Thơ Ngắn Về Người Đàn Bà Cũ!
Tôi yêu những gì đã cũ! Yêu người đàn bà cũ nhàu nhĩ vì những tổn thương nhưng cứ gồng mình chịu đựng. Họ không muốn ai đó nhìn thấy những tổn thương sâu đậm trong tâm hồn họ. Dần dần họ bao bọc quanh mình một lớp vỏ bọc mạnh mẽ. Nhưng trên thực tế họ lại rất yếu mềm và mong manh. Ngay bên dưới đây, blog xin chia sẻ đến các bạn những bài thơ về người đàn bà cũ vẫn mãi nét xuân thì để hiểu và đồng cảm hơn.
Người đàn bà cũ chẳng phải là loài hoa trinh nữ, họ đã cũ đã phai đi hương sắc và những người phụ nữ đã 1 lần vỡ tan họ sẽ yêu thương sẻ cần lắm 1 sự quan tâm, cần lắm 1 người đàn ông biết thương yêu họ thật lòng… người đàn bà cũ sẽ mạnh mẻ hơn. Tuy họ không còn mới mẻ, cũng chẵn còn vẹn toàn, họ cũ, người phụ nữ đã cũ… Họ đã yêu thương và đã trao tấm lòng cũng như rơi nước mắt rất nhiều, nỗi đau mang trong mình cũng chẵng ít…
Đàn Bà Cũ Mới Như Nhau – Tác Giả: Thu Lê
Đàn bà cũ, mới là gì
Ngày xưa ai cũng một thì trẻ trung
Cũng khi vui cũng có khi buồn
Cũng yêu cũng ghét cũng thương một người
Số phận đã định luôn rồi
Người thì phận hẩm, người thời xa hoa
Nhưng sao cứ phải gần xa
Đàn bà cũ mới cũng là nữ thôi
Biết yêu cái tốt trên đời
Ghét hàng xu nịnh ở đời gian tham
Luyện tôi gọt giũa tựa vàng
Ngẩng đầu kiêu ngạo hiên ngang ở đời
Giấu đi những giọt lệ rơi
Gồng mình để gánh sự đời đa đoan
Có người trong trắng hiền ngoan
Có người chua chát tựa hàng điêu ngoa
Nói gần rồi lại nói xa
Đàn bà cũ, mỡi cũng là nữ thôi
Sống sao không thẹn ở đời
Luôn luôn nhân đức người ơi rất cần
Giúp người hoạn nạn từ tâm
Đừng gieo oán hận sai lầm, sân si
Lòng luôn hỉ, xả, từ bi.
Sống đời như vậy mới thì sống vui
Ngẫm ra muôn sự ở đời
Là do người nghĩ mà thôi người à
Thời gian thì cứ trôi qua
Nên mình phải sống cho ra con người
Nghĩa nhân đức độ ở đời
Luôn luôn ghi nhớ người ơi chớ lầm
Đừng Yêu Đàn Bà Cũ Khi Chưa Đủ Sẵn Sàng – Tác Giả: Cát Cát
Đừng yêu em – người đàn bà đã cũ
Trái tim khô đã tàn lửa yêu đương
Đừng thấy em nhiều đau khổ mà thương
Em không muốn mang cho anh gánh nặng.
Yêu người cũ, làm sao anh chấp nhận
Những tổn thương chẳng thể chữa được lành
Vẫn nhức nhối những ngày trời chuyển lạnh
Bình yên cười mà sóng vỗ mênh mang.
Đàn bà cũ, trái tim đã hoang tàn
Sợ niềm tin thêm một lần bội phản
Yêu thương cả một đời em góp nhặt
Người mang đi, chỉ để lại nghi ngờ
Yêu người cũ, anh phải học đợi chờ
Học bao dung, học dịu dàng, kiên nhẫn
Học can đảm, học quan tâm thầm lặng
Khi em cần, cho cảm giác bình an.
Yêu một người đã cũ, khó lắm, phải không anh?
Họ đã xé toạc tim mình cho người đi trước
Sợi chỉ nào khâu được trái tim nhiều vết xước
Nên đừng nói lời thương khi chưa đủ sẵn sàng
Em Là Đàn Bà Cũ – Tác Giả: Cát Cát
Là em đó, người đàn bà đã cũ
Nhàu nhĩ trái tim, nhàu nhĩ hình hài
Một mình em bươn chải vượt chông gai
Thân cô lẻ hai vai oằn gánh nặng.
Là em đó, người đàn bà lận đận
Chuyện tình duyên không may mắn như người
Đã từ lâu đánh rơi mất nụ cười
Lòng ghê sợ tình đời nhiều giả tạo.
Đàn bà cũ hay khảy môi cười nhạo
Mắt bâng quơ trao một cái liếc nhìn
Dạ cồn cào vẫn độc ác im thinh
Đâu bán rẻ môi mình cho dục vọng.
Đàn bà cũ, tim vẫn còn rung động
Muốn yêu người và muốn được người yêu
Sợ tình như một vạt nắng cuối chiều
Hoài níu kéo chỉ thêm điều tuyệt vọng.
Đàn bà cũ khép mình trong cô độc
Biết phận mình nên đâu dám mộng mơ
Sâu trong tim vẫn đau đáu mong chờ
Một phép lạ bất ngờ đời ban tặng.
Là em đó, người đàn bà lận đận
Đã cũ nhàu lại nặng gánh trên vai
Dám yêu không, người đàn ông từng trải
Có sẵn lòng đánh đổi cả tương lai?
Tôi Yêu Người Đàn Bà Cũ – Tác Giả: Lê Vinh
Dẫu em chỉ người đàn bà đã cũ
Nhưng trong tôi, em vẫn mãi xuân thì
Qua gian truân, nét mặt còn ủ rũ
Yêu em nhiều, tôi chẳng ngại điều chi
Bình dẫu cũ rượu thơm nồng vẫn mới
Ta bên nhau lại say đắm men tình
Duyên đã định em là người tôi đợi
Trong lòng tôi em mãi đẹp mãi xinh
Tôi cũng đã qua một thời sương gió
Nay gặp em tôi ngã kiếp phong trần
Ai ganh tị, ai nói gì kệ họ
Thiên hạ mà cần chi phải bận tâm
Tạm Biệt Đàn Bà Cũ – Tác Giả: Dieu Ha Le
Bầu trời xanh..một màu xanh rất khác
Vị ngọt ngào..lấn át vị chua cay
Đàn bà cũ hôm nay đã đổi thay
Khi con tim lung lay… tình yêu mới
Bầu trời xanh… một màu xanh phơi phới
Nụ hoa buồn… đang thay áo hồi xuân
Đàn bà cũ… mới chạm tuổi tứ tuần
Sẽ không nỡ để sắc thần… phai úa
Từng rất sợ..cái cảm giác gió lùa
Chẳng lạnh lắm sao con tim buốt giá
Cũng rất sợ..những kiểu tình chắp vá
Nên thu mình..nép khóm lá cô đơn
Nay trời xanh… lòng rộn rã nhiều hơn
Khi con tim bắt đầu… yêu trở lại
Đàn bà cũ… đã trải qua khờ dại
Yêu thêm lần mong tê tái… biến suy
Bầu trời xanh… một màu xanh mê ly
Màu hi vọng của tình yêu chắp cánh
Yêu thương ơi… hãy về đây sóng sánh
Cho hương tình… lóng lánh dậy trời xanh
Đàn Bà Cũ Ơi Đừng Khóc – Tác Giả: Tình Lỡ
Đàn bà cũ cái danh từ chua chát
Như nhát dao cứa nát trái tim ai
Vì số duyên tan vỡ giấc mộng mai
Nên em mất một gia đình yên ấm
Đàn bà cũ gánh gồng những lận đận
Chuyên mưu sinh khiến thân thể héo mòn
Đêm từng đêm với giấc ngủ chập chờn
Miên man nhớ những điều của quá khứ
Đàn bà cũ như cây khô mục rữa
Chết giữa đời dòng cảm xúc yêu đương
Muốn cho đi rồi nhận lại yêu thương
Tim hóa đá… tình vô thường nên sợ
Đàn bà cũ đã một lần dang dở
Con đò tình không lỡ rẽ sang ngang
Nhìn con thơ đôi mắt biếc khẽ khàng
Đành từ chối gạt ngang… tình ai ngỏ
Đàn bà cũ sống chai lỳ vậy đó
Nhìn bên ngoài cứ tưởng họ vô tâm
Nhưng bên trong họ đang khóc âm thầm
Giấu dòng lệ sau nụ cười gượng gạo
Cuộc sống mãi xoay vần cùng con tạo
Những vết thương sẽ lành lại em à
Đừng chát chua cám cảnh phận đàn bà
Để thơ cũng… nhạt nhòa… theo nước mắt
Người đàn Bà Cũ Tự Tình Trong Đêm – Tác Giả: Huỳnh Đại Bàng Trang
Tôi rất buồn… buồn cho bản thân tôi
Buồn tất cả sau những gì cố gắng
Tuổi thanh xuân ngậm ngùi ôm trái đắng
Để bây giờ tôi gặt hái được chi?
Lắm gian truân… lầm lỡ tuổi xuân thì
Vết thời gian tuổi đời không còn trẻ
Ai lấy đi…? Tự tin và mạnh mẽ
Tôi hao gầy theo năm tháng dần qua
Thuở rạng ngời, son sắc đã trôi xa
Tôi trở thành người đàn bà … “đã cũ”
Những ước mơ… yêu thương và ấp ủ
Đành chôn vùi nơi tận đáy con tim
Tuổi thơ ơi… tôi mong mỏi kiếm tìm
Muốn một lần trở lại ngày thơ bé
Mệt mỏi rồi nỗi đau thầm lặng lẽ
Người đàn bà “đã cũ” muốn… thở than
Xót Người Đàn Bà Cũ – Tác Giả: Phuong Phan
Người đàn bà đứng trong mưa
Nước mắt rơi như chưa từng được khóc
Bạc thời gian đầu đã hai thứ tóc
Ngẫm lại mình rồi tự khóc mà thôi
Bao nhiêu năm cứ thế mãi lướt trôi
Buồn vui choáng đã đôi lần gục ngã
Cố đứng lên qua khôn cùng vất vả
Chẳng nghĩ riêng mình mà hối hả bon chen
Mưa cứ rơi mây cứ kéo kín đen
Nhạt mái tóc môi mềm người đàn đã cũ
Cố lên em dối lòng đừng ủ rũ
Mây tan dần buồn củ sẽ trôi đi
Tôi Yêu Em Người Đàn Bà Cũ – Tác Giả: Phượng Trần Thị
Tôi rất yêu người đàn bà đã cũ
Em dịu dàng đẹp như những nàng tiên
Giàu nghị lực với tính nết dịu hiền
Của một người trải qua nhiều cung bậc
Người đàn bà cũ… Ấm lòng cơn gió bấc
Và suốt đời… Em cũ của người ta
Nhưng với tôi em là một bông hoa
Một loài hoa mà tôi yêu quý nhất
Màu rực lửa làm cho tôi ngây ngất
Trao gởi hồn tôi… Những vũ điệu thơ tình
Khuôn mặt tròn… với dáng điệu xinh xinh
Nụ cười duyên hớp hồn tôi… bỏng cháy
Ở bên nàng khiến tim tôi tan chảy
Nàng là bầu trời ngàn sao sáng trong tôi
Hứa yêu nàng yêu đến hết cuộc đời
Và kiếp sau cũng sẽ là chồng vợ
Đàn bà cũ cũng không còn bỡ ngỡ
Vẫn nồng nàn và thắm đượm môi hôn
Nàng coi tôi là chỗ dựa tâm hồn
Hết kiếp này… kiếp sau… yêu đàn bà cũ
Em Là Đàn Bà Cũ – Tác Giả: Tóc Nâu Họa Mi
Em là đàn bà cũ
Không còn mới đâu anh
Nhưng đức tính hiền lành
Giàu tình thương nhân ái
Em là đàn bà cũ
Nhưng tấm lòng vị tha
Và còn rất thật thà
Chẳng rong chơi la đà
Em là đàn bà cũ
Nhưng tự trọng lại cao
Tình cảm luôn dạt dào
Không bao giờ phản bội
Em là đàn bà cũ
Nhưng tâm hồn sáng trong
Yêu ai yêu hết lòng
Không bao giờ thay đổi
Em là đàn bà cũ
Nhưng lại rất trung trinh
Dù phải sống một mình
Cũng không hề gục ngã
Em là đàn bà cũ
Chỉ thích yêu một người
Lúc nào cũng tươi cười
Sắc son và chung thuỷ
Em là đàn bà cũ
Chẳng giống như người ta
Tình em rất thiết tha
Sống cuộc đời thanh thản
Tình Yêu Đàn Bà Cũ – Tác Giả: Lạc Hương
Già chưa nhỉ? tình yêu đàn bà cũ
Trai Tim yêu Sao chưa chịu ngủ yên
Còn bận lòng với ưu phiền tình ái
Vẫn yêu anh Sao không chịu buông xuôi
Đã già chưa người đàn bà cũ ơi
Sạo con tìm vẫn bồi hồi xao rực
Nụ hôn nồng với bờ môi bỏng rát
Khao khát lòng chay nát cả con tìm
Đàn bà cũ Sao chưa chịu ngủ yên
Vì chữ tình mà miên man chim đắm
Đàn bà cu Sao ai cũng muốn ngắm
Cho lòng em nhiều lắm những trái ngang
Đàn bà cũ chẳng qua vì lỡ làng
Nhưng đã yêu cũng rộn ràng êm ái
Tình yêu em không bao giờ xa ngái
Còn lại gì đàn bà cũ tôi yêu
Đàn bà cũ Sao còn yêu rất nhiều
Muốn nói với anh những điều mơ ước
Có được không? Người đàn ông tôi yêu
Xin cho em được phiêu một lần nữa
Bởi Vì Em Người Đàn Bà Đã Cũ – Ngoc Le
Vẫn là em người đàn bà – đã cũ
Gánh phong sương lầm lũi chốn chợ đời
Nỗi muộn phiền trên khoé mắt chực rơi
Tiếng chì bấc làm rã rời thân xác
Em nào biết thế gian người bội bạc
Nói lời thương rồi thoái thác quay đầu
Để tim khờ hoang lạnh những canh thâu
Trong khắc khoải gói u sầu rao bán
Mong đổi lấy một giờ thôi – thanh thản
Mặc thế nhân lấp lánh vạn sắc màu
Chỉ một lần trả lại những niềm đau
Từ lâu lắm giờ nhĩ nhàu hoen ố
Ngày xưa đó lầm tin là bến đỗ
Nào hay đâu lại duyên số bẽ bàng
Nửa cuộc tình cứ lẳng lặng riêng mang
Bao hờn tủi trái ngang mình em gánh
Từng bước nhỏ âm thầm trong sương lạnh
Áng mây mờ che khuất mảnh Trăng non
Những xuân xanh theo ngày tháng hao mòn
Chỉ còn đọng vết son hằn đuôi mắt
Dư âm trỗi khúc tơ sầu khoan nhặt
Một mình em heo hắt cõi đi về
Xa thật rồi đâu còn nữa đam mê
Bởi vì em người đàn bà – đã cũ
Đàn Bà Cũ – Tác Giả: Ngoc Minh
Em biết em là đàn bà đã cũ
Bao năm rồi xuôi ngược giữa trần gian
Sóng cuộc đời xô đẩy bước lang thang
Niềm cay đắng ngập tràn trong ký ức
Nỗi khát khao vẫn trào dâng tiềm thức
Em vẫn còn mơ ước một bờ vai
Để tựa nương trong bão tố miệt mài
Để bên nhau những đêm dài hạnh phúc
Anh đến đây cùng em xây giấc mộng
Thắp lửa tình quên giá buốt mùa đông
Mình cùng nhau vun đắp mối tình nồng
Cùng dệt lại sợi tơ hồng dang dở
Em biết em người đàn bà đã cũ
Nên giữ gìn tha thiết một tình yêu
Sẽ cùng anh xây mộng đẹp ban chiều
Sẽ Hạnh phúc đến răng long tóc bạc
- Thơ thất tình buồn và tâm trạng
- Thơ khóc tình yêu buồn tâm trạng
- Bài thơ nghèo nên anh mất em
- Bài thơ tâm trạng cô đơn không vui
Biết nói gì khi đã cũ mà vẫn không nhận ra sự lừa dối, vẫn nhẹ dạ cả tin và yêu bằng cả trái tim. Và tổn thương như chưa bao giờ tổn thương, đau như chưa bao giờ đau như thế…..Và nếu như có người đàn ông nào đó đã có thể một lần đến bên người phụ nữ như vậy, xin hãy trân trọng họ. Phụ nữ là để yêu, họ đáng được trân trọng….
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Thơ Đàn Bà Cũ, 45+ Bài Thơ Về Người Đàn Đã Cũ Vẫn Mãi Xuân Thì Tại Danh Mục Thơ Buồn Về Tình Yêu của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- 25+ Bài Thơ Tình Nghèo Tâm Trạng, Vì Nghèo Nên Anh Mất Em
- 45+ Bài Thơ Đêm Khuya Buồn & Cô Đơn Không Ngủ Được
- Thơ Tháng 10 Đất Trời & Cỏ Cây Nghiêng Mình Đón Mùa Thu Tới
- 35+ Bài Thơ Tháng 9 Bản Tình Ca Mùa Thu Buồn & Nỗi Nhớ
- Thơ Tháng 8, Tình Thơ Tháng Tám Thu Về Lãng Mạn & Dịu Dàng
- Tập 23+ Chùm Thơ Tháng 7 (July) Mưa Ngâu Buồn & Tâm Trạng
- Thơ Tháng 6 – Những Bài Thơ Tình Tháng Sáu Cô Đơn & Buồn
- Thơ Tháng 5 – Tuyển Tập 15 Áng Thơ Tình Buồn Tháng Năm
Pham van bao says
Tôi không hiểu tại sao đăng những bài thơ này lại không đễ tên tác giả? Trong đây tôi biết có 2 bài thơ của thi sĩ ĐOÁN THỊ DIỄM THUYÊN. Xin các anh vui lòng đăng tên tác giả của mỗi một bài thơ đễ mọi người dễ dàng tìm đến các thi sĩ đã trải hồn qua từng con chữ và hy vọng chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra nữa.
Nguyễn Văn Hiệp says
Hi Bao!
Cám ơn bạn đã thông báo, hiện tại blog đang cập nhật lại tên tác giả cho từng bài thơ, vì nhiều quá nên có phần thiếu, bạn vui lòng cho mình xin tên của tác giả và thơ để thêm vào ạ.