Bài thơ Rét (Xuân Diệu), tác giả viết vào một ngày tiết trời rét buốt ở Từ Sơn. Tác giả miêu tả chi tiết lúc bấy giờ mây trời như pha sữa, cả một ngày trôi cứ ngỡ mới sớm qua. Sau khung cảnh rét buốt thì mọi thứ trở nên xôn xao hơn, tiếng chim chiếp chiếp làm một mùa đông luôn tươi mới.
Rét (Xuân Diệu)
Rét phóng trời đông ra rất xa.
Mây như pha sữa cả trời nhoà,
Lọc đều ánh sáng lên phơi phới;
Cả một ngày như mới sớm ra.
Chân trời thu lại mà thêm rộng.
Gió lạnh qua cây đụng cánh dài.
Chim cũng sải đi kêu chiếp chiếp,
Mùa đông có một cái gì tươi!
Lúa mùa gặt được khô chân ruộng.
Rơm ở trong làng chất đống cao.
Hỡi người sắp thuế đang chăm chút,
Kho huyện Từ Sơn dựng cổng chào.
Từ Sơn (Bắc Ninh) 11-1959
Bài thơ viết về mùa đông rét ở Từ Sơn của tác giả. Tuy lời thơ không mềm mại, bay bổng nhưng lại ẩn chứa sự tinh tế, sâu lắng bên trong. Bạn có cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay bên dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Rét” (Xuân Diệu – Ngô Xuân Diệu) Của Tác Giả Xuân Diệu Thuộc Tập Riêng Chung (1962) » Những Bài Thơ Thời Sự Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận