Chân Hứng (Vũ Hoàng Chương) Tặng Chấn và Liên Từ thuở chàng say ôm vũ trụ Thu trong bầu rượu một đêm trăng Nhảy xuống muôn trùng sông quạnh quẽ Đem theo chân hứng gửi cô Hằng Chừng như thơ náu mãi cung tiên Lóng lánh canh khuya bạc cạnh thuyền Không đoái hoài chi dương thế nữa Nhạc trần tơ phím mãi vô duyên Bữa tiệc phàm phu ai đáng mặt Nối bài Dâng rượu thuở xưa ...
Hơi Tàn Đông Á
Hơi Tàn Đông Á (Vũ Hoàng Chương) Tặng Lưu Trọng Lư Phơi phới linh hồn lỏng khoá then Say nghe giọt nhựa khóc trên đèn Mê ly cả một trời Đông Á Sực tỉnh trong lòng nấm mộ đen Đáy cốc bao la vạn vực sầu Ngai vàng Mông Cổ ngự đêm nâu Hãy nghe bão táp trong cô tịch Vó ngựa dân Hồi dẵm đất Âu Thuyền chiến nằm mơ cuộc viễn chinh Buồm neo rời rạc bến U Minh Đâu đây quằn ...
Cảm Thông
Cảm Thông (Vũ Hoàng Chương) Tri ngã dả, kỳ tại thanh lâm hắc tái giang hồ (Bồ Tùng Linh) Đã lâu trăng cứ tuần trăng sáng Hoa cứ mùa hoa dậy sắc hương Phai, thắm, đầy, vơi, hờ hững nhịp; Vô tình lui tới lớp tang thương Triều đại hưng vong, đều tiếng cuốc Duyên tình quên nhớ, giỡn hoàng ly Trắng đen thề nguyện, trầm lên vút Cao thấp sầu vui, phẳng trúc ly. Ai thấy não ...
Đậm Nhạt
Đậm Nhạt (Vũ Hoàng Chương) Da thịt đìu hiu rợp bóng mây. Sương lam mờ cỏ gió vàng cây Song sa nắng xế dần ân ái, Lạnh cả mùa xưa nguyệt mái Tây. Nẻo ngắt chiêm bao: nhịp rụng đều: Tâm tư ngờ chạm bước hài thêu, Tiền thân nửa gối, vường mưa lá, Vết cũ phong sầu đậm nhạt rêu. Tình chủng bơ vơ, độc viễn hành. Nàng Thôi thôi đã…! Hết Oanh Oanh! Gót sen chùa cổ đêm trăng ...
Xem Truyện Quỷ
Xem Truyện Quỷ (Vũ Hoàng Chương) Ngõ nhớ hoa vàng gác nhớ trăng Chiêm bao giợn tuyết gối ngờ băng Sương vây bể xám lòng hoang đảo Nằm hấng thơ mưa độc vận bằng Phới gót mùa say về ẩn hiện Giữa đôi hàng chữ sách Khiêu Đăng Xôn xao vò nậm bừng hương cúc Thu nhập hồn men cựa đó chăng Bài thơ "Xem Truyện Quỷ" của tác giả Vũ Hoàng Chương. Bài thơ thuộc tập Mây (1943), danh ...
Nửa Truyện Hồ Ly
Nửa Truyện Hồ Ly (Vũ Hoàng Chương) Dàn dưa mưa lất phất Mênh mông sầu xứ đêm dài… Hư vô, động tiếng giầy ai? – Mình ta buồn dặc dặc, Say giữa hai tờ Liêu Trai! Rún rẩy hoa đèn rung ngọn bấc Không gian dàn mãi tiếng giầy ai! Dầu cạn lưng chừng phao, Sợ nhỏ thon mềm dáng liễu; Hài son phơi phới lửa đào, Khói biếc màu xiêm yểu điệu… Ai đó? Phải chăng hồn Cỏ Cây? Bấc ...
Tình Liêu Trai
Tình Liêu Trai (Vũ Hoàng Chương) Liệu ưng yếm tác nhân gian ngữ Ái thính thu phần quỷ xướng thi (Vương Ngư Dương) Quê nàng xa lắm, tận phương Đông, Mãi xóm bình minh dậy lửa hồng; Vóc liễu, y thường hoa phấp phới, Trùng dương ngàn dặm nhớ mênh mông. Chưa gặp bao giờ ta đã mê! Này đêm trăng thiếu, rượu xa về… Có ai ngăn bước cầm tay nhủ: “Xá muội tình sầu, chớ lỗi ...
Giang Nam Người Cũ
Giang Nam Người Cũ (Vũ Hoàng Chương) Thác là thể phách, còn là tinh anh (Nguyễn Du) Ai phụ tình ai, lỗi tóc tơ! Đèn khuya truyện cũ hận dâng mờ Giang Nam…! Mực động sầu trên giấy; Chữ đảo điên rồi, thánh thót mơ Ý tóc niềm da lượm kiếp nào Đọng về mây tuyết nửa chiêm bao, Đông A bừng thắm môi hàm tiếu, Trăng phới bài ngân, liễu vướn cao. Sương bay giải áo mướt rờn ...
Dâng Tình
Dâng Tình (Vũ Hoàng Chương) Bốn trời sương lạnh. Đường xanh bóng trăng, Lửa đào lung lay phấp phới. Thi nhân ơi! Xin dừng bước lại! Đây Hàng Châu thường mơ ước… đêm Hoa Đăng! Đêm Hoa Đăng đường xanh bóng trăng, Đêm Hoa Đăng đèn quanh lối xóm. Đây cầm ca người mộng, gái xưa Kim Lăng. Hãy dừng đây, chàng say! Mà điên cuồng lơi lả, Đón muôn đời thanh sắc ngã trong vòng ...
Dựng
Dựng (Vũ Hoàng Chương) Tay tiên gió táp mưa sa (Nguyễn Du) Đàn rưng rưng lệ phách dồn mưa Tiếng hát tàn rơi hận thuở xưa Bụi nhuốm Thiên Thai nhoà hứng rượu; Đời sau say giúp mấy cho vừa! Cô đơn, men đắng sầu trăng bến Đất trích Tầm Dương quạnh tiễn đưa, Nhịp đổ càng mau nghe ríu rít Tê rời tay ngọc lúc buông thưa. Bài thơ "Dựng" của tác giả Vũ Hoàng Chương. Bài thơ ...
Đào Nguyên Lạc Lối
Đào Nguyên Lạc Lối (Vũ Hoàng Chương) Chiều đã tím ở lưng chừng dãy núi. Sắc thu mờ lơ đãng dáng hoàng hôn Lặng nằm nghe bốc tự đáy linh hồn Nỗi thương mến xa khơi tình kiếp trước… Sóng ngu dưới chân thuyền, im gió nước Đã ai say lạc bước tới vô cùng Sương đầy khoang nghe thấp thoáng bao dung Mà lối ngát đào nguyên chừng hé mở Trời cũ với hồn nay còn bỡ ngỡ, Thuyền đã ...
Ghé Bến Trần Gian
Ghé Bến Trần Gian (Vũ Hoàng Chương) Người say muôn thuở ghe qua chơi, Nhựa níu, men chào, tóc lả lơi, Trau chuốt, ân cần… thôi uổng quá! Dạ phàm đâu buộc cánh chơi vơi. Cuộc đi: khói, rượu, thơ, tình, mộng, Ăm ắp đầy then, chẳng mượn đời, Hưng sẵn, neo thuyền ghi chút cảm, Buông về Cao Rộng mấy trung khơi. Bài thơ "Ghé Bến Trần Gian" của tác giả Vũ Hoàng Chương. Bài ...
Bình Luận Mới Nhất