Bài thơ Tiếng Ru Con (Xuân Diệu), tác giả viết về người ru con ở Bình Định. Bài thơ theo như lời tác giả, một hình ảnh người đàn ông ru con được miêu tả chi tiết từ: cái võng, lời bài hát ru, người ru đều là Bình Định. Đoạn thơ tiếp theo nói lên tính cách người ru là một người rất hiền, chất giọng còn trẻ lắm, một người cán bộ hay nhân viên chưa biết rõ, nhưng cái điệu hò Bình Định, Phú Yên…
Tiếng Ru Con (Xuân Diệu)
Cái võng Bình Định
Bài hát Bình Định
Người ru là người Bình Định.
Cây nhãn Hưng Yên
Đêm sao Hưng Yên
Chòm xóm, vườn tược Hưng Yên.
Giọng người ru rất mực là hiền
Một giọng đàn ông còn trẻ lắm
Một người cán bộ hay nhân viên
Cái điệu hò Bình Định, Phú Yên.
Tiếng ru con, con ngủ cho yên
Em bậu ơi, bụi ớt chim chuyền
Cơm nước Bắc sáu năm chung lẫn
Giọng miền dừa vẫn giữ y nguyên.
Ra ngoài này công tác Hưng Yên
Lấy vợ Hưng Yên, hiền tựa nhãn.
Cháu một tuổi, cửa nhà đơn giản,
Chị đi đâu, anh hát trong đêm.
Chiếc võng bằng cói Bắc bện êm
Nhưng kẽo kẹt hệt như trong Bình Định.
Ôi điệu hát có tiếng gà, trăng ánh,
Toả quê Nam, quê dũng cảm, hồn nhiên.
Mình yêu tôi mãi như son sắt,
Con có thương cha hãy nhoẻn cười…
Ôi điệu hát vốn ra từ mạch đất,
Nên bây giờ mang đất mãi không thôi.
Cây nhãn Hưng Yên
Đêm sao Hưng Yên
Chòm xóm, vườn tược Hưng Yên.
Cái võng Bình Định
Bài hát Bình Định
Người ru là người Bình Định.
3-1961
Cuối bài thơ tác giả viết ngược lại những câu thơ như muốn nhấn mạnh về hai tỉnh Hưng Yên và Bình Định trong bài thơ. Bạn thấy bài thơ này thế nào? Để lại đóng góp của bạn ngay bên dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Tiếng Ru Con” (Xuân Diệu – Ngô Xuân Diệu) Của Tác Giả Xuân Diệu Trong Tập Mũi Cà Mau (1962) Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận