Chiêm Bao I (Tế Hanh) Tỉnh mộng rồi sao? Có lẽ nào Ân tình ngắn ngủi thế chiêm bao? Tay không trơ trọi tìm tay ngọc Môi lạnh mân mê vị má đào. Lẩn bóng nương hình gặp gỡ em, Mến yêu ảo ảnh cũng êm đềm. Nhưng thôi lỡ dở cơn yêu mến! Mộng có về đâu với những đêm. Rồi vẫn cô đơn, vẫn tủi sầu. Nỗi niềm ai có biết cho đâu? Cơn mơ mai mỉa thêm cơn tỉnh Quạnh quẽ thâu canh ...
Tế Hanh (Trần Tế Hanh)
Tế Hanh (tên khai sinh là Trần Tế Hanh), ông sinh ngày 20/6/1921 - 16/07/2009 tại Hà Nội. Ông sinh ra và lớn lên tại làng Đông Yên, phủ Bình Sơn, nay là xã Bình Dương, Bình Sơn, Quảng Ngãi. Tế Hanh là một nhà thơ Việt Nam thời tiền chiến. Cha ông là Trần Tất Tố, làm nghề dạy học và làm thuốc. Ông có bốn anh em, trong đó người em út là nhạc sĩ Trần Thế Bảo. Thuở nhỏ, ông học ở trường làng, rồi trường huyện. Năm 15 tuổi, ông ra học tại trường Khải Định (nay là trường Quốc học Huế).
Vốn sẵn ham thích thơ ca, lại được nhà thơ Huy Cận chỉ đường, nên Tế Hanh bắt đầu tập tọng làm thơ từ khá sớm. Năm 1938, lúc 17 tuổi, Tế Hanh đã có bài thơ đầu tiên: Những ngày nghỉ học. Sau đó, ông tiếp tục làm thơ, rồi tập hợp thành tập Nghẹn ngào. Nào ngờ năm 1939, tập thơ này của ông đã được giải khuyến khích của Tự lực Văn đoàn.
Nhiều người biết thơ Tế Hanh là qua Thi Nhân Việt Nam, 1942, do Hoài Thanh và Hoài Chân trích dẫn, là những bài Quê Hương, 1939, Lời Con Đường Quê, 1937, Vu Vơ, sau đổi tên là Những ngày nghỉ học, 1938, và Ước Ao. Riêng bài Quê Hương đươc phổ biến rộng rãi nhờ dược in trong các sách giáo khoa bậc tiểu học, theo chương trình Trần Trọng Kim từ thời kháng chiến chống Pháp và nhiều khi được đổi tên, như Làng đánh cá, ngày nay nhiều người cao tuổi còn nhớ. Tại miền Bắc và cả nước sau này, bài Nhớ con sông quê hương, 1956, được giảng dạy ở các lớp phổ thông nên nhiều người biết.
Trong cuộc đời cầm bút, nhà thơ Tế Hanh đã để lại một khối lượng tác phẩm thơ khá đồ sộ, chủ yếu là thơ. Tuy nhiên, ngoài thơ, Tế Hanh còn là dịch giả thơ nổi tiếng với nhiều tác phẩm của các nhà thơ lớn trên thế giới, viết tiểu luận phê bình văn học, thơ thiếu nhi… Để bạn đọc dễ dàng thưởng thức các tác phẩm thơ ca của ông, dưới đây là danh sách liệt kê các tác phẩm, tập thơ và những bài thơ hay nhất của nhà thơ Tế Hanh (Trần Tế Hanh). Mời các bạn cùng theo dõi.
» Những bài thơ nổi bật của Tế Hanh:
- Quê Hương
- Nhớ Con Sông Quê Hương
- Rét Nàng Bân
- Bão
- Bài Thơ Tình ở Hàng Châu
- Anh Đến Với Em Là Lẽ Tất Nhiên
» Tất cả các bài thơ, tuyển tập thơ Tế Hanh:
- Anh Đến Với Em Là Lẽ Tất Nhiên
- Anh Trong Đau Ốm Gặp Em
- Anh Yêu Em
- Đêm Nay
- Bài Thơ – Bức Tranh – Bản Đàn
- Bài Thơ Tình Ở Hàng Châu
- Bão
- Bên Phải Bên Trái
- Bằng Lăng
- Cái Giếng Đầu Làng
- Cái Mốc
- Cái Nhìn
- Cây Bác Hồ
- Cây Nhót
- Chị Công Nhân Chăn Bò
- Chuyện Em Bé Cười Ra Đồng Tiền
- Con Đường
- Diệu Huyền
- Em Ở Đâu
- Em Đến Với Anh
- Em Gần Gũi, Em Xa Xôi
- Giấc Mộng Xuân
- Giữa Anh Và Em
- Hai Câu
- Hà Nội Vắng Em
- Hoa Báo Mưa
- Hoa Nở Theo Trăng
- Hoa Xuyên Tuyết
- Không Đề (II)
- Lời Tình
- Liễu
- Mai Vàng
- Mía
- Mùa Thu Tiễn Em
- Mặt Quê Hương
- Mua Hoa
- Mưa Ngâu
- Nói Về Tình Yêu
- Ngọn Đèn – Con Mắt – Vì Sao
- Người Hà Tiện
- Nhà Hội Hoạ – Nhà Điêu Khắc Và Nhà Thơ
- Nhà Vắng Em
- Những Con Chim
- Những Loại Kính
- Nhớ Quy Nhơn
- Nhớ Về Hà Nội Hôm Nay
- Phần Mộ Mẹ Cha
- Rét Nàng Bân
- Sóng
- Ta Đã Yêu Em
- Tâm Sự
- Tìm Xuân – Tầm Xuân
- Tình Yêu Và Vĩnh Viễn
- Tặng
- Thu
- Trái Thu
- Trăng
- Trung Thu
- Trường Xưa
- Vĩnh Viễn
- Về Tình Yêu
- Với Một Vì Sao
- Văn Xuôi Cho Em
- Vu Vơ
- Vườn Xưa
- Ước Ao
Nghẹn Ngào (1939)
- Nhớ
- Chuyện Buồn
- Quê Hương
- Chiếc Rổ May
- Lời Con Đường Quê
- Cánh Đồng Bao La
- Cắn Đào
- Nhắn Nhe
- Những Ngày Nghỉ Học
- Quyển Vở Nháp
- Phơi Phới
- Dễ Thương
- Sống Vội
- Chứa Chất
- Tình Tự
- Trao Đổi
- Ao Ước
- Độc Ác
- Chủ Nhật
- Ngại Ngùng
- Quê Bạn
- Những Đêm Tối
- Sầu Tên
- Tấm Lịch Đời
- Ngụy Biện
- Có Những Con Đường
- Tặng Hoa
- Đắng Cay
- Thắc Mắc
- Viết Tên Trên Cát
- Chiêm Bao (I)
- Mong Manh
- Hờ Hững
- Kể Lể
- Tâm Lý Trên Trời
- Thương
- Vườn Cũ
- Phượng
- Trái Chín
- Chùa
- Cảm Thông
- Một Nỗi Niềm Xưa
- Trăng Tàn
- Người Mẹ
- Hoàng Hôn
- Một Làng Thương Nhớ
- Không Đề (I)
Lòng Miền Nam (1956)
- Người Đàn Bà Ninh Thuận
- Đội Vũ Trang Tuyên Truyền Lâm Đồng
- Bà Mẹ Canh Biển
- Bên Anh
- Các Anh Sẽ Trả Thù Cho Em
- Tặng Đồng Chí Thương Binh
- Trên Chiếc Tàu Ba Lan
- Tình Bắc Nam
- Nối Liền Bắc Nam
- Nam Bắc, Bắc Nam
- Chào Mừng Ngày 1 Tháng 5
- Hải Phòng – Qui Nhơn
- Mẹ Con
- Tiếng Ca Không Giới Tuyến
- Những Lời Ngoài Bưu Thiếp
- Trời Sắp Sáng Rồi
- Hoa
- Hai Ta
- Chiêm Bao (II)
- Nhớ Con Sông Quê Hương
Tiếng Sóng (1960)
- Tiếng Sóng
- Ngoài Khơi Trong Lộng
- Cái Chết Của Em Ái
- Người Thuỷ Thủ Và Con Chim Én
- Chị Duyên Anh Hải
- Chung Bến Chung Lòng
- Nông Trường Cà Phê
- Qua Công Trường Gỗ
- Đến Mộc Châu
- Thăm Đồi A1
- Tên Quê Hương
- Em Trả Lời
- Đu Đủ Và Cam
- Có Một Con Tàu Mang Tên Anh
- Nói Chuyện Với Sông Hiền Lương
Bài Thơ Tháng Bảy (1962)
Các bạn vừa xem xong mục lục thơ Tế Hanh (Trần Tế Hanh) - Trang lưu trữ và chia sẻ tuyển tập thơ Tế Hanh cùng với những tác phẩm hay và nổi tiếng của Tế Hay. Nếu danh sách thơ trên còn thiếu sót, hay liên hệ bổ sung qua khung bình luận. Chúc các bạn có những phút giây thật tuyệt trên ChieuTa.Com!
Mong Manh
Mong Manh (Tế Hanh) Trong chậu, một đóa hoa vừa nở, Một đóa hoa tươi buổi sớm đầu. Vì biết đời hoa mau héo rũ Nên tôi mong mỏi giữ cho lâu. Tôi đem để chậu dưới hiên nhà, Cho đóa hoa cười khỏi nắng mưa Tôi không dám ngửi e hương nhạt; Sợ sắc mau phai chẳng dám sờ. Nhưng chỉ bày thêm niềm tiếc rẻ; Mới chiều hoa đã sắc hương bay. Bao nhiêu tính toán, bao khôn ...
Hờ Hững
Hờ Hững (Tế Hanh) Anh tưởng chỉ cần trông thấy thôi, Là em hiểu rõ lòng anh rồi. Mối tình chan chứa trong đôi mắt, Anh biết làm sao nói những lời. Không có khi nào gặp gỡ em, Mà anh giữ được vẻ điềm nhiên: Dáng anh bẽn lẽn, lời anh ngượng; Em thử đôi lần nhớ lại xem. Anh tưởng là em đã biết rồi, Những câu trò chuyện, giọng đùa chơi, Những thư thăm hỏi, lời vơ ...
Kể Lể
Kể Lể (Tế Hanh) Em bỏ anh là phải lắm rồi! Mến yêu chi kẻ chỉ buồn thôi, Mến yêu chi kẻ bao giờ cũng Ngơ ngác in như lạc giữa đời. Kể từ gặp gỡ buổi ban sơ, Len lẻn thư đi lại mấy tờ Anh đã làm buồn màu giấy trắng Với sầu không cớ, nhớ bâng quơ. Kịp đến trao duyên những chuyện đầu, Trời ơi, anh có nói gì đâu Cho vui, cho đẹp lòng anh tý, Quanh quẩn không qua chuyện ...
Tâm Lý Trên Trời
Tâm Lý Trên Trời (Tế Hanh) Lòng em thay đổi như là, Đổi thay cô ả Hằng Nga trên trời: Có khi rực rỡ sáng ngời, Có khi nhợt nhạt, khi thời đi đâu. Để cho đêm tối u sầu, Để cho vũ trụ nhuộm màu héo hon? Hôm rằm hớn hở xin tròn, Vài hôm sau đã hao mòn mình tiên. Nhiều đêm quá nặng ưu phiền Thân se như cái lưỡi liềm lửng lơ… Biết đời yêu dấu ước mơ Làm duyên khi sớm, ...
Thương
Thương (Tế Hanh) Đâu người em của thuở duyên thơ? Đâu buổi lòng ta trống hững hờ Bóng tối ý buồn len lỏi đến Tìm người san sẻ bớt bơ vơ? Người có mơ màng một vẻ tiên: Thân lơ lửng dáng, trán mơ huyền, Lung linh ôi mắt cười tinh nghịch Buồn ẩn xa xôi thoáng dịu hiền… Không khí chung quanh hoá nhẹ nhàng Nỗi buồn bứt rứt bỗng tiêu tan Khi từ cái miệng xinh tươi ...
Vườn Cũ
Vườn Cũ (Tế Hanh) (Kỷ niệm Tường Đông) Cánh cổng đi vào run rẩy đưa; Lối đi cỏ rậm phủ che vừa. Ngôi nhà mái cũ rêu in lớp Hé bức rèm đơn đỡ nắng trưa. Nắng nhớ rưng rưng chớp lệ mờ Mây buồn đôi mảnh vẩn lơ thơ. Cỏ cây im lặng như từ thuở Đôi lứa xa nhau vẫn đợi chờ. Cây ổi, cây xoài vẫn đứng đây; Cây lê vẫn ngả ở bên này Ngoài kia hàng chuối thân trơn mát Đôi lứa ...
Phượng
Phượng (Tế Hanh) Lưu ly chất ngọc đọng màu bông Cánh rực hừng theo trận gió nồng Ơi phượng! ngươi là cây đuốc sáng Đất đầy tin tưởng vọng lên không Đốt cháy bao la sánh mặt trời Linh hồn mùa hạ hiện thân ơi! Đời người kết tụ bao nhiêu nắng? Trưa chói chang cao, lửa rạng ngời Phung phí tình yêu quá mực thường Sống thời hoàng tử, chết quân vương Nguy nga cây nở bừng ...
Trái Chín
Trái Chín (Tế Hanh) Hỡi trái dưa lơ lửng trên cành Sắc vàng chín nổi giữa màu xanh Biết bao huyền diệu trong đời trái Từ cõi hư vô đến tượng hình? Giữa lòng đất mẹ, giữa lòng sâu Đây rễ lo toan kiếm mỡ màu Nhựa sống chuyền lan lên nhánh đợi, Nhịp nhàng theo tiếng gọi trên cao Đây nặng niềm xuân máu nhớ bông Điểm thưa chòm biếc, lá chen hồng Nhịp nhàng giây phút âm ...
Chùa
Chùa (Tế Hanh) (Tặng Quách Tạo) In rõ rệt chân trời quá khứ, Chùa không thôi tình tự thuở xa xăm Tuổi thơ tôi là cả một đêm rằm Trăng tỏ rạng sáng chầu quanh đức Phật Hồn thanh thoát chưa hề vương vật chất Đồng vọng xa cùng nhịp tiếng chuông bay Này hai cây bạch lạp ánh hai tay Đôi mắt chói này rung trong ngọn nến Niềm tin cẩn tượng hình nên trái chín Phút tâm thành ...
Cảm Thông
Cảm Thông (Tế Hanh) Nằm trong cỏ một chiều man mác Nghe gió xuân thổi quạt hồn cây Thái bình xanh ngắt từng mây Lá phơi sắc biếc, đời gây mộng đào Chiều trầm mặc, dáng chiều lặng lẽ Dãy bàng cao đượm vẻ đoan trang Thân nghiêm đứng thẳng làm tàn Hồn vui ngự giữa nhịp nhàng bao la Này khăng khít da ta, da đất Mạch cảm thông ngây ngất tâm can Giác quan mở rộng dặm ...
Một Nỗi Niềm Xưa
Một Nỗi Niềm Xưa (Tế Hanh) (Kính dâng cha tôi) Chim quyên xuống đất ăn trùn Anh hùng lỡ vận lên nguồn đốt than (Câu ca dao cha tôi hay hát) Tôi đã sống võng nôi trong tiếng hát Của người cha thất chí trở về quê Khi trưa vắng cây buồn lay bóng nhạt Khi đêm im gió bạt ánh trăng hè. Tiếng trầm nặng vang âm như lệ ứ Tháng năm đầy tâm sự giải khôn ra Đôi mắt rộng vọng xa ...
Bình Luận Mới Nhất