Xuân Mới (Vũ Hoàng Chương) Ra đi chẳng nhớ tự đêm nào Đến đây không biết đây là đâu Ngẩng đầu: khuôn chữ mới Vàng sao ngậm chặt nghĩa Thiên Thư. Cúi xuống dò thăm mạch địa từ: La bàn kim chết đứng… Thời Gian bước hững Ra ngoài Hiện Hữu rồi chăng? Không Gian cũng vặn mình Cả ba chiều gẫy thăng bằng. Trượt qua điểm Uốn Hệ Thái Dương vừa đổi dấu Âm. Kỷ niệm mang mang ...
Search Results for: cặp đôi
Bơ Vơ
Bơ Vơ (Vũ Hoàng Chương) Mòn con mắt đợi cổng trường Người ta về… các ngả đường xôn xao Bóng ai nào thấy đâu nào Mây càng thấp gió càng cao… một mình Không gian ngoảnh mặt làm thinh Giọt mưa xuân cũng vô tình trêu ai Mưa đầy tóc gió đầy vai Sầu theo bốn hướng trôi dài tâm tư Mong càng thêm… nhớ càng như… Lẽ đâu tới phút này ư chưa về Một mình gieo bước nặng nề Gió ...
Khai Sinh
Khai Sinh (Vũ Hoàng Chương) MÂY chợt hiện hình ra mặt giấy Bắt đầu Bài Thơ. Hỏa sơn từ bao đời câm tiếng Vươn mình lên mở miệng Uốn cong lưỡi lửa đánh vần: Một phụ âm và hai nguyên âm. Dấu mũ trên chữ A Là chim bay lộn ngược Trên nền trời giấy trắng bao la. Trùng dương vội vàng in lấy bóng Chim bay dìu mây bay. Nhìn xuống trang thơ – đâu rồi nét mực? Chúng ra đi ...
Mộng Ngày Mưa
Mộng Ngày Mưa (Vũ Hoàng Chương) Bỗng hồi sinh một thời xưa Nụ hé say chàng Bướm dại Êm đềm giấc mộng ngày mưa Ta đã cùng nhau gặp lại Giòng máu tưng bừng ân ái Đôi lòng một ước trăm năm Tình chớm duyên đầu mê mải Hào quang rờ rỡ trăng rằm Xuân vừa kịp chín mười năm Cô bé vai còn tóc xõa Hồ thu sóng biếc nghiêng nằm Gợn chút đào tươi cặp má Giậu trúc gò cương tuấn ...
Thôn Ca
Thôn Ca (Vũ Hoàng Chương) Ấy ai xuôi ngược bờ đê Có đi tỉnh Bắc có về tỉnh Đông? Giùm ai khẽ rỉ tai Hồng: “Giải đồng tâm vẫn Cốm Vòng đeo đai” Ai xuôi ngược đấy – Giùm ai Xuống Nam nhắn chị lên Đoài nhủ em Rằng: “Quê xưa vẫn êm đềm Tình quê ngày một ngày thêm nặng tình” Mạ tươi màu cốm xanh xanh Lúa thơm hương rượu ngon lành dậy men Vi vu tiếng sáo làng bên Tre ngà ...
Tận Diệt
Tận Diệt (Vũ Hoàng Chương) Cùng một phút một giây Nơi nào kẻ kia nhận nút Cho phi thuyền đầu tiên Xé không gian trực chỉ sông Hàn Nơi này ta phóng đi Vào sâu tiềm thức Một phi xa mười trăm ngàn mã lực Quanh co đường chữ Chi Bóng tối đặc như than tay lái nặng hơn chì. Bỗng đâu xa lộ thẳng băng Mũi xe ngửi thấy đồng bằng Hoa bưởi mùa xuân hoa cau ngày hội Trái sầu ...
Đêm Vàng Thuỷ Tạ
Đêm Vàng Thuỷ Tạ (Vũ Hoàng Chương) Em ạ! Cô Hằng chắp cánh Vừa lên trong khói sương chiều Có phải mưa sầu đã tạnh Cho ta đời chớm hương yêu Tình Thơ nồng thắm bao nhiêu Sách cũ Hội Chân nào chép Mình hoa nghiêng — sóng lòng xiêu… Đào suối Thiên Thai chẳng đẹp E lệ màu phai bóng nép Cuộc chơi đêm ấy cung ngà Bẩy sắc Nghê Thường mở khép Ngàn thu ghen xuống đôi ta Hồ ...
Tình Xưa
Tình Xưa (Vũ Hoàng Chương) Anh đã tưởng Em quên rồi thuở ấy Nguyệt tròn gương phong nhụy đóa hoa tình Mái chèo thơ buộc chặt khóe thu xinh Đâu biết có phong ba tàn nhẫn thế Trải một cuộc nương dâu thành bãi bể Anh tưởng rằng Em đã dứt tình xưa Có ngờ đâu, trời hỡi! — đến bây giờ… Chỉ vì Em giận hờn trong khoảnh khắc Nỡ ra đi khiến hồng Nam nhạn Bắc Em ra đi giấc mộng ...
Thản Nhiên
Thản Nhiên (Vũ Hoàng Chương) Đã đến giờ chia phôi Đầu tiên là khối óc Ly thân cùng tôi… Nó đi xa để được mở toang trên giòng sông Thời Gian bên lở bên bồi, Thu lấy chân dung Sự Thật Giữa khoảng đang thành đang mất Của muôn ngàn ảo ảnh mồ côi… Đã nhiều đêm rồi, Nó tra hỏi từng khúc quanh trong lòng Lịch Sử, Từng nếp nhăn ngoài mặt Địa Cầu, luồng run trên mình Nguyên ...
Thanh Bình
Thanh Bình (Vũ Hoàng Chương) Bế môn cao ngoạ Tầm Dương thành, Tuý đảo càn khôn liễu bán sinh. Khởi tích lạc hoa – tằng lạc phách, Hà phương vong thế – dĩ vong hình. Đăng tiền Quỷ Hoả tầm giai thoại, Mộng lý Đào Nguyên tục cựu minh. Hưu quái ngã môn chung nhật lạc, Tại phong yên xứ hữu thanh bình. Bản dịch: Thành Tầm Dương nằm cao đóng cửa Lệch càn khôn đã nửa đời ...
Giấc Mơ Tái Tạo
Giấc Mơ Tái Tạo (Vũ Hoàng Chương) Lòng vẫn tơi bời ngọn lửa thiêu Nhớ thương khoảnh khắc mơ Thần Nữ Thương chuyện mười năm đợi Át Kiều Bóng lá xanh om hờn gã Mục Cửa hầu sâu thẳm hận chàng Tiêu Không gian thôi đã ba chiều khép Thì đốt tâm tư mở một chiều Mở một chiều riêng để tới nhau Tình ta trời bể vẫn cao sâu Rơi vào khoảnh khắc vòng ta cũ Dựng lại mười năm giấc ...
Người Với Người
Người Với Người (Vũ Hoàng Chương) (Thông-điệp của MỘT gửi cho TẤT CẢ) Chúng ta đều là NGƯỜI Đều thế đứng cao sang đều sắc máu đỏ tươi Đều hãnh-diện trên muôn loài ngự trị, Nhưng buồn thay… một phút nào kia nếu không gian chẳng còn dưỡng khí Cũng đều ngã ra chấm hết cuộc đời. Sao các bạn, các anh, các chị Ở nơi đây và tất cả những đâu nơi[1] Lại quên được – sao mà ...
Bình Luận Mới Nhất