tình mới
Chẳng biết nơi này mưa mưa rơi
Tôi nhớ bụi tình vương ngày trước
Em ngồi tính chuyện của mai sau
Như cánh hồng phai bên dòng nước
Thấm thoắt thời gian đã vụt mau
Nhớ cả đêm đông trời buốt lạnh
Quạnh quẽ đêm rơi ánh nguyệt tà
Em ngồi lặng yên nghe tôi kể
Những chuyện trong đời đã trôi qua
Thôi hết rồi sao, lỡ thật sao?
Tôi đâu có ngờ chuyện hợp tan
Giờ nghe tin ấy tim đau nhói
Khói thuốc pha sương nhuộm lệ tràn
Tôi vẫn tìm em trong áng thơ
Viết về cái thuở đã mộng mơ
Dẫu em chung bước bên người ấy
Tôi vẫn nơi đây một kẻ khờ
Tôi vẫn tìm em, vẫn trông chờ
Vẫn tìm yêu dấu, vẫn ngu ngơ
Những tối trăng mờ nghe đêm rớt
Tôi biết tình em vẫn hững hờ…
Em Về – Tác Giả: Huỳnh Minh Nhật
Em về hương thu trong mắt xinh
Rải khắp phố quen những chút tình
Trời sang mùa mới, em thay áo
Có nhớ mùa xưa: chuyện chúng mình?
Em về bàn tay nắm bàn tay
Thênh thang ngõ phố thoảng heo may
Em về phố vắng mơ màng nhỉ?
Vàng rót môi hôn, nắng chiều này!
Em về mùa thu thật đậm đà
Mây chiều phiêu lãng hát tình ca
Thuở ấy đi đâu, lâu chẳng gặp
Chắc bận phương nào nơi xứ xa?
Em về đường phố rộn đâu đâu
Thu tôi vàng võ vẫn sầu sầu
Em về non nước bình yên quá
Mà giết lòng tôi ai biết đâu?
Em về tôi buồn tình nhạt nhòa
Áo quần xộc xệch, tóc lòa xòa
Những gã đợi chờ ngu ngốc quá
Điên tình, viết mãi chuyện trăng hoa…
Ở trên là những bài thơ hờn ghen, trách móc rất dễ thương và đáng yêu. Hi vọng, các bạn sẽ yêu thích những bài thơ trên, và nếu bạn có bài thơ hờn ghen hay thì chia sẻ ngay bên dưới ô bình luận nhé. Hàng ngày, vẫn có những bài thơ hay về tình yêu, cuộc sống được sưu tầm và đăng tải trên danh mục thơ của Blog ChieuTa.Com. Hãy thường xuyên ghé thăm để đọc những bài thơ mới nhất nhé, chúc các bạn có những phút giây thư giãn bên những vần thơ.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết 15+ Bài Thơ Hờn Ghen & Trách Móc Vu Vơ Trong Tình Yêu Tại Danh Mục Thơ Buồn Tình Yêu của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- 25+ Bài Thơ Tình Nghèo Tâm Trạng, Vì Nghèo Nên Anh Mất Em
- 45+ Bài Thơ Đêm Khuya Buồn & Cô Đơn Không Ngủ Được
- Thơ Tháng 10 Đất Trời & Cỏ Cây Nghiêng Mình Đón Mùa Thu Tới
- 35+ Bài Thơ Tháng 9 Bản Tình Ca Mùa Thu Buồn & Nỗi Nhớ
- Thơ Tháng 8, Tình Thơ Tháng Tám Thu Về Lãng Mạn & Dịu Dàng
- Tập 23+ Chùm Thơ Tháng 7 (July) Mưa Ngâu Buồn & Tâm Trạng
- Thơ Tháng 6 – Những Bài Thơ Tình Tháng Sáu Cô Đơn & Buồn
- Thơ Tháng 5 – Tuyển Tập 15 Áng Thơ Tình Buồn Tháng Năm
Để Lại Một Bình Luận