Hồ Xuân Và Thiếu Nữ (Thế Lữ) Tặng Thạch Lam Trên mặt hồ in mầu ngọc biếc, Cô em đang chơi chiếc thuyền con, Lẳng lơ như cái chuồn chuồn, Rỡn đuôi trên nước chập chờn ghẹo hoa. Chân gió nhẹ lướt qua làn sóng, Nắng chiều xuân rung động trên cành, Mấy hàng lau yếu nghiêng mình. Cô em bỗng ngẩn ngơ tình vì đâu? Đặt mái chèo, ngả đầu trên gối, Trông mây chiều phơi phới ...
Tập Mấy Vần Thơ (1935) - Thế Lữ
Đây là tập "Mấy Vần Thơ (1935)" của nhà thơ Việt Nam Nguyễn Thứ Lễ trong nhiều tác phẩm và tập thơ do ông sáng tác. Để xem đầy đủ các bài thơ, tập thơ của ông mời các bạn xem tại đây: Thế Lữ.
Nhan Sắc
Nhan Sắc (Thế Lữ) Trời có những buổi bình minh êm lặng, Phấn hồng non phơn phớt dải chân mây; Nhưng cô em có đôi má hây hây Làm phai nhạt cả màu tươi buổi sáng. Trời có những dải mây huyền thấp thoáng Như vấn vương lưu luyến quyện lòng ai; Nhưng khi cô buông áng tóc mây dài Cho tay gió lướt bên thềm mơn trớn. Lòng ta cũng chuyển theo làn sóng lượn. Đã biết bao phen ...
Hoa Thuỷ Tiên
Hoa Thuỷ Tiên (Thế Lữ) Phỏng theo bài văn xuôi “Bông hoa thuỷ tiên” của Từ Ly Trong phòng sách, dưới ánh đèn rạng rỡ, Cụm hoa đào say bừng mới nở. Như tiên nga vừa thức giấc thần tiên, Hoa thẹn thò dương mắt ngạc nhiên, Vì đã thấy Văn Sinh ngồi lặng đó Tay nâng má, đăm đăm nhìn cửa sổ. Bên ngoài đen tối mịt mù. Phảng phất qua hơi gió lạnh mơ hồ Nhẹ đưa tới một làn ...
Trả Lời
Trả Lời (Thế Lữ) Thay Tú Mỡ trả lời một bạn đọc Không! Thế Lữ cũng chưa xa Hà Nội, Vẫn ngược xuôi trên các đường gió bụi Chốn phồn hoa náo nhiệt dưới ta đây, Nhưng bởi vì đâu trong ít lâu nay, Tôi thường thấy anh ta buồn chán lạ. Bao nhiêu vẻ tươi cười, hớn hở Biến nơi nào, để hương khói ưu tư Vấn vương hoài trên nét mặt người thơ Lang thang bước giữa những nơi đông ...
Giục Hồn Thơ
Giục Hồn Thơ (Thế Lữ) Nàng Thơ ơi! Nàng Thơ! – Ta buồn lắm! Nắng gay gắt trên khóm sen không thắm; Gió thờ ơ không động bóng tàn cây; Dưới trời xanh, mây quá trắng không bay; Hồ không sóng phơi mặt gương quá sáng; Thời gian đứng: sắc hình trơ trẽn dáng, Lòng ta không âu yếm, không vui tươi, Không nhớ thương, không sôi nổi. – Than ôi! Cũng không cả nỗi đắng cay tê ...
Nàng Thơ Lạnh
Nàng Thơ Lạnh (Thế Lữ) Gió bấc giục về, Nương Tử rét Bạn nghèo không sắm áo nhung tơ, Sương thu gội mãi trên vai giá Ta lấy gì đây, đắp dáng Thơ? Bài thơ "Nàng Thơ Lạnh" của tác giả Thế Lữ. Bài thơ thuộc tập Mấy Vần Thơ (1935), danh mục thơ Thế Lữ (Nguyễn Thứ Lễ) một trong những Nhà Thơ Việt Nam Vĩ Đại Và Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và thưởng thức nhiều tác phẩm thơ ca khác, ...
Ý Thơ
Ý Thơ (Thế Lữ) Tặng Tô Ngọc Vân Bình tĩnh lại, bao nỗi lòng huyên náo! Vì giờ đây muôn vật lắng trong đêm: Trong gió đứng, thanh âm treo khúc dạo, Trong sương khuya, ngưng đọng áng hương chìm; Hoặc lặng sống trong đài khoan độ nở, Cây âm thầm khép lá gượm xôn xao; Nương bóng tối muôn loài sâu nín thở; – Thời gian qua, nghỉ bước trên từng cao. Này là phút băn khoăn ...
Mưa Hoa
Mưa Hoa (Thế Lữ) Miệng hát, hai tay nhét túi quần, Tiến lên, ngửa mặt đón mưa xuân, Vui như đàn trẻ săn theo bướm, Ta mải mê theo đuổi mấy vần. Đi qua các phố quên người đông. Trời rét hay chăng, chẳng bận lòng: Ta thấy tâm hồn đang rạng rỡ, Tưng bừng muôn cánh bướm hoa tung. Trông khóm đào, mai bán khắp đường, Ta cười tưởng nhớ cảnh quê hương Bồng lai muôn thủa vườn ...
Ngày Xưa Còn Nhỏ
Ngày Xưa Còn Nhỏ (Thế Lữ) Ngày xưa, còn nhỏ, đi săn bướm. Bướm sợ bay tìm trốn dưới hoa, Ta thấy hoa cười mê mải ngắm: Thế là từ đấy biết Nàng Thơ. Từ đấy đôi bên thường gặp nhau Trong rừng, cạnh suối, bất kỳ đâu, Không thân, nhưng chẳng thờ ơ lắm, Bỡ ngỡ e dè cũng khá lâu. Một hôm, (năm ấy mười hai tuổi), Thơ thẩn ta ngồi với bóng trăng, Nhìn giải mây trời theo gió ...
Yêu
Yêu (Thế Lữ) Ta đi thơ thẩn bên vườn mộng, Em nấp sau hoa khúc khích cười, Ngừng bước ta còn đương bỡ ngỡ, Lẳng lơ em ngắt đoá hồng tươi… Em ném cho lòng ta đón lấy, Bông hoa phong kín ý yêu đương. Hay đâu hoa giấu mầm gai sắc Sướt cạnh lòng ta mấy vết thương. Yêu em từ đó ta phơi phới, Sống ở trong nguồn thú đắm say, Nhưng cũng sống trong đau khổ nữa. Miệng cười ...
Đêm Mưa Gió
Đêm Mưa Gió (Thế Lữ) Tặng Đỗ Đức Thu Ta vừa đắm trong giấc mơ ghê tởm: Vừa buông tay ôm ấp gái giang hồ. Đầy xác thịt, đầy tâm hồn còm lợm Vị chán chường tràn lấn thú cay chua. Mặc tấm thân loã lồ say mệt ngủ, Ta ngồi, đăm nghe ngóng tiếng đêm sâu; Trên mái ngói cả một trời mưa gió Vẫn sụt sùi dai dẳng suốt canh thâu, Suốt canh thâu, đồng hồ treo bức vách Thong thả ...
Lời Tuyệt Vọng
Lời Tuyệt Vọng (Thế Lữ) Lòng ta hồ vỡ tan tành, Vì hờn, vì giận, vì tình, vì thương, Vì cay đắng đủ trăm đường! Than ôi! ly rượu mơ màng khi xưa, Ai đem dốc cạn bao giờ? Chẳng cùng chi nửa, chẳng chờ hưởng chung Để ta tỉnh mãi mà trông: Giữa nơi cát bụi mịt mùng, dần lan Từ nơi vết nặng không hàn Một dòng máu, lẫn bao hàng lệ châu. Phải chăng đau khổ bấy lâu Chứa ...
Bình Luận Mới Nhất