Có những ngày, lòng buồn cảm thấy cô đơn, trống vắng chỉ muốn chạm vào ai đó. Nhưng rốt cuộc chẳng có ai. Một mình với không gian tỉnh lặng, không hẳn là buồn, cũng không vui, cứ thế lạc vào những cảm xúc thương nhớ, u sầu muôn thuở. Đó là cảm xúc của người đang tương tư hình bóng ai đó, con tim chẳng chịu vâng lời lý trí, cứ mải mê hướng đến một người khác, một chuyện khác. Dưới đây là áng thô tình tương tư, ngơ ngác, u sầu để lòng đau muôn thuở gửi đến các bạn.
Kẻ lạc quan sẽ vui vẻ, kẻ hay tương tư sẽ lại khổ đau, nhưng không có nghĩa là ai trong chúng ta cũng có thể không bao giờ sầu bi. Như trời kia, dẫu nắng đẹp, thì cũng có lúc đêm tàn. Và may mắn là, con người sẽ tiếp tục thay đổi, khi cuộc sống không bao giờ ngừng trôi.
Tương Tư – Tác Giả: Hàn Mặc Tử
Gió xuân đi khỏi bao giờ,
Tấc xuân với tấm lòng thơ não nùng.
Hỏi mình, mình có nhớ nhung,
Bao la non nước một vùng nước non.
Quen nhau từ thuở đào non,
Biết nhau từ thuở trăng tròn, ai ôi!
Hương thơm bay mất đi rồi,
Mỗi lần hoa nở gây mùi yêu đương.
Chiêm bao thấy mặt chán chường,
Tỉnh ra hoảng hốt, hỏi nường, nường đâu!
Sao trong giai tiết mà sầu,
Rưng rưng nước mắt ai hầu lau cho?
Mở miệng không ra, những nghẹn ngào,
Tương tư sầu ấy cực làm sao!
Nghe chim anh võ kêu buồn đáp,
Thấy bóng đông quân tới biếng chào.
Đứng sững ngoài hiên mà tưởng tượng…
Ngồi thừ trước án để chiêm bao.
Mặc cho hoa rụng bay tơi tả,
Lẩm bẩm: “Em ơi, khổ thế nào”!
Trường Tương Tư – Tác Giả: Hàn Mặc Tử
Hiểu gì không ý nghĩa của trời thơ?
Của hương hoa trong trăng lờn lợt bảy
Của lời câm muôn vì sao áy náy
Hiểu gì không em hỡi! Hiểu gì không?
Anh ngâm nga để mở rộng cửa lòng
Cho trăng xuân tràn trề say chới với
Cho nắng hường vấn vương muôn ngàn sợi
– Cho em buồn trời đất ứa sương khuya
Để em buồn, để em nghiệm cho ra
Cái gì kết lại mới thành tinh tú?
Và uyên ương bởi đâu không đoàn tụ?
Và tình yêu sao lại dở dang chi?
Và vì đâu gió gọi giật lời đi?
– Lời đi qua một chiều trong kẽ lá
Một mùi thơm mới nửa lừng sa ngã
Anh mến rồi ý vị của làn mơ?
Lệ Kiều ơi! Em còn giữ ý thơ
Trong đôi mắt mùa thu trong leo lẻo
Ở xa xôi lặng nhìn anh khô héo
Bên kia trời, hãy chụp cả lòng anh
Hãy van lơn ở dưới chân Bàn thành
Cho yêu ma muôn năm vùng trở dậy
Náo không gian cho lửa lòng bừng cháy
Và để cho kinh động đến người tiên
Đang say sưa ở thế giới hão huyền
Đang trững giỡn ở bên sông Ngân biếc…
Anh rõ trước: sẽ có ngày cách biệt
Ngó như gần song vẫn thiệt xa khơi!
Lau mắt đi đừng cho lệ đầy vơi
Hãy mường tượng một người thơ đang sống
Trong im lìm lẻ loi trong dãy động
– Cũng hình như em hỡi, động Huyền Không
Mà đêm nghe tiếng khóc ở đáy lòng
Ở trong phổi, trong tim, trong hồn nữa…
Em cố nghĩ ra một chiều vàng úa
Lá trên cành héo hắt, gió ngừng ru:
“Một mối tình nức nở giữa âm u
“Một hồn đau rã lần theo hương khói
“Một bài thơ cháy tan trong nắng rọi
“Một lời run hoi hóp giữa không trung
“Cả niềm yêu ý nhớ cả một vùng
“Hoá thành vũng máu đào trong ác lặng.”
Đấy là: tất cả người anh tiêu tán
Cùng Trăng Sao bàng bạc xứ say mơ
Cùng tình em tha thiết những văn thơ
Ràng rịt mãi cho đến ngày tận thế
Tứ Tuyệt Tương Tư – Tác Giả: Xuân Diệu
I
Lâu lắm em ơi, tháng rưỡi rồi
Sao nhiều xa cách thế, em ơi!
Sớm trông mặt đất thương xanh núi;
Chiều vọng chân mây nhớ tím trời
II
Bỗng nhiên trời đất nhớ người yêu
Cây vắng chim bay, nắng vắng chiều
Nước cũng lơ thơ, bờ líu ríu
Mây chừng ấy đó, gió bao nhiêu…
III
Hoa tím tương tư đã nở đầy
Mời em dạo bước tới vườn đây
Em xem: yêu mến em gieo hạt
Hoa tím tương tư đã nở đầy…
Tương Tư Chiều – Tác Giả: Xuân Diệu
Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm;
Anh nhớ em, em hỡi! Anh nhớ em.
Không gì buồn bằng những buổi chiều êm.
Mà ánh sáng đều hoà cùng bóng tối.
Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối;
Vài miếng đêm u uất lẩn trong cành;
Mây theo chim về dãy núi xa xanh
Từng đoàn lớp nhịp nhàng và lặng lẽ
Không gian xám tưởng sắp tan thành lệ.
Thôi hết rồi! Còn chi nữa đâu em!
Thôi hết rồi, gió gác với trăng thềm.
Với sương lá rụng trên đầu gần gũi,
Thôi đã hết hờn ghen và giận tủi.
(Được giận hờn nhau! Sung sướng bao nhiêu!)
Anh một mình, nghe tất cả buổi chiều
Vào chậm chậm ở trong hồn hiu quạnh.
Anh nhớ tiếng. Anh nhớ hình. Anh nhớ ảnh.
Anh nhớ em, anh nhớ lắm! Em ơi!
Anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi,
Nhớ đôi môi đang cười ở phương trời.
Nhớ đôi mắt đang nhìn anh đăm đắm!
Gió bao lần từng trận gió thương đi,
– Mà kỷ niệm, ôi, còn gọi ta chi…
Hoa Cỏ May – Tác Giả: Xuân Quỳnh
Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ,
Không gian xao xuyến chuyển sang mùa.
Tên mình ai gọi sau vòm lá,
Lối cũ em về nay đã thu.
Mây trắng bay đi cùng với gió,
Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ.
Đắng cay gửi lại bao mùa cũ,
Thơ viết đôi dòng theo gió xa.
Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
Áo em sơ ý cỏ găm đầy
Lời yêu mỏng mảnh như màu khói,
Ai biết lòng anh có đổi thay?
Lần Đầu Biết Tương Tư – Tác Giả: Giang Hana
Có một cô gái nhỏ
Lần đầu biết tương tư
Cô tập tành viết thư
Gửi cho chàng trai trẻ
Chàng chẳng hề hay biết
Hay lặng lẽ làm thinh
Nghĩ rằng cô còn bé
Chưa đủ tuổi yêu mình
Cô ngẩn ngơ nhìn trời
Vẽ dấu hỏi thật to
Trong lòng thấy hơi lo
Hay thư chưa được gửi
Cô tiếp tục hi vọng
Vào một ngày nắng xanh
Nhận được tin của anh
Mình yêu nhau em nhé…
Ôm Vào Lòng Một Thành Phố Tương Tư – Tác Giả: Hoàng Tiến Tùng
Ôm vào lòng một thành phố tương tư
Đêm cứ dài chẳng thể nào ngủ được
Có tiếng chân cô đơn nghe mỏi bước
Chưa có trạm dừng trước khi ánh bình minh
Thành phố nhiều năm vẫn có lúc một mình
Cùng vài gã thanh niên si tình ở lại
Ngược vào đêm có nước mắt vụng dại
Chảy vào ở lồng ngực nhói đau
Thành phố nhiều năm vẫn đợi ngủ sau
Đợi một người về lại nơi hò hẹn
Qua mấy mùa mưa chẳng nói lời trọn vẹn
Đành tiếc thầm, ôm chén ngày vu quy
Thành phố nhiều năm kẻ đến rồi đi
Nhưng mấy ai qua hết từng góc nhỏ
Có cây đàn trên tầng cao nhiều năm bỏ ngỏ
Cô hàng xóm nào có về hát bên mưa
Thành phố nhiều năm chẳng có chỗ thừa
Cho những người muốn ở bên mãi
Rồi một ngày quay đi không trở lại
Ôm vào lòng một mối tương tư
Tương Tư – Tác Giả: Hồng Phấn
Người ơi mượn chút bờ vai
Để khi mệt mỏi tựa vài phút giây
Xong rồi sẽ trả lai ngay
Còn em ở lại lòng đầy tương tư
Tương Tư Giữa Đường – Tác Giả: Đang Tăng
Chiều hè ngả bóng hoàng hôn
Nắng vàng in bóng xón thôn khuất đồi
Ni cô chỉ đứng không ngồi
Trong lòng xao xuyến bồi hồi chẳng yên
Tương tư nổi tiếc tình duyên
Trai tài gái sắc thuyền quyên một thời
Số phận nàng trách ông trời
Bạc tình xảo trá hại đời nữ nhi
Đường dài đồi vắng nàng đi
Tương tư đứng giữa chọn đi lối nào
Tai nghe gió thổi ào ào
Tâm nàng bất ổn biết vào nơi đâu
Nàng như con cá mắc câu
Thôi đành bạc phận cúi đầu quy y
Nam mô đức phật từ bi
Cứu khổ cứu nạn con quy theo ngài
Tương Tư – Tác Giả: Do Bang
Đêm qua nhớ em không ngủ
Trắng đêm khói thuốc vàng tay
Khói bay thoảng lời nhắn nhủ
Nhớ em, chẳng thấy đêm dài
Xa nhau thế này mãi mãi
Làm sao vơi nỗi nhớ thương
Gió luồn song thưa, khắc khoải
Nỉ non tiếng dế đêm trường
Đêm nay, nhớ em không tưởng
Bóng hình em mãi chập chờn
Xa nhau vạn đường, trăm hướng
Còn buồn nào có thể hơn
Đêm mai sẽ lại nhớ em
Bởi tương tư rồi em hỡi
Buồn này chất nặng con tim
Làm sao nói hết thành lời
Cuộc đời, sao sắp đặt chi
Gặp nhau để rồi thương nhớ
Trăm năm biết có duyên gì
Cuối cùng… còn chỉ vần thơ
Tương Tư – Tác Giả: Tam Tran
Trên cao nửa mảnh trăng sầu
Sông ngân cách trở đôi đầu nhớ thương
Mấy đêm lặng lẽ canh trường
Gửi hồn theo gió dặm trường tìm nhau
Người đâu gặp phút sơ giao
Trong đôi mắt đã in sâu bóng hình
Vật vờ sao cứ làm thinh
Mà lòng đã kết mối tình đơn phương
Bao lần muốn ngõ tận tường
Sợ lời chối bỏ tổn thương tim khờ
Gom vào dệt những vần thơ
Gửi ai rồi lại thẫn thờ cất đi..
Người xa thôi nhớ làm gì
Có chăng thấu nỗi tình si hỡi người
Trăng treo nửa mảnh chơi vơi
Nửa hồn tôi cũng bên trời tương tư
Gánh Tương Tư – Tác Giả: Ngoc Le
Ta quẩy gánh tương tư về cuối nẻo
Dáng hao gầy bước xiêu vẹo đường xa
Nửa chữ duyên chưa thắm đã phai nhoà
Day dứt nửa nào phôi pha sầu úa
Ta quẩy gánh tình chơi vơi một thủa
Vắt ngang đời như dải lụa mong manh
Lòng xót xa khi hẹn ước không thành
Thổn thức mãi đến tàn canh chẳng dứt
Ta muốn quẳng gánh tương tư buồn bực
Thả trôi đi miền ký ức theo dòng
Tâm yên bình chẳng day dứt sầu đong
Quên kỷ niệm để cõi lòng thanh thoát
Chiều nay lặng nhìn dòng sông khao khát
Nghe mênh mang bên vạt nắng cuối trời
Bóng con đò chở thương nhớ xa khơi
Nghe tiếc nuối mãi bên đời da diết
Gánh tương tư thả giữa dòng ly biệt
Để đêm về ngơ ngẩn viết tình thơ
Tương Tư – Tác Giả: Nguyễn Nhật
Ta ngồi lặng dưới hoàng hôn
Lòng như Nguyệt khuyết bồn chồn đợi đêm
Trăng khuya ngã bóng qua thềm
Giật mình ngỡ bước chân Em lại về
Mảnh hồn nửa tỉnh nửa mê
Nghe trong ngọn gió câu thề đẩy đưa
Tình không kịp ngỏ còn chừa
Chờ màu nắng nhuộm, chờ mưa ướt dầm
Mơ màng tưởng đến trăm năm
Thời gian đủ khiến thân trầm bể yêu
Bơi theo sóng mắt diễm kiều
Đưa người mộng ảo phiêu diêu góc trời
Tóc thề gửi gió buông lơi
Làn hương cứ để cho đời ngất ngư
Nửa thôi, nửa muốn chần chừ
Ta về thả hạt tương tư nẩy mầm
Lòng Anh Tương Tư Hoài Thật Lạ – Tác Giả: Lê Hoàng Duy
Anh quen em khi hai mình còn nhỏ
Anh mồ côi, cha mất cũng lâu rồi
Chiếc xe tàn sau nhà còn bỏ ngỏ
Bụi phủ đầy theo ánh mắt xa xôi
Có ai đâu dìu dắt anh đứng dậy
Sau những lần vấp ngã trước cuộc đời
Chỉ có anh cắn răng mà chịu đựng
Máu bật môi cũng không để lệ rơi
Dòng cảm xúc đã không còn nguyên vẹn
Biết tìm ai cứu rỗi cuộc đời này
Đành gởi tạm tâm tư vào chén rượu
Chuốc cho say mong qua được hôm nay
Đêm dần buông, đằng sau anh ở đó
Cặm cụi gom những mảnh rác cuộc đời
Giông bão qua kết bạn rồi cùng chơi
Thi nhau đuổi trái banh đời nghiệt ngã
Anh chân trần bước ngang qua sỏi đá
Vô tình gặp người con gái môi hồng
Anh chết lặng thẫn thờ đứng xa trông
Là ai đó? Tiên sa trần? Thật lạ!
Từ khi đó đời anh như trắng xóa
Chỉ có em đưa tay vẽ ngọc ngà
Từ khi đó chỉ có em và ta
Đưa tay đếm sao trời trong nức nở
Rồi dường như mình cùng chung nhịp thở
Tay trong tay trao nhau những nồng nàn
Trăng đã rớt đêm cũng chẳng buồn sang
Mà nán lại cho đôi lời chúc phúc
Tình yêu ơi em có thấy hạnh phúc
Khi bên anh một kẻ chẳng ra gì
Chỉ biết lấy màn đêm làm chăn gối
Mà mơ mộng về một ngày vu quy
Anh là ai khi đêm dài không bóng
Anh là ai khi chẳng có em đây
Em là ai sao cứ mãi lưu đày
Để lòng anh tương tư hoài thật lạ!
Vừa rồi các bạn đã xem những áng thơ tình tương tư, nhớ nhung một hình bóng của riêng mình, hi vọng bạn sẽ thích những bài thơ trên. Những áng thơ tình tương tư trên của nhiều tác giả nổi tiếng và nhiều nhà thơ tự do khác, ủng hộ tác giả bằng cách chia sẻ những bài thơ của họ đến nhiều người nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết 15 Áng Thơ Tình Tương Tư, Ngơ Ngác & U Sầu Để Lòng Đau Muôn Thuở Tại Danh Mục Thơ Buồn Về Tình Yêu của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- 25+ Bài Thơ Tình Nghèo Tâm Trạng, Vì Nghèo Nên Anh Mất Em
- 45+ Bài Thơ Đêm Khuya Buồn & Cô Đơn Không Ngủ Được
- Thơ Tháng 10 Đất Trời & Cỏ Cây Nghiêng Mình Đón Mùa Thu Tới
- 35+ Bài Thơ Tháng 9 Bản Tình Ca Mùa Thu Buồn & Nỗi Nhớ
- Thơ Tháng 8, Tình Thơ Tháng Tám Thu Về Lãng Mạn & Dịu Dàng
- Tập 23+ Chùm Thơ Tháng 7 (July) Mưa Ngâu Buồn & Tâm Trạng
- Thơ Tháng 6 – Những Bài Thơ Tình Tháng Sáu Cô Đơn & Buồn
- Thơ Tháng 5 – Tuyển Tập 15 Áng Thơ Tình Buồn Tháng Năm
Để Lại Một Bình Luận