Chùm Thơ Ngắn Về Quảng Nam!
Quảng Nam là một vùng đất giàu truyền thống văn hóa văn học sâu sắc. Không chỉ có bề dày về nền văn học dân gian mà trong giai đoạn cận đại và hiện đại đất Quảng Nam đã sản sinh ra nhiều nhân vật lịch sử đồng thời cũng là nhà văn hóa có nhiều đóng góp cho nền văn học dân tộc. Đồng hành với sự vận động của lịch sử dân tộc, của địa phương thơ ca Quảng Nam đã phản ánh sâu sắc các hoạt động, nhận thức, tư tưởng tình cảm, lí tưởng thẩm mỹ mang tính đặc thù của một vùng đất “chưa mưa đã thấm”. Đó không chỉ là những nét tính cánh chân thật, mặn mà, bộc trực mà còn có những giọng điệu trữ tình sâu lắng được bộc lộ bằng một vốn từ ngữ của chính địa phương mình.
Cùng với hành trình phát triển của lịch sử địa phương thì thơ ca Quảng Nam cũng được vận động theo, nó không chỉ là những tiếng nói chân thật của địa phương mà nó còn phản ánh con đường phát triển mạnh mẽ của vốn từ địa phương trong công cuộc phát triển và làm phong phú vốn từ dân tộc. Nếu như hiện nay, đất nước ta đang trên con đường chuẩn hóa ngôn ngữ, đã vô tình đánh mất hoặc không chú ý đúng mức đến sự hiện diện của những từ ngữ địa phương phần nào đã đánh mất sự phong phú, đa dạng của những vốn từ địa phương thì việc tìm hiểu nghiên cứu vốn từ địa phương là một việc làm rất cần thiết và ý nghĩa. Góp phần vào công cuộc giữa gìn và bảo quản vốn từ địa phương.
Trong tuyển tập thơ về Quảng Nam là tập hợp các bài thơ, giới thiệu những sáng tác tiêu biểu của những con người đất Quảng cùng với những bài thơ của những tác giả xuất hiện nhiều năm trên văn đàn được nhiều người biết đến. Mời các bạn theo dõi ngay dưới đây.
Quế Sơn Hoài Nhớ – Tác Giả: Lê Tâm
Em có biết Quế Son mình đẹp lắm
Cánh cò bay thong thả buổi chiều về
Dòng sông Ly ôm ấp những cơn mê
Cho nỗi nhớ bềnh bồng trên bãi cát
Chiều Đông Phú gió vờn thêm tươi mát
Núi Hòn tàu lung lũng áng mây treo
Đèo le trăng bao tiếng hát hò reo
Suối Tiên chảy du dương nhiều nốt nhạc
Lòng thổn thức giữa mây trời bát ngát
Say huong cau thắm đượm nghĩa ân tình
Cấm Dơi này hùng dũng tỏa anh linh
Cho đất Quề một màu xanh tuoi sáng
Em, em hỡi đường em đi ngời rạng
Sóng lúa xanh uốn chải thật mượt mà
Nải chuối vàng sóng sánh khúc dân ca
Nhu tha thiết một tình yêu của mẹ!
Xứ Quảng Yêu Thương – Tác Giả: Lê Tâm
“Đất Quảng Nam chưa mưa đã thấm
Rượu Hồng đào chưa nhấm đà say”
Sông Thu nước chảy chiều nay
Ai về Hòn Kẽm để say lòng người
Hội An phố đêm mòi rực rỡ
Ánh đèn hoa sặc sỡ muôn màu
Khách Tây du lịch bên nhau
Bài chòi ta hát từ lâu rạng ngời
Mỹ Son tháp UNESCO công nhận
Đẹp lung linh dầu ấn thời gian
Gạch xây không có vữa tràn
Thế mà tường vũng đàng hoàng không xiêu
Tượng Mẹ Thứ mỗi chiều ta ngắm
Nét dịu hiền thương lắm đàn con
Hy sinh tất cả, đời mòn.
Lo cho cách mạng phận tròn nước non
Nhiều cảnh đẹp vẫn còn ở đó
Xếp bút nghiêng chưa tỏ hết này
Về đây mỳ quảng ớt cay
Mời em ăn thử mà say nghĩa tình
Tết Về Đất Quảng – Tác Giả: Huy Hùng
Tết về rộn rã xuân sang
Quê hương Đất Quảng ngập tràn sắc hoa
Tiết Xuân mang đến bao nhà
Tưng bừng ngày hội khúc ca yêu đời
Hội An cổ kính xinh tươi
Đèn lồng kết nối rợp trời bao la
Chung tay ngày Tết một nhà
Cổ truyền dân tộc lời ca chân tình
Tam Kỳ thành phố đẹp xinh
Về quê Hiệp Đức chúng mình giao duyên
Sông Thu lướt nhẹ bóng thuyền
Đất đai màu mỡ Duy Xuyên tuyệt vời
Về quê Đại Lộc ai ai
Dòng Vu Gia chảy ngàn đời bên nhau
Điện Bàn khởi sắc muôn màu
Quê hương xứ mía trước sau nghĩa tình
Người dân Tiên Phước trung trinh
Bao năm kháng chiến chữ tình khắc ghi
Thăng Bình đồng lúa xuân thì
Quế Sơn đất mẹ ra đi muốn về
Quê mình Đất Quảng đẹp ghê
Quảng Nam đất mẹ tràn trề yêu thương
Dù cho xa cách dăm trường.
Lòng người xứ Quăng vấn vương muôn đời.
Dòng Sông Và Nỗi Nhớ – Tác Giả: An Việt
Nghe câu “Hòn Kẽm Đá Dừng”.
Sao lòng rười rượi lệ rưng trĩu buồn
Thuở còn bé nhỏ chiều buông
Chăn trâu đuổi bướm bắt chuồn triền sông
Hoàng hôn rơi xuống ửng hồng
Nhìn lên Hòn Kẽm bềnh bồng mây bay
Nay tôi khôn lớn mỗi ngày
Tiếng ru của mẹ còn say giấc nồng
Cuộc đời gắn với dòng sông
Mẹ đi cấy lúa cha trồng nương dâu
Trưa hè vọng tiếng ơ ầu
Giọng cô thiếu nữ ru câu ca chòi
Đêm rằm trăng tỏ sáng soi
Xóm giềng tụm bảy nồi khoai bếp hồng
Gió vờn thổi nhẹ vườn bông
Tiêng thoi dệt lụa đôi dòng sông Thu
Bướm vàng đậu nhánh mù u
Em xa đất Quảng sương mù chiều giăng
Xa quê xa cả chị Hằng
Đô thành tráng lệ điện giăng sáng ngời
Quảng Nam nhớ lắm người ơi
Cho tôi nhắn gởi nghẹn lời lệ rưng
“Ngó lên Hòn Kẽm Đá Dừng
Thương cha nhớ mẹ quá chừng bậu ơi”
Xuân Và Lính Đảo – Tác Giả: Phạm Văn Thạnh
Xuân về nghe sóng chập chùng
Tình anh lính đảo kiên trung biển trời
Bảo vệ hải giới ngoài khơi
Thân trai anh gởi tuổi đời hy sinh!
Nhiệm vụ bảo vệ quang vinh
Tay cờ tay súng thâm tình nước non
Ngày đêm canh gát chu tròn
Cứu dân gặp nạn mất còn hiểm nguy!
Gian nan khổ cực hề chi
Sóng to gió lớn ai bì được đâu
Luôn luôn cảnh giác giặc Tàu
Bao đời chống chọi ngàn sau giữ gìn!
Xuân về mai nở vàng xinh
Anh ngoài khơi biển ấm tình quân dân
Bánh chưng bánh tét xa gần
Gởi anh lính đáo vô ngần yêu thương!
Về Với Quảng Nam – Tác Giả: An Thiên
Quảng Nam ngày ấy anh về
Gặp em, e thẹn vân vê thương hoài
Tiếc chi một cái bắt tay?
Tạo nguồn cảm hứng viết bài thơ yêu
Cù Lao Chàm,thơ mộng chiều
Mỹ Sơn thánh địa rong rêu tuổi đời
Đại Bường hoa nở thơm môi
Lâm Yên làng trống một thời vang xa
Khe Lim nước chảy hiền hòa
Thu Bồn, Cửa Đại… nhắn ta đôi lời
Đèn lồng phố cổ chơi vơi
Hội An nét đẹp đôi mươi tươi hồng
Duy Trinh làng lụa thầm mong
Chiếu hoa Bảo Thạch mịn dòng thời gian
Hà Mi bãi tắm chiều vàng
Bóng em thon thả dịu dàng tay êm
Tam Thanh nắng gió triền miên
Mùa hè chiếc áo em mềm hơn xưa
Về ngang Cửa Đại trời trưa
Hút hồn du khách bao mùa rong chơi?
Cao lầu mời chỉ anh thôi!
Gỏi bòn bon, ngon tuyệt vời eo ơi!
Cá chuồn, nem nướng nguồn vui
Tam Kỳ gà luộc đôi môi khát thèm
Bóng chiều ngủ ở môi em
Đồi cây trút lá tiếng đêm mờ mờ
Quảng Nam mảnh đất hồn thơ
Thương em, chín đợi mười chờ, thương em
Anh Sẽ Về Quê Hương Em – Tác Giả: Quang Hiền
Anh sẽ về với Quảng Nam quê em?
Dù bình yên hay chòng chành sóng dữ
Không ngại ngần mưa nắng và thời gian
Ta sẽ đi… đi chung một con đường.
Anh sẽ về để tận hưởng sắc hương
Bụi gió lào cho anh niềm riêng lẽ
Mỗi con đường dường như mới lạ
Hương tình người ngan ngát bước chân anh.
Anh sẽ về để gọi ngàn yêu thương
Cho mưa ngâu không ngẩn ngơ lạc lối
Cho yêu thương chan hoa trong nắng ấm
Cho bừng lên câu hát chuyện tình ta.
Anh sẽ về Quảng Nam cùng với em?
Sẽ theo em đi cùng trời cuối đất
Sống bên nhau bẳng tình yêu chân thật
Như mùa đông khao khát nắng mai hồng.
Nỗi Niềm Xa Xứ – Tác Giả: Quý Hiền
Quảng Nam đất nặng nghĩa tình
Đi xa thương nhớ quê mình người ơi!
Tuổi thơ
tôi lớn lên trên gốc ra
là chăn trâu,bắt cá trên đồng
là những ngày thiếu áo lạnh mùa đông
là đến lớp đường trơn chân đất
Dòng đời
tôi chạy ngược xuôi
một thên lăn lội bôn ba xứ người
vì cưộc sống tôi vùi đầu trai trẻ
nghĩ thương mình là kẻ tha hương
Lắm lúc nhớ quê
thương ơi tiếng gà gáy sáng
mỗi ban mai mẹ vác cưốc ra đồng
cả nhà quây quần bên bếp lửa mùa đông
củ sắn luộc thơm mùi thơm hạnh phúc
Nhớ lắm ai ơi! Giọng người xứa Quảng
“mần răng mi, có khá không hè!
…thôn rứa hị”
răng mà thương đến thế!
thật như người như đất Quảng Nam
Thương nhớ quê hương
tôi thèm chén mắm để nghe cái mặn mà xứ Quảng
thèm tô mì thơm ngát tình quê
them bát canh rau lang chân chất quê nghèo
thèm đến lạ lời ru của mẹ
đất quê hỡi răng mà thương đến thế!
nay xa rôi..
…thương nhớ quá đi thội
Hội An – Tác Giả: Thắng Dê
Đêm, Quảng Nam vào hội
Quanh co ngõ chạy dài
Phố bên sông tấp nập
Đường hẹp níu chân ai
Chùa Cầu vui đón khách
Cao Lầu quán liêu xiêu
Tê màu trăng Cửa Đại
Ni An Hội mĩ miều
Chuông ngân nga như nhạc
Thu Bồn dần cách xa
Ánh hoa đăng hiu hắt
Trầm mơ một mái nhà.
Đất Quảng Mến Thương – Tác Giả: Huy Hùng
Em có về Đất Quảng với anh không?
Hoa thắm nở sắc nồng vương nỗi nhớ
Miền quê mẹ nặng tình câu ân nợ
Xa cách nhiều muôn thuở vẫn trong tim
Đất quê hương mãi mãi đẹp im lìm
Vẫn hiện hữu trong tim người xa xứ
Mùa xuân đến ngập lòng thân cô lữ
Đất Quảng mình thương nhớ lắm người ơi
Chiều Hội An biển hát mãi muôn lời
Cầu Cửa Đại người ơi cùng sánh bước
Theo năm tháng dòng đời trôi xuôi ngược
Quê hương mình vững bước bởi niềm tin
Về quê anh cùng trao gởi chữ tình
Miền Đất Quảng trung trinh cùng năm tháng
Về quê anh nhịp cầu muốn tình bạn
Mãi rạng ngời lai láng khúc giao duyên.
Dòng Sông Quê Anh – Tác Giả: Nắng Thu
Cho em tìm về xứ Quảng
Quê mẹ mãnh đất nghĩa tình
Có đàn cò trắng chao lượn
Trên bầu trời xanh rất xinh.
Cho em tìm về quê anh
Ngọn gió thoáng qua ngọt lành
Nắng vàng ươm giăng cỏ biếc
Sương mại đọng nép lá xanh.
Cho em tìm lại hạt mưa
Cuối năm rơi vài giọt nhớ
Để lòng câu thơ bày tỏ
Chút tình Xuân mỗi sớm trưa.
Cho em nghiêng ngã cuối chiều
Dệt thêu chòng chành dạ khúc
Bài ca anh ru thuở trước
Bây chừ em vẫn nằm nghe.
Tiếng lòng thôn thức se se
Đông gi dường như còn lạnh
Chưa kịp đi tìm hơi ấm
Mưa phùn lắc rắc bên em.
Cho em một lần về lại
Dòng sông Bà Rén êm đềm
Nhìn dòng nước quanh năm cháy
Bốn mùa anh mãi trong em
Quảng Nam – Tác Giả: Ngọc Khoan
Quảng đường bão táp phong ba
Nam phương mở cõi vươn xa đất lành
Hữu tình thơ mộng biển xanh
An Bàng cát trắng long lanh ánh vàng
Lung linh Cửa Đại dịu dàng
Thanh bình yên tĩnh không màng nghĩ suy
Mỹ Sơn thánh địa diệu kỳ
Ngàn năm văn vật oai nghi siêu phàm
Hội An phố cổ trời Nam
Chiếc cầu Lai Viễn khổ cam một lòng
Việt Hoa Nhật sống hòa đồng
Giao thoa văn hóa tình nồng nghĩa sâu
Quảng Đông Phước Kiến Triều Châu…
Đình đền chùa miếu nguyện cầu linh thiêng
Trời ban tuyệt phẩm thiên nhiên
Xếp chồng lớp đá đen huyền như than
Cù lao Chàm chốn bình an
Quanh năm mát mẻ thoại nhàn tâm thân
Tinh thần Mẹ Thứ thiện chân
Vòng tay mở rộng tình thân mẹ hiền
Tấm lòng son sắt trung kiên
Tôn vinh truyền thống tiền hiền dựng xây
Mùi chè hương tỏa ngất ngây
Đông Giang tuyệt diệu đông đầy vị quê
Thổi hồn cho đất nhiêu khê
Thanh Hà làng gốm mải mê tỏ lòng
Cần cù chất phác nhà nông
Làng rau Trà Quế ươm trồng công phu
Món ăn ngon ngọt đặc thù
Cao Lầu mì Quảng chu du mọi miền
Thủy chung trọng đức thượng hiền
Địa linh xứ Quảng tổ tiên tự hào
Tài hoa nhân nghĩa dạt dào
Mở mang cương thổ công cao lẫy lừng
Tỉnh Quảng Nam – Tác Giả: Nguyễn Tấn Khoa
Đất Quảng Nam nơi đi dễ khó về
Yêu cái đẹp người vùng quê xứ Quảng
Nét hiền hậu chóng kết tình bè bạn
Tuyệt danh lam khi lai vãng Tỉnh nhà.
Với Hội An Phố cổ vẫn đậm đà
Mái ngói nhỏ tường vàng qua năm tháng
Kiến trúc cổ tự hào nay danh thắng
Với Chùa Cầu thơ mộng chẳng rời chân.
Cù Lao Chàm hòn đảo tuyệt vô ngần
Với khí hậu suốt quanh năm mát mẻ
Làng Bích Hoạ Tam Thanh tranh tường vẽ
Đượm sắc màu câu chuyện kể vùng này.
Điểm Mỹ Sơn Thánh Địa ở nơi đây
Là di tích Người Chăm xây thưở trước
Biển Cửa Đại lung linh màu xanh nước
Bãi cát dài trắng mịn mượt mà thay.
Biển An Bàng rực rỡ cạnh hàng cây
Bãi Tắm Rạng lại ngất ngây hùng vĩ
Đến Hòn Kẽm – Đá Dừng nơi tuyệt mỹ
Hồ Phú Ninh địa điểm lý tưởng đây.
Với Thác Grăng nằm ẩn giữa rừng cây
Thắng cảnh đẹp Suối Tiên này thơ mộng
Đài Mẹ Thứ Tượng vòng tay mở rộng
Những danh lam làm lay động niềm vui….
Tự Hào Quảng Nam – Tác Giả: Chiến Trần
Quảng Nam quê mình bao năm vất vả
Nay đã trở mình hối hả vươn lên…
Kìa những nhà cao khoe mình bên biển
Đây những công trình gắn biển Quốc gia!
Quảng Nam bây giờ đường thắm sắc hoa
Những ngọn đèn đêm sáng nhoà con phố
Ai đã từng qua thăm thành phố cổ
Đắm lòng mình một chút phố… hoang sơ!
Quảng Nam quê mình đất hoá thành thơ
Để dòng Thu vẫn đầy mơ và mộng…
Trăng về đêm bên bờ sông gió lộng
Thả hồn người lay động chút tình quê!
Đất Quảng Nam bao lữ khách đi về…
Rượu Hồng Đào thắm đê mê xứ sở
Kìa Mỹ Sơn đã rạng rỡ một thời
Đường tơ lụa rạng ngời dân xứ Quảng!
Quảng Nam ơi! Nghe thoang thoảng quế Trà
Những cánh rừng già đầy chiến tích ca
Hải âu vươn mình chan hoà với biển
Tam thanh bây giờ… lúng luyến cùng em!
Hội An sông Hoài vẫn êm đềm chảy
Trà My thác nhảy cho dòng điện reo
Đông Giang Tây Giang xoá nghèo vĩnh viễn
Thăng Bình quê mình chuyển hoá tiềm năng…
Núi Thành khô cằn nay thành trù phú
Duy Xuyên vui thú với tiếng dệt vang
Vùng đất Điện Bàn… thiên đàng của lúa
Mỹ Sơn rộn ràng điệu múa Apsara…
Đại Lộc quê ta bãi bồi xanh thẳm…
Quảng Nam ai yêu hãy về mà ngắm?
Biết bao đằm thắm người Quảng gởi trao
Đầy những nụ cười… lời chào thân thiện!
Vùng đất bấy lâu thiên nhiên trao tặng
Thắm đượm tình người chút mặn biển đông
Để năm tháng biến gì không thành có…
Một chút tự hào… ta đó… Quảng Nam!
Phố Cổ Ngày Đông – Tác Giả: Chiến Trần
Một sắc tím khoe mình trước gió
Một bông hoa bày tỏ trước đông
Hội An sông nước bềnh bồng
Em về ngang phố thêm hồng sắc Đông!
Những con phố đèn lồng nghiêng ngã
Một chùa Cầu bóng thả lắng sâu
Em về như phép nhiệm màu
Đem tia nắng ấm ngày nào rét run!
Trời Hội An ngày buồn đông lạnh
Có một người chồng chinh thướt tha
Tung bay váy gấm lụa là
Tôn thêm vẻ đẹp ngọc ngà Hội An!
Cỏ Non Xanh Rì – Tác Giả: Vũ Hoàng Phương Thảo
Nhành Cỏ Non mơn mởn
Vươn mình trong gió xuân
Từng giọt sương ban mai
Đọng lại trên ngọn cỏ.
Đi đi ngang qua đó
Ghé thăm trang xứ Quảng
Quản trị viên đảm đang
Miệt mài từng con chữ.
Nhành Cỏ Non lưu giữ
Những tinh túy thơ văn
Cũng có lúc băn khoăn
Theo nghiệp Thuốc hay Văn?
Mặc sóng cử lăn tăn
Văn vẫn viết vẫn đăng
Bằng Dược sĩ vẫn nhận
Trọn vẹn cả đôi đường.
Văn Cỏ viết không lương
Mà dễ thương vô cùng
Chim én lượn không trung
Ngắm Cỏ Non xanh rì.
Vừa rồi là những bài thơ về Quảng Nam rất hay và cảm xúc được sưu tầm và đăng tải trên danh mục thơ của Blog ChieuTa.Com. Hàng ngày vẫn có những bài thơ về tình yêu, cuộc sống được sưu tầm và đăng tải. Hãy thường xuyên ghé thăm và đọc những bài thơ mới nhất nhé. Chúc các bạn có những phút giây thư giãn bên những vần thơ.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Tuyển Tập 17+ Bài Thơ Về Quảng Nam Thật Hay & Cảm Xúc Tại Danh Mục Thơ Về Quê Hương của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- 37 Bài Thơ Về Hà Giang, Cảnh Đẹp Hùng Vĩ & Cuộc Sống Bình Dị
- 25+ Bài Thơ Về Hội An Nét Đẹp Phố Cổ & Di Sản Văn Hóa
- Tuyển Tập 25+ Bài Thơ Về An Giang, Xứ Sở “Sơn Kỳ Thủy Tú”
- 25+ Bài Thơ Về Hà Tĩnh, Nơi Có Núi Biếc & Biển Xanh
- 17+ Bài Thơ Tình Đà Lạt Ca Ngợi Vẻ Đẹp Thành Phố Sương Mù
- 15+ Bài Thơ Về Sài Gòn Ca Ngợi Thành Phố Phồn Vinh & Hoa Lệ
- 15+ Bài Thơ Về Tây Bắc Ca Ngợi Vẻ Đẹp Núi Rừng Vùng Cao
- Thơ Về Tuổi Thơ – Chùm Thơ Hay Viết Về Tuổi Thơ Rất Đẹp
Để Lại Một Bình Luận