Phố Cũ (Vũ Hoàng Chương) Ôi chốn này xưa ai sánh vai Trán cao hoài vọng tóc buông cài Tuổi thơm mười sáu tình thơm mới Duyên đượm hàng mi ngập nắng mai Hồ Gươm sóng lụa bờ tơ liễu Hàng Trống Hàng Khay rộn bước người Sách vở lên hương trầm ngát nẻo Hoa soan hoa phượng chói màu tươi Thấp thoáng hè qua đài phượng rụng Lào rào thu muộn lá soan rơi Tay trong tay nắm, tình ...
Search Results for: cặp đôi
Hận Tráng Sĩ
Hận Tráng Sĩ (Vũ Hoàng Chương) Một đi, tráng sĩ thẹn quay về Lưu giản chưa phai nét mực đề Còn có xanh đâu đôi mái tóc Mà không chín quách một nồi kê? Ai chàng ai thiếp duyên Hồ Hán? Rằng lạ rằng quen giọng Sở Tề? Đọc lại bài thơ ai tống biệt Đìu hiu sông Dịch lạnh lùng ghê! Bài thơ "Hận Tráng Sĩ" của tác giả Vũ Hoàng Chương. Bài thơ thuộc tập Hoa Đăng (1959), danh mục ...
Đăng Lâu (Lên Lầu)
Đăng Lâu (Lên Lầu, Vũ Hoàng Chương) Đăng lâu trường khiếu tác bi ca Đối thử giang san nại nhược hà? Bác Lãng nhất chuỳ vô địa lập Long Tuyền tam xích kỷ thiên ma Hứng hàm nộ kiến bôn Tần lộc Khúc bãi kinh văn khấp Nhị hà Tri bất tri hề tang hải khách Cố viên thuỳ tảo dạ lai hoa? Bản dịch: Thét vang rừng suối bạt chim muông Trời vẫn tròn, sao đất chẳng vuông? Bác ...
Từ Đây
Từ Đây (Vũ Hoàng Chương) Nhựa ứ mình cây chợt réo sôi Ran ran một gốc hướng muôn chồi Tin thơ đã báo mùa Dân Chủ Vận nước quyền dân phải sóng đôi Triều Đế triều Vương đã rụng dần Khí thiêng Hồng Lạc nẩy triều Dân Xôn xao từng búp vươn từng nhánh Điềm Tự Do về, lá hiện thân Ý nõn nà thơm giấc mộng đời Trăm ngàn vạn triệu cánh lên khơi Phải chăng cánh lá từ muôn ...
Mộng Vẫn Còn
Mộng Vẫn Còn (Vũ Hoàng Chương) Vầng trăng hiện khóe thu xanh Từ bao lâu vẫn chưa đành sẻ đôi Bóng mờ gương khuyết pha phôi Này phen lại trở về ngôi đêm rằm Bâng khuâng cùng nhắc chuyện mười năm Đời lỡ nhau thôi, mộng chẳng lầm Mây nước rộn cung đàn kỷ niệm Trời yêu biển nhớ ngút thanh âm Dây thơ dây kịch bổng trầm Ngừng dây lọt tiếng tơ tầm vấn vương Sắc hoa nhàu gió ...
Trả Ta Sông Núi
Trả Ta Sông Núi (Vũ Hoàng Chương) Trải bốn nghìn năm dựng nước nhà Sông khoe hùng dũng, núi nguy nga Trả ta sông núi bao người trước Gào thét đòi cho bọn chúng ta… Trả ta sông núi từng trang sử Dân tộc còn nghe vọng thiết tha Ngược vết thời gian, cùng nhắn nhủ: Không đòi, ai trả núi sông ta Cờ báo phục hai bà khởi nghĩa Ðuổi quân thù, xưng đế một phương Long Biên sấm ...
Đuốc Thơ
Đuốc Thơ (Vũ Hoàng Chương) Non sông một buổi nằm tanh máu Lửa khét oan cừu đỏ bốn phương Đối diện khóc trên mùa hợp tấu Trời thanh bình cũ đất hiền lương Có bao giờ nữa trăng là ngọc Mây lại là tơ như trước kia Hoa lại vàng son rừng lại vóc Cỏ là nhung giải lối thôn quê! Bao giờ? Biết có bao giờ nữa? Ngọc nát tơ rời, chắp được đâu! Nhân loại từ phen gây khói ...
Cảm Truyện Nàng Thơ
Cảm Truyện Nàng Thơ (Vũ Hoàng Chương) Khoảng đôi bờ chữ máu xôn xao Nét mực bay hoa mở suối Đào Ai oán tình Tơ thiên tuyệt kỹ: Tang, tùng…! Nước chẩy khóc non cao Từ hôm mười ngón đỏ bi thương Nhịp trúc lời ca dứt vấn vương Bút ấy ngờ đâu thề ấy cởi Đêm nào… cho bến lại Tầm-Dương! Cho Tầm-Dương lại bến Cô-Tô Quạ thét trăng tà rụng lá ngô Đàn phới chiêm bao Chùa vọng ...
Mai Trắng
Mai Trắng (Vũ Hoàng Chương) Xuân mới ba mươi sáu nõn nường Riêng cành mai cũ chiếm yêu đương. Dài sông nghĩa ấy tình cao núi Pha tuyết thân này mặt nhuốm sương. Chẳng đợi Đông-quân làm Đạo-chủ Vẫn là Hoa-hậu sánh Thi-vương. Giang-Nam mộng lẫn vào Giang-Bắc Trời bốn phương lòng chỉ một phương. Bài thơ "Mai Trắng" của tác giả Vũ Hoàng Chương. Bài thơ thuộc tập Hoa Đăng ...
Lộng Chương
Lộng Chương (Vũ Hoàng Chương) Đợi suốt mười năm một đứa con Là đây: trời đất bỗng vàng son Hoa, mùa xuân tới, hoa bừng nở Trăng, đến rằm, trăng lộng lẫy tròn Từ hôm nay nhỉ! Suối hào quang Nối mãi giòng Thơ họ Vũ Hoàng Ngọc nhả thành Chương, Oanh ríu rít Ôi lòng cha mẹ khúc tân xoang! Con ngủ trong nôi mộng dịu hiền Chung quanh, đời chợt lắng bình yên Nghe từng nét ...
Tuổi Xanh
Tuổi Xanh (Vũ Hoàng Chương) Trăng dịu từ phen gặp gió lành Sông lam từ buổi gặp non xanh Từ hoa quen bướm trời quen đất Em đã yêu rồi, đã của Anh Thuở ấy tuổi Vàng hay tuổi Đá Yêu nhau ai tính tuổi bao giờ Gối xuân chỉ biết từ nghiêng sóng Vần điệu trôi dài mãi tuổi Thơ Tuổi dẫu Vàng bay, dẫu Đá qua Vàng chưa ai nhạt, Đá ai nhòa Trái tim vẫn tuổi Đồng Trinh Bạch Thì ...
Tiếng Gọi Mẹ
Tiếng Gọi Mẹ (Vũ Hoàng Chương) Ngôn ngữ trần gian túi rách Đựng sao đầy hai tiếng “Mẹ ơi!” Văn tự chiếc xe mòn xọc xạch Đường sang cõi Mẹ ngàn trùng xa khơi Gọi lên bằng máu Tim rã rời Chép ra bằng nước mắt Lửa thiêu hố trũng lệ tan thành hơi… Nơi đâu sâu thẳm gặp cao vời! Mẹ còn hay đã mất? Cao sâu đâu là nơi? Tin hoa một sớm thơm đầy đất Lòng cỏ ba xuân nát tới ...
Bình Luận Mới Nhất