Trong Rừng (Bằng Việt) Trong rừng... như có tuổi thơ Ban mai nắng thắm đón chờ bao năm, Trong rừng... như có vầng trăng Tròn xoe, vụng dại... đêm rằm quê xưa, Trong rừng... như có sim mua Ăn không biết chát, buồn chưa biết buồn! Có gì... run rảy tinh sương Ru ta tới lẽ vô thường... nhẹ không! 2000 Nguồn: Bằng Việt, Tác phẩm chọn lọc, NXB Hội Nhà văn, 2010 Bài thơ ...
Tập Ném Câu Thơ Vào Gió (2001) - Bằng Việt
Đây là tập "Ném Câu Thơ Vào Gió (2001) - Bằng Việt" của nhà thơ Việt Nam (Bằng Việt - Nguyễn Việt Bằng) trong nhiều tác phẩm và tập thơ do ông sáng tác. Để xem đầy đủ các bài thơ, tập thơ của bà mời các bạn xem tại đây: Thơ Bằng Việt (Nguyễn Việt Bằng).
Trung Du
Trung Du (Bằng Việt) Tặng nhạc sĩ Dương Thụ Ba mươi năm Dần xa mãi Trung du Xa tiếng gầu va thành giếng cạn Xa ngọn gió toả hương chè hương trẩu Cây trám quạnh hiu lặng lẽ bên trời... Về lại ngẫu nhiên thời sơ tán cũ Vẫn nắng ôm cây, vẫn gió ôm đồi, Bóng cây thị có gì như cổ tích, Thị rụng bị bà chăng? Bà mất đã lâu rồi! Cây trám của ngày nao giờ ngỡ cây trám ...
Tuổi Giữa Chừng
Tuổi Giữa Chừng (Bằng Việt) Mưa phùn... Đường bấm chân trơn Đi qua, nhìn lại màn sương khuất rồi, Tách mình ra một khung trời Nửa quên gánh nặng, nửa vơi nỗi buồn! Trái tim chừng đập mau hơn Nửa như thấm mệt, nửa còn thanh xuân, Non xa dừng lại, tần ngần Nửa phần tiếc nuối, nửa phần đam mê! Chưa lên chót đỉnh, chưa về Nửa nhìn chưa thoả, nửa nghe ngậm ...
Tự Sự
Tự Sự (Bằng Việt) Những ý nghĩ phù du như bóng sáng Thoắt bay qua, thoắt chạy đến vô cùng, Thơ chưa chín, quên đi, đầu đã bạc, Em một thời, ngó lại, đã hư không! Nhanh quá thế, mà cũng buồn quá thế, Chớp mắt xong, là đã một đời người! Day dứt lắm, bao điều từ tuổi trẻ Chưa kịp làm, hẹn đó, để rồi thôi! Lại muốn trở về khát vọng thiên nhiên Quên hết mọi ưu tư từ sách ...
Vọng Hải Đài
Vọng Hải Đài (Bằng Việt) "Đưa tay ta vẫy ngoài vô tận Chẳng biết xa lòng có những ai?" (Phạm Hầu - Vọng hải đài) Sóng táp lô xô vào đất rộng Hồn thắm theo màu nắng biển xa, Lớp người chinh chiến, quen rừng rậm Giặc đã tàn xong, trở lại nhà. Ô hay! Đài xưa còn như xưa Mà kiễng chân lên, thấp chẳng ngờ! Có gì khao khát mênh mông quá Vọng hải đài – cao đã đủ chưa? Mây ...
Vườn Nhật Bản
Vườn Nhật Bản (Bằng Việt) Đá và rêu Cách ta đã bảy trăm năm Huyền hoặc và ám dụ. Đá ngồi thiền, thẩm thấu lẽ tử sinh, Rêu lặng lẽ xuất thế và nhập thế, Ngỡ nước chảy, mà thực không có nước Sóng cuội, sóng khô, vô tận, vô cùng... Thanh tĩnh đến mức nghe được chính mình Vườn ẩn hiện bất ngờ theo nhịp bước. Những tham, sân si...đã bỏ quên ngoài cổng Chút ghen tỵ hoá ...
Bình Luận Mới Nhất