Thu Sơn Tiêu Vọng (Nguyễn Khuyến)
秋山霄望
八面村墟一嵿孤,
纔登萬象入中都。
風輕雲弄嫦娥影,
霧霽天高北斗樞。
品物一天金世界,
江山四顧玉輿圖。
霜鳴何處秋聲答,
喚起歐陽藻思蘇。
Thu Sơn Tiêu Vọng
Bát diện thôn khư nhất đính cô,
Tài đăng vạn tượng nhập trung đô.
Phong khinh vân lộng Thường Nga ảnh,
Vụ tễ thiên cao Bắc Đẩu khu.
Phẩm vật nhất thiên kim thế giới,
Giang sơn tứ cố ngọc dư đồ.
Sương minh hà xứ thu thanh đáp,
Hoán khởi Âu Dương tháo tứ tô.
Dịch nghĩa
Giữa tám mặt xóm làng, một ngọn núi đứng trơ trọi,
Vừa leo lên thấy muôn vàn hình tượng hướng về chính giữa.
Gió nhẹ, mây giỡn bóng Hằng Nga,
Mù tan, trục Bắc Đẩu nhô cao trên vòm trời.
Đầy trời phẩm vật như một thế giới vàng,
Bốn mặt giang sơn như bản địa đồ ngọc.
Sương rơi thánh thót, tiếng thu ở đâu đáp lại,
Gợi dậy tứ văn đẹp đẽ của Âu Dương.
Tuyển từ Yên Đổ tiến sĩ thi tập (VHv.1864).
Nguồn:
1. Nguyễn Văn Huyền, Nguyễn Khuyến – Tác phẩm, NXB Khoa học xã hội, 1984
2. Nguyễn Huệ Chi, Thi hào Nguyễn Khuyến: đời và thơ, NXB Giáo dục, 1994
3. Trần Văn Nhĩ, Tuyển tập thơ chữ Hán Nguyễn Khuyến, NXB Văn nghệ, 2005
Bản dịch của Hoàng Tạo
Mắt thu tám mặt xóm làng quanh,
Chót vót non cao đứng một mình
Gió nhẹ bóng trăng vờn khói bạc,
Mù quang chuôi đẩu gác mây xanh.
Một trời cảnh vật vàng tô vẻ,
Bốn mặt giang sơn ngọc chuốt hình.
Hoà với tiếng thu, sương thánh thót,
Âu Dương phú ấy gợi bao tình.
Bản dịch của Khương Hữu Dụng
Núi trơ một ngọn bốn bên làng,
Lên đó thu về cảnh tám phương.
Mây giỡn bóng Nga cơn gió thoảng,
Trời nhô sao Đẩu lớp mù quang.
Non sông bốn mặt dư đồ ngọc,
Phẩm vật đầy kho thế giới vàng.
Sương giọt tiếng thu đâu dội trả,
Gợi tình sống lại tứ Âu Dương.
Bản dịch của Trương Việt Linh
Xóm làng tám mặt mắt nhìn quanh
Chót vót non cao đứng một mình
Bóng nguyệt khói vờn cơn gió nhẹ
Chuôi sao mây gác lúc mù quang
Giang san xứ xứ in như ngọc
Cảnh vật nơi nơi giống tựa vàng
Thánh thót tiếng thu sương giọt giọt
Gợi lòng hoài cảm phú Âu Dương
Bản dịch của Nguyễn Văn Huyền
Chon von một ngọn đứng bên làng,
Tầm mắt thu đầy cảnh tám phương.
Mây giỡn bóng Nga cơn gió thoảng,
Mù tan, sao Đẩu đỉnh trời quang.
Non sông khắp phía long lanh ngọc,
Cảnh vật đầy trời rực rỡ vàng.
Hiu hắt hơi thu, sương thánh thót,
Cảnh tình gợi lại phú Âu Dương.
Bản dịch của Lương Trọng Nhàn
Xào xạc ngô đồng tiếng ngọn rung,
Ngày này, năm ngoái cảnh cùng chung.
Trời quang mây vắng màu xanh ngắt,
Khói nước bóng chiều lạt loảng không.
Gặp loạn Thiếu Lăng thơ buồn bả,
Về hưu Bành Trạch hứng men cùng.
Thân ta ngán nỗi không làm được,
Khỏi cửa đôi khi phải người nâng.
Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Thu Sơn Tiêu Vọng” của tác giả Nguyễn Khuyến. Bài thơ thuộc Tập Thơ Chữ Hán – Nguyễn Khuyến, danh mục thơ Nguyễn Khuyến (Nguyễn Thắng) một trong những Nhà Thơ Việt Nam Vĩ Đại Và Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và thưởng thức nhiều tác phẩm thơ ca khác, có rất nhiều bài thơ hay đang chờ các bạn!
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Thu Sơn Tiêu Vọng” (Nguyễn Khuyến) Tập Thơ Chữ Hán Của Tác Giả Nguyễn Khuyến Trong Tập Thơ Chữ Hán Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận