Hoài Niệm (Vũ Hoàng Chương) Từ phen sóng nước gieo neo Mấy hoa tan tác mấy bèo nổi trôi! Thú xưa còn bấy nhiêu thôi: Hồn thi nhân với giọng người danh ca Mặt nhìn mặt còn ngờ trong giấc mộng Phải rằng đây vang bóng một thời xưa? Gác Đằng-Vương(1) thuở ấy họp bình thơ Người trong cuộc bây giờ đâu nhạn cá? Giai nhân hoàn bội quy trường dạ Danh sĩ phong trần tẩu mỹ ...
Từ Đây
Từ Đây (Vũ Hoàng Chương) Nhựa ứ mình cây chợt réo sôi Ran ran một gốc hướng muôn chồi Tin thơ đã báo mùa Dân Chủ Vận nước quyền dân phải sóng đôi Triều Đế triều Vương đã rụng dần Khí thiêng Hồng Lạc nẩy triều Dân Xôn xao từng búp vươn từng nhánh Điềm Tự Do về, lá hiện thân Ý nõn nà thơm giấc mộng đời Trăm ngàn vạn triệu cánh lên khơi Phải chăng cánh lá từ muôn ...
Mộng Vẫn Còn
Mộng Vẫn Còn (Vũ Hoàng Chương) Vầng trăng hiện khóe thu xanh Từ bao lâu vẫn chưa đành sẻ đôi Bóng mờ gương khuyết pha phôi Này phen lại trở về ngôi đêm rằm Bâng khuâng cùng nhắc chuyện mười năm Đời lỡ nhau thôi, mộng chẳng lầm Mây nước rộn cung đàn kỷ niệm Trời yêu biển nhớ ngút thanh âm Dây thơ dây kịch bổng trầm Ngừng dây lọt tiếng tơ tầm vấn vương Sắc hoa nhàu gió ...
Tâm Sự Hải Đường
Tâm Sự Hải Đường (Vũ Hoàng Chương) Chỉ sợ canh khuya mình ngủ mất, Chàng Tô cao đuốc chiếu xiêm hồng. Thoa nghiêng làn tóc rối Gác quạnh Trầm Hương, kìa say lịm một bông Giấc xuân chưa đẫy, ngại ngùng, Đẹp ơi, cô gái Đường Cung má đào! Khói sầu mưa nhớ Tình cũ chiêm bao Rầu rĩ muông kêu giọt máu trào… Mà ai trích địa tiêu tao Thơ xuân Thành Gấm nỡ nào quên ai? Hương ...
Trả Ta Sông Núi
Trả Ta Sông Núi (Vũ Hoàng Chương) Trải bốn nghìn năm dựng nước nhà Sông khoe hùng dũng, núi nguy nga Trả ta sông núi bao người trước Gào thét đòi cho bọn chúng ta… Trả ta sông núi từng trang sử Dân tộc còn nghe vọng thiết tha Ngược vết thời gian, cùng nhắn nhủ: Không đòi, ai trả núi sông ta Cờ báo phục hai bà khởi nghĩa Ðuổi quân thù, xưng đế một phương Long Biên sấm ...
Xuân Tứ (Nỗi Nhớ Mùa Xuân)
Xuân Tứ (Nỗi Nhớ Mùa Xuân, Vũ Hoàng Chương) Oanh thanh lịch lịch chuyển u tùng Xuân tứ triền miên thục dữ đồng Ngạnh chất bình do phiêu nộn thúy Cựu thời hoa dĩ biến tân hồng Hỗn trần ưng ngộ vô vi thuyết Tận túy hà thương bất đảo ông! Khước tiếu lăng tằng tam sổ bối Thanh thiên hư ỷ kiếm thư hùng. Bản dịch: Tiếng oanh hót vòm cây đứt nối Ai cùng ta bối rối lòng ...
Đuốc Thơ
Đuốc Thơ (Vũ Hoàng Chương) Non sông một buổi nằm tanh máu Lửa khét oan cừu đỏ bốn phương Đối diện khóc trên mùa hợp tấu Trời thanh bình cũ đất hiền lương Có bao giờ nữa trăng là ngọc Mây lại là tơ như trước kia Hoa lại vàng son rừng lại vóc Cỏ là nhung giải lối thôn quê! Bao giờ? Biết có bao giờ nữa? Ngọc nát tơ rời, chắp được đâu! Nhân loại từ phen gây khói ...
Xuân Thanh Bình
Xuân Thanh Bình (Vũ Hoàng Chương) Khói đưa trừ tịch trầm gây biếc Hương đón nguyên tiêu nụ mở đào Nhựa réo thanh bình vang trái đất Cho lòng dâu bể cũng xôn xao Thuyền thơ chở hứng lên cao Sông xuân lại có đêm nào nguyệt hoa Bạc trôi từng lớp sao sa Bẩy màu mây, cửa Tháp Ngà vấn vương Trời khuya chợt vẳng khúc Ngư-Dương Đá thét vàng kêu nhịp trống cuồng Sực tỉnh ...
Cảm Truyện Nàng Thơ
Cảm Truyện Nàng Thơ (Vũ Hoàng Chương) Khoảng đôi bờ chữ máu xôn xao Nét mực bay hoa mở suối Đào Ai oán tình Tơ thiên tuyệt kỹ: Tang, tùng…! Nước chẩy khóc non cao Từ hôm mười ngón đỏ bi thương Nhịp trúc lời ca dứt vấn vương Bút ấy ngờ đâu thề ấy cởi Đêm nào… cho bến lại Tầm-Dương! Cho Tầm-Dương lại bến Cô-Tô Quạ thét trăng tà rụng lá ngô Đàn phới chiêm bao Chùa vọng ...
Mai Trắng
Mai Trắng (Vũ Hoàng Chương) Xuân mới ba mươi sáu nõn nường Riêng cành mai cũ chiếm yêu đương. Dài sông nghĩa ấy tình cao núi Pha tuyết thân này mặt nhuốm sương. Chẳng đợi Đông-quân làm Đạo-chủ Vẫn là Hoa-hậu sánh Thi-vương. Giang-Nam mộng lẫn vào Giang-Bắc Trời bốn phương lòng chỉ một phương. Bài thơ "Mai Trắng" của tác giả Vũ Hoàng Chương. Bài thơ thuộc tập Hoa Đăng ...
Tâm Sự Phố Phường
Tâm Sự Phố Phường (Vũ Hoàng Chương) Tâm sự chìm sâu bụi phố phường Nghẹn ngào hơi thở lớp tang thương Hỡi ơi! Hà Nội bao đêm trắng Từng đón lòng ta mỗi ngả đường Vì ta nghe thấu vào hơi thở Nhìn thấu vào tâm sự bốn phương Tiềm thức đêm đêm trời rộng mở Ta chờ linh cảm ý quê hương Không gian từng kết hình trong mộng Và sắc thời gian ở chiếu giường Sông núi xa xưa về ...
Lộng Chương
Lộng Chương (Vũ Hoàng Chương) Đợi suốt mười năm một đứa con Là đây: trời đất bỗng vàng son Hoa, mùa xuân tới, hoa bừng nở Trăng, đến rằm, trăng lộng lẫy tròn Từ hôm nay nhỉ! Suối hào quang Nối mãi giòng Thơ họ Vũ Hoàng Ngọc nhả thành Chương, Oanh ríu rít Ôi lòng cha mẹ khúc tân xoang! Con ngủ trong nôi mộng dịu hiền Chung quanh, đời chợt lắng bình yên Nghe từng nét ...
Bình Luận Mới Nhất