Chùm Thơ Về Gió Lãng Mạn!
Thơ về gió là những vần thơ tình lãng mạn được tác giả gửi gấm vào đó những câu từ bay bỏng, tình tứ, đóng đưa như những cơn gió thoảng. Giớ giúp việc giải tỏa năng lượng, nóng nực trong cuộc sống hàng ngày, và gió trong thơ cơ làm xoa dịu những nỗi lòng, sự tươi mát và dễ chịu của những tâm hồn thèm khát thơ ca.
Gió không phải gió, thơ không phải thơ, gió với thơ cả hai kết hợp; duyên không ra duyên, nợ chẳng ra nợ; không mùi không vị; không nghĩa không tình; cũng chẳng lý lẽ cầu kì; cũng không cần ai phản bác làm chi cho nặng hơi mỏi cổ; cũng không cần hay; cũng không đợi khen tặng; cũng chẳng sợ chửi chê; cứ lóng ngóng miễn sao đừng bị nghẹt.
Nghịch lý giữa thơ với gió; chắc tại nắng nóng phối hợp mới đẻ ra thơ; hễ mây đen kéo tới thì làm cho chữ nghĩa mù mờ; nhưng nhờ cơn mưa móc mà trở nên nổi tiếng ở trong giới văn chương, người người hâm mộ. Ôi ! Thơ và gió, như một trận túc cầu vừa thắng lợi, xong rồi trở về đời thực… gió muốn ngấm ngầm lật mọi trang thơ; giống như, cửa tù mở ra để đón chờ kẻ cướp; gió chui xuống nước trốn, gió cặp sóng cuồng thì thôi rồi thơ đành chết đuối! Lá chếch dòng thơ buồn bất tận. Không ai biết thơ sống dở hay chết dở, vì thơ bán chẳng ai mua. Đọc thơ xong, mắt cay cay, hay hay, dở dở. Cứ mặc niệm cho gió đẩy đưa, cho đời thơ “phùn mang trợn mắt”. Lại đem hết sức lực ra mà phụng sự cho hết mọi việc “bi hồ”.?
Còn cái “gã lang thang” kia nay lại lầm tưởng thơ với gió đựng trong một chung nước lớn là đầy. Nhưng cái chung không có đáy, đổ vào bao nhiêu bia, rượu cũng chỉ có một giọt nước bám trên miệng chung mà thôi. Mấy bạn tiếp thị bia rượu có lẽ rất sành sỏi nên bỏ qua.
Mưa trút xuống như thác đổ, mà mồ hôi cứ rướm ra mình mẩy hôi rình; gió tản cư sang, hồn thơ cảm lạnh; khẩn thần, khấn phật, bái, van xin mấy con mẹ Quán Thế Âm, Lê Sơn Thánh Mẫu, Thần Tài, Thổ Địa… cũng chẳng có ăn nhầm cái hàm ơn nào cả. Chỉ tội và khổ sở cho mấy đứa nhỏ, hít phải khói độc; nước mắt, nước mũi thò lò; ai cũng tưởng thần phật cảm ứng chứng miên về phò hộ cho chủ gia được mạnh tay khỏe chơn, giàu sang phú quới. Nực cười thay,,,tệ nạn sùng bái, dị đoan, nay lại bị dị đan… thơ bỏ lại sau lưng gã lang thang là chuỗi ngày đầy nắng gió. Thân thể oi bức, nóng rát, tê tái hết cả thượng vị.
Chỉ tại cái bụng nọ ôm khối tương với mấy nàng thơ. Nên, khi đem ra thì thơ cũng là phường đánh lừa dư luận cho sướng; thơ với chả gió đem nấu cháo trắng thay cho cơm sườn, cá nục; nuốt vô chưa đầy bao tử; ói mửa tùm lum… ừ, cái gã lang thang bị ngộ độc của gió và thơ; gã nịnh nọt cho gió hong thơ một tí, chớ đâu có vì ai mà hấp thụ khí âm dương; nửa ngoại nửa ta. Được dùi mài một đoạn thơ ngắn gió lại nổi khùng. Vì vậy, thơ không thành chương, mà gió thì lại hoàn gió; kì cục là thế, có ăn thua gì mà bận tâm. Cứ việc hẹn giờ hoàng đạo, chờ gió và thơ gặp gỡ. Cảnh với tình gợi cảm với nhân gian, sầu não ruột quá đi mất. Được chút đỉnh lươn lẹo thì người ta khen mừng quýnh ra mặt.
Thôi, hãy kèm nén cái thứ ái tình thơ với gió. Nhăn nhó mặt mày lại phải đánh thùng rỗng… la to. Đếm xem sự việc thặng dư, hay xem xét lại bản thân rồi mường tượng cho ra mình. Chung một bầu tâm sự của gió và thơ rồi đem đi giải tán.
Gã lang thang lại tơ tưởng chiều Hồ Gươm lộng gió, để rồi gã mang thơ tình gửi gió đến nơi xa. Nàng Hạ Nữ còn đang chờ ai bên hồ ngọc? Để gió với thơ nghiêng ngã áng mây cười.
Mượn Lời Của Gió – Tác Giả: Long Vương
Gió thì thầm nói với mây
Tình này với nắng đong đầy mãi thôi
Vậy mà phải chia tay rồi
Nhớ sao là nhớ một thời bên nhau
Thôi đành hẹn để mùa sau
Hạ sang nắng gió bên nhau xum vầy
Hai ta tạm biệt từ đây
Vai gầy hạ trắng… Biết ngày nào quên
Gió xin luôn được nhắc tên
Mong hạ nơi ấy bình yên mỗi ngày
Bây giờ gió chuyển heo may
Trời trong xanh thẳm những ngày đầu thu
Giăng giăng từng giải sương mù
Cho ta cảm giác mùa thu ngọt ngào
Tâm hồn như muốn bay cao
Giang vòng tay rộng… đón chào thu sang
Gió – Tác Giả: Nguyễn Như Hải
Ta muốn làm ngọn gió
Chở theo những đam mê
Bao lời hứa câu thề
Đến anh người lính đảo
Cuốn đi ngàn giông bão
Mây xanh sáng bầu trời
Lăn tăn sóng biển khơi
Buồm căng về bến cảng
Trời mây luôn quang đãng
Sóng lúa gợn rì rào
Chốt điểm tựa trên cao
Chiến hào anh ôm súng
Đồng quê hương chiêm trũng
Gió làm mát lưng ong
Gió làm nổi đường cong
Tà áo dài em mặc
Ta không làm gió bắc
Để tê tái lòng ai
Gió giúp anh thuyền chài
Vượt biển khơi sóng cả
Gió muôn nơi muôn ngả
Gió gá nghĩa gợi tình
Làm rối mái tóc xinh
Chân cầu em đứng đợi
Gió mang mùa thu tới
Heo may giỡn làn da
Hoa sữa thơm hiên nhà
Đỏ cây bàng lá rụng
Gió ơi vờn đúng lúc
Làm tung tà áo ai
Bung khuy bấm em cài
Lộ hình hài tuyệt thế
Gió muôn đời vẫn thế
Đồng hành với trăng khuya
Gió lãng tử chưa nè
Vờn mây hoa thưởng nguyệt
Gió lên đỉnh núi tuyết
Sa pa phan si Păng
Chỉ gió mới hiểu rằng
Tuyệt vời nơi trần thế
Sẽ là luôn như thế…
Thổi đi nữa gió ơi.
Đêm Dài – Tác Giả: Hồng Anh
Gió đưa lá xuống với sông
Thong dong xuôi nhẹ trên dòng Hương xanh
Ngỡ ngàng thầm nhỏ với cành
Chia tay nhau nhé cũng đành lặng trôi
Nụ cười tắt ở trên môi
Tháng năm vậy đó xa rồi còn đâu
Còn đâu mãi mãi một mầu
Vi vu trong gió những tàu lá xanh?
Tình về theo gió mong manh
Tình đi để nhớ theo anh với nàng
Lặng trôi đôi chiếc lá vàng
Tình chia xa ấy phũ phàng lòng ai
Mõ xa theo gió thở dài
Chùa, đêm buông xuống trăng cài mái cong
Dòng Hương ôm mãi trong lòng
Tình chung với lá tình cùng với mơ
Xa xa chiếc lá xa bờ
Xa xa chi vậy ai chờ tháng năm?
Đêm dài ai đó băn khoăn
Mịt mù trong gió lá nằm… bơ vơ.
Gió Mùa Hè – Tác Giả: Trần Tung
Gió lăn lóc bụi trần lạc lõng
Rẽ lối đời khát vọng bên em
Môi hoa kiều diễm thơm mềm
Cho hương tóc mãi say mèm ánh trăng…
Gió Điên – Tác Giả: Trần Tung
Lại ghét, lại thương, lại chạnh lòng
Bồi hồi Hạ Nữ có chờ mong
Bỏ thơ, bỏ gió vào trong túi
Chung rượu chưa đầy hương vị hong
Gió Mùa Thương – Tác Giả: Sinh Hoàng
Từ vắng em xuân anh còn một nửa
Một nửa thôi nên chẳng đủ màu tươi
Gió đông về lạnh buốt ngập khung trời
Anh lặng lẽ cuộn mình trong nỗi nhớ
Em đi rồi nắng cũng buồn vụn vỡ
Rắc hạt sầu trên lối nhỏ ngày xưa
Thuở hai đứa dìu nhau chiều đưa đón
Nhìn nhau cười bước vội mỗi lần mưa
Em phương trời bông tuyết chắc đang mưa
Phủ trắng xóa một màu chiều ảm đạm
Trong giá buốt đóng băng từng ngày tháng
Mùa cạn mùa mờ ánh sáng tương lai
Mùa xuân anh đo nỗi nhớ thật dài
Kết thành cuộn đợi em về đan áo
Gió từng cơn dội vào lòng thành bão
Tả tơi hồn xơ xác áo mùa thương
Gió Lặng – Tác Giả: Trần Tung
Bàn bạc việc đời gió lặng trang
Bỏ bao nông nổi lại đoạn trường
Tơ lòng rũ rượi và lươn lẹo
Một cuộc ba đào – lãng ghét thương?
Khói thuốc thoảng mơ một ảnh hình
Muôn màu kì diệu ánh bình minh
Ngàn hoa khoe sắc – hương thơm ngát
Gió bạt nghiêng tà áo nữ sinh
Gió Mậu Dịch – Tác Giả: Trần Tung
Nỗi nhớ riêng mình – nỗi nhớ ai
Nhớ theo đêm xuống giọt mưa dài?
Rừng mơ heo hút, non cao vút
Lệch hướng đa tình lửa cũng phai
Gió chếch nụ cười, gió ngẩn ngơ
Vành trăng khuyết đỏ, áng mây mờ
Lạc tiên mới hái còn vàng hực
Gửi bạn miền xa khách đợi chờ
Khao khát những ngày tháng tự do
Ở nơi bãi gió chẳng cầu lo
Cuộc đời phân nửa là vô tận
Bến liễu lui thuyền sóng nhấp nhô
Gió Và Em – Tác Giả: Thuy Vũ
Em nhẹ nhàng hay cơn gió thoảng
Mái tóc mềm ngỡ áng mây bay
Làm hồn anh, nhẹ sóng ngất ngây
Nghe gió khẽ… cùng mây thủ thỉ.
Đông đến rồi ..gió không cố ý
Lạnh se lòng thế nhỉ… gió thương
Chẳng nỡ nào làm rớt hạt sương
Nên gió mãi vương mềm lá cỏ.
Bởi yêu nhiều… em là thế đó
Nguyện sẽ làm cơn gió bên anh
Lúc buồn vui muốn được dỗ dành
Khi hờn ghen… muốn thành bão nổi.
Cũng có khi gió buồn, giận dỗi
Ánh trăng tà nghiêng lối ..gió sang
Là khi em ướt lệ hai hàng
Bởi nhớ anh… mơ màng… gió tới.
Anh mải mê tháng ngày mong đợi
Mơ dáng hình của gió… hay em
Cứ mơn man lay khẽ bên rèm
Anh đỡ gió… dìu em vào mộng.
Em với gió hay là sự sống
Gieo đất nghèo… giống nảy chồi xanh
Anh mơ về một mái nhà tranh
Gió và em… bên anh… hạnh phúc.
Thỏ Nỗi Bao Mùa Quạnh Gió Sương – Tác Giả: Huệ Trần
Chán nẻo phong trần đã nhạt hương
Vào chơi lạc uyển ngắm thu hường
Sao trời ẩn hiện trong tầm với
Quả cấm trêu chòng giữa động vương
Rửa mắt say mèm cơn mỹ mộng
Dừng chân nhón khẽ ảnh vô thường
Tâm hồn nhẹ bổng theo chiều ấy
Thoả nỗi bao mùa quạnh gió sương
Gió Hờn Bay – Tác Giả: Hiền Dịp
Cũng mấy thu rồi phận gửi trao
Mà tim hụt hẫng nhớ nhung nào
Đôi ngày hạnh phúc tày gang nhỏ
Một thuở trang đài giỡn bóng cao
Lỡ ủ tình kia người mắt lặng
Thầm say chốn nọ kẻ môi đào
Ngây lòng vất vưởng hương tràn cũ
Để gió bay hờn lạnh lẽo sao.
Gió – Tác Giả: Kiều Thanh
Gió ở trời xa mãi lạnh rình
Gió nơi phố thị chẳng nào xinh
Gió thèm sưởi ấm luồn da gợi
Gió thả buồn mơn cợt giỡn hình
Gió thổi vô tình đem những hận
Gió về thức dục buổi hoàng kinh
Gió lìa bữa hạ nhường đông ngủ
Gió chỉ thuần yêu giữa cảnh bình!
Nụ Gió Vô Tình – Tác Giả: Huệ Trần
Mấy mùa hoa cỏ tương tư
Bặt tin nụ gió ngẩn từ khi trao
Lều hiu hắt bóng trăng vào
Câu thơ hoang hoải dâng trào niềm yêu…
Mải mê gió lãng dòng phiêu
Đâu chừng xa lắm bóng chiều cảm xưa
Vô tình sóng vỗ đẩy đưa
Càng xa thêm nữa chẳng vừa tầm tay
Tự nhiên thuở ấy duyên cài
Cho mùa đau đáu trúc mai nửa chiều
Ơi à cất nỗi sầu liêu
Vườn xưa vẫn đợi gió phiêu mạn bồng
Gió Vờn – Tác Giả: Nguyễn Trung Diễn
Gió mời ong bướm dạo vườn xuân
Gió cuốn ngàn hoa rải trắng ngần
Gió nhón mây chiều treo trước ngõ
Gió lùa sương sớm rắc đầy sân
Gió gieo sóng nhạc lưu thiên cổ
Gió dệt hồn thơ lấp bụi trần
Gió rít dữ dằn cơn bão giật
Gió vờn ru ngủ khúc ca ngân
Nhờ Gió – Tác Giả: Ngọc Trinh
Gió chiều nay thổi toàn cơn nhè nhẹ
Phải chăng đang hạnh phúc lắm cùng mây?
Nên ngao du khắp xứ nẻo đó đây
Vẫn vui vẻ đong đầy tình yêu ấy.
Gió đưa mây ngày ngày đi dạo thấy?
Có khi nào bay tận đến trời tây?
Rồi rong chơi phương đó năm ba ngày?
Để ngắm cảnh ngắm người vùng trời lạ.
Kể đi gió thiên nhiên nơi xa ấy
Có thật đẹp thơ mộng lắm hiền hòa
Như những gì anh từng nói với ta
Lòng người yêu thiết tha chung thủy lắm.
Gió ơi xin cho hỏi câu đằm thắm?
Hiện tại giờ người có khỏe và vui?
Hay giống như tôi cứ muốn ngủ vùi?
Để mộng đẹp mơ về bao kỷ niệm.
Gió có thể giúp dùm mình tìm kiếm?
Người mà luôn ngự trị ở buồng tim
Để nhắn nhủ lời thương tưởng hàng đêm
Vẫn đợi anh dù thôi lời hẹn hứa.
Nếu chuyển lời mà ai không nhận chứa
Hãy giúp giùm gió thổi nhẹ qua tai
Hơi mát kia ẩn ý chuỗi ngày dài
Tôi vẫn nhớ dịu dàng như hơi thở.
Gió ơi có lẽ tình đang vướng nợ
Biết dang dỡ rồi cứ mãi miết yêu
Giọt sầu rơi đọng lại mi mắt nhiều
Nên nhờ gió chuyển thương yêu giùm nhé.
Mây Gió – Tác Giả: Hoàng Anh
Nếu có thể ta ước mình là gió
Bay un dung khắp nẻo chân trời
Nếu có thể ta là ảng mây trôi
Dễ tan biến thành cơn mưa nhỏ
Ta ao ước lòng ta thanh thản
Dẹp U buồn quên cả chuyện đau thương
Roi mai đây trên bước đường gặp lại
Xin mỉm cười gọi hai tiếng cố nhân
Cơn Gió Vô Tình – Tác Giả: Bùi Thị Nga
Ngỡ rằng ngọn gió thoảng qua
Cho ta cứ ngỡ như là chiêm bao
Ai ngờ cơn gió lao xao….
Tơ vương quện chặt ta vào giấc mơ
Đêm về cứ mãi ngẩn ngơ…
Vô tình gió cuốn hồn thơ đi rồi
Để cho nổi nhớ lên ngôi…
Dạ kia cứ mãi bồi hồi vấn vương
Tơ lòng hết nhớ lại thương…
Hết chờ hết đợi vấn vương điều gì
Biết rằng chẳng đúng kịp khi…
Hỏi lòng mơ ước điều gì hỡi anh
Chuyện tình yêu rất mong manh
Trót tơ vương chặt buông mành rồi đau
Biết rằng chẳng thể gần nhau…
Kiếp này lổi hẹn kiếp sau gặp chàng
Quay về ôm mộng hồn mang …
Chỉ xin một chử đá vàng chẳng phai
Cuộc đời nhiều lắm ngày mai…
Chuyện tình yêu đẹp giữa đài nhân gian
Trách thầm cơn gió lan man…
Vô tình gió cuốn hồn tan đi rồi…
Để Gió Cuốn Đi – Tác Giả: Diễm
Chọn một cách im rồi lặng lẽ
Một mình thôi cúi khẽ im lìm
Cố ghìm lòng vọng gợi niềm riêng
Tìm quên lãng chôn muộn phiền tắt lịm…
Khép bờ mi hồn chìm trong dĩ vãng
Thuở tình yêu lãng mạn cháy rực lòng
Dù ngoài trời mưa đổ gãy gió giông
Tình vẫn ấm trong lòng người yêu dấu…
Đã từ lâu hứa tình sâu nghĩa nặng
Tự dặn mình nhớ mãi phút đam mê
In vào tim lời vàng đá hẹn thề
Luôn trân quý để khắc vào tâm khảm…
Trời âm u sương mù giăng ảm đạm
Như cùng ta cam chịu cảnh tiu điều
Mơ ước nhiều giờ còn được bao nhiêu
Nhắm mắt lại thả hồn phiêu theo gió…
Chỉ là những cơn gió rất đổi bình thường, nhưng trong thơ ca gió trở thành nguồn cảm hứng bất tận trong thơ ca, ca dao của nhiều tác giả. Qua những bài thơ về gió ở trên sẽ giúp bạn đọc có cái nhìn về gió qua nghệ thuật thơ ca được rõ nhất. Hàng ngày, vẫn có những bài thơ hay về tình yêu, và cuộc sống được sưu tầm và đăng tải trên danh mục thơ của Blog ChieuTa.Com. Hãy thường xuyên ghé thăm để đọc những bài thơ mới nhất nhé, chúc các bạn có những phút giây thư giãn bên những vần thơ.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết 18+ Bài Thơ Về Gió & Những Áng Thơ Tình Về Gió Lãng Mạn Rất Hay Tại Danh Mục Thơ Buồn Về Tình Yêu của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- 25+ Bài Thơ Tình Nghèo Tâm Trạng, Vì Nghèo Nên Anh Mất Em
- 45+ Bài Thơ Đêm Khuya Buồn & Cô Đơn Không Ngủ Được
- Thơ Tháng 10 Đất Trời & Cỏ Cây Nghiêng Mình Đón Mùa Thu Tới
- 35+ Bài Thơ Tháng 9 Bản Tình Ca Mùa Thu Buồn & Nỗi Nhớ
- Thơ Tháng 8, Tình Thơ Tháng Tám Thu Về Lãng Mạn & Dịu Dàng
- Tập 23+ Chùm Thơ Tháng 7 (July) Mưa Ngâu Buồn & Tâm Trạng
- Thơ Tháng 6 – Những Bài Thơ Tình Tháng Sáu Cô Đơn & Buồn
- Thơ Tháng 5 – Tuyển Tập 15 Áng Thơ Tình Buồn Tháng Năm
Để Lại Một Bình Luận