Sợi Tơ Lòng (Thái Xuân)
Vầng trăng khuyết, đêm nay chờ đợi
Tình vấn vương, như sợi tơ lòng;
Người xưa một thuở chờ mong
Đan từng sợi nhớ, dệt trong tâm hồn.
Mây lững thững, vùng thôn quê vắng
Gió buồn lây, bóng lặng trăng gầy;
Tâm thư muốn gửi về đây
Bao nhiêu tâm sự, tràn đầy nhớ nhung.
Tại duyên phận, không chung lối mộng
Lòng bâng khuâng sao động bồi hồi;
Tình đầu nỡ sẻ làm đôi
Mỗi người một ngả, chia phôi thêm buồn.
Bến sông vắng, hoàng hôn tắt nắng
Cảnh đìu hiu, chĩu nặng then cài;
Nỗi niềm biết ngỏ cùng ai
Trăng kia khuyết bóng, sao mai tắt dần.
Đêm hoang hoải, ngàn lần nỗi nhớ
Buồn mênh mang, duyên nợ cuộc đời;
Bây giờ mỗi đứa một nơi
Phương trời cách biệt, lệ rơi tuôn dòng.
Trách bà nguyệt, sao không mai mối?
Sợi tơ hồng, chẳng nối nhân duyên!
Yêu nhau sao chẳng được yên
Tuột tình xa mãi, lãng quên câu thề.
19/9/2021
Bài thơ “Sợi Tơ Lòng” trong nhiều tác phẩm thơ ca, tập thơ của Nguyễn Xuân Thái. Thuộc danh mục thơ Thái Xuân một trong những Nhà Thơ Việt Nam Hiện Đại Và Nổi Bật. Hãy cùng đọc và thưởng thức nhiều tác phẩm thơ ca khác, có rất nhiều bài thơ hay đang chờ các bạn!
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Sợi Tơ Lòng” (Thái Xuân – Nguyễn Xuân Thái) Của Tác Giả Nguyễn Xuân Thái Thuộc Danh Mục Thơ Thái Xuân Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận