Bài thơ Đêm Thứ Nhất (Xuân Diệu), tác giả viết về đêm thứ bảy. Qua bài thơ có thể hiểu là đêm thứ bảy hèn hò, hay là một đêm ái tình của chàng trai trẻ. Có thể à một đêm hẹn hò khi thể hiện qua câu thơ: “Sẵn kho xuân, quên cả túi không tiền,
Giày khẳng khái cứ rền vang mặt đất”. Nói lên sự vội vàng mà quên mang cả tiền, giầy đi trên đất vang cả góc trời.
Đêm Thứ Nhất (Xuân Diệu)
Đêm thứ bảy, chính là đêm thứ nhất!
Chẳng bao giờ ngăn được gót thanh niên
Khi bóng tối cũng reo hò: chủ nhật!
Và áo màu làm gió, phất qua hiên.
Sẵn kho xuân, quên cả túi không tiền;
Giày khẳng khái cứ rền vang mặt đất.
Nỗi vui vầy từ đâu đến tự nhiên:
Đêm thứ bảy, chính là đêm thứ nhất.
Phố đẹp, người xinh, là đời bánh mật;
Mặt tươi, môi đậm, là gã trai tân
Rộn tuổi trẻ dưới ánh đèn ngây ngất,
Reo ái tình trong nhịp máu phân vân.
Nhưng đêm qua, chân vặm mỏi dần dần;
Niềm vui hão chẳng lòng ai đón cất.
Trên gác về trống lạnh cả lòng xuân,
Đêm thứ bảy, chính là đêm thứ nhất!
Nhưng cuối bài thơ là một đoạn thơ có vẻ buồn khi mà chân vặm mỏi dần, niềm vui hão chẳng lòng ai đón nhận. Bạn có cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay bên dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Đêm Thứ Nhất” (Xuân Diệu – Ngô Xuân Diệu) Của Tác Giả Xuân Diệu Trong Tập Gửi Hương Cho Gió (1945) Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận