Bài thơ Chỉ Có Sóng Và Em (Xuân Quỳnh), tác gia viết cho sự thương nhớ. Mở đầu bài thơ là nhớ về căn phòng nhỏ, và những con người yêu thương, xự xa cách làm cho nhớ thương, đêm tháng năm trong hoa phượng nở, và trang giấy với bộn bề ký ức. Tác giả còn nói vệ sự yêu thương giận hờn, nhưng đó là hạnh phúc là niềm vui.
Chỉ Có Sóng Và Em (Xuân Quỳnh)
Đã xa rồi căn phòng nhỏ của em
Nơi che chở những người thương mến nhất
Con đường nắng, dòng sông trước mặt
Chuyến phà đông. Nỗi nhớ cứ quay về
Đêm tháng năm hoa phượng nở bên hè
Trang giấy trắng bộn bề bao ký ức
Ngọn đèn khuya một mình anh thức
Nghe tin đài báo nóng lại thương con
Anh yêu ơi, hãy tha lỗi cho em
Nếu đôi lúc giận hờn anh vô cớ
Những bực dọc trong ngày vất vả
Làm anh buồn mà em có vui đâu
Chỉ riêng điều được sống cùng nhau
Niềm sung sướng với em là lớn nhất
Trái tim nhỏ nằm trong lồng ngực
Giây phút nào tim đập chẳng vì anh
Một trời xanh, một biển tận cùng xanh
Và gió thổi và mây bay về núi
Lời thương nhớ ngàn lần em muốn nói
Nhưng bây giờ chỉ có sóng và em…
Quảng Ninh 5-1983
Bài thơ cho thấy sự xa cách và thương nhớ của cô gái với chàng trai, thương nhớ muôn ngàn muốn nói, nhưng giờ chỉ còn sóng và em. Bạn có cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Chỉ Có Sóng Và Em” (Xuân Quỳnh) Của Tác Giả Xuân Quỳnh Trong Tập Tự Hát (1984) Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận