Chủ Nhật (Tế Hanh) Buồn làm sao cho ngày chủ nhật Của người học trò vơ vẩn hay yêu! Những ngày kia vui vẻ hơn nhiều Ngồi chăm chỉ lắng nghe lời thầy giảng, Hay vui đùa, chuyện trò cùng chúng bạn, Trí bình yên thư thái biết bao nhiêu Và nhất là được trông thấy người yêu, Người thiếu nữ xinh như tờ giấy trắng. Lần đi học là một lần đo đắn: Đi làm sao cho gặp được giữa ...
Tế Hanh (Trần Tế Hanh)
Tế Hanh (tên khai sinh là Trần Tế Hanh), ông sinh ngày 20/6/1921 - 16/07/2009 tại Hà Nội. Ông sinh ra và lớn lên tại làng Đông Yên, phủ Bình Sơn, nay là xã Bình Dương, Bình Sơn, Quảng Ngãi. Tế Hanh là một nhà thơ Việt Nam thời tiền chiến. Cha ông là Trần Tất Tố, làm nghề dạy học và làm thuốc. Ông có bốn anh em, trong đó người em út là nhạc sĩ Trần Thế Bảo. Thuở nhỏ, ông học ở trường làng, rồi trường huyện. Năm 15 tuổi, ông ra học tại trường Khải Định (nay là trường Quốc học Huế).
Vốn sẵn ham thích thơ ca, lại được nhà thơ Huy Cận chỉ đường, nên Tế Hanh bắt đầu tập tọng làm thơ từ khá sớm. Năm 1938, lúc 17 tuổi, Tế Hanh đã có bài thơ đầu tiên: Những ngày nghỉ học. Sau đó, ông tiếp tục làm thơ, rồi tập hợp thành tập Nghẹn ngào. Nào ngờ năm 1939, tập thơ này của ông đã được giải khuyến khích của Tự lực Văn đoàn.
Nhiều người biết thơ Tế Hanh là qua Thi Nhân Việt Nam, 1942, do Hoài Thanh và Hoài Chân trích dẫn, là những bài Quê Hương, 1939, Lời Con Đường Quê, 1937, Vu Vơ, sau đổi tên là Những ngày nghỉ học, 1938, và Ước Ao. Riêng bài Quê Hương đươc phổ biến rộng rãi nhờ dược in trong các sách giáo khoa bậc tiểu học, theo chương trình Trần Trọng Kim từ thời kháng chiến chống Pháp và nhiều khi được đổi tên, như Làng đánh cá, ngày nay nhiều người cao tuổi còn nhớ. Tại miền Bắc và cả nước sau này, bài Nhớ con sông quê hương, 1956, được giảng dạy ở các lớp phổ thông nên nhiều người biết.
Trong cuộc đời cầm bút, nhà thơ Tế Hanh đã để lại một khối lượng tác phẩm thơ khá đồ sộ, chủ yếu là thơ. Tuy nhiên, ngoài thơ, Tế Hanh còn là dịch giả thơ nổi tiếng với nhiều tác phẩm của các nhà thơ lớn trên thế giới, viết tiểu luận phê bình văn học, thơ thiếu nhi… Để bạn đọc dễ dàng thưởng thức các tác phẩm thơ ca của ông, dưới đây là danh sách liệt kê các tác phẩm, tập thơ và những bài thơ hay nhất của nhà thơ Tế Hanh (Trần Tế Hanh). Mời các bạn cùng theo dõi.
» Những bài thơ nổi bật của Tế Hanh:
- Quê Hương
- Nhớ Con Sông Quê Hương
- Rét Nàng Bân
- Bão
- Bài Thơ Tình ở Hàng Châu
- Anh Đến Với Em Là Lẽ Tất Nhiên
» Tất cả các bài thơ, tuyển tập thơ Tế Hanh:
- Anh Đến Với Em Là Lẽ Tất Nhiên
- Anh Trong Đau Ốm Gặp Em
- Anh Yêu Em
- Đêm Nay
- Bài Thơ – Bức Tranh – Bản Đàn
- Bài Thơ Tình Ở Hàng Châu
- Bão
- Bên Phải Bên Trái
- Bằng Lăng
- Cái Giếng Đầu Làng
- Cái Mốc
- Cái Nhìn
- Cây Bác Hồ
- Cây Nhót
- Chị Công Nhân Chăn Bò
- Chuyện Em Bé Cười Ra Đồng Tiền
- Con Đường
- Diệu Huyền
- Em Ở Đâu
- Em Đến Với Anh
- Em Gần Gũi, Em Xa Xôi
- Giấc Mộng Xuân
- Giữa Anh Và Em
- Hai Câu
- Hà Nội Vắng Em
- Hoa Báo Mưa
- Hoa Nở Theo Trăng
- Hoa Xuyên Tuyết
- Không Đề (II)
- Lời Tình
- Liễu
- Mai Vàng
- Mía
- Mùa Thu Tiễn Em
- Mặt Quê Hương
- Mua Hoa
- Mưa Ngâu
- Nói Về Tình Yêu
- Ngọn Đèn – Con Mắt – Vì Sao
- Người Hà Tiện
- Nhà Hội Hoạ – Nhà Điêu Khắc Và Nhà Thơ
- Nhà Vắng Em
- Những Con Chim
- Những Loại Kính
- Nhớ Quy Nhơn
- Nhớ Về Hà Nội Hôm Nay
- Phần Mộ Mẹ Cha
- Rét Nàng Bân
- Sóng
- Ta Đã Yêu Em
- Tâm Sự
- Tìm Xuân – Tầm Xuân
- Tình Yêu Và Vĩnh Viễn
- Tặng
- Thu
- Trái Thu
- Trăng
- Trung Thu
- Trường Xưa
- Vĩnh Viễn
- Về Tình Yêu
- Với Một Vì Sao
- Văn Xuôi Cho Em
- Vu Vơ
- Vườn Xưa
- Ước Ao
Nghẹn Ngào (1939)
- Nhớ
- Chuyện Buồn
- Quê Hương
- Chiếc Rổ May
- Lời Con Đường Quê
- Cánh Đồng Bao La
- Cắn Đào
- Nhắn Nhe
- Những Ngày Nghỉ Học
- Quyển Vở Nháp
- Phơi Phới
- Dễ Thương
- Sống Vội
- Chứa Chất
- Tình Tự
- Trao Đổi
- Ao Ước
- Độc Ác
- Chủ Nhật
- Ngại Ngùng
- Quê Bạn
- Những Đêm Tối
- Sầu Tên
- Tấm Lịch Đời
- Ngụy Biện
- Có Những Con Đường
- Tặng Hoa
- Đắng Cay
- Thắc Mắc
- Viết Tên Trên Cát
- Chiêm Bao (I)
- Mong Manh
- Hờ Hững
- Kể Lể
- Tâm Lý Trên Trời
- Thương
- Vườn Cũ
- Phượng
- Trái Chín
- Chùa
- Cảm Thông
- Một Nỗi Niềm Xưa
- Trăng Tàn
- Người Mẹ
- Hoàng Hôn
- Một Làng Thương Nhớ
- Không Đề (I)
Lòng Miền Nam (1956)
- Người Đàn Bà Ninh Thuận
- Đội Vũ Trang Tuyên Truyền Lâm Đồng
- Bà Mẹ Canh Biển
- Bên Anh
- Các Anh Sẽ Trả Thù Cho Em
- Tặng Đồng Chí Thương Binh
- Trên Chiếc Tàu Ba Lan
- Tình Bắc Nam
- Nối Liền Bắc Nam
- Nam Bắc, Bắc Nam
- Chào Mừng Ngày 1 Tháng 5
- Hải Phòng – Qui Nhơn
- Mẹ Con
- Tiếng Ca Không Giới Tuyến
- Những Lời Ngoài Bưu Thiếp
- Trời Sắp Sáng Rồi
- Hoa
- Hai Ta
- Chiêm Bao (II)
- Nhớ Con Sông Quê Hương
Tiếng Sóng (1960)
- Tiếng Sóng
- Ngoài Khơi Trong Lộng
- Cái Chết Của Em Ái
- Người Thuỷ Thủ Và Con Chim Én
- Chị Duyên Anh Hải
- Chung Bến Chung Lòng
- Nông Trường Cà Phê
- Qua Công Trường Gỗ
- Đến Mộc Châu
- Thăm Đồi A1
- Tên Quê Hương
- Em Trả Lời
- Đu Đủ Và Cam
- Có Một Con Tàu Mang Tên Anh
- Nói Chuyện Với Sông Hiền Lương
Bài Thơ Tháng Bảy (1962)
Các bạn vừa xem xong mục lục thơ Tế Hanh (Trần Tế Hanh) - Trang lưu trữ và chia sẻ tuyển tập thơ Tế Hanh cùng với những tác phẩm hay và nổi tiếng của Tế Hay. Nếu danh sách thơ trên còn thiếu sót, hay liên hệ bổ sung qua khung bình luận. Chúc các bạn có những phút giây thật tuyệt trên ChieuTa.Com!
Ngại Ngùng
Ngại Ngùng (Tế Hanh) Thơ anh lên, lòng anh mong nói lắm! Vần theo nhau, điệu nhịp gọi nhau vang; Anh tưởng chừng viết được biết bao hàng Cầm đến bút, lòng không như giấy trắng! Bởi vì em, bởi vì em quá lặng. Anh làm thơ rồi biết tặng cho ai? Sao em không bày tỏ một hai lời Cho anh biết lòng em đôi chút với? Anh cầu khẩn, nguồn thơ anh ngóng đợi; Em nói đi! Em nói, có ...
Quê Bạn
Quê Bạn (Tế Hanh) Nghe em kể lể nỗi niềm Bấy lâu cách trở nhớ niềm cố hương. Yêu em ta những vấn vương; Nghĩ quê quán bạn dạ thường ngẩn ngơ. Mơ màng tin tức ra vô Mải mê trong tấm bản đồ tìm tên… – Quê em ở chốn nào em! Phải nơi nước biển êm đềm non tươi? Phải nơi chim hót hoa cười, Trăng chào gió hỏi? – Đúng rồi, phải không? Bởi vì đôi mắt em trong Ngó ta, ta thấy ...
Những Đêm Tối
Những Đêm Tối (Tế Hanh) Những đêm tối là giờ lo tĩnh tọa, Những chiều im là buổi ráng cầu kinh, Ta đắm say, mê tín đạo Ân Tình. Đọc câu kệ “Yêu em… anh nhớ quá!” Với mong mỏi thiết tha thành chánh quả: Hồn mong manh trực tiếp với niềm yêu. Miệng lâm râm, ta tụng niệm thật nhiều, Tay cung kính khoanh đè trên ngực sợ, Mắt chẳng thấy vật chi tuy vẫn mở, Tai bưng im gác ...
Sầu Tên
Sầu Tên (Tế Hanh) Không lắng đợi, cũng không cần rõ rệt, Chỉ thoáng nghe nhè nhẹ, thoáng nghe thôi Tôi đã không giữ được tự nhiên rồi; Lòng cảm động nao nao đầy ứ nghẹn, Ôi vương víu cái tên người yêu mến! Thế mà còn những tiếng giống hơi hơi Hay đồng âm trái nghĩa với tên người, Lòng thắc mắc cũng kiếm điều tư lự. Đôi cái dấu thêm vào đôi cái chữ. Dáng thân quen từ ...
Tấm Lịch Đời
Tấm Lịch Đời (Tế Hanh) Tôi muốn đem ngày tôi In thành một bản lịch, Để tôi gỡ tờ đời Tùy theo hồi sở thích. Tôi sẽ để thật lâu Những tờ ghi hạnh phúc, Và vội bỏ tờ sầu Không theo giờ, đợi lúc. Khi vắng mặt người yêu Thì giờ không muốn hết Tôi sẽ gỡ thật nhiều Để chi ngày cách biệt? Bài thơ "Tấm Lịch Đời" của tác giả Trần Tế Hanh. Bài thơ thuộc tập Nghẹn Ngào ...
Ngụy Biện
Ngụy Biện (Tế Hanh) Em bảo anh: “em không yêu anh nữa!” Em đành lòng, anh biết nói làm sao? Nhưng em ơi, em nên suy nghĩ lại: Không có anh, em sẽ mất dường nào. Không có anh, em đem đôi mắt ngọc Sáng long lanh so sánh với vì sao, Ai đem ví làn mây cùng mái tóc? Vừng trán trong ai ví với trời cao? Hàm răng trắng hết cười ra ánh sáng, Làn môi son thôi nở những bông ...
Có Những Con Đường
Có Những Con Đường (Tế Hanh) Có những con đường ta đã đi Thẩn thơ qua lại rất nhiều khi Nhà người yêu mến ngang qua đấy Vắng mặt nên lòng thấy biệt li. Ta gửi tình ta ở khoảng đường: Bước này tưởng nhớ, bước này thương. Ta đưa ngượng nghịu, hàng mi chớp, Ngực đánh dồn thêm, chân vấn vương. Đi mãi không hề biết mỏi xa, Đi suông không dám ngó vô nhà. Đường thường bỗng ...
Tặng Hoa
Tặng Hoa (Tế Hanh) Anh nghĩ đến em đầy tin cẩn Ra vườn kết một bó hoa xuân. Nhưng em không đến, lòng đau cắt Anh ngó hoa phai cánh rã dần. Cũng tưởng hoa sung sướng được vầy Bởi người diễm lệ có bàn tay Trắng ngần. Ngón nhỏ thon thon nhọn Đã xé lòng anh tự bấy nay. Anh đứng ngây chờ em lại chơi Cho hoa ngắn ngủi chết yên đời; Tay anh thô quá! – em không đến Nỡ để ...
Đắng Cay
Đắng Cay (Tế Hanh) Vui không dám vui nhiều, Miệng cười như thể mếu! Lo lắng nỗi đìu hiu Vấn vương người yểu điệu. Đau buồn che dấu lệ; Ta có thở than đâu! Em xinh tươi như thế Ai nỡ sẻ chia sầu. Một lời em nói vội, Một bước em đi nhanh, Ta tưởng chừng thế giới Sụp đổ vỡ tan tành. Quen biết, vẫn cô đơn, Lứa đôi thêm tẻ lạnh; Ta ôm chịu tủi hờn, Chết dần lòng kiêu ...
Thắc Mắc
Thắc Mắc (Tế Hanh) (Tặng Lưu Quang Thuận) Hỏi mượn nhiều khi chẳng để dùng Đến hồi giao trả mắt rưng rưng; Lòng riêng lủi thủi xin từng tý Lo sợ người ta quá lạnh lùng. Người mượn, rồi người trả lại thôi Thế mà tôi đã xót xa rồi! Trách ai hờ hững đành xô đuổi Một tí tình tôi gửi lên người Em nói làm chi tiếng “cám ơn”? Anh mong giúp đỡ phải đau hờn; Nói chi kiểu ...
Viết Tên Trên Cát
Viết Tên Trên Cát (Tế Hanh) (Tặng Phan Ngô) Ngồi viết tên yêu trên bãi cát, Kỹ càng, chậm rãi, rõ như kêu Ngón tay ấn mạnh từng đường kẻ Cho thấm mong chờ, sâu mến yêu. Bỗng thấy lòng đau nhẹ khác thường. Hình như yêu, ghét, giận, hờn, thương Bấy lâu chất chứa trong tim nặng Đã chảy tràn lan xuống kẽ đường. Cả nỗi niềm riêng chẳng một lời Chiều nay trên cát nhẹ bày ...
Bình Luận Mới Nhất