Bài thơ Thời Gian (Xuân Diệu), tác giả viết về chiếc thuyền và nước. Thời gian mà bài thơ nói đến chính là sự trôi lênh đênh giữa thuyền và nước, dưới thuyền là nước, trên nước thuyền chuồi. Thời gian còn thể hiện qua sự không vội vàng, cũng không trễ tràng, nhưng lại không nhê nhàng.
Thời Gian (Xuân Diệu)
Dưới thuyền nước trôi;
Trên nước thuyền chuồi.
Và nước, và thuyền
Xuôi dòng đi xuôi.
Nước không vội vàng
Cũng không trễ tràng.
Thuyền không chậm chạp
Nhưng không nhẹ nhàng.
Nước trôi, vô tri,
Vô tình, thuyền đi.
Nước không biết thuyền;
Thuyền biết nước chi?
Cứ thế luôn ngày,
Trôi mà như bay,
Nước, thuyền đi mãi,
Luôn trong đêm dày.
Trăng thu gió hè,
Đổi bờ thay đê,
Nước, thuyền xuống biển:
Thuyền không trở về…
Nước cũng mất luôn…
– Nhưng nước còn nguồn:
Thuyền chìm, trong lúc
Đêm ngày nước tuôn…
Trên là bài thơ 4 chữ về thuyền và nước để nói về thời gian, nước thì có nguồn, nhưng thuyền chìm thì không. Bạn có cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Thời Gian” (Ngô Xuân Diệu) Của Tác Giả Xuân Diệu Trong Tập Thơ Thơ (1938) Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận