Tuyển Tập Thơ Ngắn Về Mùa Thu Buồn!
Thơ mùa thu buồn là vì mùa thu là mùa của những cảm xúc. Thu về sẽ mang theo những cảm nhận kỳ lạ, tâm hồn lãng mạn hơn, sự xao xuyến giao động của nỗi niềm, những tâm trạng… thật khó tả. Nhưng đâu đó vẫn còn nỗi buồn, một nỗi buồn mà chính bản thân cũng không hiểu nỗi.
Thơ về mùa thu buồn là nội dung được nhiều tâm hồn thi sĩ tìm đọc, không chỉ khoảnh khắc của những chiếc lá vàng rơi mà nó còn mang những ký ước nhượm màu thời gian ùa về. Với những tác giả, mùa thu chính là chủ đề được khai thác nhiều vào những tháng cuối năm, thời điểm để mọi thứ phải thật chậm lại, để ngắm những giọt sương mai trên lá cỏ, lắng nghe tiếng chim hót líu lo, ngân nga giữa hát giữa khoảng trời đầy nắng và gió của mùa Thu.
Thu Buồn – Tác Giả: Hương Thầm
Người xa vắng mãi để thu buồn
Nẻo ấy ai về giọt nhớ tuôn
Ủ rũ vầng mây sầu cõi mộng
Đìu hiu góc bể lạnh tâm hồn
Ngày xuân vẫn ngóng lòng thêm tủi
Tháng hạ luôn chờ nghĩa đượm hơn
Rả rích mưa hoài rưng mắt lệ
Tình sao cách biệt bỏ duyên hờn
Nỗi Buồn Mang Tên Mùa Thu – Tác Giả: Ngọc Oanh
Bao thu cách mặt để ai buồn
Ngấn lệ thương đời cứ mãi tuôn
Chắc tại sầu đong còn níu dạ
Hay chăng tủi góp vẫn nương hồn
Bờ vai thiếu bạn âm thầm lạnh
Ánh mắt xa tình nhạt nhẽo hơn
Ngẫm cảnh ngâu mà đau thắt ruột
Gieo chi những chuyện éo le hờn
Thu Gọi – Tác Giả: Phan Cường
Thu vừa khẽ chớm gọi ngày mai
Bóng đổ chiều thu đẫm giọt dài
Phủ lối thu sầu hương vẫn quện
Thu màu nắng nhạt cõi đà phai
Người sao lẻ bước chờ thu mãi
Cảnh có nhòe thu rã mộng hoài
Để quãng thu buồn vương lệ tái
Thu đầy khát vọng thỏa cùng ai…
Bắt Gặp Mùa Thu – Tác Giả: Nguyễn Bính
Xơ xác hồ sen đã nhạt hương
Bên song hoa lựu cũng phai hường
Sớm mai lá úa rơi từng trận
Bắt gặp mùa thu khắp nẻo đường
Tóc liễu hong dài nỗi nhớ nhung
Trăng nghiêng nửa mái gội mơ mòng
Sầu nghiêng theo cánh chim lìa tổ
Biết lạc về đâu lòng hỡi lòng
Thu về sông núi bỗng tiêu sơ
Cây rũ vườn xiêu, cỏ áy bờ
Xử nữ đôi cô buồn tựa cửa
Nghe mùa gió lạnh cắn môi tơ
Sương phủ lưng đồi rặng núi xa
Thương ôi! Lữ khách nhớ quê nhà
Mấy thu mưa gió ngoài thiên hạ
Vườn cũ còn chăng cúc nở hoa?
Cha già ngừng chén biếng ngâm thơ
Đưa mắt nhìn theo hút dặm mờ
Xe ngựa người về tung cát bụi
Con mình không một lá thư đưa
Nghìn lạy cha già lượng thứ cho
Trót thân con vướng nợ giang hồ
Lòng son bán rẻ vào sương gió
Lãi được gì đâu? Đã mấy thu!
Một chút công danh rất hão huyền
Và dang dở nữa cuộc tình duyên
Thu sang, quán lẻ con đăm đắm
Rõi bóng quê nhà mắt lệ hoen.
Nhớ Dáng Thu Xưa – Tác Giả: Phong Hàn
Mùa thu đã đến rồi
Lòng anh sao bối rối
Thu về giăng ngang lối
Phủ đầy lá me bay
Anh có nhớ những ngày
Lá me bay lướt thướt
Em cùng anh sánh bước
Lạc trên lối thu xưa…
Sao mưa ngâu buổi trưa
Quạ bắt cầu Ô Thước,
Duyên tình đành lỡ bước
Khóc tiễn người sang ngang…
Người đi,thu úa vàng
Lệ tràn… buồn không nói
Lá thu rơi ngập lối
Mắt thu buồn mênh mang…
Còn đâu ánh trăng vàng
Bóng hình nàng xa vắng,
Giờ đêm buồn thức trắng
Lòng nhớ dáng thu xưa…
Chiều Thu Buồn – Tác Giả: Lê Ngọc
Chiều buông vạt nắng nhạt nhòa
Heo may tiễn hạ la đà phượng rơi
Tình khờ nay đã xa xôi
Bước chân cô lẻ đầy vơi nỗi buồn
Thu Buồn – Tác Giả: Đạt Nguyễn
Trăng Thu lơ lửng trời cao
Trăng ơi hãy xuống ta vào vần thơ
Yêu rồi ta cứ ngẩn ngơ
Xa nhau lặng lẽ mãi chờ người ơi
Tình yêu nỗi nhớ không vơi
Chỉ buồn trong nhớ khi trời lạnh se
Chia tay từ buổi nắng hè
Xuyến xao nỗi nhớ tiếng ve ngắt lời
Ngâu về lệ đẫm mãi rơi
Chạnh lòng nỗi nhớ Thu ơi ta buồn
Rưng rưng nỗi nhớ trào tuôn
Cứ rơi tí tách nỗi buồn trong ta
Thu Buồn – Tác Giả: Hương Lan
Khắc khoải cung sầu lỗi nhịp tơ
Hồn ai lặng lẽ ngóng mong chờ
Âm thầm mỗi phút say tình liễu
Quạnh quẽ đêm dài khỏa tứ thơ
Lại thẫn thờ tâm hình phủ bóng
Rồi thơ thẩn dạ dáng loang mờ
Thu về ảm đạm chiều ân nghĩa
Để ánh trăng buồn lạnh lẽo trơ
Anh Đừng Trách Mùa Thu – Tác Giả: Bạch Hồng
Anh đừng trách mùa thu buồn anh nhé
Bởi lá vàng cứ giận dổi tàn phai
Anh đừng trách hạt nắng rơi nhè nhe
Phía hoàng hôn một màu đỏ rực trời
Em đả vướng tình thu rạng rở
Cứ hiện lên trong ánh mắt của em
Nên những lúc con tim mình lầm lỡ
Tim nhịp đập có một chút rung động
Ta đắm đuối trong tình thu uống cạn
Để rồi say như một kẻ mơ hồ
Khi ta yêu có thể là vô hạn
Cảm xúc nhiều muôn nhịp trái tim
Anh đừng trách mùa thu kỷ niệm
Cứ đến gần trong những lúc cô đơn
Hãy cảm nhận và giữ từng hơi ấm
Thấy nắng vàng ở phía cuối trời xa…
Lạc Bước – Tác Giả: Hiền Lê
Thu buồn nhạt nắng thả hồn thơ
Lãng đãng chân mây đến chốn chờ
Nẽo vắng sương mờ say giấc điệp
Đường khuya giá lạnh thức hoài mơ
Mong con thuyền mộng quay về bến
Dõi cánh buồm xa ghé lại bờ
Kẻ ở sông tương người ngóng đợi
Đêm dài lạc bước thấy bơ vơ
Bởi Thu Buồn Hay Vết Cứa Nơi Tim – Tác Giả: Kim Tú
Thu chuyển mình sao đìu hiu đến lạ
Như bao mùa cây thay lá thế thôi
Nhưng thu nay em chẳng thấy bồi hồi
Từng con chữ như lặng trôi miền nhớ
Bao ánh mắt đang mệt nhoài trăn trở
Đại dịch về cư trú ở mọi nơi
Giọt lệ nào đang lặng lẽ thầm rơi
Lo người thân, buồn thương đời biến động
Cơm áo gạo tiền- nỗi lo cuộc sống
Làm bao người phải lắng đọng nghĩ suy
Sống chậm hơn, biết san sẻ cho đi
Tình đồng bào lúc hiểm nguy gian khó
Tiếng nhớ thương em gửi theo làn gió
Quyện mây chiều về phương đó trao anh
Bài thơ tình đan con chữ chẳng thành
Nửa lo lắng, nửa nhớ anh nhiều lắm
Mong một người chốn phương xa vạn dặm
Nay thu về vẫn đằm thắm như xưa
Nhưng niềm vui chỉ lưng chừng một nửa
Bởi thu buồn… hay vết cứa nơi tim
Thu Rồi – Tác Giả: Ngọc Hà
Trời thu chiếc lá vàng rơi
Mong manh uốn lượn, chơi vơi gió chiều
Thu rồi còn lại bao nhiêu
Chờ đông trút hết tiêu điều cành xơ
Chợt buồn suy nghĩ vu vơ
Mới còn xuân đó mà giờ sắp đông
Thước phim quay chậm trong lòng
Bao nhiêu kí ức theo dòng thời gian
Mong sao đời được bình an
Thu qua, đông tới ngập tràn yêu thương
Cho lòng mình đỡ vấn vương
Một đời thương nhớ, nhớ thương trọn đời
Nỗi niềm cứ thế đầy vơi
Trời thu mãi nhớ một người xa xôi
Người đi ở cuối phương trời
Qua đông hẹn gặp lại người cố nhân
Mùa Thu Xa Vắng Anh – Tác Giả: Nguyễn Lê
Mây tán mát gió trôi về cuối hạ
Nắng chuyển mùa hương hoa sữa nôn nao
Cơn mưa chiều mang khao khát tình ngâu
Để gió thu buồn rầu bay xuống phố
Cây bằng lăng gió thu về bối rối
Đứng tần ngần chẳng nhớ nỗi thời gian
Gió mang về mùa lá úa thở than
Làm trăng thu cũng ươm vàng nỗi nhớ
Con chim khuyên giờ không còn hót nữa
Em lây buồn ngồi giữa tím chiều buông
Lá thơ tình em viết mãi chẳng xong
Bởi giọt thương cứ nặng lòng rơi rớt
Hoa cỏ may gió dâng cờ phơ phất
Anh không về mưa nát cả tình thu
Và lòng em băng giá ngập sương mù
Lá thu rơi nẫu mùa hương bưởi chín
Thu Buồn – Tác Giả: Tiên
Thu buồn nhỏ lệ khóc tình ngâu
Anh đến rồi đi để nỗi sầu
Hoang hoải hoàng hôn buồn mắt ngọc
Lệ sầu rơi rớt suốt đêm thâu
Nỗi lòng đa cảm người sao thấu
Sương lạnh tơ vương mối tình đầu
Trong ánh ban mai vừa ló rạng
Mong người người mãi ở nơi đâu
Thu Buồn – Tác Giả: Tiên
Thu buồn nhỏ lệ khóc tình ngâu
Anh đến rồi đi để nỗi sầu
Hoang hoải hoàng hôn buồn mắt ngọc
Lệ sầu rơi rớt suốt đêm thâu
Nỗi lòng đa cảm người sao thấu
Sương lạnh tơ vương mối tình đầu
Trong ánh ban mai vừa ló rạng
Mong người người mãi ở nơi đâu
Thu Và Nỗi Nhớ – Tác Giả: Lê Hương
Thu đã về trên những khóm cây
Gió thu sang thổi lá rơi đầy
Nhìn từng chiếc lá rơi theo gió
Thoáng chạnh lòng người hỡi có hay
Hái đứa thu xưa cùng nhặt lá
Mang về chất đống đợi thu tàn
Đốt lên sưởi ấm khi đông đến
Má tựa vai kề hạnh phúc thay
Nay thu lại đến bóng người không
Thấy nữa…buồn nghe đến não lòng
Lá cứ vô tình rơi gợi nỗi
Buồn thương nhớ tựa biển mênh mông
Thu đừng đến nữa ơi thu hỡi
Người ấy giờ đây khuất bóng rồi
Sẽ chẳng còn ai cùng nhặt lá
Thu về lá rụng chạnh lòng tôi
Chiếc Là Thú Buồn – Tác Giả: Ánh Tuyết
Hoàng hôn giăng khắp lối đi về
Đâu rồi lời hẹn nghĩa phu thê
Chiều thu lá rụng hồn hoang vắng
Một bóng bơ vơ ngóng ai về
Bóng tối che ngang lối thu buồn
Đường khuya ngõ vắng giọt mưa tuôn
Gió thổi từng cơn luồng sợi nhớ
Sầu thương xin gửi áng mây vương
Lá thu tàn rụng khóc biệt ly
Sầu dâng đáy mắt lệ hoen mi
Trăng thu vương vấn lòng lữ khách
Lá thu làm vướng bước người đi
Thôi nhé đôi ta hai ngã đường
Bên này em nhặt lá vàng vương
Bên kia anh đi trong thương nhớ
Có biết lòng em mãi nhớ thương
Thu Buồn – Tác Giả: Xuân Đăng
Tìm trong cõi mộng vô thường
Chênh chao nỗi nhớ vấn vương giọt sầu
Thả hồn phiêu lãng về đâu
Nương theo gió cuốn vó câu gập ghềnh
Người về nhung nhớ chênh vênh
Thu buồn nắng cũng bồng bềnh chơi vơi
Chiều nghiêng bóng đổ góc trời
Hoàng hôn sắc tím mây trôi ngút ngàn
Nhớ Thu – Tác Giả: Tiên
Thu đã về qua phố nhỏ chiều nay
Chút gió heo may chạm miền nỗi nhớ
Ru lá vàng rơi rơi vào khung cửa
Thoang thoảng thu buồn như mới hôm qua
Gió cuốn mây trôi dần phía trời xa
Vén màn đêm trăng tròn soi bóng nước
Con sông thương như thay màu áo bạc
Gợi sóng tình mặt nước sáng lung linh
Trong sương sớm đoá hồng khẽ rung rinh
Vươn cánh mỏng tươi xinh màu sắc thắm
Đôi bướm lượn say men tình chìm đắm
Nắng nhẹ nhàng điểm tô sáng không gian
Ôm cảnh vật ôm nỗi nhớ miên man
Qua bao mùa thu hoa tàn lại nở
Mơ một lần hương thu về theo gió
Hình bóng người mùa thu đó qua đây
Hẹn Thu – Tác Giả: Đạt Nguyễn
Thu về buồn quá anh ơi
Tiếng mưa lộp độp vẫn rơi hiên nhà
Còi tàu vừa hú vào ga
Lòng em thấp thỏm người xa sắp về
Xa nhau buồn đến tái tê
Nhớ nhau nỗi nhớ hẹn thề Thu sang
Đến nay hoa Cúc nở vàng
Nhìn vườn Cúc nở em càng nhớ anh
Thu xưa dưới ánh trăng thanh
Công viên dạo bước hái nhành Cúc chi
Mùi thơm ngan ngát diệu kỳ
Mẹ anh vẫn hái mỗi khi ướp trà
Đêm nay anh vẫn vắng xa
Mấy cô thợ dệt đổi ca đã về
Trẻ thơ được bú no nê
Vui trong tình mẹ hả hê mỉm cười
Còn em thiếu vắng một người
Đã nhờ anh giữ nụ cười khi xa
Đêm về thổn thức lòng ta
Lo âu nỗi nhớ nơi xa đượm buồn
Thương Thu – Tác Giả: Nguyễn Thành
Ta chờ thu đến bên mình
Để cho lá rụng, cho tình chứa chan
Nào ngờ một chút dối gian
Mưa rơi tí tách thu sang ngỡ ngàng
Gió e ấp ở hành lang
Như còn lưu luyến nắng vàng đang phai
Thế rồi tỉnh giấc sớm mai
Lá rơi ngoài ngõ nhớ hoài dáng xưa
Người đi hôm ấy trời mưa
Cũng vào đúng dịp thu vừa ghé qua
Hẹn nhau chung một mái nhà
Mà thu mấy bận chỉ ta ngóng chờ
Để giờ lá cũng hững hờ
Thu buồn hiu hắt còn thơ nhạt dần
Biết em hạnh phúc muôn phần
Thôi ta giữ lại mấy lần thu rơi…
Thu Buồn – Tác Giả: Phạm Hương
Mây ơi dừng lại chút nao
Cho ta hỏi nhỏ cớ sao Thu buồn
Có phải trời ít mưa tuôn
Hay tại nắng nhạt, gió luồn ngoài hiên
Mây ngoan, nắng gió rất hiền
Cớ sao lại nặng ưu phiền trong tim
Có phải Thu vẫn đi tìm
Tiếng yêu bỏ lửng đã im hồi nào
Thu Tạ Từ – Tác Giả: Thiên
Lời cuối vội vàng gửi vào giọt mưa đêm
Như luyến tiếc giao mùa sang rất vội
Manh áo mỏng vỏ vàng thu… vời vợi
Chiếc lá bay bịn rịn níu cành xa
Tiếng tạ từ thu đã gửi hôm qua
Còn sót lại ngọn gió trời trở lạnh
Như lòng ai thiếu giấc tình khuyết mảnh
Nghe lạnh lùng chóng vánh nợ duyên ai
Thu tạ từ mùa cuối rớt tàn phai
Đông góp nhặt chờ hoài sương chạm ngõ
Con trăng mộng treo thềm hoang vò vỏ
Có buồn chăng cái thời khắc giao mùa
Người hửng hờ có chợt nhớ hay chưa
Mộng tình nhân vòng tay đan rời rả
Bên bếp hồng một mình em xa lạ
Tìm chút nồng nàn khoảnh khắc hôm xưa
Lối giao mùa hoa cỏ vẫn đong đưa
Sương choàng vội một chiếc khăn lạnh lẻo
Cành xa xa nụ lá chen tàn héo
Thu tạ từ… người cũng chẳng về qua…
Hương Mùa Thu – Tác Giả: Thiện Sử
Chở theo một chút hương thầm
Mùa thu lần lựa chút chăm khung trời
Tôi ngồi để ngắm mây trôi
Mà sao phố lặng tơi bời tiếng mưa
Nghe trống vắng… giọt buồn đưa
Giao mùa hạ vãn cho vừa mắt thu
Mơ màng gội giấc miên du
Mớ tơ tình cũ rối mù chẳng vơi
Vàng sân mấy độ thu rồi
Hoa dành hương mới tặng người dấu yêu
Thoảng nghe gió gọi trong chiều
Ngỡ mùa thu cũ đăm chiêu đến tìm…
Hương thu mãi đợi là em…
Phố buồn vẫn cứ im lìm hoang sơ
Cầu Ô kết nỗi mong chờ
Tình Ngưu Chức vẫn hững hờ ngoài kia…
Chồi non nối tiếp xanh chìa
Dổ buồn lá úa đầm đìa lệ sương
Thoảng tìm đâu đó mùi hương
Còn thu nên thấy ngàn phương võ vàng
Thu Buồn – Tác Giả: Lê Hương
Thu về khơi dậy nỗi lòng ai
Ngắm lá rơi buông tiếng thở dài
Trời thu ảm đạm buồn thêm thấm
Bóng ngã chiều còn chút nắng phai
Nhịp bước chân đều trên xác lá
Khô ..nghe xào xạc dạ u hoài
Người đâu chẳng đến cùng ta nhặt
Những chiếc lá vàng theo gió bay
Sáng Nay Mùa Thu – Tác Giả: Hồ Dzếnh
Trời không nắng cũng không mưa,
Chỉ hiu hiu gió cho vừa nhớ nhung.
Em còn nhớ đến quê không,
Bãi dâu vẫn đợi, con sông vẫn chờ.
Bâng khuâng câu chuyện tình cờ,
Không mong nên hẹn, không ngờ thành thân.
Rất xa bỗng hoá rất gần,
Dù chưa gặp mặt một lần, lạ chưa!
Sáng nay Hà Nội giao mùa,
Hồ Thu. Tóc liễu. Tháp Rùa lung linh.
Nước non đây nghĩa đây tình,
Đọc thơ em sẽ thấy mình trong thơ.
Buồn Tàn Thu – Tác Giả: Hiền Lê
Thu đã đi rồi nhớ lắm thay
Bao đêm thức trắng với canh chày
Tàn thu lá rụng cành trơ trụi
Đón gió đông về nhớ đến ai
Thu Buồn – Tác Giả: Dao Tử
Thu buồn phai chiếc lá
Tình ta đã chia hai
Thức trắng suốt đêm dài
Nhớ ai tim thổn thức
Muốn tìm lại ký ức
Con tin đau nhức nhói
Người xa người không nói
Rồi gọi cố nhân ơi
Lệ rơi trên đôi má
Một thoáng lạ vào hồn
Môi hôn nồng đâu nữa
Lời hứa chỉ thế thôi
Ôi thu buồn man mác
Nghe gió hát tình ca
Tim ta như vụn vỡ
Vì chữ nợ sầu vương
Ôi chiếc lá thương đau
Rơi mau vào quên lãng
Một kẻ khờ lãng đảng
Mang nặng dáng tình nhân
Ôi nhân tình ái bể
Là bể khổ trần ai
Trái tim hóa dại khờ
Mơ tình nhân bên cạnh
Ôi mưa rơi lành lạnh
Hiu quạnh nổi đơn côi
Người bước vội xa người
Cười vui bên người mới
Ôi nổi nhớ chơi vơi
Nơi phương trời xa lạ
Mộng tình ta tan rả
Lữ khách nát tim gan
Thu Buồn – Tác Giả: Huy Hạnh
Thu lại về hỏi có nhớ không em
Ta nay vẫn muốn thèm ngày xưa ấy
Dù có phải cách xa nhau là vậy
Kỷ niệm buồn vẫn đọng đấy lòng tôi
Nay về đây lại chỉ một mình thôi
Bầng khuâng ngắm một khoảng trời cao rộng
Thả hồn tìm về một thời mơ mộng
Nhớ trưa hè gió lộng tiếng à ơi
Võng đay đưa kẽo kẹt đến nghẹn lời
Sáo sang sông để một thời dang dở
Lời ru ấy khắc sâu vào nỗi nhớ
Nhắc mình rằng đâu chớ thể nào quên
Con đò xưa vẫn bến cũ nằm yên
Chờ người về thả thề nguyền hẹn ước
Xa là thế mà có quên đâu được
Mối tình buồn thủa trước tuổi ngây thơ
Năm tháng ơi nay ta vẫn mong chờ
Hình bóng ấy bao giờ mình gặp lại
Sao cứ để cho lòng ai đợi mãi
Bao đêm dài khắc khoải nỗi cô đơn
Thu lại về trời se lạnh nhiều hơn
Cây cũng buồn vô hồn chờ đông giá
Lá vàng rơi bao mùa rồi đấy nhé
Mong môi mền chạm khẽ hỡi người ơi
Thôi về đi cho ta bớt chơi vơi
Con đò cũ một đời mơ tách bến
Trả cho nhau rồi không còn lưu luyến
Để Thu buồn anh rời chuyến đò xưa
Yêu Thu – Tác Giả: Tiên
Em nghe không tiếng thu về trong gió
Mang thơm nồng của hương cỏ và hoa
Tiếng lá vàng rào rạc khóc lìa xa
Ôm chân mẹ đang thay màu áo mới
Em nghe không dáng thu về bến đợi
Ru mạn thuyền sóng vỗ nhẹ êm êm
Trăng nghiêng nghiêng như ôm bóng con thuyền
Vén mây phủ cùng thuyền in đáy nước
Em nghe không mắt thu về ươn ướt
Đêm thu buồn vương lệ phủ màn sương
Ánh mắt thu nắng sớm đẹp lạ thường
Chiều hoang hoải buông hoàng hôn màu tím
Em nghe không hồn thu về tìm đến
Chạm tâm hồn cánh cửa trái tim yêu
Bao trai thanh gái sắc ước bao điều
Thu yêu kiều, yêu thu là thế đó…
Thơ Tình Cuối Mùa Thu – Tác Giả: Xuân Quỳnh
Cuối trời mây trắng bay
Lá vàng thưa thớt quá
Phải chăng lá về rừng
Mùa thu đi cùng lá
Mùa thu ra biển cả
Theo dòng nước mênh mang
Mùa thu vào hoa cúc
Chỉ còn anh và em
Chỉ còn anh và em
Là của mùa thu cũ
Chợt làn gió heo may
Thổi về xao động cả:
Lối đi quen bỗng lạ
Cỏ lật theo chiều mây
Đêm về sương ướt má
Hơi lạnh qua bàn tay
Tình ta như hàng cây
Đã qua mùa gió bão
Tình ta như dòng sông
Đã yên ngày thác lũ
Thời gian như là gió
Mùa đi cùng tháng năm
Tuổi theo mùa đi mãi
Chỉ còn anh và em
Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại…
– Kìa bao người yêu mới
Đi qua cùng heo may
Nhớ Thu – Tác Giả: Tiên
Cho anh về lại với mùa thu
Tình em thắm đượm chẳng phai mờ
Liễu rủ bên hồ vương sầu nhớ
Trăng mờ trăng tỏ nỗi tương tư
Anh đến bên em trong sắc thu
Tựa cơn gió nhẹ khẽ mặt hồ
Vờn hoa trêu lá đùa cùng bướm
Gợn sóng tình em tự bao giờ
Anh dệt tình anh bao áng thơ
Nhẹ nhàng tan chảy khoảng sương mờ
Tim em khờ dại bao bỡ ngỡ
Đón nhận tình anh hương sắc thu
Sao anh lỡ thu buồn ủ rũ
Tình còn nồng đã vội bỏ đi
Anh đi đánh cắp tuổi xuân thì
Trộm tình em bao niềm nhung nhớ
Chiều nay thu cũ về bên phố
Xào xạc lá rơi úa mặt hồ
Bài thơ anh viết còn in dấu
Kỷ niệm tình ta thuở ban đầu
Thu Buồn Đó Em – Tác Giả: Huệ Trần
Vẳng giữa chiều hoang nhạn gọi bầy
Âm buồn lạc giữa chốn trời mây
Như từng nhịp ảo đời mông quạnh
Tựa bóng phù dung kiếp đọng đầy
Cảnh vật buồn theo thời khắc lụn
Tâm tình rũ xuống bởi sầu vây
Xa dần nẻo cũ mùa thu chết
Có lẽ người xưa chẳng nghĩ vầy…
Mùa thu đến mang theo cái sự bình yên, nhẹ nhàng, một chút phẳng lặng đến là thường. Và cũng có sự xao xuyến, chạnh lòng hồi ức mùa thu xưa. Nơi ta thấy sao rất đỗi bình yên, thấy sự nhẹ nhàng trong tâm hồn, nơi ta tìm được sự yên ả giữa những bộn bề vấn vương.
- Thơ Hà Nội mùa thu buồn
- Thơ mùa thu lá vàng rơi
- Thơ tình cuối mùa thu buồn
- Thơ tình yêu mùa thu lãng mạn
Ở trên là những bài thơ tình về mùa thu buồn được sưu tầm, hi vọng các bạn sẽ yêu thích những bài thơ trên, và có một mùa thu thật ý nghĩa. Đừng quên ghé thăm Blog ChieuTa.Com thường xuyên để xem nhiều bài thơ mới mỗi ngày tại danh mục thơ ngắn các bạn nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ Mùa Thu Buồn & Tâm Trạng Bởi Thu Buồn Hay Vết Cứa Nơi Tim Tại Danh Mục Thơ Buồn Tình Yêu của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- Thơ Tình Cuối Mùa Thu Viết Cho Những Chiếc Là Vàng Cuối Thu Sót Lại
- Chùm & Bài Thơ Mùa Thu Lá Vàng Rơi Đẹp Dịu Dàng, Nổi Nhớ & Cô Đơn
- Thơ Mùa Thu Hà Nội: Hoa Sữa Nồng Nàn Theo Gió Tràn Vào Lòng Đêm
- Thơ Tình Yêu Mùa Thu, 30+ Bài Thơ Tình Yêu Viết Về Mùa Thu Lãng Mạn
- 25+ Bài Thơ Tình Nghèo Tâm Trạng, Vì Nghèo Nên Anh Mất Em
- 45+ Bài Thơ Đêm Khuya Buồn & Cô Đơn Không Ngủ Được
- Thơ Tháng 10 Đất Trời & Cỏ Cây Nghiêng Mình Đón Mùa Thu Tới
- 35+ Bài Thơ Tháng 9 Bản Tình Ca Mùa Thu Buồn & Nỗi Nhớ
Để Lại Một Bình Luận